edit: Lệ Hy
Lữ Bình cũng không nghĩ đến Trần Chí Lâm sẽ vượt quá như vậy, trong trí nhớ của cô, Trần Chí Lâm chưa từng săn sóc chính mình như vậy. Hơn nữa nhìn động tác vừa rồi của Trần Chí Lâm, hoàn toàn là làm theo bản năng, căn bản là không nhìn ra dấu vết của diễn trò.
Cho nên, Trần Chí Lâm thật lòng để ý với Trình Tố Y, hắn muốn diễn giả thành thật!
Trong lòng Lữ Bình không khỏi hận hơn! Hung tợn trừng mắt nhìn Trần Chí Lâm và Tố Y. Hừ, muốn diễn giả thành thật, vứt mình sang một bên, thực coi mình là đứa ngốc chắc? Con bé mồ côi Trình Tố Y này, đợi lừa nhà cửa của cô đến tay, xem tôi không chỉnh chết cô!
Tố Y chưa từng xem nhẹ ánh mắt tràn ngập ác ý của Lữ Bình nhìn về phía mình.
Trần Chí Lâm luống cuống, trong nháy mắt hắn ý thức được chính mình và Tố Y vẫn chỉ là người xa lạ. Vội vàng giải thích với Tố Y “Bạn học Trình, thực xin lỗi, thật sự rất xin lỗi! Vừa rồi chỉ là không khí tốt quá, mình thấy bạn không ăn gì, liền vô ý làm như vậy. Hoàn toàn quên chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt, thật sự rất xin lỗi, mình không cố ý!”
Tố Y không nói lời nào, chỉ nhìn Trần Chí Lâm sốt ruột giải thích ở nơi đó. Trong trí nhớ của nguyên chủ, khi nào Trần Chí Lâm từng chật vật như vậy. Mỗi lần đều là nguyên chủ co quắp giải thích với Trần Chí Lâm, ngẫm lại thật đúng là châm chọc!
“Thôi, dù sao mình cũng ăn xong rồi! Nhưng mà bạn học Trần chú ý sau này một chút.”
Tố Y thưởng thức bộ dáng xấu hổ của Trần Chí Lâm đủ rồi, cảm thấy không sai biệt lắm, mới mở miệng nói.
“Tố Y, thực xin lỗi, mình thay đồng hương xin lỗi cậu! Mình bảo phục vụ đổi một bộ đồ ăn cho cậu vậy.” Lữ Bình nói với Tố Y, trong lòng một bên lại thầm hận Tố Y không biết phân biệt, một bên thầm mắng Trần Chí Lâm mê gái!
“Không cần đâu, buổi tối mình đều ăn có vẻ thanh đạm, các cậu ăn đi!” Tố Y từ chối nói.
Chỉ cần suy nghĩ Lữ Bình nhìn thấy bạn trai chính mình xum xoe với người khác lại bị cự tuyệt, mà cô ta vẫn phải ăn nói khép nép đi theo nhận lỗi. Trong lòng Tố Y liền sảng khoái!
Trần Chí Lâm thấy Tố Y không tức giận, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Thật không nghĩ tới Trình Tố Y nhìn nhu nhu nhược nhược tựa như hoa bách hợp dịu dàng tao nhã. Nhưng mà, lúc cô nghiêm mặt nói mau lẹ, vẻ mặt nghiêm nghị, khí tràng cả người đều thay đổi. Khí phái toàn thân kia khiến hắn không khỏi tự ti mặc cảm. Giống như đứng bên người cô cũng là làm bẩn cô vậy.
Quả thực, Trình Tố Y như vậy càng thêm hấp dẫn Trần Chí Lâm, khiến hắn không khỏi lâm vào say mê.
Trần Chí Lâm ổn định cảm xúc một phen, nói: “Bạn học Trình, hôm nay thật sự rất xin lỗi. Lần sau có cơ hội mà nói, mình sẽ mời cậu bữa cơm nhận lỗi.”
“Xì” Chu Thư Linh cười nhạo nói: “Bạn học Trần, năng lực tán gái của cậu hơi cao đấy!”
“Không cần, nình đã tha thứ cho bạn rồi! Không cần giải thích.” Tố Y nhìn cũng không muốn nhìn Trần Chí Lâm một cái.
Mấy người sau khi cơm nước xong, Trần Chí Lâm vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn tìm cớ đưa mấy người trở về ký túc xá.
Tố Y không đợi Trần Chí Lâm dong dài xong đã nói: “Mình có việc đi phải đi chỗ khác, các cậu về trước đi.”
“Ấy! Đợi tớ với! Không phải cậu nói buổi tối muốn dẫn tớ đến cùng chỗ à? Sao nói lại không giữ lời.” Hoàng Thải Vi thấy Tố Y muốn đi, vội vàng đứng dậy mang theo túi liền muốn đuổi theo ra ngoài cùng Tố Y.
“À…mình quên mất. Bạn học Trần, bạn sẽ đưa Thư Linh và Lữ Bình về kí túc xá chứ, mình và Thái Vi còn có việc, phải đi trước một bước rồi.” Tố Y nói xong cười xấu xa, không đợi Trần Chí Lâm trả lời, liền kéo Hoàng Thải Vi ra ngoài.
Trần Chí Lâm trơ mắt nhìn Tố Y ra ngoài, lại không tìm được bất kì cớ gì để đuổi theo. Đành phải quay đầu đưa Lữ Bình và Chu Thư Linh về ký túc xá.
“Hừ! Tố Y lại hoạt động thành tiểu đoàn với Thải Vi, thật quá đáng! Trở về, mình phải phê bình các cậu ấy thật tốt.” Chu Thư Linh biết mình bị bỏ lại, đành phải thở phì phì nói.
Bên này Tố Y và Hoàng Thải Vi ra khỏi cửa khách sạn, liếc nhìn nhau, liền nở nụ cười.
“Bây giờ đi đâu?” Tố Y hỏi.
“Làm sao mà tớ biết, tớ ra ngoài cùng cậu đó!”
Hoàng Thải Vi quay đầu không nhìn Tố Y.
“Vậy chúng ta đi dạo chợ đêm đi, vừa rồi tớ cũng chưa ăn cái gì, đi chợ đêm ăn vặt một chút cũng không tệ!” Tố Y kéo Hoàng Thải Vi đi về phía chợ đêm.
” Cuối cùng tớ vẫn cảm thấy sinh nhật đêm nay của Lữ Bình rất kỳ quái.”
Ở trên đường Hoàng Thải Vi đột nhiên nói một câu.
“Cậu cũng nhìn ra? Hôm nay căn bản không phải sinh nhật của cô ấy, lần trước trong lúc vô ý tớ biết sinh nhật của cô ấy là tháng 4.” Tố Y nghĩ nghĩ vẫn lại nói với Hoàng Thải Vi.
Trong nháy mắt Hoàng Thải Vi đứng lại, quay đầu nhìn Tố Y “Vậy thì giải thích được, hôm nay cô ấy lấy cớ là sinh nhật, để Trần Chí Lâm có thể quang minh chính đại quen biết cậu. Khó trách vừa rồi tớ cảm thấy Trần Chí Lâm rất kỳ quái, cho dù nhất kiến chung tình với cậu, biểu hiện của hắn cũng quá cố ý rồi. Hơn nữa toàn bộ bữa tiệc cũng không nói một câu về sinh nhật Lữ Bình. Người như Lữ Bình này, thật sự là quá đáng! Tố Y, về sau cậu nhất định phải cách xa cô ta một chút!”
“Tớ biết, hơn nữa tớ cảm giác Trần Chí Lâm kia cũng không phải người tốt gì! Lúc ăn cơm, Lữ Bình đá Trần Chí Lâm ở dưới bàn nhiều lần, quan hệ của hai người bọn họ, cũng không phải là đồng hương đơn giản như vậy.” Tố Y cười cười nói của
Lữ Bình cho rằng động tác cô đá Trần Chí Lâm cực kỳ kín đáo, nhưng mà từ đầu tới đuôi lực chú ý của Tố Y đặt ngay trên người bọn họ, cho nên có mờ ám gì cũng không thể gạt được Tố Y.
“Tóm lại, cậu cẩn thận một chút, về sau không cần quan tâm hai người kia.” Hoàng Thải Vi cũng hết chỗ nói rồi.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Tố Y lại chạy bộ sáng sớm giống bình thường, chỉ là không chạy được bao lâu, lại thấy Trần Chí Lâm chạy tới phía mình.
“Chào buổi sáng bạn học Trình! Không nghĩ tới khéo như vậy, bạn cũng luyện tập buổi sáng ở đây à!” Trần Chí Lâm đuổi theo Tố Y vừa chạy vừa nói.
Khéo! Thực coi mình là đứa ngốc hả! Không phải là Lữ Bình tiết lộ tin tức, ngươi đến gặp đặc biệt ngẫu nhiên, diễn còn rất giống.
“Thật khó cho bạn học Trần vì ngẫu nhiên gặp mình mà dậy sớm như vậy, cũng khó cho Lữ bÌnh tiết lộ tin tức rồi! ” Tố Y lành lạnh nói một câu xong liền tăng tốc chạy về phía trước.
Trải qua mấy tháng rèn luyện, thể năng của Tố Y đã hoàn toàn lên, tăng tốc chạy xong toàn bộ không thành vấn đề. Trần Chí Lâm vừa mới bắt đầu còn có thể bắt kịp nhịp đi của Tố Y, càng về sau thì hoàn toàn không đuổi kịp, chỉ có thể đứng tại chỗ thở hổn hển nhìn Tố Y chạy xa.
Vậy mà chính mình chạy không bằng Trình Tố Y, Trần Chí Lâm uể oải nghiêm mặt không biết có nên tiếp tục luyện tập buổi sáng hay không, nghĩ nghĩ vẫn lại xoay người đi ra sân thể dục.
Cùng Tố Y luyện tập buổi sáng xong, lúc đang chuẩn bị đi về, nhìn thấy Trần Chí Lâm mang theo túi giấy đi đến.
“Bạn học Trình, mình giúp cậu mua đồ ăn sáng, bây giờ vẫn còn nóng, cậu mau ăn đi!” Trần Chí Lâm nhìn thấy Tố Y luyện tập buổi sáng xong, khẩn trương đi lên nói.
“Tôi chưa bao giờ ăn bữa sáng như vậy, bạn tự ăn đi. Hơn nữa, chúng ta không quen, bạn như vậy khiến tôi cực kỳ quấy nhiễu. Cho nên, về sau không cần phải làm như vậy nữa.” Tố Y liếc nhìn bánh bao bánh quẩy trong túi, bước chân không ngừng đi xa.
“Vậy bạn học Trình muốn ăn đồ gì vào bữa sáng vậy? Ngày mai mình sẽ mua cho cậu.” Trần Chí Lâm chưa từ bỏ ý định theo sát hai bước, đuổi theo Tố Y nói.
Tố Y dừng bước nhìn Trần Chí Lâm: “Tôi nói, chúng ta không quen, ngay cả bạn bè cũng không tính được. Bạn làm như vậy sẽ trở thành quấy nhiễu tôi, bạn nghe không hiểu sao? Được thôi, nếu nghe không hiểu, tôi đây nói thẳng một chút: Tôi biết hành vi như vậy của bạn là theo đuổi tôi, nhưng mà tôi không thích bạn, xin bạn tự trọng, về sau không cần lại xuất hiện trước mặt tôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...