Leo nhấn nút kích hoạt. Với một tiếng "Ping" khẽ, cảm giác nhẹ nhàng chạm qua ngón tay Leo. Cậu ta nhấn cò ở phía gần đốc kiếm và bắt đầu truyền psion.
Trái ngược với vẻ ngoài, psion của thanh niên này không ồ ạt mà kéo dài bất tận. Nếu CAD không được chỉnh theo người dùng thì sẽ không hề có tính năng hỗ trợ nào hết. Do đó có sự trễ trong việc chuyển đổi từ chuỗi kích hoạt sang ma thuật khoảng 0.6 giây. Dù thế, nó vẫn nhanh hơn nhiều so với lớp thực hành.
Đây có thể là do khả năng của Leo hay do chức năng của CAD nhưng vào lúc này thì chúng không thật sự quan trọng. Lúc này thì kiểm tra hoạt động của ma thuật là cần kíp hơn nhiều so với chỉ tiêu về thời gian.
"Oh…~,~?"
Trạng thái của Leo đã được ghi chép.
Có thể nhìn ra được cậu chàng đang thở hổn hển, không phải vì ma thuật đã kích hoạt mà do hiệu ứng quán tính vượt xa dự đoán ban đầu.
Một nửa phần kiếm trong tay Leo đột nhiên tách rời ra và bay vút lên trời.
"Haha, nó đang lơ lửng, thật không thể tin được...☜(˚▽˚)☞"
To cao hình thể lại nở nụ cười ngây ngô trái ngược, mang theo vài phần đắc ý. Leo và vung thanh kiếm với chưa đến một nửa lưỡi kiếm. Phần còn lại của nó hiện đang trong không trung và cùng bay theo đường vòng cung do cậu vẽ ra.
"Ba, hai, một..."
"Whoa…(0.0)"
Leo dừng lại khi nghe Hitomi đếm lùi.
"Không...Về vị trí!"
Khi Hitomi đếm xong thì lưỡi kiếm nhanh chóng nhập lại như cũ để hình thành nên một thanh kiếm CAD hoàn chỉnh.
“Há há...Kizari, Tatsuya, thành công rồi…(^o^)!”
“Chuẩn…!”
Mặc dù đối với bản thân không có quá lớn tác dụng, nhưng Hitomi cũng mỉm cười đánh ngón tay cái sau khi thử nghiệm hoàn tất. Đương nhiên, ma thuật này cũng đem đến một ít ý tưởng cho Hitomi, cụ thể thì phải tự làm mới biết được.
Leo chưa trả đồ vật mà vẫn mân mê cây kiếm, vừa nói:
"Mình vẫn ấn tượng vì cậu có thể nghĩ ra thứ này. Tháo rời lưỡi kiếm ra rồi dùng phép cường hoá để chọn vị trí rồi bắn lưỡi kiếm ra. Mình không thể tin là chúng ta có thể đồng thời làm điều đó. Bây giờ thì phép cường hoá có thể thực thi trên vật thể ở xa..."
"Vì theo nguyên lý thì phép cường hoá cố định vị trí tương đối và không có bất cứ ràng buộc nào về việc tiếp xúc trực tiếp. Mà cái CAD này kéo dài chứ không phải là bắn ra."
"Mình chưa bao giờ nghĩ về điều đấy. Mình coi đây là một thanh kiếm rất rất dài...(°∀°)!"
Như Leo nói, thiết bị vũ khí hoá không giống như vũ khí tầm xa mà cần thêm năng lượng để điều khiển mà chỉ đồng bộ lưỡi kiếm tại một khoảng cách cho trước cho đến khi ma thuật hết tác dụng.
Nếu đang chiến đấu nhân lúc đối thủ phân tâm mà tiến hành đánh lén thì tuyệt hảo. Tỷ lệ thắng cực kỳ lớn.
"Mà tại sao lưỡi kiếm lại quay về? Mình đâu có kích hoạt thêm ma thuật nào nữa đâu…(0,0)"
"Oh đơn giản thôi, một loại phản ứng dòng điện kéo lõi thép về. Nó chỉ tách ra khi có dòng điện áp dụng vào thôi."
Leo gật đầu tỏ ra đã hiểu vì đây là thiết kế thông dụng thời nay.
"Vậy thì nếu có va chạm mạnh khi chưa có ma thuật thì nó sẽ gãy phải không…~.~?"
"Chẳng thành vấn đề, chỉ cần để trong bao khi nghỉ ngơi là ổn."
"Thế chúng ta có nên thử trên người nộm không, xem xét những bất thường khi phân tách?"
“Tính toán, làm đi Leo…”
"Cơ mà, Tatsuya, liệu độ dài tuỳ chỉnh được chứ...?"
"Vâng, nhưng sẽ rất khó. Hiện tại thì độ dài được để là cố định nhưng có thể thay đổi để có thể biến thiên. Vấn đề mỗi khi cần thay đổi khoảng cách thì cần kích hoạt một ma thuật mới để ghi đè lên cái cũ"
"Trong trường hợp đó sao…(0~0)?"
"Nếu tốc độ quay về được cải thiện thì sẽ không có lo lắng về vấn đề ghi đè ma thuật. Dù gì thì những thanh kiếm thật cũng chẳng thay đổi độ dài khi chém phải không?"
"Nếu là Erika thì có thể thực hiện được kĩ thuật ấy đấy, mà cậu định làm gì bây giờ hả Leo?"
"Hãy thử với hình nộm trước...(ò_ó)"
"Hiểu rồi...(`・ω・´)!"
Hitomi cầm thiết bị điều khiển và gọi ba hình nộm bằng người thật từ dưới đất.
"... Cổ điển...v.v"
Hitomi ánh mắt hơi nhảy một cái nhìn trang phục của đám người nộm kia.
Cậu tự hỏi là ai có thú tiêu khiển “tao nhã” như vậy chứ.
Dù các sản phẩm tự phục hồi đã trở nên phổ biến, kiểu mẫu lỗi thời này làm mấy thằng con trai trao đổi cái nhìn bất lực.
“Trên phương diện tính năng thì chúng cũng chỉ là mục tiêu để chém thôi mà> (~ ~)>."
"Hình nộm thì chẳng có tính năng gì hết... nhưng ta đâu có lựa chọn…(-.-)!"
“Thôi đừng kén cá chọn canh nữa...Nhanh lên nào, cũng không sớm rồi…”
“Tốt!”
Leo vỗ nhẹ vào mặt để lấy tập trung và vào tư thế trước hình nộm. Hai tay bật công tắc và lưỡi kiếm bay vào không trung. Leo vung kiếm với tất cả sức mạnh. Lưỡi kiếm rời tăng tốc va chạm với hình nộm.
“Ách...có chút đau…”
Leo khuôn mặt méo mó nhìn Hitomi và Tatsuya.
“Cánh tay phải chịu tải quá lớn...ಠ_ಠ"
Thanh niên này cảm thấy cánh tay tê bại nhưng cố vung nhẹ thanh kiếm đã nhập lại rồi nói lên cảm nhận của mình.
“Đó là do dù chỉ là lưỡi kiếm nhỏ, quán tính vẫn là một vấn đề lớn nên cậu sẽ cần thêm lực tay để bù đắp" - Tatsuya đưa ra lời khuyên.
"Chả trách. Vậy thì trong thực chiến, tôi sẽ phải dùng thêm lực cho mỗi nhát chém..Ծ_Ծ."
“Kỳ thực em tính đến khả năng ứng dụng của nó trong Monolith Code - Mã Nguyên Khối rồi đúng chứ…” - Hitomi hỏi khi Leo đang chăm chú huy kiếm.
“Vâng, thiết bị này có lưỡi kiếm bay nên sẽ không vi phạm luật cấm tiếp xúc trực tiếp...nếu là thi đấu, sau khi áp dụng lưỡi kiếm thật thì tăng cân là cần thiết cho thực chiến (o-o)!”
“Chậc...Em tính toán ghê gớm thật...Tuy nhìn như đồ chơi, nhưng công dụng còn tốt chán….”
Hitomi trong tay có một số kỹ thuật đen, phần lớn là đến từ Vô Thủ Long kể từ vụ đột nhập lần trước.
Nhưng những kỹ thuật này cũng không thích hợp để áp dụng vào Cửu Hiệu Chiến, kể cả bố trí trên CAD hay xài như ma pháp hỗ trợ đi chăng nữa.
Mặc dù cảm giác được bản thân khá nhàn nhã,có điều chỉ cần đánh xì dầu cũng có thể mang chiến thắng về cho đội, Hitomi cảm giác mình vẫn thích như thế hơn.
…
Ngày thứ ba của cuộc thi phép thuật chín trường trung học.
Ván chiến -Battle Board và phá băng - Ice Pillars Break của cả nam và nữ sẽ diễn ra ngày hôm nay khiến cho nó trở thành cột mốc của nửa đầu cuộc thi. FH đã giành được hai suất trong phá băng nam cùng ván chiến của cả nam và nữ cùng với một vận động viên trong phá băng nữ.
Kết quả này tuy không theo đúng trong kế hoạch nhưng cũng nằm trong các thông số chấp nhận được.
"Hattori đứng đầu cho đội nam, Mari trong vòng hai, Kanon được chỉ định cho vòng một và trưởng nhóm Juumonji được bố trí trong vòng thi thứ 3..."
Hitomi cảm thấy đau đầu khi cậu kiểm tra lịch đấu. Dù cho các trận có không theo như sắp xếp thì bản thân cũng chỉ có thể theo dõi một trong hai trận đấu của Hattori hay Kanon (mặc dầu có thể Hattori không muốn cậu theo dõi trận đấu của mình). Dù vậy vì cùng trong hội sinh viên, không đi xem trận đấu của Hattori cũng gây vấn đề.
[Nên đẩy cho Tatsuya thì hay hơn…(~ ~)]
Hitomi suy tư rồi gạt bỏ ý nghĩ trong đầu. Bởi vì khẳng định thằng bé sẽ từ chối. Trận đấu của Mari chắc chắn phải xem, Hattori và Miyuki phải lựa một trong hai, mà Miyuki kiểu gì cũng xí trước một vé rồi, cho nên vất vả nhiệm vụ, suy cho cùng vẫn phải do cậu đến làm.
"Cậu đây rồi Kizari…(^.^)"
"Có chuyện gì vậy Mayumi-chan…(0,0)?"
"Tôi hy vọng cậu có thể giúp…(O o)"
Mayumi kéo Tatsuya về phía chiếc xe dành cho kĩ sư.
Tatsuya đang bận bịu túi bụi ở bên trong, tuy nhanh nhạy nhưng một mình Tatsuya vẫn xoay sở không kịp, Mayumi đành kéo Hitomi vào làm trợ thủ
. Mari đã ghé qua trong lúc hai thằng đang làm việc để nhắc nhở.
"Các cậu sẽ đi xem tôi đấu chứ phải không…(0 0)?"
“Dĩ nhiên…” - Hitomi đáp, “Trận đấu của Mari-san chắc chắn sẽ rất hấp dẫn rồi…”
Rốt cuộc ở những phút giây cuối cùng thì họ cũng xoay xở để đến kịp trận đấu của Mari.
Nếu Hitomi không đến hay thậm chí chỉ đến muộn thôi thì cũng sẽ phải chịu lời càu nhàu bất tận.
Đã hứa thì phải làm được.
Tại đến nơi, lần nữa hai thằng con trai phải lâm vào chen chúc.
Cũng may là còn chỗ trống, trường Đệ Nhất các thành viên xuất hiện khá đông, bởi lẽ trận đấu của Mari lần này khá quan trọng.
Hitomi ngồi xuống, đưa mắt về phía vạch xuất phát.
Có vẻ cậu vừa đến kịp lúc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...