Lúc này, trên bờ Tử Tô vô cùng sốt ruột, nàng đợi mãi mà vẫn
không thấy Tiểu Long Nhi trồi lên, hơn nữa hắn lặn xuống biển đã lâu lắm rồi, nàng vừa lo lắng
“Các ngươi đi xem, Bảo Bối của ta sao đến giờ còn không trở về?” Sốt ruột nàng đi tới lui mãi trên bờ biển, nhìn xung quanh, nàng rốt cuộc kiềm chế không được nội tâm kinh hoảng, quay sang nói với bọn tôm binh vẫn đi bên cạnh nàng.
Tôm binh vội vàng gật đầu, mang theo một tên tôm binh khác cùng nhau lặn xuống biển.
Qua một hồi lâu, chỉ thấy hai tên tôm binh vừa xuống nước đã trở lại, vừa thấy vẻ mặt vô cùng sốt ruột của nàng liền tất cung tất kính nói: “Long Hậu, điện hạ đang ở Nam Hải Long Cung làm khách, điện hạ làm bảo ngài không cần lo lắng, điện hạ nói lập tức trở về, Long Hậu an tâm nghỉ ngơi.”
Nam Hải Long Cung? Tử Tô nghe vậy sửng sốt, trên thế giới này thật sự có Long Cung? Thật sự còn có tồn tại giống rồng? Nàng giật mình không thôi, nhưng mà khi nghĩ đến chính mính cũng đã sinh ra được một Tiểu Long và bên cạnh mình còn có binh tôm tướng cá đang theo hầu, nàng cảm thấy thế giới này không có chuyện gì là không có khả năng.
“Long Cung? Có người ở đó không?” Nàng có chút tò mò hỏi, lúc này đã bình tĩnh trở lại.
Nhóm tôm binh đi theo nàng, cung kính nói: “Long Cung là nơi Long Vương ở, chưởng quản toàn bộ hải vực, chúng tôi đều là thủ hạ tiểu binh của Long Vương.”
Thì ra là như vậy, nàng hiểu được. Nếu Tiểu Long Nhi muốn đi xem Long Cung một lần, nàng cũng sẽ không phản đối, đành phải chậm rãi đợi, tiểu bảo bảo hiểu chuyện, sẽ không để cho nàng chờ lâu đâu.
Nam Hải Long Cung.
Tiểu Long Nhi theo Long Duệ tiến vào tòa Long Cung hùng vĩ huy hoàng sơn son thiếp vàng tráng lệ, cái đầu nhỏ nhắn của hắn xoay chuyển không ngừng, hết nhìn đông tới nhìn tây, ngắm nghía mọi thứ, cái miệng nhỏ nhắn há hốc không khép lại nổi.
“Nhộn nhịp thật, Long Cung của ông thật đẹp, so với nhà của con đẹp hơn nhiều lắm.” Vật nhỏ hâm mộ nhìn Long Cung to như vậy, cái miệng nhỏ nhắn mở thành hình chữ O.
Long Duệ nghe vậy rất là đắc ý, Long Cung của hắn là Long Cung xinh đẹp, xa hoa nhất lớn nhất và đồ sộ nhất ở khu vực này,làm hắn kiêu ngạo. “Bảo Bối, nếu con thích, vậy con chuyển đến đây ở đi, nơi này chính là nhà của con.” Hắn dụ hoặc nói.
Ai ngờ, v không chịu dụ hoặc, lại càng không nể mặt hắn. “Nơi này không có mẫu hậu, hơn nữa nhà của con tuy rằng rất nhỏ nhưng tốt lắm a, Bảo Bối thích ở chung với mẫu hậu hơn, phòng ở nho nhỏ nhưng rất ấm áp.” Tiểu tử kia nhớ tới mẫu hậu của mình liền vô cùng vui vẻ, đã vậy còn chạy nhanh về phía trước, một hồi ở trong này nhìn xem, một hồi sang kia nhìn một cái.
Thất bại, thật thất bại, Long Duệ phát hiện mình không thuyết phục nổi một đứa bé, hơn nữa mình còn bị mê hoặc hắn nói gì nghe theo nấy, không có một chút biện pháp nào chống đỡ.
Tiểu tử kia sau khi đi dạo một vòng ở Long Cung, phát hiện nơi này ngoài Long Cung thật rộng rãi, phòng ở thật lớn, nhiều người, và có nhiều vật dụng, ngoài ra cũng khong còn gì khác. Tiểu Long Nhi rất nhanh liền đối với Long Cung mất đi hứng thú, bắt đầu nhớ đến mẫu hậu đang ở trên bờ.
“Cám ơn ông, Long Vương, Bảo Bối phải đi về, mẫu hậu sẽ rất lo lắng.” Vật nhỏ vừa nhớ tới liền nói, hắn càng ngày càng nhớ mẫu hậu, đi ra cũng quá lâu, muốn nhanh chóng trở về.
Long Duệ thực thất vọng, hắn ngàn lần cũng không nghĩ đến có người sau khi thăm Long Cung còn muốn trở về, hắn đã cho nhiều hứa hẹn như vậy, tiểu tử kia cư nhiên một chút ham thích cũng không có.
“Hay là, ta đưa con trở về, vừa lúc ta cũng muốn gặp mẫu hậu của con.” Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, hắn thuyết phục không được vật nhỏ, thì hắn sẽ đến yêu cầu với mẫu hậu của bé, cô ta chắc sẽ không cự tuyệt. Hắn nghĩ như thế nói.
Tiểu Long Nhi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Long Vương này muốn gặp mẫu hậu? Tiểu tử kia do dự, cái đầu bé nhỏ nhanh chóng ngẩng lên, tròng mắt nhanh như chớp nhìn hắn.
Long Duệ thông minh biết ngay Tiểu Long bắt đầu hoài nghi ý đồ của hắn, vội vàng cười nói: “Bảo Bối không phải không biết phụ vương là ai chăng? Nói không chừng khi ta gặp mẫu hậu của con, sẽ giúp con tìm được phụ vương.”
Tiểu tử kia không nói lời nào, suy nghĩ một lúc lâu, thế này mới hạ quyết định quyết tâm, nũng nịu nói: “Được rồi.” Nói xong, lôi tay hắn cùng nhau rời khỏi Long Cung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...