Đến năm giờ rưỡi sáng, Lăng Dĩ Nhiên cùng Thi Dịch kéo đám quỷ hồn mới câu hồn trở lại địa phủ.
Lăng Dĩ Nhiên giao nhiệm vụ xong liền đi tìm Vô Thường Thẩm Thu, người phụ trách quản lý quỷ sai cấp hai, cậu ngượng ngùng nói: “Lão đại, hôm nay tôi lại muốn lên dương gian một chuyến, hy vọng lão đại có thể phê chuẩn.
”
Ngoại trừ quỷ sai cấp bậc Vô Thường trở lên ra, những quỷ sai khác muốn rời khỏi địa phủ đều phải xin lão đại của mình.
Thẩm Thu là một nữ vô thường, khuôn mặt diễm lệ, thân mặc mặc một bộ trang phục màu đen từ lụa, mặt trên thêu vô số hoa mẫu đơn kim sắc lớn nhỏ, giống như đại tiểu thư quyền quý thời xưa.
Vô Thường Quỷ được chia làm hai loại, một là Hắc Vô Thường mặc một bộ trang phục màu đen, còn lại là Bạch Vô Thường, trang phục là màu trắng, nhưng hai người phụ trách công việc không giống nhau.
Thẩm Thu hít vào thuốc được làm từ hương luyện, lười biếng nói: “Ta mới nhận được thông báo nói đại nhân phía trên mới sửa đổi lại quy định ra vào địa phủ.
Kể từ hôm nay trở đi chỉ cần quỷ sai có bạn lữ ở dương gian thì không cần xin cấp trên, có thể tùy ý ra vào địa phủ đi dương gian thăm bạn lữ của mình, nhưng không được để lộ thân phận.
”
Nhìn như một quy định rất nhân văn, nhưng trên thực tế, nó không thiết thực.
Quỷ có thể làm quỷ sai bình thường đều là người đã chết mấy chục năm, và phải trong tình huống không thể đi đầu thai mới có tư cách thi đậu quỷ sai, cho nên dù đã từng kết hôn ở dương gian thì bạn người bạn đời đó đa phần là đã qua đời hoặc đã đi đầu thai.
Hơn nữa địa phủ có quy định quỷ và người không thể yêu nhau, như vây các quỷ sai lấy đâu ra bạn lữ ở dương gian?
Cho nên tình huống của Lăng Dĩ Nhiên có chút đặc biệt, thậm chí làm cho cô cảm thấy quy định này chính là vì cậu sửa.
Thẩm Thu hít một hơi thuốc, nhìn Lăng Dĩ Nhiên một cách đầy ẩn ý.
Lăng Dĩ Nhiên mừng rỡ nói: “Thật sao?”
Bỗng nhiên có quy định mới làm cho cậu không muốn ly hôn nữa, xem ra kết hôn với người sống cũng không tính là chuyện xấu, về sau có thể ra vào nhân gian sẽ vô cùng thuận tiện.
Thẩm Thu ném cho cậu một khối lệnh bài ra vào địa phủ: “Về sau khi nào ngươi muốn đi ra ngoài hoặc khi nào muốn trở về, ta đều sẽ không quản, nhưng điều kiện tiên quyết là phải hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, còn có không được chậm trễ việc thi thăng cấp, nếu ngươi thi không đậu được quỷ sai cấp một, ta liền thu hồi lệnh bài của ngươi.
”
“Vâng, lão đại.
” Lăng Dĩ Nhiên vui vẻ sờ sờ lệnh bài, có nó, sau này ra khỏi địa phủ thập phần thuận tiện.
“Ta vẫn là lời nói ngày hôm qua, sau khi rời khỏi địa phủ, không được tùy tiện sử dụng pháp thuật quấy nhiễu trật tự nhân gian.
”
“Vâng.
”
“Đi đi.
”
Lăng Dĩ Nhiên rời khỏi văn phòng, đầu tiên thay trang phục quỷ sai thành bộ khác rồi rời khỏi địa phủ, sau đó cậu tìm một nơi vắng vẻ không có người qua lại gần quân khu để hiện lên mặt đất, nhưng chờ khi cậu đi tới trước cửa quân khu lại hối hận.
Cậu và Hình Hàn chính là âm hôn, đứng ở góc độ của cậu mà nói Hình Hàn đã là bạn lữ của cậu, là được địa phủ chấp thuận và ghi trong hồ sơ, nhưng đối với Hình Hàn mà nói thì lại không giống, việc kết hôn này không có hiệu lực pháp lý, bất cứ lúc nào anh cũng có thể tìm người khác kết hôn.
Nếu cậu đề nghị ly hôn, Hình Hàn tuyệt đối sẽ coi cậu là bị bệnh thần kinh.
Vậy hiện tại cậu tìm Hình Hàn cũng vô dụng, muốn tìm thì phải tìm hậu bối đã giúp cậu dắt âm hôn mới được.
Lăng Dĩ Nhiên đang định rời đi, đột nhiên phía sau vang lên tiếng còi xe, cậu quay người lại nhìn thấy một chiếc xe việt dã màu đen chạy tới dừng bên cạnh cậu.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...