CHƯƠNG 439: RẮN CHUỘT MỘT Ổ KHÔNG TỐT BỤNG
Dịch giả: Luna Wong
Tam hoàng tử phủ, Ninh Cảnh bưng trà trản ngưng thần trầm tư, một lát sau, chợt ném trà trản xuống đất.
Đối diện, Thẩm Thanh hơi nâng đôi mắt lên: “Điện hạ, lòng người rối loạn?”
Tam hoàng tử nhẹ nhàng chà lau sạch sẽ vết nước trà trên ngón tay, khóe môi lộ ra một tia dáng tươi cười đắc thể: “Mới vừa rồi trong lúc nhất thời tay trợt, cầm không ổn trà trản, Thẩm đại nhân không cần chú ý.”
“Thì ra là thế, điện hạ từ trước trầm ổn, làm việc kết cấu có độ, tất nhiên sẽ không bởi vì nhất thời thất lợi mà luống cuống tay chân.”
“Thẩm đại nhân, ta trái lại trầm trụ khí, sợ rằng rất nhiều quan viên trong triều đình không nén được tức giận. Bọn họ phế đi khí lực lớn như vậy, cho rằng rốt cục có thể kéo đại hoàng tử xuống, nhưng không nghĩ tới, vừa tước được hắn phong hào Đoan vương, trong chớp mắt, lại được phụ hoàng ủy dĩ trọng trách, kể từ đó, tất cả nỗ lực trước đó không phải đều uổng phí sao?”
“Phong hào Đoan vương không phải mất rồi sao?”
“Chỉ là không có một phong hào, có gì khác trước?”
“Đã không có phong hào, thì đại biểu cho đại hoàng tử và điện hạ đứng ở trên cùng một sợi dây, hắn không còn địa vị cao hơn một tầng nữa, như thế không phải đã đủ rồi sao? Hay là nói, đồng dạng đứng chung một chỗ, điện hạ cũng không có lòng tin thắng nổi hắn?”
“Ta tự nhiên một cách tự tin, huống chi, bên cạnh ta còn có lương thần như Thẩm đại nhân tương trợ, tự nhiên sẽ không thua Ninh Từ.” Ninh Cảnh nói chắc chắc.
“Nếu như thế, điện hạ trầm tâm xuống chậm rãi làm là được, hơn nữa, ánh mắt của điện hạ cũng không cần luôn luôn rơi vào trên người một mình đại hoàng tử, những hoàng tử khác, cũng không phải an an phận phận, cái gì cũng chưa từng làm.”
“Thẩm đại nhân, có phải ngươi đã biết cái gì hay không?”
“Không nói khác, lúc này đây việc tố tấu đại hoàng tử, nên cuối cùng huyên không giống hình dạng, có người từ phân nhánh lực của nhị hoàng tử và tứ hoàng tử.”
“Nhị ca và tứ đệ?” Mi tâm của tam hoàng tử vừa nhíu, “Nhị ca không phải từ trước chỉ biết hưởng thụ, cùng thế vô tranh sao? Thế nào, hiện tại bắt đầu không nén được tức giận?”
“Là cùng thế vô tranh, cũng phải dự định cho tương lai của mình.”
“Xem ra nhị ca là không coi trọng ta, sau này có cơ hội, ta nhất định phải nói chuyện với hắn thật tốt.” Trong ánh mắt Ninh Cảnh tràn đầy lãnh ý.
“Điện hạ chưởng khống tốt tấc phân là được, hôm nay quan trọng nhất, đầu tiên là đoạt được binh quyền, quyền khống chế ba mươi vạn đại quân kia, tuyệt đối không thể lọt cào trong tay của những hoàng tử khác, thứ hai còn lại là tiêu trừ vật ách tắc và ngờ vực vô căn cứ trong lòng hoàng thượng.”
Bookwaves.com.vn
“Phụ hoàng hoài nghi trên người ta?”
“Nhiều quan viên đồng tâm hiệp lực như vậy, hoàng thượng anh minh, làm sao sẽ không nhìn ra chứ? Chỉ là, hắn còn không biết là ai ở phía sau màn chỉ điểm, hôm nay, nhị hoàng tử và tứ hoàng tử nhúng tay, dĩ nhiên là cho chúng ta cơ hội thoát khỏi ảnh hưởng của chuyện này.”
Ánh mắt của tam hoàng tử nặng nề: “Chuyện này còn cần Thẩm đại nhân hỗ trợ nhiều hơn.”
“Điện hạ yên tâm, hạ quan tự nhiên dốc hết toàn lực.”
“Ân, làm phiền Thẩm đại nhân.” Nét mặt của tam hoàng tử mang theo tiếu ý, “Không biết hai ngày này, Thẩm tiểu thư thế nào? Trong kinh thành nháo đằng lợi hại, Thẩm tiểu thư từ trước thiện tâm, tâm tình có chịu ảnh hưởng hay không?”
“Tâm tư của Vân Sơ đơn thuần, cả ngày lại được nuôi ở khuê phòng, không thèm để ý chuyện bên ngoài chút nào.”
Tam hoàng tử nể trọng Thẩm Thanh, phải tăng cường liên hệ với Thẩm gia, Thẩm Vân Sơ như vậy nhất định phải trở thành hoàng tử phi của hắn. Mới vừa rồi hắn hỏi một cái, trên mặt nổi là hỏi tâm tình của Thẩm Vân Sơ, trên thực tế còn lại là đang tìm tòi nghiên cứu trong lòng Thẩm Vân Sơ có phải còn đang để ý Ninh Từ hay không.
Hắn truy cầu người thì được, cho Thẩm gia mặt mũi cũng được, nhưng hắn không thể trở thành một chuyện cười! Hoàng tử phi của hắn không thể tâm tâm niệm niệm một người nam nhân khác!
Mà câu trả lời của Thẩm Thanh, lại rất an lòng của tam hoàng tử, để tam hoàng tử minh bạch, Thẩm Vân Sơ đã không có lòng ái mộ Ninh Từ, để hắn có thể yên tâm.
Dáng tươi cười trên mặt tam hoàng tử càng đậm: “Chút thời gian trước, vừa được mấy bồn hoa cỏ mới, nghe nói Thẩm tiểu thư là người yêu hoa, ngày khác, ta tự mình đưa qua cho Thẩm tiểu thư.”
Thẩm Thanh liền vội vàng đứng lên hành lễ: “Tiểu nữ có thể được mắt xanh của điện hạ, nhất định cực kỳ vui vẻ.”
“Là ta may mắn mới phải.”
Thẩm Thanh lại cùng tam hoàng tử hàn huyên chốc lát, mới đứng dậy rời đi.
Bookwaves.com.vn
Thẩm Thanh đi rồi, tam hoàng tử kêu hộ vệ tiến đến: “Đi chuẩn bị mấy bồn hoa cỏ giống trân quý, hai ngày nữa ta cần.”
“Vâng.”
Sau khi Thẩm Thanh trở lại trong phủ, lập tức tìm Vu thị: “Vân Sơ bên kia ngươi nói thế nào rồi?”
“Lão gia, Vân Sơ đã nghĩ thông suốt không sai biệt lắm rồi, huống chi lúc này đại hoàng tử đã không có phong hào Đoan vương, cũng không mạnh bằng người ngoài chỗ nào, tính tình của Vân Sơ cao ngạo, nàng chịu không nổi ủy khuất bị người dẫm dưới bàn chân, quan hệ lợi hại trong này bản thân nàng sẽ rõ.”
“Như vậy là tốt rồi, tiếp qua một đoạn thời gian, tam hoàng tử hẳn là sẽ cho thấy tâm ý của mình, những người khác cũng sẽ thấy, đến lúc đó, Vân Sơ cần phải thức thời, không thể hất mặt mũi của tam hoàng tử, nói cách khác, ta đây làm cha, là người đầu tiên không tha cho nàng.”
“Lão gia yên tâm, ta nhất định sẽ nói rõ ràng với nàng.”
Thẩm Thanh tỉ mỉ đánh giá Vu thị, trước phát sinh các loại sự tình, để hắn đã thiếu vài phần tín nhiệm với Vu thị: “Chuyện Mục gia bên kia, ngươi không có làm gì nữa chứ?”
“Nói đến Mục gia, ta trái lại có chuyện muốn cùng lão gia thương lượng một chút.” Tâm tư của Vu thị chuyển động.
“Chuyện gì?”
“Lão gia nên biết Nghênh Khách hiên chứ, mấy ngày nay, Nghênh Khách hiên ra danh tiếng cũng không nhỏ.”
“Cái nhà cung cấp cơm canh cho nhiều bách tính Kinh Châu bên ngoài kia?”
“Không sai, Nghênh Khách hiên là một trù nương của Mục gia Đinh thị mở, mà nhi tức của Đinh thị Lý thị rất bất mãn với việc Nghênh Khách hiên miễn phí tặng ra nhiều đồ như vậy, đang âm thầm suy nghĩ biện pháp, nếu lão gia có ý động Mục gia nói, nói không chừng Lý thị này còn có mấy phần tác dụng.”
“Ngươi xác định Lý thị này có thể tin?”
“Lão gia yên tâm, Lý thị này là một người lòng tham không đáy, chỉ cần để cho nàng nhìn thấy được chỗ tốt, tự nhiên sẽ nghe theo chúng ta sai phái, hơn nữa, nàng còn có nhi tử, chỉ cần đắn đo được rồi, tự nhiên có thể phát huy được công dụng.”
“Lúc này đây, Mục gia giao binh quyền, khó không có ý lấy lui làm tiến, mà hoàng thượng lại cứ ăn một bộ này, hơn nữa hiền phi ở trong cung không ngừng dùng sức, mưu tính nhằm vào đại hoàng tử, hiệu quả đã càng ngày càng nhỏ. Nếu không phải có thể một cái đánh tan đại hoàng tử, như vậy đánh sang Mục gia cũng tốt.”
Huống chi, sổ con chuyện bách tính Kinh Châu nhập kinh bị hắn và tam hoàng tử ngăn lại, hắn cần một sự tình dời đi lực chú ý của hoàng thượng, miễn cho hoàng thượng nắm chặc không tha.
Trong ánh mắt Vu thị hiện lên một tia lượng sắc: “Lão gia nói phải, cái khác trái lại không thể nói, đây không phải là còn cần suy tính Cửu Mạch sao? Hài tử này là một người cố chấp, để tâm kết thời gian dài tưởng nhớ Mục gia này của hắn, cũng không phải hồi sự, lúc này đây nếu có thể nương đó cùng nhau giải quyết rồi, hắn cũng liền có thể an an tâm tâm nghe theo lão gia an bài.”
“Ngươi tỉ mỉ nói trạng huống của Nghênh Khách hiên với ta một lần, mặt khác lại phái người tra kỹ về Lý thị kia một chút, hay là kẽ hở Mục gia bên kia cố ý lộ ra ngoài, sau đó nên làm như thế nào, ngươi chờ an bài của ta.” Thẩm Thanh trầm giọng nói rằng.
Trong lúc nhất thời trong lòng Vu thị mừng như điên: “Được.”
Chuyện này nàng tự định giá đã lâu, nhưng vẫn không cảm bắt tay vào tính toán, vì chính là sợ lần thứ hai làm Thẩm Thanh tức giận, mà lần này Thẩm Thanh nguyện ý tự mình an bài, như vậy sự tình thì càng thêm ổn thỏa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...