Quốc Sắc Kiều Phi


CHƯƠNG 411: ĐỘNG THỦ GIẾT QUỶ


Dịch giả: Luna Wong


Nghe được Mục Trần Tiêu nguyện ý cùng hắn cộng đồng chia sẻ trách nhiệm, Đoan vương chợt sững sờ ở tại chỗ: “Trần Tiêu, người là ta hạ lệnh bắt lại, sau này nếu có chuyện gì, cũng nên hướng về phía ta, tình cảnh của Mục gia hôm nay đã cực kỳ khó khăn, không cần gánh chịu thêm những trách nhiệm này nữa.”


“Điện hạ, ta biết người là vì tốt cho Mục gia, bất quá Mục gia hành sự từ trước đỉnh thiên lập địa, lúc này đây đến Kinh Châu thành, đã phụng mệnh lệnh của hoàng thượng đến đây bang trợ điện hạ, như vậy mặc kệ ngươi làm dạng quyết định gì, đều có một phần trách nhiệm của Mục gia chúng ta.”


“Trần Tiêu, vấn đề khác đều là việc nhỏ, một khi ngươi giúp ta cùng nhau gánh cái trọng trách này, như vậy sau này sẽ thấy cũng khó mà tách khỏi ta, đến lúc đó trong lúc nhất thời tam hoàng tử không có cách nào với ta, nhưng nhất định sẽ gia tăng cước bộ chèn ép Mục gia, thậm chí sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp đoạt quyền từ trong tay ngươi, một khi binh quyền bị đoạt đi, phụ hoàng bên kia cũng không còn chút nào cố kỵ nữa, mấy vấn đề này ngươi đều cân nhắc qua chưa?”


“Tự nhiên cân nhắc qua.”


“Ngươi đã cân nhắc qua, như vậy thì phải biết được hậu quả, lúc này Mục gia thật vất vả có cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức, ngươi cần gì phải nhảy vào trong vũng nước đục này?”


“Mục gia thế đại vi tướng, tức là tướng lĩnh, như vậy dù cho búa rìu gia thân, cũng phải lĩnh chức trách, hộ một phương bình yên.” Mục Trần Tiêu nâng đôi mắt lên, giọng kiên định nói.


Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cong mắt, trong ánh mắt mang theo một cổ kiêu ngạo nồng đậm: “Tôn nhi nói có lý, Mục gia chúng ta từ trước đỉnh thiên lập địa, dù cho đã là hãm sâu trong vũng bùn, cũng có thể chống đỡ một phương thiên địa. Điện hạ, ngươi cũng không cần lo lắng nhiều, nếu làm việc úy tay úy đuôi, chiêm tiền cố hậu, vậy mới là thật bôi nhọ môn phong của Mục gia.”


Hứa Vân Noãn nhìn Mục Trần Tiêu, tư tự trong lòng bắt đầu khởi động không ngừng: Mục Trần Tiêu giống Mục gia, là một thanh hàn nhận từ trước đến nay chưa từng có, có lẽ lúc này bảo khí bị phủ bụi, thoáng thu liễm vẻ lợi hại, nhưng tương lai, hàn nhận ra khỏi vỏ, nhất định chém hết gian tà!


Nên, nàng sẽ cẩn thận che chở chuôi hàn nhận này, để hắn bình yên chịu đựng tôi luyện, đồng thời vẫn tiếp tục đỉnh thiên lập địa.



Mà những trêu đùa âm mưu quỷ kế gian trá quyền mưu, liền do nữ tử nho nhỏ như nàng làm là đủ rồi.


Bookwaves.com.vn

Nàng là nữ tử, không phải quân tử, càng không thèm để ý những khuôn sáo này, địa phương có ánh sáng tất có bóng tối, Mục gia chính là nhật quang rực rỡ, mà nàng lại nguyện ý trở thành cái bóng dưới ánh mặt trời, nếu ai dám đến che chắng nhật quang này, vậy hãy để cho người đó biết cái gì gọi là không có thiên lý chân chính!


Nghe được Hứa Vân Noãn cũng lên tiếng, Đoan vương rốt cục gật đầu: “Được, nếu phụ hoàng thực sự bởi vì lần hành sự này của chúng ta mà trách tội xuống tới, chúng ta đây cùng nhau gánh tội.”


Hứa Vân Noãn và Mục Trần Tiêu nhìn nhau cười, gật đầu, nửa đùa giỡn nói rằng:


“Nói không chính xác hoàng thượng sẽ không trách tội, ngược lại sẽ ngợi khen nữa đó, đến lúc đó Mục gia chúng ta có thể đòi chia một phần công lao.”


“Đó là tự nhiên!” Đoan vương trực tiếp gật đầu, “Chuyện Kinh Châu thành có thể truy tra rõ, trong đó Hứa cô nương phải cư công đầu, chờ về tới kinh thành, ta nhất định sẽ báo cáo tình huống thật với phụ hoàng.”


Hứa Vân Noãn cũng không có cự tuyệt, dù sao trong Kinh Châu thành xảy ra chuyện lớn như vậy, dựa theo tính tình đa nghi của hoàng thượng, nhất định sẽ lần thứ hai phái người đến đây tra thấy rõ ràng kinh lịch, bọn họ cần phải làm là ăn ngay nói thật, kể từ đó, cũng liền hoàn toàn không sợ hoàng thượng tra xét.


Nói xong chính sự, Hứa Vân Noãn liền tự mình xuống bếp làm mấy món đồ ăn nhẹ.


Mục Trần Tiêu tự nhiên ở một bên hỗ trợ, không nghĩ tới Đoan vương cũng đi theo vào.


Đoan vương thấy Mục Trần Tiêu thuần thục nhóm lửa, không khỏi ở một bên mở to hai mắt nhìn: “Trần Tiêu, sao ta nhớ kỹ trước đây ngươi không biết làm những chuyện nhỏ nhặt này?”



“Điện hạ nhớ lộn, ngũ cốc hoa màu người ăn, làm cơm, nhóm lửa tự nhiên đều không phải là việc nhỏ.”


“Vậy ngươi phải dạy ta một chút, để ta cũng học, có cơ hội ta cũng có thể giúp đỡ Hứa cô nương nhóm lửa.”


Sắc mặt của Mục Trần Tiêu nhất thời cứng đờ: “Ta mới vừa rồi nói sai, nhóm lửa đích thật là việc nhỏ, điện hạ thân phận tôn quý, cũng không cần làm chuyện nhỏ như vậy.”


“Bây giờ sao ngươi thay đổi nhanh thế?”


“Ân, tính tình âm tình bất định, còn thỉnh điện hạ lý giải.”


Hứa Vân Noãn ở một bên nghe, không khỏi xì một tiếng bật cười: “Điện hạ ở một bên hỗ trợ nhặt râu đi, chuyện nhóm lửa, liền do nhà của ta tôn nhi làm là được rồi. Lửa của tôn nhi nhà ta nhóm cực kỳ tốt, nếu thay đổi người bên ngoài, sợ là ta không quen!”


“Vậy cũng tốt.”


Đoan vương hơi có chút buồn bực ngồi vào một bên nhặt rau, trong lòng có chút buồn buồn: Mặc dù nói nhóm lửa đích thật là một chuyện nhỏ, nhưng đến việc nhỏ như vậy đều không giành được, luôn cảm giác mình cực kỳ thê lương.


Bookwaves.com.vn

Mục Trần Tiêu ngẩng đầu, đôi mắt bình tĩnh giống như một cái đầm tĩnh thủy, chợt có vài miếng cánh hoa hạ xuống, nổi lên một chút rung động hàm chứa nụ cười.



Hứa Vân Noãn hơi vòng vo quay đầu, quay hắn nháy mắt, sau đó liền cười.


Ngừng lại cơm tối làm cực kỳ náo nhiệt, Mục Trần Tiêu và Đoan vương cũng cực kỳ cổ động, ăn sạch những món Hứa Vân Noãn làm không còn một mảnh.


Đoan vương uống xong một ngụm rượu cuối cùng, trong lòng yên lặng nhớ kỹ: Bữa này cơm tối ngày hôm nay, là bữa thoái mái nhất kể từ sau khi bọn hắn đi tới Kinh Châu thành, cũng có thể là bữa ăn thoải mái nhất trong một đoạn thời gian kế tiếp.


Cơm nước no nê, Mục Trần Tiêu và Đoan vương đều tự cáo từ ly khai.


Hứa Vân Noãn tiễn bọn họ đến cửa viện, liền xoay người lại về nghỉ ngơi.


Đoan vương và Mục Trần Tiêu đi về phía trước một đoạn, lập tức liếc nhìn nhau.


“Trần Tiêu, sau khi trở về thật tốt nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta phải bắt đầu giết người.”


Băng lãnh trong mắt Mục Trần Tiêu thoáng lui bước: “Điện hạ nói sai rồi, ngày mai chúng ta là bắt đầu giết quỷ!”


“Ha ha, nói phải, ngày mai chúng ta sẽ ở dưới thanh thiên bạch nhật, giết những ác quỷ hoành hành nhân gian!”


Đêm nay, trong phủ nha ánh nến vẫn sáng.


Hành vi phạm tội liên quan đến hành vi phạm tội Ân Lạo, lúc phân phát vật liệu, đám người Đoan vương nghe đến đầu óc đều sắp không chứa nổi, viết càng không tốn sức.


Từng phần lời khai được viết xong, sau đó cường ngạnh bức bách đám người Ân Lạo ký tên đồng ý.



Sáng sớm hôm sau, Hứa Vân Noãn vừa đứng dậy, Tần Oanh Tư và Tần U Tố liền chạy tới.


“Gặp qua cô nãi nãi.”


“Sao hai người các ngươi sớm như vậy?”


Tần Oanh Tư mở miệng hỏi: “Cô nãi nãi, hôm nay thực sự phải xử quyết những gian tặc kia sao?”


“Hai người các ngươi chạy tới sớm như vậy, không phải là vì đi xem náo nhiệt chứ?”


Tần Oanh Tư và Tần U Tố cùng nhau gật đầu: “Cô nãi nãi muốn đi không?”


“Tràng diện lớn như vậy tự nhiên không bỏ qua, Đoan vương điện hạ nói sẽ đưa những người kia tới chợ bán thức ăn, Hồi Xuân đường cách chợ bán thức ăn cũng không coi bao xa, ở tầng hai, vừa lúc có thể thấy tràng cảnh ở chợ bán thức ăn, chúng ta liền đi nhìn một cái đi.”


Hứa Vân Noãn mang theo đám người Tần U Tố đi tới Hồi Xuân đường, Ôn Như Xuân nhìn thấy nàng, trực tiếp một mắt đã trừng qua đây: “Thời gian dưỡng bệnh không lo dưỡng cho tốt, thời gian xem náo nhiệt trái lại chạy nhanh.”


Hứa Vân Noãn chỉ liên tiếp cười, dáng tươi cười nhuyễn nhuyễn nhu nhu, thấy Ôn Như Xuân cũng nói không ra lời nói nặng nữa.


“Được rồi, ta để Tùng Hương và Mặc Ngân thu thập lầu hai một chút, các ngươi đi, xa xa xem một chút cũng là đủ rồi.”


Giết người huyết khí nặng, bệnh của Vân Noãn mới tốt, chớ đụng phải.


Hứa Vân Noãn nhất thời cười vui vẻ: “Đa tạ sư bá.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui