Translator: Nguyetmai
Bất luận ở nơi nào, nếu như tồn tại nền kinh tế thị trường mở cửa, muốn hình thành kinh doanh độc quyền trong khu vực là một chuyện tương đối khó khăn.
Bởi vì tất cả những hành vi thương mại có thể sao chép tất nhiên sẽ xuất hiện cạnh tranh thị trường. Năng lực học tập và năng lực bắt chước của con người từ khi sinh ra đã đạt được sự phát triển tương đối rõ ràng ở phương diện này.
Cho dù ở trong Hẻm Xéo không lớn lắm, cũng áp dụng quy luật cạnh tranh như vậy. Ví dụ như chỉ riêng cửa hàng quần áo đã có ba nhà "Twilfitt and Tattings", "tiệm áo chùng của Madam Malkin", "tiệm áo chùng Second-Hand". Khi các phù thủy muốn mua động vật thần bí, dược liệu ma thuật, thậm chí là các loại sách báo thì luôn luôn không chỉ có một sự lựa chọn.
Giả sử tính cả những cửa tiệm nằm trong Hẻm Knockturn bên cạnh, cạnh tranh thị trường như thế này sẽ càng thêm rõ ràng và kịch liệt.
Nhưng mà, ở trong này có hai ngành thuộc trường hợp ngoại lệ.
Một trong số đó là ngân hàng quy mô lớn kết nối toàn cầu Gringotts do các yêu tinh nắm giữ hoàn toàn.
Mà ngành còn lại chính là cửa hàng đũa phép kinh doanh bởi gia tộc Ollivander - gia tộc đã bắt đầu chế tạo đũa phép từ năm 382 trước Công Nguyên.
Kĩ thuật gia truyền lâu đời và danh tiếng lẫy lừng khiến gia tộc Ollivander có được địa vị cực cao trong giới chế tạo đũa phép.
Đặc biệt là người thừa kế đời này - Garrick Ollivander, chịu ảnh hưởng kĩ thuật chế tạo đũa phép được truyền từ đời này qua đời khác của gia tộc, ông đã bộc lộ tài năng từ rất sớm.
Ôm hùng tâm tráng chí cải tiến lõi và chất gỗ sử dụng để làm đũa phép trước kia, đồng thời lúc còn trẻ đã cương quyết và điên cuồng theo đuổi, truy tìm cây đũa phép lí tưởng, ông đã nhanh chóng trở thành một trong ba chuyên gia chế tạo đũa phép của châu Âu, được mệnh danh là thợ chế tạo đũa phép giỏi nhất thế giới hiện nay.
Thế cho nên rất nhiều người nước ngoài đã cố tình tới London chỉ để mua một cây đũa phép do nhà Ollivander sản xuất, chứ không muốn mua ở nơi mình sinh sống. Đương nhiên, tiệm đũa phép Ollivander đã hoàn toàn nắm quyền kinh doanh độc quyền đũa phép ở khu vực London.
Khó khăn lắm mới vào được thế giới pháp thuật, Alina đương nhiên ngập tràn mong chờ đối với chiếc đũa phép tương lai của mình, lúc trước nói là không muốn, cũng chỉ là lời nói lúc tức giận mà thôi.
"Nơi đây chính là tiệm đũa phép Ollivander sao? Tiệm đũa phép tốt nhất thế giới trong truyền thuyết sao?"
Alina quan sát cửa hàng vừa nhỏ vừa rách nát trước mặt một cách không chắc chắn, nếu như không phải bởi vì biển hiệu chữ vàng trên cửa đã bong tróc từng mảng viết rõ ràng: "Ollivander: bắt đầu chế tạo đũa phép từ năm 382 trước Công Nguyên", thì thậm chí cô còn hoài nghi có phải cụ Dumbledore đã dẫn cô đến nhầm nơi hay không.
"Giá trị của một sự vật không phải lúc nào cũng tương xứng với vẻ đẹp đẽ, lộng lẫy bên ngoài. Ollivander là một thợ chế tạo đũa phép đơn thuần, đối với ông ấy, mỗi một đồng vàng Galleon tiêu tốn cho bất cứ việc gì ngoài đũa phép đều là một sự lãng phí đáng xấu hổ."
Cụ Dumbledore mỉm cười dịu dàng, kéo Alina đi vào trong cửa tiệm đũa phép nhỏ bé.
Bên trong tiệm rất nhỏ, ngoại trừ một chiếc ghế dài ra thì chẳng còn gì khác, hàng ngàn chiếc hộp hẹp dài đựng đũa phép gần như xếp chồng tới tận trần nhà.
"Dumbledore? Albus Dumbledore! Lại được gặp ông rồi, thật là vui quá đi mất! Hoan nghênh hoan nghênh, không ngờ ông lại có thể tới đây."
Không đợi Alina nhìn rõ những hộp đũa phép xung quanh, một ông lão đột nhiên đứng trước mặt họ, đôi mắt to màu bạc rất nhạt của ông tỏa sáng giống như hai vầng trăng trong cửa tiệm tối om này.
Đối với chuyến tới thăm bất thình lình của cụ Dumbledore, Ollivander tỏ ra vẻ mừng rỡ thấy rõ. Ông lão đi tới trước mặt Dumbledore, xoa xoa đôi bàn tay, giọng điệu hơi lo lắng mà hưng phấn:
"Cụ Dumbledore, chắc chắn là lúc nào cụ cũng mang theo cây đũa phép đó bên người phải không? Có thể đưa cho tôi nghiên cứu một chút được không, tôi có thể đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của cụ."
"Ollivander, chuyện đó chúng ta sẽ nói chuyện riêng sau."
Cụ Dumbledore hơi nhấc tay lên, dùng ánh mắt ngăn cản những lời Ollivander sắp nói lại, vươn tay kéo cô bé tóc bạch kim sau lưng cụ tới trước mặt: "Nhân vật chính hôm nay là cô bé này."
"Ồ, đương nhiên rồi, đúng vậy đúng vậy." Ollivander dừng đề tài lại một cách cảnh giác, ông quay đầu lại quan sát Alina một lượt từ trên xuống dưới.
"Rất kì lạ, khá là kì lạ, tôi cảm nhận được luồng ma lực tự do cực kì tùy hứng mà lại rất khổng lồ."
Ollivander nhỏ giọng lẩm bẩm, đôi mắt màu trắng bạc khiến Alina dựng tóc gáy, ngón tay khô héo của ông lão nhẹ nhàng vuốt ve lọn tóc dài màu bạch kim rủ trên vai Alina, trên mặt nở một nụ cười cổ quái sâu xa khó lường.
"Cụ Dumbledore, căn cứ vào 'Điều lệ đũa phép', sinh vật pháp thuật không được phép sở hữu đũa phép đâu."
"Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi hiểu rất rõ nội dung của 'Điều lệ đũa phép'. Tiểu thư Alina Kaslana là một phù thủy loài người thứ thiệt, chỉ có điều cô bé có thiên phú khác với người bình thường mà thôi."
Cụ Dumbledore nói với vẻ mặt nghiêm túc, đây cũng chính là nguyên nhân còn lại khiến cụ nhất định phải đi cùng Alina tới tiệm đũa phép. Là một đứa con lai mang nửa dòng máu Veela, nồng độ huyết thống của Alina quả thực là quá cao.
Nếu như là phù thủy bình thường, thì có thể chỉ cho rằng cô bé này có sức mạnh pháp thuật tiềm ẩn phi thường mà thôi. Nhưng mà đối với Ollivander gần như đã dành cả cuộc đời để tiếp xúc với vật chất pháp thuật mà nói, Alina căn bản không thể nào che giấu nổi.
"Nghe nói Hogwarts là nơi duy nhất trên toàn nước Anh thuần dưỡng thành công Vong mã..."
Ollivander đột nhiên nói một câu không đầu không cuối.
"Về phương diện này, tôi nghĩ chắc không có vấn đề gì quá lớn." Cụ Dumbledore mỉm cười.
"Ồ, một phù thủy nhỏ rất xuất sắc."
Lông mày ông Ollivander lập tức dãn ra, ông liếc nhìn cô bé tóc bạch kim đứng trước mặt ông, ngón tay rời khỏi lọn tóc dài màu bạch kim của cô bé: "Được rồi, tiểu thư Kaslana, tới đây! Để ta xem nào." Ông móc một chiếc thước cuộn dài có dấu khắc độ màu bạc từ trong túi áo ra, "Cháu quen sử dụng cánh tay nào?"
Alina không trực tiếp trả lời, nhíu mày rồi hỏi ngược lại: "Chẳng qua chỉ là mua đũa phép thôi, tại sao lại phải đo kích thước cơ thể?"
"Bởi vì mỗi cây đũa phép của gia tộc Ollivander đều là riêng biệt và độc nhất. Để giúp cháu chọn được ra cây đũa phép phù hợp, đầu tiên ta phải đo độ dài cánh tay, cẳng tay, chiều cao, vòng đầu... của cháu, rồi căn cứ vào những tham số này để lựa chọn đũa phép."
Ollivander vừa có được lời hứa hẹn của Dumbledore, có thể thấy rõ tâm trạng của ông ta không tệ, ông mỉm cười, kiên nhẫn giải thích với Alina.
"Nhưng mà, hiện giờ cháu mới có mười tuổi thôi. Cháu sẽ còn lớn lên nữa mà?"
Sau khi nghe được lời giải thích của Ollivander, Alina ngược lại càng nghi ngờ hơn, cô lắc đầu hỏi lại với vẻ nghi ngờ: "Những số liệu mà ông đo một năm sau đều sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Lẽ nào mỗi năm cháu lại phải đổi đũa phép một lần sao?"
"Hả..."
Nụ cười trên mặt ông Ollivander đông cứng lại ngay tức khắc, khóe miệng co giật, không biết nên trả lời ra sao. Bao nhiêu năm nay, ông chưa bao giờ suy nghĩ tới vấn đề này.
"Theo lí luận của ông, nếu như một đứa trẻ cao một mét hai sử dụng đũa phép dài mười hai thước, vậy thì đợi cậu ta trở thành một người đàn ông vạm vỡ cao hai mét thì chung quy không đến nỗi vẫn còn sử dụng cây đũa phép mini như vậy chứ? Nếu căn cứ vào tỉ lệ gia tăng, thế nào cũng phải đổi thành một cây gậy ngắn thô to bằng cổ tay mới phải, vật chất phép thuật bên trong cũng nên gia tăng mới đúng chứ?"
Alina nghiêng đầu, ngón tay khua múa một hồi. Đối với loại công cụ pháp thuật có thể coi là vũ khí như đũa phép, Alina vẫn luôn có nghi ngờ như vậy. Là sự tồn tại quan trọng để gia tăng hiệu quả pháp thuật, vũ khí của các phù thủy trưởng thành nên to hơn, thô hơn, mạnh mẽ hơn mới đúng. Cho dù không giống như pháp trượng to bằng hai cánh tay, chí ít cũng nên giống như cây cán bột chứ nhỉ?
"Thực lực của phù thủy sẽ tiến bộ theo tuổi tác và học thức, vậy thì tại sao đũa phép lại không thể đổi sang cái mới theo thực lực ngày càng cao chứ?"
Rầm!
Đối diện với câu hỏi ngây thơ của cô bé trước mặt, Ollivander đột nhiên cảm thấy cánh cửa lớn trước kia vẫn luôn giam cầm tư duy của ông lập tức ầm ầm mở ra, một thế giới chế tác đũa phép hoàn toàn mới xuất hiện trước mặt ông.
Trước đó, ông vẫn luôn thử thay đổi kết hợp giữa chất liệu đũa phép và ruột đũa khác nhau, nhất quyết cho rằng đó chính là phương hướng cải cách tương lai của sự nghiệp chế tạo đũa phép rồi, nhưng chưa bao giờ suy nghĩ đến chuyện thay đổi hình dạng đũa phép về bản chất.
"... Cháu nói rất có lí."
Ông Ollivander há miệng nói một cách khó khăn, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, trả lời với giọng khô khốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...