Quan trường thật không dễ xen lẫn!
Trong lòng những thường ủy thị ủy đang ngồi không hẹn mà cùng dâng lên cảm khái như vậy, nếu thật sự dễ lăn lộn..., làm sao bọn họ có thể có rơi vào tình cảnh lúng túng như vậy. Chính là lúng túng, ngươi nói phong ba những cuộn phim vừa rồi, là nhằm vào con cái của bọn họ, có thể không xấu hổ? Lúng túng như vậy còn chưa kết thúc, kế tiếp còn nhô ra một chuyện như vậy, Wow, tất cả những người bị bắt bị đánh đều là người có uy tín danh dự.
Chưa nói đến lão tử sau lưng bọn họ đều có lực lượng hùng hậu, đáng chết nhất là, tất cả bọn họ đều là nhà đầu tư, cứ như vậy bị đánh trên địa bàn của các người không nói, mấu chốt là lý do người ta bị đánh lại buồn cười như vậy. Người ta là vì thấy việc nghĩa hăng hái làm mới bị đánh, là vì chính nghĩa ra mặt, nếu chuyện như vậy thật sự truyền đi, bất cứ người nào đang ngồi ở đây đều sẽ rơi vào tình huống khó xử.
Trong vấn đề phải trái rõ ràng này, bất kỳ thành viên ban lãnh đạo nào cũng không biết nên làm như thế nào.
Trong cục diện như thế, Bạch Vi Dân biết mình phải lên tiếng.
- Lý bí thư, các vị đồng chí, tôi nghĩ chuyện tối nay và hội sở Cẩm Tú chắc chắn không thoát khỏi liên quan, mà đồng chí Hạ Nhập Tương rốt cuộc có biết chuyện này hay không đã không quan trọng, hắn là người thân của người trong cuộc, nhất định phải né tránh rồi. Tôi đề nghị, lập tức thành lập tổ chuyên án, lập án điều tra hội sở Cẩm Tú, tổ trưởng sẽ do đồng chí Dương Tử Hòa đảm nhiệm. Yêu cầu của tôi chỉ có một, cần phải trong thời gian ngắn nhất xử lý sạch sẽ chuyện này, để tránh gây ra phiền toái không cần thiết, tổn hại hình tượng của thành phố chúng tôi.
Ngoài ra, về những nhà đầu tư, ý kiến của tôi là. Nếu có thể, chúng ta ra mặt giải thích, dù sao người ta đến đây là đầu tư, gặp gỡ đãi ngộ không công bằng như vậy, nếu chúng ta không đứng ra giải thích, là không được. Còn nữa khoa học kỹ thuật Phi Long cũng có liên quan đến chuyện này, tôi đề nghị cũng liệt vào trong phạm vi điều tra.
Bạch Vi Dân trầm giọng nói.
Đề nghị như vậy đặt vào bình thường chắc chắn cũng sẽ không từ trong miệng Bạch Vi Dân nói ra, nhưng tối nay hắn cứng rắn nói ra như vậy khiến các thường ủy thị ủy đang có mặt ở đây đều có chút bất ngờ. Chỉ sợ đây cũng là lựa chọn Bạch Vi Dân phải làm. Nếu anh không muốn chịu thiệt thòi lớn, không tỏ vẻ..., chẳng phải lộ ra vẻ anh quá hèn nhát rồi.
Trong quan trường, không có ai nguyện ý theo đuổi một lãnh đạo hèn nhát. Đi theo anh không có bất kỳ tiền đồ, còn có ai trói tương lai của mình lên chiếc xe ngựa của anh, đây không phải là chờ lật xe sao?
- Vẫn là không đủ nhẫn tâm!
Lý Hưng Hoa nói thầm trong lòng.
Ý kiến xử lý vừa rồi của Bạch Vi Dân rõ ràng là muốn thu thập Hạ Nhập Tương, ngươi nói chuyện này không có quan hệ đến hắn, người nào tin tưởng? Trong chuyện này Bạch Vi Dân cũng không muốn buông tha lá phiếu trong tay, nếu chuyện này truyền tới tai Hạ Nhập Tương, tuyệt đối sẽ càng quyết một lòng với ngươi. Nếu thật sự như vậy, tôi làm sao thò tay vào sự vụ chính quyền? Ngươi muốn làm như vậy, ta mạn phép không cho ngươi như ý.
Nếu thật sự để cho ngươi làm như vậy, ván bài ta cố gắng bày ra, chẳng phải là uổng phí?
- Tôi chỉ nói mấy câu, cán bộ lãnh đạo chúng ta, phải nắm chặt vấn đề giáo dục con cái. Trong chuyện ở hội sở Cẩm Tú, vấn đề của Hạ Kiếm Đường đã đánh một hồi chuông cảnh báo cho tất cả chúng ta. Các vị nói chuyện ở hội sở Cẩm Tú, đồng chí Hạ Nhập Tương thật sự có thể bình yên thoát khỏi chuyện này sao? Tôi thấy chưa chắc. Đối với chuyện này, tôi cho là đề nghị của Bạch thị trưởng không có vấn đề, chỉ là vấn đề của đồng chí Hạ Nhập Tương vẫn còn chút chưa buông thả. Tôi đề nghị, tạm thời đình chỉ tất cả công việc của đồng chí Hạ Nhập Tương. Đợi sau khi điều tra rõ ràng chuyện này, thông báo lên cho tỉnh ủy chờ kết quả xử lý. Nếu như vậy, trong nội bộ chúng ta có thể giải quyết thì trực tiếp giải quyết, nếu để trong tỉnh phái người xuống, đến lúc đó chỉ sợ thành phố chúng ta cũng nổi danh.
Lý Hưng Hoa lạnh lùng nói.
Giọng nói bình tĩnh, vẻ mặt lãnh đạm, nhưng không có người nào không nghe ra trong lời nói của Lý Hưng Hoa có lực sát thương. Nhưng có người phản đối không? Khẳng định không có. Tất cả mọi người đều xen lẫn trong quan trường, há có thể không biết trong chuyện này có mờ ám. Nếu bỏ qua cho Hạ Nhập Tương, ngụm ác khí trong lòng bọn họ khuya hôm nay làm sao có thể phát tiết ra ngoài?
- Lý bí thư, tôi xin nói mấy câu. Chỗ này của tôi có một số tài liệu liên quan đến đồng chí Hạ Nhập Tương, sau khi trải qua điều tra của Ban kỷ luật thanh tra chúng tôi, về căn bản đã có thể xác định. Trong đó trọng yếu nhất chính là đồng chí Hạ Nhập Tương đã hộ tống cho hội sở Cẩm Tú mở rộng, nếu chư vị muốn biết chuyện ở phương diện này, Ban kỷ luật thanh tra chúng tôi hoàn toàn có thể cung cấp chứng cớ.
Bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố Hà Chính Khôn mở miệng nói.
Lúc này lời nói của Hà Chính Khôn thoáng cái xác định tư tưởng của toàn bộ hội nghị!
Phải biết rằng lúc bình thường, Hà Chính Khôn có lẽ sẽ nể mặt Bạch Vi Dân, không truy cứu chuyện của Hạ Nhập Tương đối với hội sở Cẩm Tú, nhưng hôm nay tuyệt đối không được, nếu mình bị người ta khi dễ như vậy, vẫn có thể nén giận..., vậy mặt mũi của hắn còn để đi đâu? Phải biết rằng hình ảnh ghi chép trong đoạn phim, là con gái hắn say rượu, sau đó làm ra một số hành động không chịu nổi. Nếu thật sự để cho những thứ này lưu truyền ra ngoài, con gái của hắn còn muốn sống hay không? Mặt mũi của hắn chắc chắn sẽ bị giẫm đạp trên mặt đất.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hà Chính Khôn luôn duy trì trung lập trong thường ủy hội thành ủy, lúc này lại công khai mở miệng. Không phải lúc này các người vẫn muốn bảo vệ Hạ Nhập Tương sao? Vậy tôi sẽ cho các người thêm củi lửa. Quan viên giống như vậy, nếu không trực tiếp bắt lại, chẳng phải có lỗi với công việc của thị ủy chúng ta?
Hà Chính Khôn làm sao không biết Hạ Nhập Tương là cán bộ tỉnh quản, hắn làm bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố không có quyền lực làm ra quyết định, nhưng phải biết rằng ở thời điểm đặc biệt, trải qua thủ đoạn đặc biệt, cũng không phải không thể thao tác. Giống như hiện tại, nếu nhiều người tạo thành ý kiến nhất trí, nhất là ba vị lãnh đạo đứng đầu gật đầu, vấn đề của Hạ Nhập Tương thật sự không cần phải bàn nữa.
- Cứ làm như thế đi!
Lý Hưng Hoa hung hăng bóp tắt mẩu thuốc lá:
- Bí thư Dương Tử Hòa, cậu đảm nhiệm tổ trưởng tổ chuyên án, lập tức tiến hành niêm phong hội sở Cẩm Tú, nhất định phải điều tra rõ! Hạ Nhập Tương tạm thời cách chức, báo lên cho tỉnh ủy chờ đợi kết quả xử lý! Bên phía Tô Mộc, tôi sẽ tự mình qua đó, cũng không thể để những nhà đầu tư kia bị ủy khuất, phải đối mặt với nỗi khổ da thịt, hơn nữa việc này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta lập tức hành động.
- Rõ!
Kết quả xử lý như vậy không có người nào có ý kiến, nếu ai dám nói lên ý kiến vào lúc này, tuyệt đối là ngu xuẩn nhất. Nếu có thể nắm được hội sở Cẩm Tú nắm được Hạ Nhập Tương, có thể tống cổ đám thiếu gia quần là áo lượt, có thể phát tiết luồng ác khí trong lòng bọn họ, có thể giữ được thể diện của thành phố Cổ Lan, có thể để cho bọn họ tiếp tục sống, không có ai đi cự tuyệt.
Khi mọi người đứng dậy rời khỏi phòng họp, Dương Tử Hòa hơi chút dừng lại, đứng bên cạnh Lý Hưng Hoa, thấp giọng nói:
- Lý bí thư, chuyện tối nay phải làm đến trình độ nào?
- Đây là chuyện cậu phải suy nghĩ, yêu cầu của tôi chỉ có một, đối với bất kỳ người nào hay tổ chức nào dám đứng ra làm ô dù, nhất quyết đều phải xử lý nghiêm khắc!
Lý Hưng Hoa lạnh lùng nói.
- Vâng, tôi hiểu!
Dương Tử Hòa gật đầu nói.
- Lão Dương à, chuyện đêm nay đã đánh hồi chuông báo động cho chúng ta, phải biết rằng đội ngũ công an không tốt, sớm muộn sẽ xảy ra vấn đề lớn. Có một số con sâu làm rầu nồi canh, phải mạnh mẽ xử lý sạch, nếu để sâu mọt này tiếp tục lưu lại trong đội ngũ là bôi đen đảng chúng ta. Tôi thấy chuyện tối nay, cậu chủ trì là được. Về phần phân cục công an khu Triều Nhan, cậu không cần phải lo lắng, tôi đã báo cho Đỗ Dã đến đó giải quyết. Lão Hoàng này làm cục trưởng, lại có thể cho phép chuyện như vậy phát sinh, thật sự là quá vô lý rồi!
Lý Hưng Hoa bất động thanh sắc nói.
Chính là mấy câu nói này, cũng đủ cho Dương Tử Hòa biết Lý Hưng Hoa muốn biểu đạt cái gì, tin tức để lộ ra thật sự đủ nhiều, nhiều đến mức Dương Tử Hòa thoáng cái có thể phân tích ra rất nhiều. Lý bí thư có ý kiến với cục công an thành phố rồi! Muốn mượn vị trí cục trưởng cục công an! Dù sao lão Hoàng kia không phải là người của mình, hơn nữa có đôi khi cũng không nghe lời của mình, nếu Lý bí thư đã để ý, chi bằng mình biết thời biết thế, còn trả lại nhân tình tối nay....
Nghĩ tới đây, Dương Tử Hòa nói:
- Vẫn là Lý bí thư nghĩ chu đáo, đồng chí Đỗ Dã rất tốt, không chỉ có năng lực nghiệp vụ mạnh, tố chất chính trị cũng rất cứng. Cục trưởng cục công an thành phố cũng sắp sửa về hưu rồi, tôi nghĩ cũng đến lúc cho hắn thêm trọng trách rồi.
- Đây là chuyện trong hệ thống các cậu, tôi không nói thêm gì nữa.
Lý Hưng Hoa không tỏ rõ ý kiến, xoay người rời đi.
Hoàng Lam bám sát phía sau, người khác có thể không đi, nhưng làm thư ký trưởng thị ủy, hắn phải theo sát cước bộ của Lý Hưng Hoa. Tối nay thành phố Cổ Lan nhất định là một đêm không ngủ, ai cũng khủng hoảng. Thay vì về nhà khiển trách nghiệt tử, chẳng bằng hiện tại đi theo Lý Hưng Hoa, trong lòng có thể nắm chắc.
Dương Tử Hòa biết thái độ của mình đã biểu lộ, vậy không cần thiết nói thêm gì nữa, xoay người lại bắt đầu điện thoại, điều binh khiển tướng.
Rất nhanh khắp thành phố Cổ Lan xe cảnh sát tề động, còi cảnh sát kêu vang!
Khi bên ngoài đang bị đại hành động này xôn xao, trong phân cục công an khu Triều Nhan, Mục Niên Ân hiện tại đang đau đầu, bởi vì Hạ Kiếm Đường đứng trước mắt hắn, đưa cho hắn báo cáo kiểm tra vết thương nghiêm trọng như vậy, nếu dựa theo bản báo cáo kiểm tra vết thương này chuẩn bị, hôm nay Hạ Kiếm Đường cách cái chết cũng không xa. Trên thực tế mặc dù Hạ Kiếm Đường vừa rồi bị quần đấu, nhưng hiện tại vẫn có thể đứng, vẫn biểu hiện vô cùng bình thường.
Chỉ có điều người bình thường hôm nay đang phát tiết.
- Đội trưởng, thật sự không có vấn đề sao?
- Cho người đi theo vào, đừng để cho Hạ thiếu gây ra tai nạn chết người là được.
Mục Niên Ân có chút bất đắc dĩ nói. Hắn biết nếu tối nay không để cho Hạ Kiếm Đường giải trừ ngụm ác khí này, đoán chừng nói gì cũng không được.
Chỉ có điều mấy người kia rốt cuộc có địa vị gì? Tại sao đến hiện tại mình không thăm dò được một chút tiếng gió nào? Đụng phải chuyện như thế, vẫn biểu hiện bình tĩnh như vậy, thậm chí còn chuyện trò vui vẻ, chẳng lẽ bọn họ không biết sắp sửa gặp xui xẻo sao?
- Càn rỡ! Đánh ta à! Tối nay ta không khiến các ngươi bị tàn phế, ta không phải họ Hạ!
Bên tai Mục Niên Ân truyền đến tiếng gầm gừ của Hạ Kiếm Đường, muốn đứng lên đi vào lại dừng bước, bắt đầu di động trong hành lang.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...