Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà


Đường Mộ sáng sớm còn đang trong giấc mộng, Thẩm Lãng ở trong phòng bắt đầu hoạt động, trong chốc lát thu dọn một chút nơi này, dọn dẹp một chút bên kia. Cuối cùng cái gì y cũng thu thập xong,  Đường tiểu tổ tông tôn thụy thần (thần ngủ) kia còn đang đại chiến cùng Chu công.
“Thức dậy! Tiểu tổ tông, mau! Rời giường, ông nội bọn họ đã chờ chúng ta lâu rồi!” Không có biện pháp, Thẩm Lãng vẫn là chỉ cần ngoan ngoãn gọi phu nhân rời giường.
Đường Mộ đổi phương hướng tiếp tục cùng Chu lão ca cãi cọ, một chút ý tứ trợn mắt cũng không có.
Thẩm Lãng vuốt vuốt trán, rất là khổ não, đây là chuyện y không muốn làm nhất, nhưng mà chuyện không muốn làm nhất luôn luôn khiến y thường xuyên làm.
“Rời giường! Tiểu tổ tông, hôm nay chúng ta ra ngoài a! Đừng ngủ nữa!”
Bất động như núi!
“Thật sự không thể nằm ỳ ở trên giường! Đến rồi lại tiếp tục ngủ đi! Tiểu tổ tông mau thức dậy!”
Vẫn bất động như núi!
Thẩm Lãng không thể nề hà, nhìn đồng hồ thời gian đã sắp đến! Ông nội là một người tuân thủ thời gian, từ nhỏ đã huấn luyện bọn họ phải có khái niệm rõ ràng đối với thời gian. Thẩm Lãng lắc đầu, không có biện pháp! Tìm quần áo trong tủ, kéo chăn ra mặc vào cho tổ tông nằm ỳ không dậy nổi này, tốc độ của Thẩm Lãng không chết là xạo. Tốc độ mặc quần áo này cũng đỉnh đỉnh. Thuần thục liền đem Đường tiểu tổ tông mặc chỉnh tề.
Động tĩnh mặc quần áo không tính là nhỏ, nhưng mà tiểu tổ tông vẫn ngủ được lôi đả bất động.
Sớm biết vậy tối hôm qua sẽ sống chết không đồng ý hắn ở trong thư phòng đến nửa đêm. Lúc này cũng sẽ không ngủ thành như vậy. Dạng này rửa mặt là không có khả năng, kệ hắn, đi trước đi! Đến đích rồi nói sau đi! Mang giày cho hắn, túm lấy túi du lịch đơn giản, lưng cõng tổ tông ngủ như heo này ra cửa.
Trước lái xe đi đại viện đón lão gia tử, lại vòng đến Đường gia đón một lão gia tử khác, lại lái xe ra khỏi thành phố, trên đường đi này Đường Mộ có bản lĩnh mắt cũng không có mở một chút.
“Hai vợ chồng các con làm cái gì một ngày? Tiểu tử này như thế nào còn ngủ thành bộ dáng này?” Đường lão gia tử khóe miệng rõ ràng mang theo ý cười, nhưng mà ngoài miệng vẫn không quên phê bình.
“Ông nội, ông nghĩ nhiều rồi, tối hôm qua em ấy ở thư phòng làm việc đến ba giờ mới ngủ!”

Thẩm Lãng vừa nhìn thấy khóe miệng Đường lão gia tử mang ý cười, chỉ biết ông ta muốn chế nhạo y. Nhưng mà y mấy ngày nay cũng không dám làm càng, ngày đó thật sự hù dọa y. Trở về Đường tiểu tổ tông phát sốt hai ngày, bị giày vò quá. Y đau lòng đến chết khiếp, nào dám lại gây sức ép nữa.
“Phải không? Xác định khôg phải hai người lại làm cái gì chứ?”
Lão đầu bát quái này thật sự là ‘địa lôi’- Đường Hành Sơn – lôi đình vạn quân trên thương trường kia?!
“Ông nội.”
Thẩm Lãng thật sự không biết lão gia tử này cởi mở như vậy, có thể hợp cùng cháu trai đồng tính luyến ái đàm luận chuyện này. Người niên đại đó của bọn họ không phải đều là tư tưởng bảo thủ sao? Y thế nào liền gặp gỡ tư tưởng cởi mở như vậy!
“Ta cũng đồng ý lời nói của Đường huynh! Hai người các con không thể thừa dịp tuổi trẻ mà mù quáng gây sức ép!”
Dường như ngại Thẩm Lãng chưa đủ ngất, lão gia tử nhà hắn cũng chen vào một cước.
“Hai bọn con mù quáng gây sức ép ở chỗ nào?”
Bọn hắn đây là nhu cầu bình thường, điều này sao đến miệng bọn họ đã thành mù quáng gây sức ép rồi?
“Đừng nói ngày đó Tiểu Mộ không thoải mái không liên quan đến con!” Thẩm lão gia tử trực cả đời, lúc này cũng trực lai trực khứ.
Thẩm Lãng dừng tay một chút. Ngày đó thật sự có liên quan tới y…
Đường Mộ ngủ say, không biết dọc theo đường đi ra khỏi thành phố này, chuyện trong phòng của hắn và Thẩm Lãng bị hai lão gia tử lấy ra đùa giỡn một phen. Thẩm Lãng cũng không dám nói cho tiểu tổ tông này của y biết, bằng không trong sổ ghi nợ kia, lại tích lũy thêm nữa. Có thể chính là một quyển sổ nát.
Lái xe sau ba tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng tới nơi. Thẩm lão gia tử vừa xuống xe, non xanh nước biếc trước mắt một chút liền đả động tâm ông:
“Đường lão ca a, anh làm sao tìm được nơi bảo địa thế này?”

Phong cảnh cổ xưa tảng đá tiểu kiều, dòng suối nhỏ trong suốt thấy đáy, đường đá nhỏ quanh co khúc khuỷu, phòng đá ngay ngắn chỉnh tề, cầu thang đá phiến bằng phẳng. Còn có bàn đá nhỏ ghế đá nhỏ thô phác kia, nhìn vào khiến người ta yêu thích từ trong nội tâm.
“Ha ha, đây là tôi hai mươi mấy năm trước phát hiện, thoáng nghỉ ngơi hồi phục một chút, bảo lưu lại nguyên dạng thạch đầu viện này. Khi đó người ta chưa có khái niệm với làng du lịch thế này, chỉ có mình tôi cùng người nhà ngẫu nhiên đến ở, coi như làm cho người nhà mình một cái tiểu biệt trang nghỉ phép. Về sau không biết chuyện thế nào, người đến dần dần nhiều lên, liền mở rộng nơi này.
“Nhìn xem, thích không?”
“Không tồi! Không tồi!”
“Đi! Hai chúng ta đi xem một chút đi!”
Hai lão gia tử dẫn dắt nhau đi rồi, Đường Mộ cũng ngủ được thần thanh khí sảng tỉnh dậy.
Nhìn vị trí của mình, Đường Mộ hơi hơi ngây ra một lúc, hắn lúc nào xuất môn tới nơi này rồi?
“Tỉnh rồi? Có đói bụng không?”
“Tôi như thế nào ở nơi này?”
Hắn không phải đang ngủ ở nhà sao? Như thế nào vừa ngủ một giấc thì đã ở nơi này?!
“Nếu em bị người ta bán, có lẽ còn có thể giúp đỡ người ta kiếm tiền đi?”
Thẩm Lãng vừa nghe được vẻ mặt hắc tuyến. Tiểu tổ tông này!
“Phải không? Anh khẳng định người bình thường dám mua tôi sao?”
Đường Mộ cười cười, bộ dáng kia bởi vì vừa mới tỉnh ngủ, mang theo vẻ biếng nhác vũ mị, xinh đẹp nói không nên lời.

Thẩm Lãng theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, y chỉ thấy vũ mị.
“Sáng sớm có thể đừng câu dẫn anh, có được không?” Nghiêng người đến gần ghế phụ lái của Đường Mộ, thanh âm của Thẩm Lãng đã trầm thấp.
Đường Mộ đứng thẳng dậy duỗi cái eo lười nhác, quay đầu liếc mắt nhìn tới nam nhân trong mắt đã dấy lên dục vọng một cái, ngay lúc môi Thẩm Lãng thiếu khoảng chừng một cm nữa liền hôn lên môi hắn, hắn đột nhiên mở cửa xe, lưu loát tránh xuống xe.
Trong mắt Thẩm Lãng chợt lóe qua ngơ ngẩn trong nháy mắt. Tiểu đông tây vừa lâm trận liền chạy trốn này!
Đường Mộ hít thật sâu một ngụm không khí thanh tích (sáng sủa) đặc hữu trong núi, hắn thật sự ở trong thành phố quá lâu rồi. Nên sớm đi ra ngoài đi một chút, nhưng mà ngẫm lại chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này, làm rối loạn đến nỗi hắn thật sự không có tí thời gian rảnh để suy nghĩ, lại nghĩ bản thân hắn sống trong cái vòng lẩn quẩn kia vòng vo đã bao lâu? Đã bao lâu rồi hắn không có ra ngoài?
Thời tiết cuối tháng tư không tính là nóng hay lạnh, độ ấm trong núi còn thấp hơn một chút so với trong thành phố, Đường Mộ sợ lạnh khó được không có oán giận mình lạnh, một chiếc áo len mỏng manh phối hợp với quần dài linen xám, nhìn qua có chút đơn bạc.
Thẩm Lãng bắt một chiếc áo gió bạc để trên vai Đường Mộ: “Mặc vào! Nhiệt độ không khí trong núi sẽ thấp hơn một chút!”
Đường Mộ cũng không phản đối, ngoan ngoãn mặc vào áo gió Thẩm Lãng khoác lên vai hắn.
“Nơi này em hẳn là không phải lần đầu tiên đến đi?” Thẩm Lãng nhìn sơn trang mộc mạc này, phát hiện nơi này rất rộng lớn, liếc mắt qua nhìn còn chưa tới đầu.
“Đã rất nhiều năm không có tới, lúc hơn mười tuổi đã từng tới.”
Nơi này là nơi hắn rất thích ở khi còn nhỏ, lúc đó đã cảm thấy địa phương như vậy chính là thiên đường tốt nhất. Yên tĩnh ít người, rất là lý tưởng!
“Thích như vậy sao?”
Thích địa phương như vậy a! Y chỗ nào cũng không nhiều, chính là địa phương như vậy muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Y vẫn là muốn dụ dỗ tiểu tổ tông này đi bên cạnh nhiều hơn lưu lại một đoạn thời gian.
“Thích, rất thích, nhưng mà không thích một mẫu ba phân đất kia của anh!” Biết người này cho tới bây giờ chưa từng hết hy vọng, Đường Mộ thành tinh này như thế nào lại mắc mưu.
“Anh lấy một mẫu ba phân đất như thế nào? Em dù sao cũng không có việc gì, theo anh đi quân đội thì làm sao? Có cái gì không được?”
Thẩm Lãng cảm thấy gặp gỡ một người kinh thương, thực không phải chuyện tốt gì. Đầu óc xoay chuyển nhanh thật.
“Ngày đó nơi đó của anh không phải quân doanh, tôi đi khai phát, đã đi rồi!”

“Tiểu tổ tông, e. biết điều đó không có khả năng!” Thẩm Lãng kêu rên.
“Đúng vậy! Anh biết điều đó không có khả năng, vậy anh còn nói cái gì?” Đường Mộ trợn mắt, xoay người bước đi.
Thẩm Lãng cảm thấy chẳng lẽ bởi vì cường ép tiểu tổ tông này kết hôn, sẽ còn đem uy tín của mình dẫm nát dưới chân sao? Sau khi kết hôn, y cảm thấy y cũng sắp trở thành thập bát hiếu rồi. Cái gì cũng đều y theo hắn, nhưng mà y phát hiện, cảm tình của Đường Mộ tựa như dậm chân tại chỗ vậy, ngẫu nhiên có một chút cảm giác như vậy, đảo mắt lại biến mất. Thật sự là nghẹn khuất!
Thẩm Lãng nhìn bóng dáng Đường Mộ, ánh mắt hơi hơi giương lên, thay đổi sách lược! Thay đổi phương thức tiến công! Cứ tiêu cực như vậy đứng đợi không phải là tác phong nhất quán của y!
Hạ quyết tâm, Thẩm Lãng chạy nhanh đuổi theo Đường Mộ: “Nơi này có cái gì có thể giải trí thư giãn?”
“Câu cá, ngâm suối nước nóng, anh thích loại nào?”
“Không có cái khác?”
Thẩm Lãng đối với suối nước nóng gì đó không có hứng thú, về phần câu cá, cá ở quân trú của bọn họ đã bị ép buộc hết rồi, không có ý nghĩa.
“Anh muốn làm cái gì? Leo núi?” Đường Mộ cười nhạt, nam nhân này một ngày bị quân đội gây sức ép đến điên rồi. Hứng thú yêu thích cùng người bình thường không giống.
“Được! Cái này được!” Thẩm Lãng vừa nghe, cái này không tồi.
“Tự anh từ từ đi, đại gia không hầu hạ!”
“Ngượng ngùng a! Đường đại gia, muốn em tùy giá hầu hạ! Vi phu đối với địa hình nơi này không quen.” Thẩm Lãng cười tủm tỉm để lại một câu, lập tức làm cho Đường Mộ đen mặt.
“Anh nói ai là vi phu?” Hắn bao lâu rồi không có nghe thấy từ này? Hỗn đản này hôm nay như thế nào có chút không thích hợp?
“Anh có nói sao?” Thẩm Lãng nhún nhún vai, đối với lời nói ra miệng, đại khái không nhận nợ.
Thẩm Lãng cất bước đi đến nhà đá phía trước, Đường Mộ nhìn bóng dáng y nhíu mày, đây là phát điên cái gì? Ngày hôm qua còn tốt đẹp, như thế nào hôm nay hắn vừa mở mắt liền cảm giác hỗn đản này dường như thay đổi thành một người khác. Hơn nữa cảm giác bộ dáng quen thuộc như vậy. Cùng trong khoảng thời gian kết hôn hình như là hai người giống nhau. Trong một tiếng đồng hồ hắn ngủ này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui