Ông Bố Thiếu Soái
Hai người xuống xe, nhanh chóng đi vào trong bảo tàng, quả nhiên, trong hội trường bày rất nhiều tượng sáp khổng lồ, và những tượng sáp này được bày theo trật tự thời gian, cũng có nghĩa là dạo bước trong cảnh hỗn loạn này, bạn sẽ cảm thấy sự kiện lịch sử quan trọng xảy ra mỗi một năm trong lịch sử, trong hội trường cũng có thể tìm thấy cảnh tượng tương ứng với nó.
Hạng Tư Thành không biết rõ sự kiện xảy ra trong lịch sử xã hội này, anh chỉ đọc chi tiết chú thích tương ứng của mỗi bức.
Còn Vân Tịnh Nhã, càng không để ý đến những sự kiện lịch sử, cô chỉ kinh ngạc về mức độ chân thật của những tượng sáp này, đang định lấy di động ra chụp ảnh cùng những tượng sáp.
Tuy Hạng Tư Thành không hiểu lắm những sự kiện lịch sử, nhưng những nhân vật ở đây, anh cũng từng nghe nói đến hoặc từng gặp.
Trong lòng anh cũng cảm thấy kinh ngạc về mức độ chân thực mà những người này làm được, giống như người thật đứng trước mặt mình, anh cẩn thận thưởng thức mỗi một bức.
Bỗng nhiên!
Hạng Tư Thành cảm thấy không đúng, vì trong những tượng sáp này, anh cảm nhận rõ ràng có hơi thở và nhịp tim của con người.
Tiếng hơi thở và nhịp tim bị đối phương giảm thấp đến vô cùng yếu ớt, hiển nhiên đây là một cao thủ được huấn luyện đặc biệt, một phần thiết yếu trong huấn luyện chính là cần kiểm soát hơi thở và nhịp tim của mình một cách tự nhiên thoải mái.
Ở một trình độ nhất định, cho bạn bản lĩnh tự bảo vệ mình trong khi mai phục hoặc ám sát, phải biết rằng một số cao thủ, phán đoán vị trí của đối thủ thông qua nhịp tim và hơi thở.
Hạng Tư Thành bỗng nhiên cảm thấy ớn lạnh rùng mình, trước đó không lâu, anh còn khịt mũi coi thường những câu chuyện đáng sợ xảy ra trong bảo tàng tượng sáp mà Vân Tịnh Nhã nói, không ngờ việc như vậy lại xảy ra thật.
Anh không biết người này ẩn trốn ở đây bao lâu, anh cũng không biết rốt cuộc người này có mục đích gì, nhưng cẩn thận vẫn rất cần thiết.
Sau khi cảm nhận được nhịp tim và hơi thở yếu ớt của đối phương, Hạng Tư Thành không có ý vạch trần, mà vẫn bình thường, tiếp tục ngắm tượng sáp trước mặt.
Nhưng bước chân anh dần dần lại gần Vân Tịnh Nhã, anh có đủ năng lực tự bảo vệ mình, nhưng Vân Tịnh Nhã thì không, thậm chí qua thời gian dài, hành vi Hạng Tư Thành bảo vệ Vân Tịnh Nhã đã trở thành bản năng.
Hạng Tư Thành thản nhiên đi đến phía sau Vân Tịnh Nhã, toàn bộ sức tập trung của anh vẫn dồn vào tượng sáp xung quanh, anh phải mau chóng tìm ra phương vị của hơi thở và nhịp tim này.
Tuy vừa nãy anh nhạy cảm phát hiện được, nhưng vẫn chưa xác định được vị trí của đối phương..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...