Ông ta nói xong, nhún chân, bỏ chạy từ bên khác, lúc này, vô số binh sĩ trang bị tinh nhuệ xông vào đại sảnh, người dẫn đầu, bước đi như hổ, tinh thần phơi phới, nhìn xung quanh một lượt, ánh mắt nhìn vào Hạng Tư Thành: “Hạng Tư Thành, cậu không sao chứ?”
Người đến không phải ai khác, chính là gia chủ nhà họ Nguyệt, Nguyệt Thiên Ngạo!
Tuy khóe miệng Hạng Tư Thành còn có máu tươi nhỏ ra, nhưng thấy Nguyệt Thiên Ngạo đến, anh vẫn thấy bất ngờ: “Gia chủ Nguyệt, sao ông lại đến đây?”
“Hừ! Nếu tôi không đến, e rằng cậu sẽ chết đây!”
Ánh mắt Nguyệt Thiên Ngạo hiện lên thần sắc phức tạp: “Tôi đến bệnh viên thăm Nguyệt Uyển Như, không thấy bóng dáng của cậu, hỏi một lúc, cô Vân cũng không biết cậu đi đâu, đoán một hồi, được biết rất có khả năng cậu đến nhà họ Chu báo thù, vì thế tôi mới đến đây!”
“Bây giờ xem ra, tôi đến rất đúng lúc!”
Khóe miệng Hạng Tư Thành cười khổ một tiếng, đúng thế, cứ nghĩ mình có thể giải quyết ổn thỏa, nhưng khoảng cách của cảnh giới Tiên Thiên và cảnh giới Tông Sư, thực sự lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mình!
“Gia chủ Nguyệt, chuyện của cô Nguyệt, tôi…”
Nguyệt Thiên Ngạo thở dài một tiếng: “Được rồi, cậu đừng nói nữa, chuyện này không trách cậu!”
Nguyệt Thiên Ngạo nhìn Hạng Tư Thành: “Con bé Uyển Như này, từ bé đã mạnh mẽ, việc mà nó kiên quyết, chín con bò cũng không kéo được, Hạng Tư Thành, có lẽ, đây chính là kết cục được định sẵn”.
Hạng Tư Thành thất thần, kết cục định sẵn?
Thực sự là định sẵn sao?
….
.
Ánh mặt trời chiếu rọi, phong cảnh sa mạc luôn khiến người ta say mê.
Một con lạc đà đơn độc lắc lư chầm chậm, trên lưng lạc đà, một cô gái che kín khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to long lanh, nhìn bóng người áo trắng dắt lạc đà, chu môi nói: “Tư Thành, anh không nóng sao?”
Hạng Tư Thành quay đầu, cười nhẹ: “Tâm tĩnh, tự nhiên sẽ mát”.
Vân Tịnh Nhã trợn mắt với anh, nhìn sa mạc vô tận: “Còn bao lâu mới đến nơi”.
Hạng Tư Thành lấy ra một bản đồ, nhìn rồi nói: “Chắc sắp rồi”.
“Tư Thành, anh nói xem chúng ta có thể tìm được Can Tương Mạc Tà không, nghe nói, đây là nhóm trộm mộ nổi tiếng!”
Ánh mắt Hạng Tư Thành hiên lên vẻ lạnh lùng: “Tình thế bắt buộc!”
Không chỉ là lời hứa với phú hào thần bí đó, mà còn vì Nguyệt Uyển Như đang hôn mê!
Một tháng trước, cuộc chiến nhà họ Chu, Nguyệt Thiên Ngạo lợi dụng thế lực của nhà họ Nguyệt, áp chế chuyện của nhà họ Chu xuống, nhà họ Nguyệt nhúng tay, chuyện thay người đứng đầu của liên minh dòng dõi hoàng triều cũng bị gác lại.
Nguyệt Uyển Như cũng thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng, nhưng, vẫn hôn mê bất tỉnh, Hoàng Phủ Đoan Chính đặc biệt đến một chuyến, thông qua chẩn đoán, phát hiện mạng sống của Nguyệt Uyển Như không có gì đáng ngại, nhưng viên đạn chèn ép đến thần kinh, nếu muốn tỉnh lại, phải cần một vị thuốc vô cùng hiếm có, thiên sơn tuyết liên.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...