Edit: Kuro
Beta: Ka
Đại hội liên minh ngày thứ ba, mở rộng hội nghị. Lúc này ở bên trong trung tâm đại hội, Trương Tri Âm là người duy nhất trong đám bạn có tư cách tham dự đồng thời phát biểu trong hội nghị.
“Mọi người còn gì muốn nói không?”.Người nói là một phụ trách tại trụ sở liên minh, phụ trách chủ trì hội nghị lần này, hắn nhìn qua một lượt. “Nếu như không có…”
“Chờ đã”
“Mã Áo tiên sinh? Ngài có chuyện gì?”
Mã Áo đứng lên: “Có một chuyện trước đây, liên quan đến cái chết của anh trai tôi Mã Lực”
“ Qua nhiều năm như vậy, tôi vẫn cho rằng đội ngũ của anh trai tôi chỉ là không may khi thực hiện nhiệm vụ gặp phải tang thi cao cấp mới tử nạn, sự thực đúng là như thế, nhưng gần đây tôi mới biết chính xác rằng trong nhiệm vụ lần đó đội ngũ anh tôi đã phát hiện ra một loại quả thần kì, trải qua thuật giám định có thể khiến một dị năng giả hệ phổ thông có thêm dị năng hệ Thủy. Anh trai tôi cùng với đồng đội liều mạng lấy được nó, ủy thác cho những đồng đội may mắn sống sót mang về căn cứ. Thế nhưng trong đội ngũ lại có một người, không chỉ thấy chết không cứu, còn cố gắng hại chết đồng đội được ủy thác, độc chiếm quả đó. Cuối cùng hắn cũng toại nguyện, hiện tại đã là một dị năng giả hệ Thủy nổi tiếng”
“Tôi yêu cầu liên minh nhất định phải trừng trị kẻ này. Người này chính là đội trưởng chi đội Vân Lam Lý Thủy Phong”
Ngay lúc nói đến công hiệu của loại quả thần kỳ mọi người đã bàn luận sôi nổi, nghe đến “dị năng giả hệ Thủy nổi tiếng” càng thêm một trận suy đoán, nhưng khi nghe tới tên “Lý Thủy Phong”, cả một nhóm người đều lộ ra thần sắc kinh dị không thể tin nổi.
Lý Thủy Phong nhanh chóng đứng lên, mang trên mặt biểu cảm vừa thành khẩn vừa kinh ngạc, nhưng hắn không phản đối tất cả lời nói của Mã Áo, mà chậm rãi nói: “Những lời Mã Áo tiên sinh nói là thật, chỉ là anh nhận nhầm người. Năm đó tôi và đội trưởng Mã Lực quả thật cùng nhận nhiệm vụ, chính xác cũng phát hiện loại quả thần kỳ này. Thế nhưng công hiệu của quả này không phải làm cho người ta có dị năng hệ Thủy, mà là dị năng hệ Băng. Tôi rất xin lỗi khi không thể bảo vệ loại quả đó, hoàn thành ủy thác của đội trưởng, thực sự bởi vì, tôi bị người khác hãm hại, suýt nữa mất mạng.”
“Vừa hay gần đây tôi đã gặp tên đồng đội này, tôi biết được hắn hai năm qua đã cống hiến rất lớn trong nền phục hưng nhân loại, cho nên không lập tức vạch trần hành vi năm đó của hắn, mà hi vọng cho hắn một cơ hội, để cho chính hắn thẳng thắn thừa nhận tất cả, thừa nhận tất cả sai lầm của mình với những đồng đội năm đó. Thế nhưng hắn hiển nhiên không làm, còn xuống tay trước lừa gạt Mã Áo tiên sinh, miêu tả tôi thành người vô tình vô nghĩa vứt bỏ đồng đội bất kể sống chết…”
Hắn nói: “Tôi rất thất vọng, Trương Tri Âm đội trưởng”
Tất cả xôn xao.
Lý Thủy Phong luôn luôn xuất hiện với hình tượng quân tử khiêm tốn nhiệt tình vì lợi ích chung, Trương Tri Âm thì lại chém giết nơi tiền tuyến, lập nên bao nhiêu chiến công. Mọi người thật sự không nghĩ tới hai người này lại có liên quan. Hơn nữa xét đến tình huống hiện tại, nhất định có một người đang nói dối.
Mã Áo nhíu mày.
Trương Tri Âm đứng lên: “Như vậy Lý Thủy Phong, dị năng thứ hai dị năng hệ Thủy của anh là từ đâu mà có?”
Lý Thủy Phong cười cười: “Từ lúc thức tỉnh dị năng đã có, tôi vẫn luôn là song hệ, dị năng tinh chuẩn và dị năng hệ Thủy, khi tận thế mới xảy ra tôi không hiểu chuyện, những người bên cạnh phần lớn đều là dị năng phổ thông, dị năng đơn, tôi vì không muốn bị nhận thành mối họa mới dấu đi dị năng hệ Thủy. Ngược lại là anh, Trương đội trưởng, dị năng hệ Băng từ đâu mà có? Tôi nhớ không lầm thì, hẳn là có người nhìn thấy anh thức tỉnh dị năng, hơn nữa chỉ là thức tỉnh dị năng tinh chuẩn? Điểm này, cô A Lan ở căn cứ Tây Trạch hẳn là rõ hơn tôi”
Một người bèn đứng dậy, thần sắc phức tạp nhìn Trương Tri Âm, lúc trò chơi vừa bắt đầu, cũng là lúc Trương Tri Âm vừa mới đến thế giới này thì gặp Lan tỷ tại thương trường Lệ Hoa, chịu trách nhiệm dạy bảo người mới thức tỉnh dị năng.
Cô nhìn trái phải: “Tôi không biết chuyện khác, nhưng nếu là chuyện về dị năng của đội trưởng Trương Tri Âm, đúng là như đội trưởng Lý Thủy Phong đã nói, ban đầu chỉ có dị năng Tinh chuẩn, tôi cũng không biết cậu ấy nhận được dị năng hệ Băng khi nào, điều này ở căn cứ chúng tôi Phi Ca cùng chú Vân cũng có thể làm chứng.”
Nhất thời tình huống bắt đầu nghiêng về hướng bất lợi cho Trương Tri Âm.
Mã Áo không nén được tức giận một lần nữa đứng lên nói: “Nhưng Lý Thủy Phong, bất luận cậu ngụy biện thế nào, biểu hiện ngày đó cậu đối mặt với tôi đã nói lên tất cả, cậu mới là người có lỗi với anh trai tôi”
Không nghĩ tới còn sự tồn tại của Mã Áo, trước mặt hắn lộ ra sơ sót là chuyện khiến Lý Thủy Phong hối hận nhất. Nhưng hắn lúc này vẫn thành khẩn nói: “Không thể hoàn thành giao phó của đội trưởng đưa quả về căn cứ, tôi thực sự rất xin lỗi. Tôi hi vọng Mã Áo tiên sinh không muốn vì biểu hiện nhất thời làm cho mê hoặc, sinh ra hiểu lầm đối với tôi”
“Không bằng, trước hết để cho Trương đội trưởng giải thích một chút làm thế nào đột nhiên cậu ấy nhận được dị năng hệ Băng?”
Tầm mắt mọi người lần thứ hai tập trung trên người Trương Tri Âm.
Nhưng trước khi Trương Tri Âm mở miệng, một người nói trước: “Dị năng của Trương Tri Âm có là do ta cho cậu ấy thuốc. Anh đẩy cậu ấy xuống xe, hãm hại khiến cậu ấy bị tang thi vây khốn, bị thương nặng. Vì bảo vệ tính mạng Tri Âm, tôi cho cậu ấy uống thuốc cứu mạng, lại kích phát dị năng hệ Băng. Còn nhân tố gây nên chuyện này, nguyên nhân cụ thể tôi còn đang nghiên cứu”
“Thế nhưng, Lý Thủy Phong, việc anh hãm hại Trương Tri Âm, cho dù cậu ấy không tính, ta nhất định sẽ đòi anh”
Ân Niệm đứng thẳng người, sắc mặt băng lãnh, lông mi hơi rủ xuống, đứng tại vị trí chính giữa trước bàn hội nghị – chỗ ngồi hiện tại của hắn, chính là vị trí được đặt ra cho các thủ lĩnh có thế lực lớn, không thể nghi ngờ là tượng trưng cho thân phận địa vị.
Mọi người ở đây đều chấn động, tuyệt đại đa số người ở đây đều là lần đầu tiên nghe thấy Ân dược sĩ chủ động nói chuyện công khai, lại còn nói một tràng dài như vậy.
Lý Thủy Phong vì trực tiếp bị khí thế của hắn bức bách, nói không ra lời.
Dương Phục bên cạnh hắn cũng vì thế mà giật mình, không nhịn được hỏi: “Ân dược sĩ, xin hỏi ngài và Trương đội trưởng là… quan hệ gì?”
Ân Niệm vẻ mặt thành thật: “Cậu ấy là vị hôn thê của ta. Ừ, là hôn phu”
Mọi người ở chi đội Lôi Đình cùng Tang Nhạc: … Rõ ràng hai người ngày trước vẫn là hai đứa nhỏ vô tư thanh mai trúc nhã bình thường hợp tình hợp ý, bất quá mới chỉ qua hai ngày sao lại thăng cấp rồi?!
Ân Niệm tiếp tục bộ mặt nghiêm túc giải thích với tất cả mọi người trong hội trường: “Hai nhà chúng tôi thân nhau nhiều đời, mẹ chúng tôi đồng thời mang thai, trưởng bối trong nhà liền định ra hôn ước. Tuy rằng sau khi sinh phát hiện hai nhà đều là con trai, nhưng không ai nói muốn hủy bỏ, cho nên giữa chúng tôi là quan hệ hôn ước”. Nói y như thật, đến Trương Tri Âm cũng muốn tin.
Mọi người: … Cái gọi là hứa hôn từ lúc còn trong bụng mẹ chẳng nhẽ không phải là nếu hai nhà đều sinh con trai hoặc con gái thì tự động hủy bỏ thành huynh đệ hay tỷ muội sao? Lại còn có thể giải thích như vậy?
Có người bỗng nhiên tỉnh ngộ: Cái gì mà bởi vì không chính thức hủy bỏ nên vẫn là quan hệ hôn ước, rõ ràng anh yêu người ta không muốn hủy chứ gì?
Tuy nhiên nếu chỉ là giao tình giữa hai nhà, hắn lại lộ rõ rằng “Ân Niệm yêu thích Trương Tri Âm”, hắn không tiếc tất cả che chở cho người này.
Không ít người lại nhìn Trương Tri Âm từ đầu đến chân thêm vài lần.
Trương Tri Âm ngồi đó, mơ hồ nhớ lại buổi tối ngày bọn họ đến thế giới Minh Thiên, Ân Niệm ở nhà vừa ăn lạc vừa xem phim, trên ti vi hình như đang chiếu cảnh hai nhà có hôn ước từ trong bụng mẹ, kết quả sinh ra đều là con trai…
Boss đại nhân thực sự có năng lực học tập siêu cường, điển hình là dùng trong sinh hoạt hàng ngày! Hắn thề rằng, sau khi về nhà sẽ không bao giờ đóng phí truyền hình cáp nữa.
Ân Niệm vừa mở lời, hiềm nghi của Trương Tri Âm cơ bản đã bị loại trừ, cho dù có người vẫn còn nghi ngờ, lúc này cũng sẽ không ra mặt cho Lý Thủy Phong, đối nghịch với Ân Niệm.
Đại Đao nhìn một vòng xung quanh, đứng lên: “Còn có một việc, chúng tôi bây giờ có hoài nghi, Lý Thủy Phong cấu kết với người ngoài, tiết lộ tình hình bố trí phòng thủ của tổng bộ căn cứ, đưa tới kẻ xâm nhập, hãm hại Vân Sở tiên sinh, đẩy đội trưởng Trương Tri Âm cùng chi đội Lôi Đình rơi vào hiểm cảnh…”
“Chờ đã”. Lúc này Vân Sở đứng lên, giơ tay ra hiệu Đại Đao dừng lại: “Việc này can hệ trọng đại, hiện tại thời gian đã không còn sớm, ngày mai sẽ là ngày biểu quyết. Tôi có một đề nghị, tạm giam đội trưởng Lý Thủy Phong, chờ sau khi biểu quyết sắp xếp lại thời gian đặc biệt thẩm tra xử lí sự việc này. Không biết đội trưởng Lý Thủy Phong, đội phó Đại Đao cùng chư vị đang ngồi đây có đồng ý hay không?”.
Đại Đao nhìn về phía Trương Tri Âm.
Trong lòng Trương Tri Âm cảm thấy không ổn, thế nhưng hắn biết rõ, cho dù hiện tại định tội Lý Thủy Phong, cũng không thể lập tức tiến hành xử lý hắn, khẳng định còn cần giam giữ hắn một thời gian, như vậy đề nghị này của Vân Sở, cùng tình huống hiện tại kỳ thực cũng không có khác biệt quá lớn. Huống hồ đối với một số người mà nói, Lý Thủy Phong là trung hay là gian, một chút cũng không quan trọng bằng đại hội biểu quyết ngày mai. Lựa chọn hôm nay nói lên sự việc này đã khiến Vân Sở rất khó xử, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến việc hắn được tuyển chọn ngày mai, dù sao bất kể là chi đội Vân Lam hay chi đội Lôi Đình thì đều là người của trụ sở liên minh, nhìn từ bên ngoài vào, đều là người của Vân Sở, bất luận là phương án nào lúc này cũng đều bị hao tổn, đều là Vân Sở chịu tổn thất. Hiện không cần thiết chống đối Vân Sở.
Đám người Dương Phục thì cũng đã dồn dập tỏ thái đội, phụ họa ý kiến của Vân Sở.
Đại Đao nhìn Trương Tri Âm, cũng gật đầu.
Đại hội kết thúc, Lý Thủy Phong bị người của tổng bộ, áp giải đi.
Ân Niệm đến tìm Trương Tri Âm, Tang Nhạc đi phía sau cùng.
Mấy người cùng đi ra ngoài, Tang Nhạc còn ở đó lải nhải khuyên Ân Niệm: “Dược sĩ, tóm lại ngài đưa cho Trương đội trưởng loại thuốc gì? Tôi biết ngài nhất định có thể phối thêm, không thể nào còn đang nghiên cứu, làm được một lần mà không làm được lần thứ hai vậy thì không phải là ngài…Đây chính là thành quả siêu cấp, nếu được phát triển chiến đấu của liên minh có thể thăng lên không chỉ hai cấp bậc …”
Ân Niệm dừng lại, xoay qua chỗ khác nhìn hắn: “Không sai, lần đầu tiên cũng không phải là tôi phối ra”
Sau đó hắn chuyển hướng đến Trương Tri Âm, khuôn mặt vẫn như cũ không hề có cảm xúc, có thể khiến cho tất cả mọi người cảm nhận được hắn ẩn giấu một sự thật sâu vạn trượng. Hắn trầm giọng nói: “Tri Âm, em nhận nhầm rồi, kỳ thực trước ngày tận thế người cho em thuốc chính là Y, không phải anh”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...