Nữ Sinh Trong Kí Túc Xá Nam Sinh FULL


Hình Lộ cảm thấy chính mình đã đi vào trong vũng bùn đen tối, không cách nào di chuyển một bước, chỉ có thể tuyệt vọng đi theo cái lực đạo kia mà trầm xuống.

Ngẫu nhiên giãy giụa một chút......

Mệt mỏi quá, thật sự mệt mỏi quá!

Như vậy, vì cái gì còn muốn giãy giụa đây? Hình Lộ hỏi lại chính mình một câu như vậy.

Thế giới này tràn ngập đen tối, vậy thì tại sao mình còn muốn sống ở trên đời này đây? Không bằng chết đi cho xong! Xong hết mọi chuyện!

Hình Lộ chậm rãi ngồi dậy lấy ra con dao dưới gối.

Hai mắt thất thần nhìn chính mình cánh tay trắng nõn!

Chỉ cần một chút, chỉ cần hung hăng cắt như vậy một chút, liền có thể thoát khỏi cái thế giới khiến cho người ta tuyệt vọng này.

Thật tốt làm sao!

Hình Lộ đột nhiên cong môi nở nụ cười.

Tề Dự: "......"

Nhìn Hình Lộ như vậy, Tề Dự trái tim đều bị cho dọa ngừng đập.


Hắn vội vàng đưa tay qua đoạt lấy con dao trong tay Hình Lộ, đem Hình Lộ áp chế ở trên giường, nghiến răng nghiến lợi chất vấn nàng, "Bị tôi làm chuyện đó liền thật sự khiến cậu cảm thấy khó có thể chịu đựng như vậy sao? Thế nhưng lại muốn tự sát!"

Hình Lộ: "......"

Hình Lộ hai mắt vô thần nhìn hắn.

Đột nhiên cười cười, "Cơ thể rách nát này đã sớm dơ bẩn không chịu nổi, bị cậu một người chơi, cùng với bị ba bốn người cùng chơi kỳ thật cũng không có gì khác biệt.

Trên thực tế, tôi chỉ là đơn thuần cảm thấy loại người như tôi sống trên đời cũng chỉ làm ô nhiễm không khí mà thôi."

Tề Dự: "......"

Tề Dự đột nhiên nảy sinh ác ý một tay kéo nàng lên, đem nàng ôm vào trong ngực, ở trên người nàng điên cuồng gặm cắn.

"Liền muốn chết như vậy sao?" Tề Dự đem chính mình vùi vào trong cơ thể Hình Lộ, hung tợn chất vấn nàng.

Mà động tác của hắn lại trái ngược với ngữ khí hung hăng này.

Hắn một chút một chút ôn nhu ở trong cơ thể Hình Lộ ra vào, "Vì cái gì lại muốn tự sát?"

Vì cái gì muốn tự sát?

Hình Lộ cũng muốn hỏi lại chính mình như vậy.

Chính là, có thể là bởi vì cái gì đây?

Nguyên nhân muốn chết chỉ có thể là bởi vì chính mình tồn tại đã trở nên dư thừa đi!

Không có người sẽ để ý mình, từ nhỏ bị mẹ ruột từ bỏ, bị cha kế khinh nhục, không có người giúp nàng, nàng trước nay đều là một người.

Hình Lộ nằm ở trên đầu vai Tề Dự ô ô khóc lên.

"Tôi muốn được yêu thương! Tôi muốn được quan tâm! Tôi muốn được người khác coi trọng! Chính là không ai có thể cho tôi những điều này.

Tôi giống như cái bóng, chỉ có thể tồn tại trong bóng đêm.

Cậu nói......" Nàng hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Tề Dự, "Cậu nói đi, tôi như vậy , vì cái gì còn muốn thống khổ mà sống đây?"

Tề Dự: "......"

Tề Dự cùng Hình Lộ tiếp xúc cũng không nhiều, trên thực tế trừ bỏ chuyện xảy ra ngày hôm nay, bọn họ dường như chưa từng nói chuyện với nhau bao giờ.

Nhưng là, nhìn đến Hình Lộ như vậy, hắn vẫn là bị xúc động.


Cô gái này sống hèn mọn lại chỉ mong muốn điều nhỏ nhặt như vậy, khát vọng rồi lại tuyệt vọng.

Hắn không biết nàng trước kia đã từng trải qua quá cái gì, nhưng là giờ khắc này, hắn có một niềm xúc động, "Vì cái gì lại không tồn tại ? Chết là cỡ nào dễ dàng, tồn tại mới là điều gian nan nhất.

Nhiều năm như vậy cậu đều trải qua được, vì cái gì không tiếp tục sống cho thật tốt đây?" Hắn nói với Hình Lộ như vậy.

Ôn nhu hôn hôn trán Hình Lộ, "Tôi không dám cho cậu bảo đảm cái gì, nhưng là tôi muốn nói, cậu vẫn còn có tôi, chỉ cần cậu nguyện ý."

Tề Dự hiện tại đối với Hình Lộ cũng không có yêu, nhưng là lại có thương tiếc.

Mà thường thường bước đầu tiên của yêu, chính là thương tiếc.

Hắn chỉ cố gắng ôn nhu nhất mà hôn Hình Lộ toàn thân, ôn nhu ở trong tiểu huyệt Hình Lộ thọc vào rút ra.

Hình Lộ dần dần chìm vào say mê.

Không liên quan gì đến khoái cảm, chỉ là mê say với loại cảm giác được quý trọng ấm áp này.

Hình Lộ chủ động hôn lên môi Tề Dự, nàng vô cùng thích hôn môi.

Cảm giác gắn bó như môi với răng khiến Hình Lộ cảm thấy mê say không thôi.

..................

Lúc bình tĩnh lại, Hình Lộ liền đi vào phòng tắm đem chính mình xử lý sạch sẽ.

Ngồi vào trên ghế một lúc lâu, cuối cùng vẫn là lấy ra hai viên thuốc, cùng nước ấm nuốt xuống.

Hôm nay một hồi quan hệ đã ép khô Hình Lộ thể lực, nàng nặng nề đi vào giấc ngủ.


Chờ Hình Lộ ngủ xong, Tề Dự không yên tâm cầm lấy thuốc của Hình Lộ chậm rãi nhìn nhìn.

Xá! Khúc! Lâm!

Ba cái chữ to đập vào trong mắt Tề Dự.

Loại thuốc này Tề Dự biết.

Thuốc đặc hiệu trị liệu bệnh trầm cảm.

Thần sắc phức tạp nhìn Hình Lộ!

Thì ra, nàng vẫn luôn có bệnh trầm cảm.

Mà chính mình hôm nay còn không quan tâm cưỡng bức nàng, mặc kệ nguyên nhân là cái gì, kết quả đều là giống nhau.

Nghĩ đến đây, Tề Dự hận không thể cho chính mình một cái tát.




*****


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui