Chương 68: Nhân Linh Thể Thập Tinh
Tỉnh Thiên vâng lời bước tới, cũng ngồi ở trước mặt bàn, tay phải ấn lên Linh Tinh Trụ.
Vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, Linh Tinh Trụ đã phóng ra ánh sáng xanh mãnh liệt, vô cùng loá mắt, sáng tới kinh người.
- 10, Nhân linh thể thập tinh!
Vương Triều Huy quá sợ hãi, nhưng ngay sau vô cùng vui mừng, cười ha ha đứng lên nói:
- Nhân linh thể thập tinh, tư chất như vậy đừng nói bổn điện chưa bao giờ có, cho dù trong 9 ngọn núi cũng chưa xuất hiện qua!
- Tư chất như vậy, chỉ có Thủy Nguyệt Công chúa đương triều mới có thể vượt qua!
- Trời phù hộ bổn tông!
Lão già gầy ốm giống như điên vậy, khoa tay múa chân. Bất quá hắn là cường giả Sơ Phân Cảnh, cho nên không ai dám cười nhạo hắn, đều chỉ giấu ở trong lòng, chờ đợi lão khôi phục.
Cho tới năm sáu phút sau, lúc này Vương Triều Huy mới thu hồi trạng thái mừng như điên, ghép thân phận lệnh phù của Tỉnh Thiên với thân phận của hắn, nhắm mắt im lặng một hồi, sau đó đem thân phận lệnh phù ném trả lại cho Tỉnh Thiên, nói:
- Tiểu tử, ngươi rất có tiền đồ, nhất thiết không được tự mãn, nhất định mỗi ngày phải khổ tu không ngừng!
- Vâng!
Tỉnh Thiên nhận lấy thân phận lệnh phù, trong mắt chiến ý bừng bừng, cuối cùng quét tới Chu Hằng.
Lúc trước Chu Hằng khiêu chiến hắn, hắn chắp tay nhường ra vị trí thứ nhất ngoại môn, bởi vì hắn đã tiến vào Luyện Huyết Cảnh, đây là tư thái từ trên cao quan sát Chu Hằng, nhưng bây giờ lại phải ngước lên, Chu Hằng đã vượt qua hắn, đổi lại là hắn phải đuổi theo.
Hắn thích khiêu chiến, điều này khiến ý chí chiến đấu của hắn mạnh gấp trăm lần!
- Chỉ còn ngươi!
Vương Triều Huy quay sang Chu Hằng gật gật đầu, nói:
- Tiến hành trắc nghiệm đi!
Tuy rằng Chu Hằng là Tụ Linh Cảnh duy nhất trong ba người, nhưng mà ở trong mắt của lão già gầy lại có địa vị thấp nhất, vẻ mặt cũng mang chút không kiên nhẫn.
Tuy rằng trong lòng Chu Hằng không thoải mái, nhưng người ta muốn dùng thái độ gì nói chuyện với hắn là chuyện của người ta, lại nói Vương Triều Huy là cường giả Sơ Phân Cảnh, không có ngạo khí mới là chuyện lạ. Lúc trước hiền lành giống gia gia nhà bên, đó là vì gặp người của cố nhân, còn một người là thiên tài tiền đồ vô hạn.
So sánh mà nói, tuy rằng tu vi Chu Hằng rất cao, nhưng mà nhân tài như vậy trong Hắc Thủy Điện cũng không phải không có.
Chu Hằng ngồi chồm hỗm ở trước bàn, không có cách nào, bàn này rất lùn, chỉ có thể dùng tư thế như vậy, áp tay lên Linh Tinh Trụ.
Hắn đã có kinh nghiệm khảo nghiệm của hai người trước, tự nhiên biết ứng phó như thế nào, tâm thần khống chế hắc kiếm, không cho vị đại gia này phẫn nộ phá hủy cây Linh Tinh Trụ này.
Ánh sáng màu tím hiện lên, tiếp theo là ánh sáng vàng, luân phiên hiện, nhưng mà độ sáng lại xa xa không theo kịp ánh sáng xanh của Tỉnh Thiên.
- Quả nhiên là song linh thể, đáng tiếc, chỉ có ba vạch mà thôi!
Vương Triều Huy lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
Song linh thể tuy rằng hiếm thấy, nhưng huyết mạch lực này cũng quá mỏng manh, chỉ đạt tới ba vạch mà thôi, so với Tỉnh Thiên thì kém nhiều lắm.
Hắn cầm lấy thân phận lệnh bài của Chu Hằng ghép với của mình, đồng dạng nhắm mắt một hồi, chắc là ghi kết quả trắc nghiệm lên thân phận lệnh bài của Chu Hằng.
Đối với kết quả như vậy, Lâm Phức Hương chu cái miệng nhỏ nhắn, có vẻ rất không vừa ý, có đôi khi nàng hận Chu Hằng đến nghiến răng ken két, nhưng mà lúc này lại ước gì Chu Hằng có thể cường đại hơn gấp trăm lần nữa, tốt nhất là Thiên linh thể, là người tư chất cường đại nhất trong ức vạn người.
Tỉnh Thiên thì hơi thở phào một hơi, bởi vì tư chất Chu Hằng quá cường đại thì hắn đuổi theo sẽ khó hơn.
Chu Hằng lại ngây ngẩn cả người.
Hắn nhớ rõ mấy ngày trước dùng Nguyễn Giai Oánh Linh Tinh Trụ trắc nghiệm, độ sáng kia yếu hơn hiện tại một ít!
Biến hóa cực nhỏ, nhưng mà linh thức hắn là mẫn tuệ bực nào, cho dù có mỏng hơn trăm lần cũng có thể nhận ra rõ ràng!
Tại sao lại như vậy?
Mọi người đều nói qua, linh thể từ nhỏ như thế nào thì sẽ luôn như thế ấy, vĩnh viễn sẽ không thay đổi! Nhân linh thể thập tinh dù thế nào cũng sẽ không biến thành Địa linh thể nhất tinh, đây là một hào rộng vĩnh viễn không thể vượt qua!
Nhưng mà là huyết mạch của hắn lại được tăng cường!
Tuy rằng không phải quá nhanh, nhưng đúng là đang tăng cường, điểm này Linh Tinh Trụ tuyệt đối không nói dối.
Hắc kiếm!
Chu Hằng bỗng nhiên nghĩ đến, sau khi hắc kiếm thức tỉnh, vẫn luôn cải tạo thân thể hắn, mà nó cũng bao gồm huyết mạch lực!
Nói cách khác, phẩm cấp linh thể của hắn có hteer tăng trưởng, bây giờ là Nhân linh thể tam nhừng mà cũng không phải kết thúc, sớm hay muộn sẽ biến thành Nhân linh thể tứ tinh, không ngừng tăng lên!
Về phần tốc độ như thế nào, Chu Hằng cũng không rõ ràng lắm, nhưng chỉ cần qua một thời gian thử lại là biết.
Trong lòng hắn dâng lên một cỗ mừng như điên, khiến hắn sợ ngây người.
- Các ngươi đi thôi!
Vương Triều Huy phất phất tay, hắn vội vàng đem tình huống của Tỉnh Thiên đích bẩm báo ấy vị đại lão trong điện, thiên tài như vậy phải lập tức toàn lực bồi dưỡng.
- Quỷ hẹp hòi, không nên nản chí, dù là Nhân linh thể tam tinh, nhưng mà toàn bộ Hàn Thương Quốc có mấy người mạnh hơn ngươi!
Lâm Phức Hương thấy Chu Hằng ánh mắt ngây ngô, còn tưởng rằng hắn vô cùng thất vọng.
Chu Hằng phục hồi tinh thần lại, lúc này hắn tâm tình đang tốt, nhìn ai đều là vô cùng thuận mắt, chỉ cảm thấy thiếu nữ bên cạnh này sặc sỡ loá mắt, đẹp không thể nói.
- Xú tiểu tử!
Lâm Phức Hương bị hắn nhìn cho ngượng ngùng, không khỏi chà chà giày, thầm nghĩ tiểu tử ngu xuẩn này không biết tìm lúc không có người sao, người ta cũng không nói không cho hắn nhìn à.
Ngưu Lập trước chúc mừng Tỉnh Thiên một phen, lại cùng Chu Hằng hàn huyên một trận, lúc này mới cáo từ rời đi, mà ba người Chu Hằng cũng tự mình trở lại Tinh Hà Viện.
Không lâu, tin tức Chu Hằng là song Nhân linh thể tam tinh và Tỉnh Thiên là Nhân linh thể thập tinh đã là truyền khắp toàn bộ Hắc Thủy Điện.
- Song linh thể tuy rằng hiếm thấy, nhưng chỉ là ba vạch mà thôi, tông môn sẽ coi trọng, nhưng tuyệt không toàn lực bồi dưỡng, chỉ cần hắn rời khỏi Hắc Thủy Điện, sau lưng tuyệt đối không có cao thủ Sơ Phân Cảnh bảo hộ, muốn diệt trừ cũng không khó!
Trong một gian phòng u nhã, Lữ Tố Nga đang nằm lỳ ở trên giường, vểnh cái mông mập mờ lưu quang lên, toàn lực nghênh đón lão nhân tiến lên, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
Lão già kia chính là chỗ dựa vững chắc của nàng ở Hắc Thủy Điện, Chu Hiên, Bạch Ngân trưởng lão. Về phần hai người làm sao làm được trên giường, cũng không biết là Chu Hiên yêu cầu, hay là Lữ Tố Nga chủ động câu dẫn.
- Sư phụ, người ta sắp chết, sắp bị ngươi làm chết!
Nàng đổ mồ hôi cuồn cuộn, trong ánh mắt chớp động vẻ oán độc, tính toán phải làm sao giết chết Chu Hằng, cái miệng nhỏ nhắn thì phải hôn miệng Chu Hiên, tiếng phát ra cũng méo mó không rõ.
- Tiểu yêu tinh, lão phu phải đâm vỡ mông ngươi!
Chu Hiên hùng hổ gầm một tiếng, sau khi run rẩy một trận, nằm sấp lên lưng Lữ Tố Nga.
- Sư phụ, chừng nào thì ngươi truyền cho nhân gia tầng tâm pháp cuối cùng của Cửu Chuyển Xá Âm Công?
Nàng vừa lấy đà vừa nói, lại dùng cái lưỡi thơm liếm lỗ tai đối phương.
Chu Hiên vừa mới tiết dục xong, nhưng mà bị Lữ Tố Nga liếm như thế lập tức lại phản ứng, hắn gắt gao bóp chặt đôi nhũ phong hút hồn của Lữ Tố Nga, nói:
- Tiểu dâm phụ, nhanh như vậy đã muốn vi sư dốc hết vốn liếng cho ngươi sao?
- Sư phụ, đồ nhi ngay cả thân thể đều đã cho ngài, ngài vẫn chưa yên tâm với đồ nhi sao?
Lữ Tố Nga nũng nịu nói, cái mông nhướng lên phía trước, thuần thục ép cái vật cứng kia vào sâu cơ thể.
Chu Hiên hùng hổ gầm một tiếng, không kìm nổi lại bắt đầu tấn công:
- Vậy phải xem biểu hiện của ngươi!
Lữ Tố Nga ra sức phối hợp, nhưng trong lòng lại lạnh lẽo:
- Chu Hằng, đợi lão nương nhận được tầng tâm pháp cuối cùng của Cửu Chuyển Xá Âm Công, đột phá Sơ Phân Cảnh, chính là ngày chết của ngươi! Tuy nhiên, trước lúc đó ngươi cũng đừng mơ tưởng sống khá giả!
- Ân!
Nàng rên lên một tiếng, lão già này quả thực không phải người, bóp tới nỗi ngọc phong của nàng muốn vỡ ra!
...
- Nhân linh thể tam tinh? Chỉ thường thôi, cho dù là song linh thể, nhưng huyết mạch lực cũng chỉ như thế, không đáng coi trọng!
- Ngược lại phải đề phòng tên Tỉnh Thiên kia, không ngờ là Nhân linh thể thập tinh!
- Người này chưa tiến vào Tụ Linh Cảnh đã có thể dẫn động huyết mạch lực, ngày sau nhất định sẽ tạo thành uy hiếp với ta!
- Lúc này cách Đại Diễn Thịnh Hội chỉ còn nửa năm, hai người này cũng không đủ gây sợ hãi, đối thủ của ta vẫn là mấy người kia.
- Ta phải đoạt được tư cách đi Đại Diễn Thịnh Hội!
Lại là một mảnh sóng ngầm bắt đầu nổi lên, rung động ngày đầu Chu Hằng mang tới nhanh chóng phai đi, thay vào đó là Tỉnh Thiên Nhân linh thể thập tinh khiến cho những thiên tài Nguyệt Hà Viện và Nhật Hà Viện như lâm đại địch.
Hắc Thủy Điện phản ứng rất nhanh, lập tức phái hai vị trưởng lão mang Tỉnh Thiên đi. Nghe nói, Tỉnh Thiên được mang vào trong Thiên Mệnh Cốc tu luyện, nơi đó chính là nơi tu luyện của các trưởng lão, linh khí càng thêm nồng đậm!
Chu Hằng không khỏi cảm khái, thời điểm gặp lại Tỉnh Thiên, khẳng định đối phương đã đột phá Tụ Linh Cảnh!
Hắn chỉ nghĩ như thế rồi bỏ qua một bên, nói đến tích lũy tu vi, có cái gì có thể nghịch thiên hơn hắc kiếm đây? Nói đến ngộ tính, ai có thể đủ thấm nhuần Lăng Thiên Cửu Thức hơn hắn?
Chu Hằng lại thấy làm đệ tử nội điện đúng là có chỗ tốt, cứ mỗi ba tháng liền nhận được một khối linh thạch!
Đương nhiên, khẳng định là linh thạch hạ phẩm, toàn bộ Hàn Thương Quốc đều chỉ có một cái mạch khoáng linh thạch hạ phẩm, làm sao có thể có được linh thạch phẩm bậc cao hơn? Một khối linh thạch tiêu chuẩn khoảng một cân, có thể cung cấp cho võ giả Tụ Linh Cảnh luyện hóa khoảng một tháng.
Muốn có linh thạch? Có thể, dùng điểm cống hiến để đổi lấy!
So với nó, điểm cống hiến Hắc Thủy Điện không phải dễ có như vậy, cần dùng yêu đan để đổi.
Là yêu đan gì?
Yêu thú Tụ Linh Cảnh trở lên, trong người sẽ hình thành một vật thể hình châu tròn, tương đương với đan điền võ giả, có thể dùng nó để luyện chế Tụ Nguyên Đan phẩm chất Tụ Linh Cảnh trở lên, ngoài ra còn có những tác dụng khác, tuy nhiên đa số đều dùng để luyện chế Tụ Nguyên Đan.
Bởi vậy, bình thường đệ tử Hắc Thủy Điện sẽ tiến vào Thanh Thương Sâm Lâm đi săn yêu thú. Nhưng mà yêu thú cũng không phải dễ trêu chọc như vậy, hàng năm số lượng đệ tử Hắc Thủy Điện chết ở trong Thanh Thương Sâm Lâm cũng rất nhiều.
Linh thạch đầu tháng mỗi ba tháng phát ra, Chu Hằng vận khí không kém, chỉ cần đợi hơn hai chục ngày nữa là tới tháng 7, có thể lĩnh được khối linh thạch đầu tiên.
Lâm Phức Hương cũng rất nhanh bị gia gia nàng tới giám sát tu luyện, Chu Hằng lại lẻ loi một mình, chỉ là hắn còn chưa hưởng thụ được cuộc sống an tĩnh thì lại có người tìm tới cửa.
Là bốn người Chư Chí Hòa, mấy tháng không thấy, bọn họ cũng nhao nhao đột phá Luyện Huyết Cảnh, Chư Chí Hòa tu vi cao nhất lại trực tiếp tiến lên Luyện Thể tầng mười hai.
- Chu huynh đệ, ngươi rốt cuộc đã tới, đi, ca ca mời ngươi uống rượu!
- Thật không nghĩ tới a, ngươi trở thành Tụ Linh Cảnh nhanh như vậy, lúc trước chúng ta đều là Luyện Thể tầng chín giống nhau à!
Bốn người này vẫn nhiệt tình như cũ, Chu Hằng gặp lại người cũ, cũng vô cùng cao hứng, cũng không cự tuyệt, cùng bốn người rời ngọn núi thứ chín đi tới Thiên Hàng Thành.
Chương 88: Kết Duyên!
Mặc dù triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ bỏ rơi mọi người, nhưng Chu Hằng vẫn là không yên lòng, đi xung quanh một vòng thật to, lúc này mới loại bỏ ngụy trang trên người, trở về đến khách sạn.
-. . . An Ngọc Mị biến thành dâm phụ là thế nào!
Lúc hắn đi qua một cánh cửa, bỗng nhiên nghe được bên trong truyền tới tiếng nói, trừ phi hắn là tu vi Tụ Linh Cảnh căn bản không có thể nghe được.
An Ngọc Mị? Nghiêm Ứng Long?
Hắn nhận được thanh âm này là Nghiêm Ứng Long, nhưng An Ngọc Mị có chuyện gì? Nhưng hai câu nói kế tiếp lại làm cho hắn hiểu rõ ra!
Nghiêm Ứng Long này thật đúng là âm độc a!
Trong nháy mắt hắn đã hiểu, mục tiêu của Nghiêm Ứng Long thật ra là An Nhược Trần! Nếu để cho tiểu nhân âm hiểm này nhận được sự giúp đỡ của An Nhược Trần, hắn chẳng phải là càng lớn lối không ai bì nổi sao!
Bành!
Không chút do dự, Chu Hằng một cước đá văng cửa phòng, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn nhanh như điện quang thạch hỏa!
- Người nào . . .
Nghiêm Ứng Long lập tức vung lên một quyền, nhưng chỉ là đánh tới một đoàn không khí, hắn nôn nóng xoay thân, cũng là lộ ra vẻ khó tin, An Ngọc Mị trên giường không thấy!
Làm sao có thể?
Rõ ràng chỉ thấy có người xông tới, nhưng hiện tại cửa sổ đóng chặt, căn bản không có dấu hiệu chạy đi! Mà thần thức của hắn mở ra, có thể khẳng định trong phòng trừ hắn ra căn bản không có vật còn sống tồn tại!
Hai người sống bỗng nhiên biến mất!
Cho dù Nghiêm Ứng Long là tu vi Sơ Phân nhị trọng thiên, cả người vẫn nổi lên một tầng mồ hôi lạnh!
Chẳng lẽ là tuyệt thế cao nhân ra tay? Nhưng vì cái gì không tiện tay diệt chính mình? Sau đó, hắn mới nghĩ đến nên giải quyết tốt hậu quả chuyện này như thế nào! Nếu để cho An Nhược Trần biết chuyện của mình làm . . . Hắn chết là chắc!
Trốn! Lập tức chạy trốn!
Chỉ cần giữ được tánh mạng, một ít thất bại cũng có thể làm lại!
Khoan đã, mới vừa rồi người nọ thật giống như có chút nhìn quen mắt!
Chu Hằng! Là Chu Hằng!
Hắn chợt hồi tưởng lại, dù sao lúc trước hắn gặp qua Chu Hằng một lần, mặc dù tốc độ của Tấn Vân Lưu Quang Bộ rất nhanh, nhưng hai người vẫn là lướt qua nhau!
Tại sao lại là tiểu tử này!
Nghiêm Ứng Long thu thập một chút đồ vật này nọ, chuẩn bị rời đi, cũng là để cho hắn thiếu chút nữa giận ngất đi, Phong Linh Quả hắn mới vừa đấu giá được, để ở trên bàn không có!
Không cần phải nói, khẳng định bị Chu Hằng mượn gió bẻ măng!
Tốt tốt tốt, ngày sau bản thiếu gia trở về, nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Nghiêm Ứng Long không do dự nữa, lập tức bắn người dựng lên, bay đi ra ngoài thành. Hắn tuyệt sẽ không xem thường năng lực của một vị Ích Địa tam trọng thiên, không bao lâu nữa sẽ tra ra hai người trong xe ngựa là hắn giết chết, nếu không đi, khó giữ được cái mạng nhỏ này!
. . .
Chu Hằng cùng An Ngọc Mị đi đâu?
Tự nhiên là trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
Sau khi hắn phá cửa tiến vào phòng, lấy Tấn Vân Lưu Quang Bộ loáng một cái tách Nghiêm Ứng Long ra, ôm lấy An Ngọc Mị nằm ở trên giường, sau khi tâm niệm câu thông Cửu Huyền Thí Luyện, trực tiếp tiến vào trong đó! Cái này Nghiêm Ứng Long cho rằng, hai người đương nhiên là đột ngột hư không tiêu thất.
Cũng may An Ngọc Mị bị vây ở trạng thái mê loạn, không có sức phản kháng, nếu không Chu Hằng liền không cách nào nhẹ nhàng đưa nàng thu vào bên trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp như vậy.
Hiện tại hắn có chút phiền toái!
Dược vật An Ngọc Mị ăn đã hoàn toàn phát huy tác dụng, nàng khôi phục lực lượng vốn có, nhưng tình huống cũng chỉ có càng hỏng bét, bởi vì thần trí của nàng hoàn toàn bị dược vật kích thích tình dục.
Thân thể nàng giống như linh xà quấn chặt trên người Chu Hằng, trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra thanh âm ưm ưm trêu chọc lòng người, môi đỏ mọng hé mở, hôn Chu Hằng.
A!
Chu Hằng đẩy đầu của nàng ra, nhưng An Ngọc Mị cũng không tức giận chút nào, quấn lấy hắn lần nữa, vóc người đầy đặn ma sát Chu Hằng, một đôi chân ngọc thon dài thẳng tắp kẹp thật chặc lấy thắt lưng của Chu Hằng.
Thực sự phát xuân!
Trong lòng Chu Hằng không khỏi căng thẳng, trước đây hắn biết có dược vật mê loạn tâm trí, nhưng chưa từng có gặp qua, không nghĩ tới đan dược là có thể để cho An Ngọc Mị lạnh như băng trở nên phóng túng như thế!
Nếu như là độc dược?
Võ giả rất cường đại, Tụ Linh Cảnh liền có thể vỡ đá gãy sông, cường đại hơn thậm chí còn có thể dời sông lấp biển, nhưng sơ ý một chút mà ăn vào độc vật, vậy vô số năm cực khổ tu hành hoàn toàn hóa thành bọt nước.
Đường nghịch thiên, phải bước cẩn thận a!
Trong lòng Chu Hằng cảm thán, trước mắt chính là một ví dụ tốt nhất, có lão tử là Ích Địa tam trọng thiên thì thế nào, người vẫn là chỉ có thể dựa vào chính mình!
- Cho ta! Cho ta!
An Ngọc Mị dùng ánh mắt ai oán nhìn Chu Hằng, trong cái miệng nhỏ nhắn hộc ra nhiệt khí làm cho người ta huyết mạch căng phồng, bộ dáng quyến rũ làm dung động lòng người kia đủ để cho bất kỳ nam nhân nào điên cuồng.
Nàng xé y phục Chu Hằng, lực lượng Tụ Linh tam trọng thiên đỉnh phong là cường đại cở nào, xuy lạp xuy lạp mấy tiếng, áo Chu Hằng liền bị xé tới nát nhừ.
Chu Hằng cũng không chịu nổi.
Hắn ăn trái cây kết xuất từ Kim Dương Thảo Vương, đây chính là bộ phận tinh hoa nhất của Kim Dương Thảo! Mà Kim Dương Thảo vốn là linh dược tráng dương, Tinh Hoa Quả kết xuất từ Kim Dương Thảo Vương lại càng là Thánh dược tráng dương!
Thánh dược này cũng sẽ không để cho Chu Hằng mê loạn thần trí, chỉ biết hắn bị kích thích gấp trăm lần, trở nên vô cùng nhạy cảm, hết sức hưởng thụ sung sướng trong chuyện hoan ái.
An Ngọc Mị treo ngược ở trên người của hắn, cái mông đầy đặn vừa lúc ngồi ở phía trên vật cứng của hắn, không chịu nổi kích thích mà nhổng lên thật cao, dưới sự ma sát không ngừng để cho tên kia trở nên sát khí mười phần. ikienthuc.org
Những ngày qua, Chu Hằng không biết tích xuống bao nhiêu tà hỏa, giờ phút này bị một vưu vật trời sanh quấn lên, bảo hắn làm sao còn có thể yên lặng quyết tâm được?
Hắn có loại vọng động liều lĩnh ăn hết nữ nhân này trong ngực mãnh liệt!
- Đủ rồi!
Hắn biết, nhất định An Ngọc Mị bây giờ chẳng qua là bị dược vật mê loạn lý trí, cũng không muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, mặc dù hắn không có giác ngộ phương diện này chút nào, chẳng qua là nhận thức vô duyên vô cớ đi trêu chọc một cường giả Ích Địa tam trọng thiên là không cần thiết chút nào.
Hắn muốn quên đi, nhưng An Ngọc Mị có thể sẽ không đáp ứng, luôn dính chặt trong lòng ngực của hắn, hai cánh tay ôm lấy Chu Hằng thật chặc, không ngờ để cho hắn không tránh thoát!
Không gian đan điền của nữ nhân này ít nhất gấp ba thường nhân, thậm chí gấp bốn, lúc này mới có thể đủ chống đở cùng Chu Hằng!
Phiền toái nhỏ biến thành đại phiền toái!
Nếu là Chu Hằng không hạ sát thủ, căn bản không thể tránh thoát đi ra ngoài, nhưng hắn làm sao có thể hạ sát thủ? Vì vậy, hắn chỉ có thể mặc cho An Ngọc Mị quấn thật chặc ở trên người của hắn, hết sức chống cự, ngược lại giống như là tên côn đồ khi dễ tiểu cô nương.
Chẳng qua là hắn có thể kiên trì bao lâu?
Hắn dù sao cũng là nam nhân bình thường, hơn nữa đang trong thời kỳ huyết khí phương cương, dễ dàng bị hấp dẫn nhất, hơn nữa trái cây Kim Dương Thảo làm độ mẫn cảm tăng lên gấp trăm lần, một mỹ nữ yêu mị tận xương trong ngực, để cho hắn làm sao có thể cầm giữ được?
Có thể kiên trì lâu như vậy đã tương đối không dễ dàng!
Chu Hằng dục loạn tình mê, hai tay mở ra, ôm lấy cái mông tròn trịa đầy đặn ngạo nghễ ưỡn lên của An Ngọc Mị.
Thật mềm, thật co dãn!
Chu Hằng dùng sức nhéo, hai tay tràn đầy, xúc cảm tuyệt diệu tới cực điểm!
Nhận được kích thích này, An Ngọc Mị ôm Chu Hằng càng chặt, để ặt của hắn vùi thật sâu vào bên trong hai vú kiêu ngạo của nàng, trong cái miệng nhỏ nhắn hộc ra hô hấp nồng đậm, tựa hồ như vậy có thể giảm bớt lửa nóng nhanh muốn thiêu cháy trong cơ thể nàng.
Xuy, xuy, xuy, quần áo An Ngọc Mị cũng bị Chu Hằng xé thành nát bấy, hiện ra một thân thể uyển chuyển mỹ tuyệt nhân hoàn.
Thân thể mềm mại động nhân giống như răng ngà, chẳng những tuyết trắng hơn nữa trắng mịn, bộ ngực mặc dù không có lớn khoa trương như Cổ Tư, nhưng cũng không phải là một tay Chu Hằng có thể nắm trọn, to lớn chắc chắn, rất tròn.
An Ngọc Mị ôm chặc cổ của Chu Hằng, một bên bản năng dao động cái mông đầy đặn, cố gắng kết hợp với Chu Hằng.
Hai người ở phương diện này cũng là vạn phần ngốc, lần lượt "ma sát" với nhau, để cho dục vọng của nhau trở nên càng cao hơn. Nhưng mười lần, trăm lần thất bại không cần gấp gáp, luôn luôn va chạm vừa vặn.
- Ân!
Sau khi một lần tiến vào ngoài ý muốn, hai người đồng thời phát ra tiếng hừ lạnh thỏa mãn, nhưng một giây sau bọn họ trở nên càng thêm điên cuồng, hướng đối phương tìm lấy vui thích.
Một phòng đều tràn đầy ý xuân.
Cũng không biết qua bao lâu, trận "đại chiến" kinh thiên động địa này mới kết thúc, hai người ôm nhau thật chặc, số lớn thể lực tiêu hao cùng tinh thần tuyệt đối thỏa mãn để cho bọn họ đều là lâm vào ngủ say.
May là, mỗi một tầng trong tháp cũng là tuyệt đối cách âm, mà Cổ Tư lại là người mê võ nghệ, nếu không bị hắn đánh vỡ chuyện tốt thì thật là có ý tứ.
Ngủ một giấc ngon lành, Chu Hằng tỉnh lại, hai mắt vừa mở, liền thấy một thân thể tuyết trắng nằm trên người, trên thân thể mềm mại còn có từng đạo xanh tím bị hắn làm ra, trên người hắn khẳng định cũng không ít, ít nhất trên lưng không biết bị nắm ra bao nhiêu dấu tay.
Tóc đen phất phơ, làn da như tuyết như ngọc.
Thân thể uyển chuyển của An Ngọc Mị dán chặt vào người hắn, hồi tưởng đến đại chiến điên cuồng lúc trước của hai người, Chu Hằng lập tức lại có phản ứng, hiệu quả của Kim Dương Thảo thật sự quá cường đại.
- A . . .
An Ngọc Mị phát ra một tiếng thét kinh hãi, hai người lúc trước sau khi xong chuyện căn bản không có hoàn toàn tách ra, Chu Hằng vừa động, trực tiếp tiến thật sâu vào thân thể của nàng.
Con mắt hai người đụng vào nhau, đồng thời giật mình.
An Ngọc Mị mặc dù là xảy ra quan hệ cùng Chu Hằng dưới tác dụng của dược vật, nhưng trí nhớ của nàng cũng không có mất, tinh tường nhớ được hai người triền miên lúc trước. Tiểu tử này quả thực không phải là người, muốn nàng bảy tám lần, thời gian mỗi lần lại là tăng lên tới đáng sợ!
Nàng vốn định sau khi sự việc xảy ra sẽ giết chết Chu Hằng, nhưng nàng bị hắn muốn một lần lại một lần, bây giờ căn bản cử động một ngón tay cũng là không có khí lực.
Đây chính là tác dụng của Kim Dương Thảo, có thể làm cho nam nhân đêm ngự vài nữ, huống chi là trái cây tinh hoa do Kim Dương Thảo Vương kết xuất ra!
- Rút đồ đáng chết kia của ngươi ra!
An Ngọc Mị hung tợn nhìn Chu Hằng, nếu như bây giờ nàng còn có khí lực thì nhất định sẽ bóp chết người nam nhân này! Người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, cầm đi lần đầu tiên trân quý hơn hai mươi năm của nàng.
Làm thì cũng làm, hối hận nữa cũng vô ích, Chu Hằng vốn là người làm việc quyết đoán, lúc này vung bàn tay to lên đánh vào cái mông cao cao nổi lên của An Ngọc Mị.
A!
An Ngọc Mị thiếu chút nữa giận ngất, nam nhân này lại dám đánh cái mông của mình? Ách, thật giống như chuyện tình ác liệt hơn nữa cũng đã làm, cũng tỷ như hiện tại thứ đang làm ác kia của hắn đang cắm vào trong thân thể của mình.
- Nữ nhân không nghe lời sẽ phải dạy dỗ!
Chu Hằng nhớ được rất rõ ràng lời của Khổng Ngạo Côn, An Ngọc Mị đã là nữ nhân của hắn, vậy dĩ nhiên phải nghe lời của hắn!
Ba! Ba! Ba!
Chu Hằng không ngừng đánh xuống, mỗi khi vỗ một cái, An Ngọc Mị sẽ run run một chút. Không có biện pháp, ai bảo hai người trước mắt đang ở trong trạng thái dán chặt vào nhau, dưới mỗi một chưởng này cũng làm cho thứ kia tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể của nàng.
Một trận chiến hỏa đã đốt lên lúc đó, Chu Hằng gầm một tiếng, áp An Ngọc Mị ở phía dưới.
Chương 99: Lữ Tố Nga Cầu Hòa
Chu Hằng không lay không chuyển, bắt đầu thử đột phá.
Từ Tụ Linh nhị trọng thiên đến Tụ Linh tam trọng thiên, đây là đột phá tiểu cảnh giới, không liên quan đến biến hóa về chất, xét đến cùng chỉ là làm không gian đan điền tiếp tục mở rộng, có thể chứa đựng thêm linh lực.
Hắn vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết một lần lại một lần, thúc đẩy thế giới đan điền giãn nở.
Đã có kinh nghiệm một lần, lần này tự nhiên thuận buồm xuôi gió. Đương nhiên, cũng chỉ có loại người mà thần thức vượt xa cảnh giới như hắn mới làm được nhẹ nhàng như thế, bằng không chỉ một chút sơ sẩy là sẽ bóp vỡ thế giới đan điền, khổ tu cả đời hóa thành hư vô!
Con đường võ đạo như trèo lên núi cao, không cẩn thận lỏng tay, chẳng những kiếm củi ba năm thiêu một giờ, còn rơi vào cảnh không thể ngóc đầu lên nổi!
Mà đối với Chu Hằng, ít nhất con đường hiện tại vẫn là tươi sáng mênh mang, chỉ vẻn vẹn hai ngày sau, hắn đã mở rộng thế giới đan điền gấp ba lần, sau đó củng cố toàn bộ không gian, không thể rung chuyển chút nào.
Hắn hỏi qua Cổ Tư cùng An Ngọc Mị, mỗi người lúc đột phá tiểu cảnh giới thì không gian đan điền đều mở rộng cố định gấp ba, còn đột phá cảnh giới thì không gian đan điền sẽ nâng cao gấp mười lần!
Cụ thể là bao nhiêu, mỗi người mỗi khác, mỗi một cái thiên tài, yêu nghiệt, đều sẽ được tăng lên không gian đan điền bằng người bình thường đột phá đại cảnh giới, mới sẽ càng tích lũy càng mánh
Nếu đạt đến tận cùng, cùng cảnh giới mà xuất hiện chênh lệch lực lượng mười mấy lần cũng không có gì ngạc nhiên!
Đương nhiên, cảnh giới càng cao, số lượng võ giả càng ít, chất lượng cũng càng cao! Giống như có thể đạt tới Thần Anh Cảnh, Hóa Thần Cảnh, làm sao có thể là người bình thường, bọn họ ai mà có kích thước không gian đan điền chỉ như người thường?
Chu Hằng cũng không dừng lại, mà tiếp tục luyện hóa lực lượng hắc kiếm cung cấp, đồng thời linh khí thiên địa cọ rửa, hắn vừa củng cố cảnh giới cũng không ngừng tăng lên.
Luyện hóa lực lượng thì nhanh hơn xung phá cảnh giới, chỉ một ngày sau Chu Hằng đã đem hoàn toàn luyện hóa lực lượng của hắc kiếm thả ra, tu vi cũng đạt đến Tụ Linh tam trọng thiên hậu kỳ.
--- Lực lượng vốn thuộc về Tả Hồng Trần bị hắc kiếm hấp thu hơn phân nửa, không có truyền cho Chu Hằng, mà biến hóa kèm theo là màu của hắc kiếm càng thêm sâu đậm hơn, phảng phất như có ma lực, khiến người ta nhìn vào sẽ chìm đắm trong đó, không thể thu hồi ánh mắt được nữa.
Chu Hằng cũng không có gì luyến tiếc, năng lực hấp thu lực lượng vốn là thuộc về hắc kiếm.
Khi hắn xuất quan, An Nhược Trần tự nhiên đã sớm củng cố cảnh giới, khí tức trầm ổn, nếu hắn không chủ động thả ra, người có cảnh giới thấp hơn hắn căn bản không tra xét được.
Ích Địa Cảnh có thọ nguyên khoảng 700 năm, An Nhược Trần cách đại nạn đã không còn bao nhiêu, nếu không đã sao lại sinh ra An Ngọc Mị để kéo dài huyết mạch. Nhưng theo đột phá Khai Thiên Cảnh, hắn lại có thêm 400 năm thọ nguyên dồi dào, nhìn bề ngoài đúng là trẻ hơn nhiều!
Nếu như hắn có thể thu được dược vật như Hồi Xuân Đan, hoàn toàn có thể biến dung mạo trở về thời trung niên, thậm chí là thời thanh niên, thẳng đến 30 năm sinh mệnh cuối cùng mới lại già đi lần nữa.
Tuy nhiên, chỉ có nữ nhân mới đi để ý dung mạo như thế, An Nhược Trần tự nhiên không thể như vậy.
Chuyện đầu tiên An Nhược Trần muốn làm, đó là quyết định hôn kỳ giữa Chu Hằng và An Ngọc Mị, hai người đã ngủ suốt trên một giường, lão làm sao có thể để con gái đi theo Chu Hằng mà không danh không phận?
Người trong võ đạo sẽ không để ý tới ngày lành gì, mà An Nhược Trần đã sống 700 năm, người thân bạn tốt cũng đã sớm chết sạch, cũng chỉ còn lại mỗi một con gái, cho nên chỉ cần mời người phía Chu gia đến là có thể cử hành hôn lễ.
Từ Nguyên Thạch Trấn đến bên này phải cần rất nhiều thời gian, tuy nhiên vừa lúc dành để chuẩn bị, làm hôn lễ càng lớn thêm.
Không vội xác định ngày, bởi vì cũng không biết khi nào mấy người Chu Định Hải mới có thể chạy đến, nếu xác định sớm mà người còn chưa đến, vậy không phải sẽ thành trò cười.
Chu Hằng vốn muốn tự mình chạy một chuyến, nhưng An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương bám hắn rất chặt, làm hắn không dành ra thời gian trống được, đành phải nói Hắc Thủy Điện thay mặt thông báo Cửu Linh Tông, lại báo cho Chu Định Hải biết.
Hắc Thủy Điện đang lo không thể quan hệ tốt đẹp với hắn, đương nhiên vui vẻ đồng ý. Để tỏ lòng tận tâm còn phái ra hai cường giả Sơ Phân tam trọng thiên, tốc độ còn nhanh hơn Chu Hằng tự mình lên đường.
Chu Hằng về đến chỗ ở Tinh Hà Viện, mỗi ngày ở An gia không phải bị An Ngọc Mị cùng Lâm Phức Hương quấn lấy, thì là cùng An Ngọc Mị lăn qua lăn lại trên giường, không thể tập trung ngâm mình trong võ đạo.
Hắc Thủy Điện mặc dù không có cường giả Khai Thiên Cảnh, nhưng cũng có nội tình mấy ngàn năm, các loại võ kỹ nhiều không đếm hết!
Chu Hằng muốn đạt đến lĩnh vực kiếm, trước tiên phải luyện trăm kiếm, dung hợp các loại Kiếm Thế, đạt được cơ hội đột phá Kiếm Vực!
Có bảng hiểu con rể cường giả Khai Thiên Cảnh, hắn qua lại tự nhiên trong phòng chứa công pháp Hắc Thủy Điện, Hắc Thủy Điện cũng muốn lung lạc thiên tài yêu nghiệt như hắn, hai bên liền ăn nhịp với nhau.
Phi Hỏa Kiếm, Diệt Vân Thập Tam Kiếm, Hàn Quang Kiếm Pháp... Chu Hằng đắm chìm trong thế giới kiếm pháp, dựa vào trí nhớ kinh người, hắn nhanh chóng nhớ kỹ từng môn kiếm pháp, cũng lập tức đạt đến Ý Cảnh.
Sau đó tốc độ liền chậm lại, từ Ý Cảnh đến Thế Cảnh lại không phải chạm là đến ngay, tuy nhiên Chu Hằng đã suy diễn Phi Bộc Kiếm Pháp đến được Thế Cảnh, có kinh nghiệm, tiếp theo liền đơn giản.
Chưa quá 10 ngày, hắn đã đẩy mạnh bảy tám môn kiếm pháp đến được cảnh giới Thế, nhưng cảnh giới Vực vẫn hư vô xa xăm, căn bản không có một chút manh mối. An Nhược Trần nói muốn đi vào cảnh giới Vực, cần phải nắm giữ vạn loại Thế, mới có khả năng tụ tập đại thành, hắn còn kém xa lắm!
So với theo đuổi Vực Cảnh xa xôi, còn không bằng đẩy mạnh quyền pháp đến cảnh giới Thế, một kiếm một quyền, chính là phong cách chiến đấu của hắn hiện tại.
Man Ngưu Quyền, Hỏa Long Quyền, Phách Thiên Quyền, Chu Hằng lại chui đầu vào trong biển rộng quyền pháp.
Vạn pháp thiên hạ, nhiều đường cùng lối.
Quyền pháp cùng kiếm pháp nhìn như khác biệt, nhưng trên ý cảnh thì giống nhau. Chu Hằng nắm giữ Thế kiếm pháp, quay lại đi nghiên cứu Thế quyền pháp, bớt được nhiều sức. Bảy ngày sau, hắn liền nắm giữ Thế quyền pháp đầu tiên.
Tiếp theo liền nước chảy thành sông, quyền pháp gì cũng nhanh chóng đạt đến Thế Cảnh.
Cộc cộc cộc, hắn đang tu luyện trong sân, lại vang lên tiếng đập cửa.
Lúc ban đầu, tự nhiên là có nhiều người muốn kéo quan hệ với hắn, tuy nhiên sau khi bị hắn liên tiếp từ chối, liền không ai muốn đến chịu thất bại nữa, vậy giờ lại là ai?
Chu Hằng đi ra mở cửa, lại thấy ngoài cửa đang đứng một mỹ phụ ngực lớn mông nở, chính là Lữ Tố Nga!
- Chu công tử, ta có thể nói chuyện với ngài chứ?
Nàng toát ra mỉm cười mê người, toàn thân tràn đầy khí tức mạnh mẽ, tuyệt đối vượt xa Tụ Linh Cảnh!
Nữ nhân này, đột phá rồi!
Không chỉ đơn giản như vậy, trên người nàng dường như tăng thêm một tầng diễm quang, mỗi một hành động đều hết sức quyến rũ.
An Ngọc Mị là vưu vật trời sinh, dường như nàng tu luyện công pháp gì đó, tuy rằng cũng vô cùng xinh đẹp, lại có cảm giác dụ hoặc âm trầm, nhưng không làm yếu bớt mị lực của nàng, mà tạo thành một loại lực hấp dẫn lạ.
Nữ nhân này đến đây làm gì?
Chu Hằng ngẫm nghĩ, tránh đường, để cho đối phương đi vào. Hắn cũng không sợ đối phương sẽ xuống tay sát thủ, đầu tiên là không dám, thứ hai hắn có Tấn Vân Lưu Quang Bộ cùng Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, Sơ Phân nhất trọng thiên muốn đánh bại hắn thì được, giết hắn? Tuyệt đối không thể!
Thậm chí hắn không tiếc liều mạng, bằng lực lượng đáng sợ của hắn cộng thêm Thế Cảnh, Lăng Thiên Cửu Kiếm hoàn toàn có thể chống đỡ Sơ Phân nhất trọng thiên!
- Cám ơn Chu công tử!
Lữ Tố Nga vặn vẹo mông to đi vào, Chu Hằng thì thuận tay đóng cửa.
- Nói chuyện gì?
Chu Hằng không cảm thấy có gì mà nói với nữ nhân này.
- Trước kia ta có nhiều đắc tội Chu công tử, cho nên đặc biệt đến đây nhận lỗi, xin Chu công tử đại nhân rộng lượng, tha cho ta một lần, muốn phạt thế nào, nô gia đều nghe theo Chu công tử!
Lữ Tố Nga ném cho Chu Hằng một cái mị nhãn, thân thể mềm mại đầy đặn hơi dựa vào cột trụ, bộ dạng như ngươi muốn làm gì cũng được.
Chu Hằng cười nhạt, nói:
- Ngươi cảm thấy, ta có nên tin lời của ngươi nói?
- Nô gia thật lòng đến nhận lỗi!
Lữ Tố Nga lộ ra vẻ u oán.
- Nếu Chu công tử không tin, ta đành phải chứng minh cho Chu công tử xem!
Nàng xoay người lại, một tay chống cột nhà, tay kia thì kéo váy vén lên cao, đôi chân trắng muốt liền lộ ra, thẳng tắp, nhỏ nhắn, bóng mịn, phản xạ màu sắc mê người.
Lữ Tố Nga cười khẽ, tay lại không dừng, tiếp tục kéo váy lên, đùi trắng như tuyết, mông tròn vo đẫy đà, giữa khe cốc là một mảnh rừng rậm màu đen, mơ hồ thấy một chút phấn hồng.
Bên trong váy là trống không, không có mặc quần lót!
- Chu công tử, nô gia phát tình, cầu Chu công tử hung hăng chà đạp ta!
Lữ Tố Nga quay đầu, chiếc lưỡi hồng vươn ra liếm môi.
- Ngươi xứng sao?
Chu Hằng không chút động tâm, sau vô số lần lăn giường với An Ngọc Mị, hắn đã không còn chỉ gặp chút kích thích liền bị kích động, dược lực tinh hoa của trái cây Kim Dương Thảo Vương chỉ là tăng mạnh năng lực chinh chiến trên giường của hắn mà thôi.
- Nô gia tinh thông tu luyện đạo nữ đỉnh, có thể làm nam nhân cực khoái cực lạc, hai người sư phụ của nô gia cũng đều khen nô gia!
Lữ Tố Nga vẫn tràn đầy dụ dỗ nhìn Chu Hằng.
Nếu muốn được Chu Hằng tin tưởng, cho hắn biết mình không có lòng báo thù, còn có biện pháp nào tốt hơn là lên giường với đối phương? Hơn nữa, nàng có dã tâm rất lớn, Chu Hằng rõ ràng chỉ là Nhân linh thể tam tinh, nhưng lại trỗi dậy nhanh như thế, trên người hắn phải có bí mật to lớn!
Nàng phải chiếm lấy nó!
Muốn đạt được mục đích này, nhất định phải trở thành nữ nhân của Chu Hằng, dựa vào yêu mị của nàng, nàng tự tin chỉ cần Chu Hằng vừa tiến vào thân thể nàng là sẽ bị mê đến thần hồn điên đảo, cũng như hai người sư phụ kia!
Câu dẫn nam nhân, nàng là cao thủ!
- Cút!
Chu Hằng lạnh lùng nói, ở trong mắt hắn huynh đệ Kim Tu Long còn không xứng là kẻ địch, hơn nữa đã sớm chết rồi, hắn không cần phải cưỡi lên người Lữ Tố Nga để trút ra cơn giận.
Nếu không phải Lữ Tố Nga đã tiến vào Sơ Phân Cảnh, hắn đã trực tiếp ra tay rồi!
Có lẽ Lữ Tố Nga cũng có chỗ dựa này, cho nên đột phá Sơ Phân Cảnh rồi mới đến tìm Chu Hằng.
- Chu công tử...
Nàng quyến rũ hàm xuân, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy ủy khuất, vô cùng đáng thương.
- Không chịu tự mình cút ra, vậy đánh ngươi ra ngoài!
Chu Hằng trực tiếp tế ra hắc kiếm, triển khai Phi Bộc Kiếm Pháp, một thác nước u ám từ trên trời giáng xuống, lao về phía Lữ Tố Nga.
- Ngươi sẽ hối hận!
Lữ Tố Nga hét to lên, thân hình bắn lên, trực tiếp trèo tường bay ra, giữa làn váy bay lên, có thể thấy rõ hai chiếc đùi ngọc ngà, chỗ thần bí cũng bị thấy rõ ràng, không biết ở bên ngoài có ai vừa vặn đi ngang qua nhìn cho đã mắt hay không.
Không giết kẻ này, cuối cùng sẽ thành mối họa, Chu Hằng sắc mặt lạnh băng, sát khí lan tỏa.
Chương 124: Mua Dây Buộc Mình
Hai người Nam Cung Nguyệt Dung đều có sắc mặt khó coi.
Nam Cung Nguyệt Dung còn đỡ một chút, bản thân là công chúa đương triều, còn duy trì được phong thái tương đối, còn người kia thì kém hơn nhiều, bên tai nghe được hai người ở bên ngoài hang không ngừng phát ra tiếng kêu la thảm thiết, dù cho không tận mắt nhìn thấy cũng có thể tưởng tượng được bộ dáng thê thảm của bọn họ, không khỏi cả người phát run.
Hắn quỳ mạnh xuống đất, không ngừng dập đầu với Chu Hằng, nói:
- Ta sai rồi! Ta sai rồi! Bỏ qua cho ta đi! Bỏ qua cho ta đi!
Khóc lóc kể lể, nước mắt nước mũi giàn giụa, nào còn một chút cao cao tại thượng của cường giả Sơ Phân Cảnh? Ở trước mặt sống chết, cái gọi là cường giả thì có khác gì con kiến?
Chu Hằng không có một chút đồng tình, ngược lại sinh ra cực kỳ chán ghét, không chút lưu tình tung chân đá ra, đạp văng người này ra ngoài hang động, tiếng gào thét "A A A" bên ngoài lại càng thêm náo nhiệt.
- Chu Hằng, ngươi quả thật bất phàm, hơn nữa có rất nhiều bí mật!
Nam Cung Nguyệt Dung bình tĩnh nhìn Chu Hằng, thân là cao đồ của Thiên Tinh Tông, lại là công chúa đương triều, mỗi một hành động của nàng đều tràn đầy phong thái cao quý.
Dù cho Chu Hằng cũng phải thừa nhận, nữ nhân này loại trừ độc ác, quả thật Nam Cung Nguyệt Dung có được năng lực làm cho nam nhân động lòng.
- Có thể Tỉnh Thiên đã chết, ngươi là người nắm giữ bí mật duy nhất!
Nam Cung Nguyệt Dung mỉm cười, yêu kiều như hoa.
- Vốn cứ tưởng lực huyết mạch của ngươi không đủ đậm, tiềm lực có hạn, không ngờ tới là ta nhìn nhầm!
- Chu Hằng, cân nhắc lại đi, gia nhập Thiên Tinh Tông, còn ta, chính là phần thưởng cho ngươi!
Nàng ưỡn ngực thật cao, kiêu ngạo mà tự tin, lóe lên mị lực kinh người.
Quả thật, thân phận của nàng rất cao, chính là công chúa đương triều, hơn nữa bản thân còn là mỹ nữ cấp bậc khuynh quốc khuynh thành, trên dưới cả nước có không biết bao nhiêu người nằm mơ cũng muốn cưới được nàng.
Chu Hằng cười ha ha, lắc đầu nói:
- Ta muốn thu hồi lời nói lúc trước, 1000 linh thạch mua ngươi quả thật là không ổn!
Không đợi Nam Cung Nguyệt Dung nói, hắn đã tiếp tục.
- Không khác gì kỹ nữ, cùng lắm là cao sang một chút, không phải khách hàng nào cũng đón!
- Dân đen, ngươi nói cái gì!
Nam Cung Nguyệt Dung giận tím mặt, bao giờ có ai dám nhục mạ nàng là kỹ nữ?
- Nè, đây là hai khối linh thạch, cười cho đại gia một cái!
Chu Hằng tiện tay ném ra hai khối linh thạch.
- Lớn mật!
Nam Cung Nguyệt Dung tung chưởng, hai khối linh thạch liền bị đánh bay, ngực nàng phập phồng dữ dội, đã giận dữ đến cực điểm. Mắt phượng trợn lên, nàng quát:
- Đây là ngươi ép ta!
Rõ ràng là nàng đã giận đến đỉnh điểm, đến mức quên tự xưng là "bổn cung".
Chu Hằng mơ hồ có cảm giác không ổn, nhưng lúc này, trong mắt Nam Cung Nguyệt Dung bỗng nhiên lóe lên ánh sáng đỏ yêu mị. Sau đó, trong mắt hắn mất hết mọi màu sắc, chỉ còn lại Nam Cung Nguyệt Dung cung trang trắng như tuyết, tựa như tiên nữ trên trời bay bổng trên không trung.
Đây là ảo ảnh!
Chu Hằng biết thế, nhưng không cách nào thoát khỏi, tâm linh chìm đắm, chỉ cảm thấy tiên nữ cao cao tại thượng này là thần trong thiên địa, hắn cần thành kính quỳ bái, không tiếc mọi giá bảo hộ nàng.
Nàng chính là trời, nàng chính là thần, nàng chính là tồn tại tối cao!
Nhìn ánh mắt Chu Hằng dần dần chết lặng, Nam Cung Nguyệt Dung toát ra tươi cười đắc ý.
Đây là bí thuật của nàng, học được từ một quyển cổ tịch mà hoàng thất cất kỹ, trước đó căn bản không có bao nhiêu người học được, để ở đó không biết bao nhiêu năm. Môn bí thuật này chỉ có thể sử dụng một lần, có thể làm cho bất cứ ai, thậm chí là yêu thú có cảnh giới yếu hơn nàng đều phải thuần phục nàng, trọn đời không phản bội!
Bí thuật này, vốn là nàng muốn để lại sau này dùng, chờ đạt đến Khai Thiên Cảnh, thậm chí Sơn Hà Cảnh, lại dùng bí thuật này thu phục một cao thủ đỉnh cao phụ tá bản thân. Cho nên, nàng rất luyến tiếc dùng trên người Chu Hằng chỉ có Sơ Phân Cảnh.
Nhưng nghĩ kỹ lại, cảnh giới của Chu Hằng hiện tại dù thấp, nhưng tiềm lực vô cùng lớn, ngày sau chưa chắc không có hy vọng tiến vào Khai Thiên Cảnh, Sơn Hà Cảnh. Hơn nữa trên người kẻ này có bí mật lớn, nếu Tỉnh Thiên mất tích, tám thành là đã chết, như vậy Chu Hằng chính là người duy nhất biết được.
Đến bây giờ nàng còn nghĩ rằng Cửu Linh Tông có thể liên tục xuất hiện hai yêu nghiệt là có liên quan tới thế giới dưới lòng đất.
Thu phục Chu Hằng, như vậy bí mật này sẽ là của nàng!
Không thiệt! Không thiệt!
Khóe miệng Nam Cung Nguyệt Dung mỉm cười càng thêm ngọt ngào.
Hình ảnh tiên tử trong mắt càng thêm thánh khiết, cao quý, tựa như có một loại lực lượng thần bí đang dẫn dụ hắn quỳ xuống, kính dâng mọi thứ cho tiên tử thánh khiết kia!
Không!
Trong lòng Chu Hằng trào ra một tia do dự, mục đích hắn tu luyện chính là có thể tự do hít thở không khí trong trời đất, tuyệt đối sẽ không khuất phục thế lực nào, cá nhân nào!
Đạo của hắn, giết chóc thiên hạ, tiến lên chín tầng trời!
Kẻ cản ta thành đạo, giết!
Trong ánh mắt Chu Hằng đột nhiên xẹt qua một tia sát khí sắc bén, trong mắt hiện ra bóng hai thanh hắc kiếm hoàn chỉnh, khí tức hung bạo bắt đầu điên cuồng trào dâng, trong nhất thời làm cho ba con Ám Bì Quái bên ngoài đang ra sức đào bới cũng chợt ngừng trệ!
- Cái gì!
Nam Cung Nguyệt Dung hoảng sợ không thôi, tiểu tử này vẫn còn khả năng chống cự! Nàng vội kéo hết tinh thần tăng cường uy lực bí thuật, nếu như bí thuật này thất bại, nàng sẽ bị cắn trả dữ dội. Tuy rằng không đến mức nghe lời ngược lại Chu Hằng, nhưng khó tránh khỏi bị thương nặng.
Nàng vừa phát động toàn lực, hình tượng tiên tử trong mắt Chu Hằng càng thêm thánh khiết xuất trần, tựa như nếu hắn không bái lạy, sẽ theo gió mà đi, trở về chín tầng trời.
Lạy! Lạy! Lạy đi, tiên tử sẽ vĩnh viễn không đi nữa!
Trong đầu dường như có giọng nói không ngừng thì thầm, quẩn quanh, tâm linh Chu Hằng rơi vào trong giãy giụa dữ dội, ánh mắt lúc thì chết lặng, lúc này hiện ra bóng kiếm, biến hoa không ngừng.
- Đạo của ta, đừng mơ có ai chà đạp!
Không biết đã bao lâu, Chu Hằng bỗng nhiên rống lớn, hắc kiếm đã thu vào đan điên chợt hưởng ứng, phát ra một đạo dao động tối cao tối thượng, xoảng, hình tượng tiên tử trong mắt Chu Hằng đột nhiên vỡ nát!
Bí thuật bị phá!
Nhưng mà, lúc này lại xuất hiện một chút sơ suất.
Mảnh vỡ hình ảnh tiên tử rơi rụng nhập vào trong người hắn, bỗng nhiên dẫn động phản ứng dược lực của Kim Dương Thảo Vương trong máu hắn, lập tức hai mắt Chu Hằng đỏ rực, có một loại dục vọng hung bạo dữ dội.
Khó chịu muốn chết, nóng muốn chết, nghẹn muốn chết!
Ánh mắt hắn bừng sáng lên, ở trước mặt hắn không phải có một tiên nữ đang nằm dài hay sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...