Ăn uống xong y lại phải đi mua quần áo, hết cách rồi y cũng không muốn mặc đồ của người khác dù đó là cơ thể của bản thân
Lúc trả tiền nhịp tim của Bạch Vân đập ' thịch ' một tiếng, khiến ông chủ cũng nghiêng người nhìn xung quanh, đây là dấu hiệu khi có việc không tốt sắp sảy ra, nhưng lần này trong lòng Bạch Vân lại biết rất rõ đây không phải là điềm xấu, mà là tâm nguyện của thân chủ, lúc nhập vào cơ thể này y đã ẩn ẩn cảm thấy thân chủ có chấp niệm rồi mà nhịp tim vừa nãy như đã xác nhận ý nghĩ của Bạch Vân.
Tính tiền xong Bạch Vân tiếp tục theo trí nhớ đi đến một shop quần áo giá rẻ dành cho sinh viên, tiền không có chỉ biết dùng hàng rẻ tiền thôi
Shop quần áo này nằm ở gần trung tâm thành phố đối diện lại trung tâm thương mại vậy nên việc làm ăn tại đây không được tốt lăm, mà hai cô gái kia cũng vào trong trung tâm thương mại, vừa nhìn đã biết ai giàu ai nghèo
chủ Shop quần áo là một cặp vợ chồng từ quê lên nghe nói là do lúc trẻ có đi làm ở nhiều nơi nên có được tay nghề làm quần áo
Cặp vợ chồng này còn có một đứa con trai năm nay tầm 6 tuổi đang học lớp một đứa trẻ vui vẻ chạy ngồi bên cạnh người mẹ, lúc vẽ được một lúc lại ngẩng đầu nói người với người mẹ, còn người cha lâu lâu lại cười mắng thắng nhóc, đây là một gia đình hạnh phúc
Bạch Vân đứng trước cửa kính nhìn toàn cảnh trong lòng hơi xúc động, cả kiếp trước lẫn kiếp này y chưa từng cảm nhận được tình thương của cha mẹ, kiếp trước Bạch Vân vừa sinh ra chưa đầy tháng đã được sư phụ nhặt về nuôi, kiếp này cha mẹ của thân chủ cũng không còn.
Cúi đầu gạt bỏ hết những suy nghĩ tiêu cực đó đi Bạch Vân trực tiếp mở cửa bước vào, nếu còn không vào y sẽ bị coi thành khỉ cho người khác xem mất.
“ xin lỗi vì đã làm phiền phiền “ Bạch Vân rũ mắt nói
“ không sao, anh bạn muốn mua đồ sao? “ người cha lập đứng lên cười hỏi
“ ừm tôi muốn mua vài bộ “ Bạch Vân nhìn xung quanh, có nhiều thể loại quần áo, nhưng lại không có cổ phục, toàn những bộ hở tay hở chân
“ cậu thiếu niên còn trẻ nên mặc áo T-shirts và quần jeans, giày thể thao? Cậu có mua quần lót không? “ ông chủ hỏi
“ có “ Bạch Vân không biết lựa đồ nên chỉ có thể nhờ ông chủ
“ vậy áo sơ mi quần tây, cũng rất hợp với dáng người của cậu “ nói rồi ông ấy lại tiếp tục tìm những bộ đồ phù hợp với Bạch Vân
mà đứa trẻ kia vừa chạy ngang qua người Bạch Vân, trên tay còn cầm bức tranh kia vừa chạy vừa cười đùa, mà bên cạnh còn có một thiếu nữ tầm 15 tuổi cùng cậu bé chơi, cô gái kia không cần nói cũng biết đó là quỷ, nhìn tướng mạo của hai vợ chồng đích thụ là đã chết một đứa con
“ cậu thiếu niên, tôi lấy bốn bộ đồ mặc thường ngày cho cậu hai đôi giày thể thao cậu thấy như vậy có được chưa?” ông chủ cười hỏi
Bạch Vân “ được rồi, hết bao nhiêu? “
ông chủ “ 5 triệu, cậu đừng thấy giá này đắt, đây toàn là vảy chất lượng tốt hết với cả giày này!.
”
Chưa kịp để ông nói xong Bạch Ván đã trực tiếp rút ra 5 triệu từ trong ví của thân chủ
Bạch Vân “ đây là ông xứng đáng có được “
Bạch Vân “ à đúng rồi nhà ông có nhận việc thiết kế quần áo không? “
Ông Triệu “ có, cậu muốn thiết kế sao? “
Bạch Vân “ ông có thể dùng sợi này để dệt nên một bộ đồ không? Dệt thủ công, bao nhiu tiền tôi cũng sẽ trả “
Bạch Vân đưa tay vào túi quần rồi lấy từ trong nhân trữ vật ra một sợi Thiên Tằm Ti toàn thân trắng muốt mang theo cảm giác ấm áp
Bạch Vân “ ông thấy sao? Có thể may thành áo chứ?”
Ông Triệu “ được, nhưng cậu muốn mẫu quần áo thế nào?”
Bạch Vân đến bên cậu bé kia vẽ ra hình mẫu rồi đưa cho ông chủ, vừa nhìn bảng mẫu mà ông không khỏi nhíu mi
ông Triệu “ không phải tôi không muốn giúp cậu, nhưng may nguyên một bộ thì một sợi tơ này không đủ “
Bạch Vân “ không sao, ông chỉ cần may cái áo ngoài này thôi “
ông Triệu “ được vậy ba ngày sau cậu đến lấy nhé “
Bạch Vân “ vậy tôi sẽ đạt cọc 20% trước “
Nói rồi Bạch Vân xách đồ đi ra ngoài, trước khi ra cửa còn không quên nhắc cặp vợ chồng kia
Bạch Vân “ Con trai út của hai người đang chơi với chị gái của của nó, nếu không muốn có chuyện không hay thì hai vợ chồng nên đưa con gái lớn đi đầu thai nếu không âm khí trên người cô bé sẽ ảnh hưởng đến cậu con trai út “
Cửa kính đóng lại hai vợ chồng ngơ ngác nhìn nhau nhưng khi nhìn đến đứa con trai trong lòng họ đã có xuy đoán
Dạo gần đây Triệu Vũ luôn luôn kỳ lạ cứ hay chơi một mình, xong còn cười cười nói nói
Lúc hỏi thì nó báo đang chơi với chị, hay vợ chồng thấy chuyện không ổn có tìm thầy, nhưng tìm về toàn là lừa đảo, thế nhưng thấy Triệu Vũ không có việc gì nghiêm trọng nên hai ông bà Triệu nghĩ không sao
Hôm nay lại có người nói nếu không đưa con gái đi đầu thai thì con trai nhỏ cũng đi theo chị gái khiến hai vợ chồng sững sờ
Lúc muốn tìm cậu trai kia thì người đã đi mất
Lúc qua bên trung tâm thương mại một chiếc bảng hiệu rơi xuống Bạch Vân theo bản năng kéo hai người bên cạnh nhảy lùi lại vài vài bước 'rầm rầm ' âm thanh rơi vỡ vang lên khiến người nghe giật thót
Hai người được Bạch Vân kéo lại bây giờ đang run rẩy hơi nức nở, Bạch Vân liếc nhìn hai người không khỏi sửng sốt đang định nói gì đó lại liếc thấy quần áo vừa mới mua đã bị cái bảng hiệu đó đè bẹp không khỏi nhíu mày,
đôi tay đang nắm lấy hai cô gái cũng buông ra
Bạch Vân “ lại phải mua quần áo à? Tốn 5 triệu vậy mà quần áo lại thành thế này “
Trần Kiều Âm run rẩy cảm ơn Bạch Vân “ cảm ơn anh “
Phạm Ngọc Thảo “ cảm ơn anh “
Bạch Vân “ là hai cô à? “ vừa nói y vừa đến bên cái bản hiệu kia một tay nhấc lên ' ầm ầm'
Bạch Vân nhặt đồ lên rồi về tiếp tục đi về
Lúc này hai cô gái kia cũng định hình lại biết vừa rồi người cứu bản thân chính là người có gương mặt đẹp như bực hoạ kia
“ anh ơi anh tên gì thế, có thể để lại phương thức liên lạc để bọn em gửi tiền bồi thường đồ của anh không?” Trần Kiều Âm chạy theo hỏi
“ Bạch Vân, còn cảm ơn thì thôi đi cô đã trả ơn rồi “ nói xong y lập tức đi típ, vừa nãy lúc kéo Trần Kiều Âm y đã cắn nuốt luồng khí màu đen rồi chuyển hóa thành linh lực, xem ra y biết cách phải tu luyện ra sao rồi
“ mình có làm gì đâu mà anh ấy nói đã trả ơn nhỉ?” Trần Kiều Âm ngơ ngác tự hỏi lúc này Phạm Ngọc Thảo vừa hay đi đến nghe thấy lời này của cô bạn thân không nhịn được mặt bánh bao nhăn lại nói
Phạm Ngọc Thảo “ kiều Kiều sao cậu ngốc quá vậy, cậu ấy đẹp trai như vậy đương nhiên phải sợ những người như chúng ta rồi “
Trần Kiều Âm vẫn ngơ ngác “ sao phải sợ chứ tui mình có làm gì đâu?”
Phạm Ngọc Thảo thật muốn cạn lời “ người đẹp như vậy chắc chắn đã bị gọi làm phiền tán tỉnh rất nhìu rồi, nên cậu ấy mới không muốn cho chúng ta phương thức liên lạc đó “
Trần Kiều Âm “ đúng rồi ha, sao mình lại không nghĩ đến chứ, đúng là gặp trai đẹp cái tự nhiên IQ giảm thiểu hẳn “
Phạm Ngọc Thảo “!.
.
” tôi không có người bạn thế này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...