Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng FULL


Câu nói "Linda,long time no see, I miss you so much!" của Lacy xem ra là thật, sau khi Lacy nhìn Trương Tử Mộng liền lôi kéo Tô Lâm tọa hạ, hơn nữa vẫn còn nắm tay Tô Lâm không chịu buông.
Trương Tử Mộng vốn dĩ không dở tiếng Anh, nàng ngồi ở một bên bất động thanh sắc, lỗ tai lại cẩn thận nghe Lacy cùng Tô Lâm nói.Lacy oán hận nói với Tô Lâm, vì sao nhiều năm như vậy cũng không liên hệ nàng, nàng vẫn không có quên Tô Lâm......
Nhìn hai người hữu thuyết hữu tiếu, đặc biệt là hai bàn tay vẫn nắm chặt lấy nhau, Trương Tử Mộng cau mày càng chặt.

Gần đây rõ ràng chỉ vây quanh mình, chỉ cười với mình, chỉ đối tốt với mình, hiện tại lại cười với người khác, bộ dáng tay trong tay thật thân mật, nàng có cảm giác bị bỏ rơi, cảm thấy đồ vật của mình bị đoạt đi mất.
Trương Tử Mộng nhìn chằm chằm tay phải Tô Lâm, trong lòng có điểm tức giận, chẳng lẽ Tô Lâm đã quên lời hứa hẹn, đáp ứng mình cái gì sao? Rõ ràng đã nói, không dùng cái tay kia đi tiếp xúc người khác nữa.

Trương Tử Mộng giờ phút này không có phát giác, nàng đối Tô Lâm đã sinh ra dục vọng chiếm hữu, không chỉ không muốn nhìn cô cùng nam nhân quá mức thân mật tiếp xúc, ngay cả nữ nhân nàng cũng không thoải mái.
Tô Lâm kỳ thật vẫn không quên bên người còn có Trương Tử Mộng, chỉ là khi đối mặt với lão bằng hữu đã nhiều năm không liên hệ, còn có chuyện muốn nhờ nàng, Tô Lâm thế nào đều không thể lạnh lùng đối chi.

Cô cảm giác được khí tràng bên cạnh càng ngày càng thấp, cũng không dám kéo dài, đánh gãy Lacy hoài cựu ôm ấp tình cảm, trực tiếp đem đề tài dẫn về chính đề, Trương Tử Mộng kế bên, cô cũng không dám nói trắng ra, ám chỉ Lacy:"Lacy, lần này đến M quốc, mình có việc cần cậu hỗ trợ."
Chuyện tình của Trương Tử Mộng, trước khi đến M quốc Tô Lâm đã liên hệ nàng, Tô Lâm nhắc tới khiến Lacy phản ứng lại, nàng nhìn thoáng qua Trương Tử Mộng, hỏi Tô Lâm:"Là cô ấy sao?"
Tô Lâm nhìn thoáng qua Trương Tử Mộng, đối Lacy gật gật đầu.


Lacy là một bác sĩ phụ khoa rất chuyên nghiệp, nàng cũng không hỏi nhiều, chỉ nói với hai người:"Ừ, tốt lắm, đi theo tôi."
Lacy dẫn Tô Lâm và Trương Tử Mộng vào văn phòng, an bài chỗ ngồi cho Trương Tử Mộng xong,nói với Tô Lâm cần cô đi làm một ít thủ tục.

Tô Lâm gật gật đầu, nói tạ, sau đó nhìn Trương Tử Mộng vẫn trầm mặc, cô biết Trương Tử Mộng biết tiếng Anh, cũng không giải thích cái gì, chỉ đơn giản nói: "Mộng Mộng, em ở chỗ này chờ một chút, tôi rất nhanh sẽ trở về."
Trương Tử Mộng chưa bao giờ cảm thấy nghẹn khuất như thế, nàng nhất tưởng đến nơi tư mật nhất sắp bị kiểm tra, sau đó còn bị người khác động dao động kéo, trong lòng liền phiền táo phi thường, nhưng lại mang theo một cỗ hận ý, hận ý không phải nhằm vào Tô Lâm, kỳ thật nàng đối Tô Lâm đã sớm không có hận cùng oán, dù sao nàng cũng là người hiểu lý lẽ, biết chuyện đó không thể trách bất cứ ai.

Hận ý của nàng là nhằm vào gia đình, Trương gia.

Nàng thậm chí muốn hủy diệt cái gia đình kia.

Lời Tô Lâm nói, như trước thật ôn nhu, bao hàm nồng đậm bao dung cùng thương tiếc, nhưng mà Trương Tử Mộng tâm tình thật phiền táo, nàng không nghĩ mở miệng nói một câu, nàng sợ mình mở miệng sẽ khẩu không trạch ngôn đi đả thương người, vì thế nàng ngay cả đầu cũng chưa quay lại, chỉ gật nhẹ một cái.
Tô Lâm có thể lý giải sự nghẹn khuất của Trương Tử Mộng, cô thật sâu nhìn bóng dáng Trương Tử Mộng vẫn không nhúc nhích, tựa hồ là bị rút đi một tia sinh khí, cứng đơ như tượng đá.

Côâm thầm nói với chính mình: Chờ chuyện này qua đi, về sau nhất định phải hảo hảo đối đãi nữ nhân này, cố gắng làm cho em ấy trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất thế giới.
Lacy tại bệnh viện này có địa vị cao, dưới sự trợ giúp của nàng, quá trình làm thủ tục cũng không phiền toái, Tô Lâm đi không bao lâu liền quay trở lại, lúc này Trương Tử Mộng đã điều chỉnh tốt cảm xúc, tuy rằng vẫn trầm mặc, nhưng trên mặt đã là một mảnh bình tĩnh.

Trương Tử Mộng biến bản thân thành rối gỗ, trên mặt không có biểu tình, hoàn toàn phối hợp chỉ thị của Lacy, Lacy phát ra chỉ lệnh, Tô Lâm ở một bên phiên dịch.
Lacy kiểm tra xong, kéo màn ra, Tô Lâm lập tức khẩn trương nhìn xem biểu tình của Trương Tử Mộng, vẫn bình tĩnh giống như rối gỗ, trong lòng cô thoáng đau đớn.

Tiếp theo nghe Lacy nói:"Màng trinh của bệnh nhân khá mỏng, tổn hại rất nhỏ, giải phẫu không khó, hơn nữa chỉ cần dùng thủ thuật tiên tiến nhất để giải phẫu, tin tưởng sau khi khôi phục, có thể trở lại trạng thái ban đầu."
Trương Tử Mộng đi ra liền im lặng ngồi xuống ghế dựa, mặt không chút thay đổi,Lacy cùng Tô Lâm nói chuyện, nàng cũng không có một chút phản ứng, tựa hồ hai người kia nói căn bản không liên quan đến nàng.
Tô Lâm nghe Lacy nói xong, không tự giác nhìn tay phải một chút, lúc trước luôn lưu trữ móng tay thon dài, còn sơn màu, mà hiện tại cũng là chỉnh tề ngắn gọn, một chút sơn cũng không có.

Tô Lâm hỏi Lacy khi nào thì có thể giải phẫu,Lacy thật lưu loát nói ra một số thứ cần chú ý, trọng yếu nhất vẫn là thời gian hành kinh,sau khi hết kỳ kinh khoảng ba ngày hoặc là mười ngày trước khi kỳ kinh tiếp theo bắt đầu.
Trương Tử Mộng không nói lời nào, Tô Lâm đành phải làm chủ hết thảy, nhưng thời gian hành kinh, cô phải hỏi Trương Tử Mộng mới biết được, ánh mắt ý bảo Lacy chờ một chút, sau đó đi đến trước mặt Trương Tử Mộng, ngồi xổm xuống, ngẩng đầu nhìn Trương Tử Mộng, do dự một chút liền nắm bàn tay nàng đang đặt trên đầu gối, không nghĩ tới cảm giác cũng là một mảnh lạnh lẽo, chân mày Tô Lâm cau lại, trong lòng sáp sáp một trận trừu đau.
Nhưng mà, lời Tô Lâm muốn hỏi còn chưa hỏi ra miệng, Trương Tử Mộng liền nhìn Tô Lâm nói:"Tô tỷ, thời gian vừa khớp, có thể lập tức giải phẫu."
Tô Lâm nhịn không được liền đứng lên ôm Trương Tử Mộng vào trong ngực, nhất thời không biết nói cái gì mới tốt, một lát sau mới nói:"Mộng Mộng, hảo hảo."
Trương Tử Mộng không phản kháng, tùy ý Tô Lâm ôm lấy nàng, nghe được Tô Lâm ở bên tai nhẹ giọng quan tâm, Trương Tử Mộng phát giác không biết từ khi nào, vòng tay ấm áp cùng thanh âm ôn nhu của Tô Lâm, lại có thể làm cho nàng lo lắng, cộng thêm hương vị an toàn.

Vì thế băng kết trong lòng nàng cũng tan chảy, không có ngôn ngữ, đầu tựa lên vai Tô Lâm cũng là nhẹ nhàng gật hai cái.

Lacy luôn luôn tại một bên im lặng nhìn hai người, thân là một lesbian, nàng có thể phát hiện sự bất thường giữa Tô Lâm và Trương Tử Mộng.

Chờ Tô Lâm quay đầu nhìn về phía Lacy, liền phát giác trong ánh mắt nàng tựa hồ có thâm ý.

Tô Lâm nghĩ đến việc mình vừa mới cùng Trương Tử Mộng đối thoại khiến Lacy biết Trương Tử Mộng hiểu tiếng Anh, cô xấu hổ thật có lỗi đối nàng mỉm cười, vừa định mở miệng giải thích, đã thấy Lacy dời ánh mắt qua móng tay tu bổ sạch sẽ của Tô Lâm, hỏi:"Is she your partner?"
Tô Lâm sửng sốt một chút, cô không nghĩ tới Lacy sẽ hỏi câu này, cô biết Lacy là lesbian, hơn nữa còn từng theo đuổi cô, đáng tiếc là lúc ấy Tô Lâm đối nữ nhân một chút cảm giác cũng không có, cũng cho rằng mình sẽ không yêu phụ nữ, cho nên cô trực tiếp cự tuyệt Lacy, còn cùng nàng son sắt tuyên thệ, mình cả đời sẽ không yêu nữ nhân.
Nhưng lúc này Tô Lâm mới phát giác, cô không phải không yêu nữ nhân, cô chỉ là chưa gặp đúng đối tượng mà thôi.
Lacy đột nhiên hỏi như vậy, cô kinh ngạc, không tự giác nhìn về phía Trương Tử Mộng, trầm mặc một hồi mới quay đầu nhìn Lacy, thật chắc chắn nói:"Yes,I love her."
Lacy nhìn ngón tay Tô Lâm, móng tu bổ chỉnh tề, là một phụ nữ, lại còn là một lesbian, nàng biết nữ nhân bình thường sẽ không để móng tay như vậy, trách không được nàng vừa rồi kiểm tra cho Trương Tử Mộng thì phát hiện màng trinh tổn hại rất nhỏ, nguyên bản tưởng Trương Tử Mộng không cẩn thận tạo thành, hiện tại nàng đã biết, chỉ có ngón tay tinh tế thon dài của Tô Lâm mới là đầu sỏ chân chính.Lacy lý giải cười cười, cũng không có hỏi Trương Tử Mộng vì sao phải đi vá, thật chân thành nói:"Wishing you happiness and love each other forever,Linda."
Cũng không biết là ai cho Tô Lâm sự tự tin lớn như vậy, ngay cả chính cô cũng không biết của sự tự tin của cô là từ đâu mà đến, nghe thấy Lacy chân thành chúc phúc, trừ bỏ trong lòng cảm động, một cỗ nhiệt khí xông thẳng lên đầu, đáp:"Thank you, we will!"
Tô Lâm cùng Lacy đối thoại một chữ không sót bị Trương Tử Mộng nghe vào trong tai, khi nàng nghe thấy Tô Lâm trả lời chắc chắn "yes,I love her" thì toàn thân lập tức chấn động, không chỉ có thân thể, còn có lòng của nàng, thậm chí là linh hồn đều chấn động.
Tiếp theo, Trương Tử Mộng nghe thấy Tô Lâm tự tin nói "thank you, we will!", cái này xem như thổ lộ đi? Cái này xem như Tô Lâm thổ lộ với nàng sao? Nàng cảm thấy mình lâm vào hỗn loạn,trước mắt đủ mọi màu sắc, còn không ngừng giao thoa biến hóa.

Đến cuối cùng, nàng cũng không rõ bản thân thấy rốt cuộc là màu gì, rốt cuộc là cảm thụ gì......!Một mảnh mê man.
Giải phẫu vá màng trinh, kỳ thật rất đơn giản, toàn bộ quá trình chỉ dùng khoảng nửa giờ đồng hồ.
Trương Tử Mộng tiến nhập phòng giải phẫu, Tô Lâm chờ bên ngoài, trong nửa giờ đó, cô chưa từng ngồi yên, mà là vẫn bất an đi tới đi lui, cô cũng biết cơ hồ là không có nguy hiểm, nhưng cô lại không khống chế được bản thân, tâm tình cùng hành động hiện tại của cô, ngược lại càng giống như trượng phu đang chờ đợi thê tử sinh sản.
Cửa phòng giải phẫu mở ra, Tô Lâm liền chạy qua, cúi xuống thân mình bắt lấy tay Trương Tử Mộng, hỏi:"Mộng Mộng, em......!Có khỏe không?"

Trương Tử Mộng nằm trên giường màu trắng, bị đẩy ra, bởi vì trong lúc giải phẫu chỉ gây tê, cho nên cô rất thanh tỉnh, lại không cảm thấy đau đớn, nghe Tô Lâm nói, lại nghĩ tới những lời cô mới nói với Lacy, ánh mắt có điểm phức tạp nhìn Tô Lâm biểu tình khẩn trương, trầm mặc một hồi, gật đầu nói:"Tô tỷ, tôi tốt lắm."
Trương Tử Mộng được đưa đến một gian phòng độc lập để nghỉ ngơi, Tô Lâm bị Lacy kêu đi, nàng thật cẩn thận dặn dò Tô Lâm, sau khi phẫu thuật phải chú ý những gì, Tô Lâm nghiêm túc nghe, từng tiếng đều thật sâu nhớ nhập đáy lòng.

Sau đó Lacy đưa một ít thuốc giảm sốt và dung dịch vệ sinh cho Tô Lâm, Tô Lâm lấy đến, bởi vì trong lòng nhớ Trương Tử Mộng,cô nói lời cảm tạ, cũng cam đoan về sau sẽ không quên Lacy, nhất định sẽ cùng nàng liên hệ, liền cáo biệt Lacy.
Tô Lâm vừa mới tiến nhập phòng bệnh của Trương Tử Mộng, còn chưa mở miệng, liền nghe thấy Trương Tử Mộng thanh âm không nặng, nhưng cũng rất kiên quyết nói:"Tô tỷ, tôi không muốn ở đây.

Chúng ta về khách sạn đi."
Trương Tử Mộng một chút cũng không muốn ở địa phương này, nhiều một giây đều làm cho nàng cảm thấy rất khó chịu, tựa như hàng năm nàng đều phải tiến vào căn phòng kia ở Trương gia.

Sinh thời, nàng tuyệt đối sẽ không bao giờ bước vào bệnh viện lần thứ hai.
Tô Lâm đã hỏi Lacy rành mạch, giải phẫu xong là có thể rời đi bệnh viện ngay, chỉ cần trở về hảo hảo hộ lý tu dưỡng là được.

Tuy rằng cô muốn Trương Tử Mộng ở trong này lâu một chút, chờ hồi phục tốt rồi rời đi, nhưng tựa hồ chỉ cần một ánh mắt hoặc một câu nói của Trương Tử Mộng, là có thể trực tiếp nhìn đến đáy lòng Trương Tử Mộng, cô chưa từng có cảm thụ như vậy, cùng một người tâm ý tương thông, cho dù chỉ là cô đơn phương.

Vì thế cô lại thấy mình may mắn, cũng càng thêm quý trọng nàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui