Nếu Anh Là Gió, Nếu Em Là Mây
- Tớ biết mà, cậu sẽ không nỡ để tớ một mình ngồi gặm nhấm cái kì nghỉ chết tiệt này. – Quân tỏ ra thích thú khi Vân quay về. Vân chỉ mỉm cười vì sâu thẳm trái tim cô biết cô làm vậy chỉ vì Phong nhưng Vân im lặng vì không muốn sự ích kỉ của mình làm tổn thương một người bạn tốt. Thở hắt ra một tiếng, cô đùa:
- Vì vậy phải đưa tớ đi chơi đền bù thiệt hại đấy!
- Tuân lệnh thưa tiểu thư! – Quân đưa tay chào kiểu quân đội, tỏ vẻ nghiêm túc khiến cô phì cười.
Thế mà mấy ngày nghỉ cũng qua nhanh chóng, Quân cũng đã đưa Vân đi tất cả những nơi cô yêu cầu. Ngày mai, hai đứa lại quay về với việc học túi bụi ở trường, cô sinh viên báo chí sẽ lại miệt mài với những trang viết của mình.
Hoàn thành bài điều kiện để ngày mai nộp, Vân thả mình xuống chiếc giường. Đã gần mười hai giờ đêm, cô thoáng nghĩ tới Phong rồi nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Nhưng vừa chợp mắt một lúc thì điện thoại reo, chẳng buồn nhìn, Vân áp điện thoại vào tai. Đầu dây bên kia vang lên một bản nhạc:
Happy birthday to you!
Happy birthday to you!
Happy birthday! Happy birthday!
Happy birthday to you!
Bản nhạc vừa dứt, không suy nghĩ nhiều, Vân lên tiếng:
- Anh Phong phải không? Anh luôn là người làm tôi bất ngờ!
- Quân cũng có thể làm Vân bất ngờ. – Giọng nói khô khốc của Quân vang lên, sau đó Quân tắt phụt máy.
Vân ngồi thụp xuống, năm nào Quân cũng gọi điện chúc mừng sinh nhật Vân đầu tiên thế mà lần này cô lại khiến Quân tổn thương, cô khóc cũng không biết vì cái gì: cảm thấy có lỗi với Quân hay tất cả cũng chỉ vì Phong…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...