Mùa Đông Của Nam Chính Phim Kinh Dị

"Thật là anh à!" Phát hiện mình nhận đúng người, y tá hiển nhiên hết sức kích động, "Vậy vị vừa mới đi ra ngoài kia chính là Tiêu tổng?"

Phát hiện đối phương cũng không có ác ý, Quan Lăng cười cười với cô: "Phải, nhưng vẫn phiền cô giữ bí mật giúp chúng tôi."

Y tá vốn cũng không quan tâm tới bát quái giới kinh doanh, nhưng lúc lướt weibo vẫn tình cờ xem được ảnh Tiêu Trình, cảm thấy hắn lớn lên thật đẹp, không nhịn được nhìn nhiều thêm mấy lần, cô trước giờ chưa từng xem phim kinh dị, cũng chưa từng xem Quan Lăng diễn, chỉ đơn thuần cảm thấy hai người trong hình nhìn rất xứng đôi.

Bây giờ tận mắt thấy người thật, cô phát hiện Quan Lăng một chút cũng không có cái tự cao gì đó của ngôi sao, với người ngoài thì lễ phép, tương tác giữa bọn họ nhìn vào cũng thật sự ân ái, cô lại càng có thêm hảo cảm với họ, nhỏ giọng nói: "Hiện giờ trên mạng nhiều anh hùng bàn phím lắm, anh đừng để ý, trông hai anh như vậy, tôi cảm thấy hai anh nhất định sẽ hạnh phúc cả đời."

Lúc Tiêu Trình trở lại phòng bệnh, y tá vừa nói chuyện phiếm với Quan Lăng vừa lắp đặt bình treo, trên mặt Quan Lăng vẫn chưa kịp tản đi ý cười.

"Nói chyện gì vậy, sao anh vui thế?" Tiêu Trình đi lên trước, chiếm vị trí đầu giường của Quan Lăng.

Y tá ngửi thấy mùi chua đâu đây, không muốn chịu liên lụy gì, tự mình giải thích: "Đang nói về phân tích trên mạng đối với các anh."


Tiêu Trình nhíu mày, thế nhưng không tiếp tục hỏi, chỉ là nhìn bình chất lỏng, hỏi: "Đây là gì?"

"Vừa có bác sĩ đến đây lấy máu, nói kết quả kiểm tra ngày mai mới biết, thế nhưng khả năng bị cảm vẫn lớn hơn sốt virus, vậy nên trước tiên cứ xử lý như khi bị cảm, đây là thuốc hạ sốt." Lần này là Quan Lăng trả lời.

Tiêu Trình gật gù, cúi đầu chạm trán mình vào trán Quan Lăng: "Hình như hạ được một chút so với lúc dậy, đã đo nhiệt độ chưa?"

Kiểm tra xong nhiệt độ, Tiêu Trình cũng không lập tức lui lại, còn hơi cúi xuống, muốn hôn môi Quan Lăng một cái lại bị anh tránh đi: "Đừng hôn, vẫn đang bệnh đấy. Y tá vừa kiểm tra nhiệt độ rồi, không tới 38 độ, sốt nhẹ."

Trong lúc hai người đang nói chuyện, y tá đã âm thầm lùi ra, còn tri kỉ đóng cửa hộ.

Đây tuy là bệnh truyền nhiễm nhưng chỉ có thể thông qua muỗi truyền đi, so ra thì tính truyền nhiễm cũng không quá lớn, lại vẫn chưa có chẩn đoán chính xác, bác sĩ cũng không yêu cầu gia đình phải tránh đi.

Tiêu Trình thoáng an tâm hơn, dùng tay mình áp lên tay Quan Lăng đang cắm kim, lấy di động ra nhìn thời gian: "Có mệt không? Anh nghỉ đi, để em trông cho."

"Ngủ một ngày rồi, đâu còn ngủ được nữa." Quan Lăng nói xong có chút bận tâm, "Ngược lại là em, tối qua uống nhiều như vậy, hôm nay lại vội vàng chăm sóc anh, chắc chỉ ngủ được một ít, không thì em về trước đi."

Tiêu Trình cười khổ: "Lúc trước em không biết anh bị ốm, đã không thể ở bên chăm sóc, lần này thật vất vả mới có cơ hội, anh cũng không để em biểu hiện thật tốt, lấy công chuộc tội sao?"

"Chỉ là bệnh nhẹ, là anh không nói cho em, cũng đâu phải tội gì..."

"Có thế nào thì hôm nay em cũng phải ở cùng anh, anh không được đuổi em đi." Tiêu Trình oan ức nhìn nhìn Quan Lăng, xác định anh không còn ý tứ bảo mình về nhà nữa mới tiếp tục, "Mới nãy vừa nói gì cùng y tá? Trên mạng lại ảo tưởng ra cái viễn cảnh gì rồi?"


Quan Lăng ra hiệu cho Tiêu Trình lấy hộ mình điện thoại di động đặt ở tủ đầu giường, mở màn hình ra là có thể đọc được tin tức mới nãy anh thảo luận cùng y tá.

Đơn giản là mới nãy Quan Lăng và Tiêu Trình xuất hiện ở bệnh viện bị một bệnh nhân khác phát hiện ra thân phận, có người cũng xuất phát từ tâm lý thích hóng hớt náo nhiệt, chụp lại hình hai người họ ôm nhau đăng lên weibo, kết quả bài đăng kia được chuyển phát hơn một nghìn lần, các bạn mạng lại được dịp thi triển tài năng suy đoán.

Bình luận hot nhất trong đó phân tích kỳ thực Quan Lăng cùng Tiêu Trình không kết hôn, chỉ là quan hệ yêu đương, đồng thời đã có kế hoạch chia tay, kết quả, không ngờ lúc này Quan Lăng bị bệnh nặng, Tiêu Trình là người tốt, không thể vứt bỏ Quan Lăng, liền dựa vào việc công bố quan hệ để bác bỏ lời đồn, sau đó xin nghỉ dài hạn theo Quan Lăng nhận trị liệu, trải qua một tháng Quan Lăng cũng dần khôi phục, Tiêu Trình rốt cục có thể yên lòng để mỗi người đi một ngả, ai ngờ vừa nghe đến phải chia tay, Quan Lăng lập tức lấy cớ bị bệnh nặng mà níu giữ hắn, hai người đêm khuya phải đến bệnh viện.

Một đoạn này của cậu ta nghe rất không bình thường, nhưng lại thần kỳ mắc nối mọi sự kiện, giải thích những việc netizen mãi còn chưa hiểu, lại đề cập đến các chi tiết nhỏ, tỷ như, vì sao Tiêu Trình bỗng nhiên công bố hôn nhân, lại tỷ như, vì sao Quan Lăng vẫn chưa đưa ra lời đáp nào, thậm chí một tháng nay, hai người dường như đều biến mất trong tầm nhìn công chúng, bây giờ lại cùng nhau xuất hiện.

"Hiện tại biên kịch phim truyền hình cũng không dám viết kịch bản máu chó như vậy." Quan Lăng cười than, "Mà quan trọng là có thật nhiều người tin, hỏi cậu ta xem có phải cậu ta thực sự là người biết chuyện không."

"Những người này sao nhạt nhẽo quá vậy, mỗi ngày đều ở trên mạng suy đoán chuyện tình cảm của người xa lạ." Tiêu Trình đọc qua mấy cái bình luận hot, chẳng cảm thấy buồn cười tẹo nào, trên mạng đủ loại suy đoán, mà đều xuất phát từ việc khinh thường Quan Lăng, cho rằng Quan Lăng không xứng với hắn.

"Có lẽ bởi vì bọn họ không có người tốt như Quả Cam nhà chúng ta ở bên, vậy nên mới không hiểu cái gì là yêu, con người nhiều khi cảm thấy đã là thứ bản thân không thể có thì những người khác càng không thể xứng." Quan Lăng lại không quá để ý, đối với anh mà nói, tình cảm đối với Tiêu Trình là chuyện hai người, đắng ngọt ra sao chỉ có bọn họ rõ ràng, bất luận người đời bàn luận suy đoán ra sao cũng không có một phần ảnh hưởng.

"Nhưng Quả Cam lại không tốt với Quả Táo." Tiêu Trình còn đang tức giận, nhưng nghe Quan Lăng nói vậy vẫn không nhịn được mà cong miệng cười, "Huống chi, táo này nhà chúng ta lại là quả táo ngọt nhất thế gian."


"Chỉ có trẻ con mới cảm thấy thứ mình có là tốt nhất thiên hạ. Bạn nhỏ Tiêu Trình, em phải biết khiêm tốn một chút." Quan Lăng vươn bàn tay không có kim châm, chọt chọt lên cánh tay Tiêu Trình.

"Khụ." Y tá đứng ngoài cửa vừa vặn nghe được, lúng ta lúng túng bước vào, "Việc này, để ngừa vạn nhất, bác sĩ Vương bảo tôi đến thắp nhang muỗi cho hai anh."

Quan Lăng hơi đỏ mặt, Tiêu Trình lại diện một mặt bình tĩnh, còn gật đầu cảm ơn y tá.

Y tá bị đút đầy miệng thức ăn chó nhanh chóng trở về vị trí, đang muốn đến tìm đồng nghiệp than khổ về kinh nghiệm bị rắc cẩu lương, kết quả vừa mở điện thoại di động lại thấy trên weibo có tin tức mới.

Là weibo từ tài khoản official của "Người sáng lập khoa học kỹ thuật Quả cam": Điểm tốt đẹp của anh chỉ có mình em biết, vậy nên phải nhanh chóng hạ sốt rồi theo em về nhà [hình ảnh]"

Hình được đăng lên là giấy hôn thú của hai người, ngoài số ID được làm mờ, các thông tin còn lại đều có thể thấy rõ ràng, ngày kết hôn là bảy năm trước, hai người trong hình có chút mang theo hơi thở sinh viên ngây ngô, mà tươi cười cùng ngọt ngào trong mắt lại không thể che giấu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui