Một Đời Yêu Em
Lưu Thiên Tước ngồi thẳng dậy hơi chồm người về phía trước, anh nhíu mày nhìn cô nhóc trước mặt.
-Mạch Hiểu Nặc. Anh là hàng trong kho của em sao?
“Kho của em làm gì có thứ cực phẩm như vậy chứ” Cô thầm nghĩ trong lòng.
Dù nói vậy nhưng Lưu Thiên Tước vẫn cầm bút trên tay. Mạch Hiểu Nặc nhìn những con số ngay ngắn trên tờ khăn giấy khóe môi khẽ cười.
Lưu Thiên Tước tiễn Mạch Hiểu Nặc ra bến xe buýt. Nhìn cô lên xe anh mới trở về trường. Trên xe , lòng Mạch Hiểu Nặc rộn ràng, liệu cô có cơ hội không, có thể là người đứng bên cạnh anh được không.Tay cô siết nhẹ mảnh giấy trong tay ánh mắt mơ màng nhìn ra cửa sổ.
Có thể nói tình cảm đầu đời là thứ xúc tác to lớn làm thay đổi mọi thứ trong mắt một người. Chỉ vì ngồi cùng anh một lúc, có số điện thoại của anh, một lời hẹn cùng đón sinh nhật cũng làm Mạch Hiểu Nặc
lâng lâng suốt từ hôm qua đến nay.
-Hiểu Nặc. Hiểu Nặc.
Cô giật mình mới nhận ra Thẩm Á Dung và Hứa Giai Nghi đã ngồi trước mặt từ khi nào. Thẩm Á Dung trách
-Cậu đang mơ mộng cái gì vậy kêu cả buổi cũng không trả lời.
Mạch Hiểu Nặc lắc đầu cười. Lúc này cô mới nhìn ra Hứa Giai Nghi bên cạnh nét mặt không được tốt lắm. Hai mắt dường như hơi đỏ.
Thẩm Á Dung vào đề
-Hiểu Nặc. Cậu sau này tuyệt đối không được quen người quá đẹp trai. Nhất định không có kết cục tốt đẹp.
Mạch Hiểu Nặc phần nào đoán ra ý tứ trong lời của cô bạn thân. Thẩm Á Dung nghĩ cô chưa biết gì nên ra sức bất bình.
-Cậu xem, cái anh Lưu gì đó. Mới hôm trước còn tới tận đây đón Giai Nghi. Bây giờ thì chia tay không chút dấu vết.
Hứa Giai Nghi không nói gì, chỉ ngồi nhìn xuống mũi giày. Mắt cô ta ửng đỏ. Mạch Hiểu Nặc biết họ chia tay nhưng nguyên nhân sâu xa cô vẫn chưa rõ. Nhưng nếu chỉ là giận hờn vu vơ của cặp đôi yêu nhau thì cô nên vui hay nên buồn đây, cô thấy hơi tức ngực. Cô phải làm rõ chuyện này
-Tại sao lại chia tay?
Thẩm Á Dung hình như cũng không rõ sự tình. Khi nãy chỉ là chút bất bình, đồng cảm khi thấy cô bạn xinh đẹp bị bỏ rơi.
-Dự án lần này cha tớ cần một nhà đầu tư lớn. Chỉ cần Thiên Tước mở lời cha anh ấy nhất định đầu tư.
Nhưng Thiên Tước không đồng ý. Cha mình nổi giận bắt mình đính hôn với người khác.
Cả Mạch Hiểu Nặc lẫn Thẩm Á Dung cùng tròn mắt. Nhìn Lưu Thiên Tước không ai nghĩ anh là con nhà giàu. Nhưng theo lời Hứa Giai Nghi thì nhà Lưu Thiên Tước chắc không chỉ là giàu mà hẳn là siêu giàu. Mạch Hiểu Nặc cười khổ trong lòng. Tình đầu của cô xa lại càng xa, quả thật với không tới rồi.
-Nếu vậy thì dễ rồi, sao Lưu Thiên Tước không nhờ cha anh ta , chỉ cần giúp cha cậu một chút. Hai người liền không phải chia tay.
Thẩm Á Dung đập bàn , suýt chút la lên vì phấn khích. Hứa Giai Nghi lắc đầu.
-Từ nhỏ Thiên Tước không ở cùng cha. Quan hệ hai người không tốt. Từ nhỏ dù có khó khăn anh ấy cũng chưa từng ngửa tay xin ông một đồng.
Đúng là tình tiết trong tiểu thuyết mà, cả ba im lặng một lúc. Mạch Hiểu Nặc thầm nghĩ có lẽ quan hệ giữa anh với cha không chỉ dừng lại ở chỗ không tốt. Nếu chỉ vậy anh sẽ không từ bỏ tình yêu của mình. Mà Hứa Giai Nghi nhất định biết rõ hơn ai hết, lại cố ép anh làm điều anh không muốn nên Lưu Thiên Tước mới một câu chia tay dứt khoát như thế?
Thẩm Á Dung phá vỡ bầu không khí yên lặng.
-Bây giờ cậu định làm thế nào?
Cuối cùng Hứa Giai Nghi cũng ngẩng mặt lên nhìn hai người.
-Tớ sẽ đi tìm Thiên Tước, thuyết phục anh ấy lần nữa. Thiên Tước rất yêu tớ, anh ấy …
-Còn cậu?
Mạch Hiểu Nặc cắt ngang lời Hứa Giai Nghi. Cô thấy thật khó chịu, có thể do lòng đố kỵ , có thể do cô nghĩ anh sẽ vì Hứa Giai Nghi làm điều bản thân không muốn. Thẩm Á Dung cùng Hứa Giai Nghi khó hiểu nhìn cô, Mạch Hiểu Nặc tiếp
-Cậu có yêu Lưu Thiên Tước không?
Ánh mắt Mạch Hiểu Nặc cương nghị , Hứa Giai Nghi tưởng như cả người đều bị nhìn thấu. Tránh ánh mắt ấy
Hứa Giai Nghi khẳng định
-Tất nhiên có. Tớ rất yêu anh ấy.
-Đến mức nào?
Hứa Giai Nghi không biết nói sao. Thẩm Á Dung bên cạnh chỉ muốn lôi con bạn ra tẩn cho một phát vào đầu, không biết hôm nay tại sao lại nổi cơn điên như thế. Thẩm Á Dung lén đá mạnh vào chân bạn, nhưng thật sự không ngăn nổi Mạch Hiểu Nặc
-Tình yêu của cậu nhiều đến đâu để có thể khiến Lưu Thiên Tước làm những việc anh ta không muốn?
Hứa Gia Nghi nắm chặt tay, đây là gì? Câu hỏi đơn thuần hay là sự mỉa mai? Tại sao Mạch Hiểu Nặc lại có thái độ này.
-Được rồi được rồi. Hiểu Nặc cậu trật tự cho tớ. Lưu Thiên Tước là anh trai cậu à, bất bình cái gì. Con gái phải bênh vực nhau chứ.
Thẩm Á Dung bấu vào đùi Mạch Hiểu Nặc ý bảo cô yên lặng. Quay sang Hứa Giai Nghi , nhờ mấy câu hỏi của Mạch Hiểu Nặc mặt cô ta nhăn nhó cả lại.
-Giai Nghi, cậu đừng để ý. Con bé này hay phát ngôn linh tinh. Tớ sẽ dạy bảo lại.Thế khi nào cậu đi tìm anh ta?
Giờ khắc này nhanh chóng chuyển sự chú ý của Hứa Giai Nghi sang người yêu cô ta là tốt nhất. Hứa Giai Nghi dịu giọng
-Ngày mai , tớ phải gặp anh ấy càng sớm càng tốt.
-Thật trùng hợp, mai không phải sinh nhật Hiểu Nặc nhà ta sao?
Thẩm Á Dung cười cười nghịch mấy lọn tóc của Mạch Hiểu Nặc. Trái tim Mạch Hiểu Nặc như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
-Xin lỗi, tớ vào nhà vệ sinh chút.
MỘT ĐỜI YÊU EM - ANN
Ngày mai,bao nhiêu ngày Hứa Giai Nghi lại chọn đúng ngày mai. Nghĩ bằng đầu gối cũng biết giữa cô và bạn gái, anh nhất định đi gặp Hứa Giai Nghi rồi. Nếu vậy Mạch Hiểu Nặc cô phải làm thế nào?
Lấy điện thoại ra , nhìn ngón tay do dự trên từng phím. Cuối cùng Mạch Hiểu Nặc nhấn nút gọi, rất nhanh đã có người trả lời.
-Alo.
Giọng anh trong điện thoại hơi khác một chút , nhưng vẫn khiến tim Mạch Hiểu Nặc đập loạn. Hơn hai phút sau cô mới trả lời
-Là em.
-Anh biết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...