Khóc vô ích rồi.
Khoảng cách đến "siêu thị hoang dã", bối cảnh cuối cùng trong giai đoạn thi đấu đầu tiên của Phòng Bí Mật, còn 12 kilômét.
"Người chơi Nothing và Bánh Kem Bơ Hoa Plasma xuất phát từ địa điểm thi đấu trí tuệ, tiến vào ranh giới giữa sa mạc và vùng hoang dã, đột ngột dừng tốc độ vũ bão, nhưng vẫn tạm thời giữ vị trí thứ nhất.
Cách hai người 3 kilômét về phía sau, người chơi xếp hạng thứ 6, Thiên Sinh Bạch Hộ của Chiến đội CTN vừa sử dụng đạo cụ thâm uyên "truy kích toàn đường" tấn công người chơi Nothing.
Hiện tại người chơi Nothing đã mất mạng." Bình luận viên nam cũng giật mình trước tia sáng nhiếp hồn màu đỏ vừa rồi, khẽ kêu một tiếng, sau đó mới điều chỉnh lại tâm trạng tiếp tục bình luận.
Bình luận viên nữ cũng bắt đầu đổ mồ hôi trong lòng bàn tay: "Đúng là đấu trường chỉ thay đổi trong tích tắc, nhóm của tuyển thủ Nothing và Bánh Kem đều gặp chuyện không may suốt chặng đường, thậm chí còn gặp phải phụ bản trời phạt, phải đi trên dây để đến chặng tiếp theo.
Bất ngờ nổi lên ở phần thi trí tuệ, vọt lên vị trí dẫn đầu.
Nhưng vừa vượt lên đầu đã bị giáng một đòn mạnh, thật sự có phần đáng tiếc.
Điều này cũng gõ hồi chuông cảnh báo đối với những người chơi khác, càng về cuối càng phải lên tinh thần mười hai phần, dù sao đây cũng là vòng thi đấu của Phòng Bí Mật, nơi các cao thủ tập hợp và chiến đấu quyết liệt, dù dẫn trước đến đâu cũng không thể chủ quan."
"Đúng vậy." Giọng nói của bình luận viên nam lộ rõ vẻ tiếc nuối, "Nếu nhóm của Nothing offline, bố cục trận đấu có thể sẽ thay đổi triệt để."
Thiên Sinh Bạch Hộ và Phượng Hoàng Số 1 của Chiến đội CTN là một đôi cộng sự nam nữ, vừa rồi thấy Thời Duyệt trả lời câu hỏi xuất sắc trong phần thi trí nhớ, cũng nhận ra đôi cộng sự này có tiềm năng trở thành nhà vô địch đáng gờm.
Người chơi Nothing vẫn luôn có tổng điểm đầu ra đừng đầu bảng xếp hạng, thậm chí cũng đã giành trả lời đúng mấy câu hỏi ở phần thi đầu tiên của cuộc đấu trí tuệ.
Đồng đội của cô ta là quỷ tài không biết từ đâu tới, chỉ một thao tác quyết liệt đã khiến tất cả mọi người trợn mắt há miệng.
Chiến đội CTN lấy vị trí thứ 4 đi đến bãi đỗ xe, khi ngồi vào xe, hai người quyết tâm muốn dùng đòn sát thủ mạnh nhất để loại nhóm của Nothing.
"'Truy kích toàn đường' chỉ có thể sử dụng một lần, là át chủ bài mạnh nhất của chúng ta, sau khi dùng chúng ta sẽ không còn gì để sử dụng ở bối cảnh cuối cùng." Trước khi sử dụng, Thiên Sinh Bạch Hộ hỏi Phượng Hoàng Số 1, "Em chắc chắn dùng chứ?"
"Đương nhiên." Phượng Hoàng Số 1 nói, "Chúng ta đến đây không phải để tranh thứ hạng cao, mục tiêu của chúng ta là quán quân! Quán quân! Nothing với Bánh Kem gì gì kia thật sự quá tà môn, còn tà môn hơn cả A Tuyết và Voi Quê! Cảm giác như A Tuyết và Voi Quê còn có thể liều, nhưng đôi kia thì khác, họ hoàn toàn không có điểm cuối được không! Chắc chắn họ còn rất nhiều trò quái quỷ để làm! Anh không thấy vừa rồi ngay cả nhóm của A Tuyết cũng bất lực sao? Bị Bánh Kem đoạt hết ánh đèn, chắc chắn họ cũng hận nghiến răng!"
Phượng Hoàng Số 1 nhìn xung quanh một vòng, phát hiện không có ong trực tiếp, thấp giọng nói với Thiên Sinh Bạch Hộ: "Kéo nhóm của Bánh Kem xuống, lát nữa đầu ra của anh có thể tăng lên, cũng có cớ để kết minh với A Tuyết Voi Quê, lợi dụng họ giành được vị trí cao, sau đó tìm cơ hội tiêu diệt họ, quán quân chính là chúng ta."
Thiên Sinh Bạch Hộ nói: "Nhưng mà, trên mạng vẫn luôn nói Bánh Kem kia chính là tổng giám đốc của Phòng Bí Mật Thời Duyệt.
Nếu giết cô ta, nếu về sau cô ta ghi hận chúng ta, có phải không hay lắm không."
Phượng Hoàng Số 1 ký đầu đồng đội một cái: "Anh bị đần à! Đây là trò chơi gì? Là trò chơi cả thế giới đều đang chăm chú theo dõi! Dù là tổng giám đốc của Phòng Bí Mật thì cũng không thể có mặt mũi gian lận! Nếu không về sau Phòng Bí Mật còn định vận hành thế nào? N-COUNT sẽ thành trò cười của cả ngành! Chỉ cần đầu óc bình thường, họ sẽ không làm chuyện như vậy!"
"Cũng đúng, đồ đần mới hất đổ bát cơm của mình.
Hơn nữa vừa rồi thấy cô ta thản nhiên nói người ta cứ báo cáo mình, nếu thật sự có quỷ trong lòng thì sẽ không nói như thế.
Vậy anh mở truy kích toàn đường, tiêu diệt tổng giám đốc của Phòng Bí Mật?"
Phượng Hoàng Số 1 im lặng trong giây lát, nói: "Vẫn là tiêu diệt Nothing đi."
Thiên Sinh Bạch Hộ: "...sợ quỷ."
【Truy kích toàn đường: Bạn đã chướng mắt ai đó từ lâu rồi phải không? Chẳng qua hắn lại chạy quá nhanh, muốn giết cũng không kịp ra tay.
Nhưng một khi sở hữu đạo cụ thâm uyên này, bạn rốt cuộc có thể trút giận rồi.
Dù kẻ thù của bạn nợ tiền bạn hay cắm sừng lên đầu bạn, thậm chí là NPC từng đạp vào mông bạn trong bản đồ nào đó, chỉ cần bạn muốn, có thể tiêu diệt hắn ngay bây giờ.
Xin lưu ý, nếu đạo cụ này không bắn trúng trong một lần, nó sẽ bắn trả lại người chơi.
Chỉ có thể sử dụng một lần trong mỗi bối cảnh.】
"Truy kích toàn đường" là vũ khí ám sát cực mạnh, vì tầm bắn lớn, hơn nữa tốc độ lại nhanh, tỉ lệ thành công rất cao.
Hứa Ấu Diên bị bắn trúng ngay lập tức dưới hoàn cảnh không hề phòng bị, nếu cô mất mạng, đồng đội Thời Duyệt cũng sẽ bị loại theo.
Nhưng dường như nhắc nhở của hệ thống Phòng Bí Mật có vấn đề, Nothing đã mất mạng, hẳn là Bánh Kem cũng bị khóa toàn bộ hành động, sau đó bị loại và offline, thế nhưng vì sao đến giờ vẫn chưa có thông báo hai cô đã bị loại?
Phượng Hoàng Số 1 và Thiên Sinh Bạch Hộ lái đến chiếc xe dừng lại ở vùng ranh giới hoang dã của Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên, xác minh con mồi đã tử vong thật hay chưa.
Từ rất xa đã có thể nhìn thấy cửa kính sau xe bị phá thành một lỗ lớn, đó là dấu vết bị truy kích toàn đường bắn trúng.
Khi chuẩn bị xuống xe để kiểm tra, hai người liếc nhìn nhau, xách hai con thú cưng "chó địa ngục" ra, phòng ngừa vạn nhất.
Chó địa ngục, ám ảnh về máu thịt khiến chúng nó có lực chiến đáng kinh ngạc, dù là sức bật hay năng lực truy lùng, tất cả đều vô cùng xuất sắc.
Cát vàng của sa mạc bay tới từ phía sau, nhanh chóng phủ lên chiếc xe bất động ở nơi này, chiếc xe tan nát chẳng khác gì một đống sắt vụn và xác của một con quái thú đã chết.
Phượng Hoàng Số 1 xách chó địa ngục đang phấn khích không thôi có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào, cẩn thận từng li từng tí lại gần chiếc xe.
Ghế lái đầy máu, không có người.
Qua khoang xe yên ắng, ánh mắt của Phượng Hoàng Số 1 và Thiên Sinh Bách Hộ ở phía đối diện gặp nhau.
Theo quy tắc của Phòng Bí Mật, người chơi bị loại sẽ không để lại thi thể trong trò chơi, từ chiếc xe trống này, có thể xác định hệ thống trò chơi có vấn đề.
"Được rồi, chắc chắn." Phượng Hoàng Số 1 cười nói, "Chúng ta có thể đi tiếp rồi."
Đang cười vui vẻ, chợt thấy Thiên Sinh Bạch Hộ tái mặt nhìn phía sau mình.
"?" Phượng Hoàng Số 1 đang định nhìn lại, phát hiện một cái bóng cực lớn đã phủ trên đầu mình.
"Grừ grừ..."
Âm thanh của dã thú đói khát gần ngay trong gang tấc.
Âm thanh này, cảm giác áp lực này, chẳng lẽ là...!
Phượng Hoàng Số 1 từ từ quay cái cổ cứng đờ, nhìn thấy sau lưng là T-rex đang nhìn mình chằm chằm.
"A, á?!" Phượng Hoàng Số 1 há hốc miệng, tại sao con quái vật khổng lồ này lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ là, phụ bản?
T-rex điên cuồng gầm thét với Phượng Hoàng Số 1, Phượng Hoàng Số 1 bị tiếng gào làm ngã xuống đất, chó địa ngục vừa mới cực kì hung dữ lại biến thành chó mất chủ trước con thú đã từng là chúa tể trên đất liền, cong đuôi gấp gáp chạy trốn.
......!
Hai nhóm tuyển thủ của Chiến đội thăm dò, Chiến đội A điềm tĩnh, Chiến đội sữa đậu nành kèm bánh quẩy...6 nhóm bao vây kín A Thấu và Alpha bị thương.
"Cô em kia đáng yêu đấy." Có người nhìn bóng lưng của A Thấu buộc tóc hai bên, xì xầm: "Không nỡ cứ thế giết."
"Anh quỳ ván giặt đồ chưa đủ hả? Khen người khác đáng yêu trước mặt bà đây?" Đồng đội tức không chịu nổi.
"Khụ, anh cố ý nói vậy, không phải để củng cố quyết tâm giết họ ư? Sợ em mềm lòng."
"Cắt, anh nghĩ gì tôi lại chẳng biết?"
Một thành viên từ chiến đội khác nói: "Đợi giết họ xong, hai anh chị muốn cãi nhau thế nào thì cãi! Bây giờ đừng cho họ thời gian kéo dài hơi tàn! Họ vẫn còn đạo cụ thâm uyên chưa sử dụng đấy!"
"Đúng! Giết trước rồi nói!"
12 người ồn ào đòi giải quyết hai cô, A Thấu như thể không nghe thấy gì, hoàn toàn tập trung rút cọc gỗ trên vai Alpha.
"Mặc dù cậu rất mạnh, nhưng cũng là máu thịt của cơ thể." A Thấu chạm vào khuôn mặt Alpha nói, "Đau thì nói với tôi, không tội gì phải tự chịu khổ vì trò chơi."
"Không phải là vấn đề trò chơi hay không là trò chơi." Alpha nhìn sài lang hổ báo bao vây hai cô, nói, "Bây giờ là vấn đề liên quan đến danh dự.
Không cần lo cho tôi, vẻ ngoài nữ chiến Phật có thể chịu được, cậu cứ rút đi."
A Thấu không lập tức bắt đầu, ánh mắt nhìn Alpha có một tia không nỡ rõ rệt: "Tôi không xuống tay được."
"Được rồi..." Alpha nói, "Có lời này của cậu, tôi không sợ gì nữa."
A Thấu đổ mồ hôi lạnh, nhưng Alpha lại đáng yêu đến mức khiến lòng cô nhộn nhạo, suy nghĩ vẫn xao động, Alpha thật sự không chịu nổi, quát một tiếng:
"Nhanh lên!"
A Thấu giật nảy mình, vô thức nghe theo lời cô ấy.
Trong nháy mắt khi cọc gỗ nhuốm máu bị rút ra, sát khí lập tức nuốt chửng hai cô, 12 người chơi đồng thời tấn công!
Bản thân 12 người chơi này đều có thực lực xuất sắc mới có thể sống sót đến giờ, ra tay bao vây hai người bị thương cùng một lúc, điều cần quan tâm cũng không phải là con mồi, mà là liệu có thể vượt qua cửa ải "ỷ thế hiếp người" trong lòng được không.
Chỉ cần vượt qua cửa ải này, không ai trong số 12 người này sẽ không cảm thấy chiến thắng đã nằm trong tay mình.
Hai con dao găm xoay tròn cực nhanh trên đầu A Thấu đang ngồi, tạo thành một vòng vây phòng ngự vô cùng sắc bén, lập tức cắt cổ ba người chơi đầu tiên tiến đến đánh giết, máu tươi tuôn không ngừng, nhanh chóng được đồng đội kéo về trị liệu.
Đấy là vũ khí của A Thấu.
"Đi đi." A Thấu nói, "Cậu vẫn luôn dũng cảm và tuyệt vời như thế, tôi cũng không muốn ngăn cản cậu."
Alpha cầm hồng anh thương bay lên trời, trong con ngươi bên trái như có vật gì đó đang đảo quanh, vật đó biến thành một con rồng lửa đỏ rực bay ra khỏi mắt trái của cô, gầm thét phun lửa cuồn cuộn ngất trời.
Lửa lớn làm loạn trận tuyến của những kẻ đánh lén, dù có người chơi đã mở khiên chắn muốn ngăn ngọn lửa của con rồng, thế nhưng dưới nhiệt độ cao, khiên chắn nhanh chóng bị nung thành một tấm sắt đỏ rực, hoàn toàn không cầm được.
Lửa cháy bừng bừng tập kích quá đột ngột, Alpha bị thương nặng chỉ còn ít máu lại đại khai sát giới giữa cả nhóm người, dũng cảm phi phàm, như thể không hề chịu bất kì tổn thương nào.
"Buff của vẻ ngoài nữ chiến Phật, càng kề cận bờ vực tử vong, chiến lực càng mạnh kinh người.
Đồ ngốc mấy người tính sai rồi." A Thấu cầm lại dao găm, lặng lẽ biến thành một người chơi trong nhóm đánh lén nhờ năng lực đặc biệt của tắc kè hoa, trà trộn vào trận hỗn chiến, gặp ai giết người đấy.
**
Phượng Hoàng Số 1 bị tiếng gầm của T-rex đẩy ngã xuống đất, hai dòng máu nóng chảy ra từ tai.
"Cẩn thận!" Thấy T-rex há cái miệng như chậu máu khổng lồ muốn cắn Phượng Hoàng Số 1, Thiên Sinh Bạch Hộ định vòng qua xe cứu, vừa chạy được một bước, cửa sau xe đột ngột mở mạnh, đập trúng vào mặt hắn, Thiên Sinh Bạch Hộ hét một tiếng ngã ngửa.
Thiên Sinh Bạch Hộ hoa mắt trước cú đập này, hắn nhìn thấy hai người xốc tấm vải rách ở ghế sau, đi ra, trên tay mỗi người đều cầm vũ khí sáng lóa, đến khi vũ khí kia kề lên cổ mình, hắn mới phát hiện đó là hai con dao phay.
Nothing và Bánh Kem Bơ Hoa Plasma!
"Không phải các cô đã..." Thiên Sinh Bạch Hộ còn chưa nói xong, dao phay đã cắt một nhát trên cổ, máu bắn ba thước, vẫn chưa mất mạng ngay lập tức.
Bên kia, Phượng Hoàng Số 1 vẫn muốn cố gắng đánh một trận với T-rex, bị T-rex ngoạm vào trong miệng.
T-rex cắn mạnh, Phượng Hoàng Số 1 bị cắn đứt thành hai ngay tại chỗ.
Hứa Ấu Diên hơi buồn nôn trước cảnh này, Thời Duyệt lại không đổi sắc mặt, xem kĩ cảnh tượng hai kẻ đánh lén bị giết, thậm chí còn có phần vui tai vui mắt.
"Các cô...không phải...chết...chết..." Thiên Sinh Bạch Hộ ôm cổ dần biến thành màu xám trong suốt, hết sức hoang mang nhìn Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên.
Đồng đội đã bị lấy mạng, hắn đã bị loại, sắp bị dịch chuyển ra khỏi bối cảnh thi đấu.
Trước khi đi, hắn phát hiện Hứa Ấu Diên vốn đã mất mạng lại sống.
Sao có thể!
"Gian...gian lận..." Thiên Sinh Bạch Hộ chỉ vào hai cô, phẫn nộ cực điểm.
Ngay cả bình luận viên cũng cảm thấy kỳ lạ: "Vừa rồi tuyển thủ Nothing quả thật đã mất mạng, nhưng bây giờ đã sống lại, đạo cụ cô ấy mang theo là thùng giao hàng, lẽ nào thùng công cụ này còn bán cả tiên đan hoàn hồn?"
"Rốt cuộc là sao?"
Đã khóc hết nửa túi giấy khi xem cảnh Hứa Ấu Diên bị giết, rồi nhìn thấy chị Điểu và Thời Duyệt giết ngược lại kẻ đánh lén, Thời Dã lập tức nín khóc tươi cười, nắm áo A Phù lắc mạnh:
"Mẹ ơi chuyện gì thế kia!"
A Phù mặt không cảm xúc: "Mình gọi mẹ cho cậu được không, đừng kéo, kéo nữa rách áo mất."
"Tại sao hai tên kia vẫn sống?!"
"Không biết, nhưng trận giết ngược này vừa thoải mái vừa hả hê!"
Tim Hứa Nghị Thụ gần như ngừng đập, khi nhìn thấy con gái sống lại, mới thở phào nhẹ nhõm.
Trò chơi này thật sự đáng sợ, chẳng khác gì mạo hiểm với người thật.
Quả thật khi bị truy kích toàn đường đánh trúng, Hứa Ấu Diên đã mất mạng, truy kích toàn đường thật sự quá nhanh quá hung mãnh, hoàn toàn không có cơ hội né tránh.
Khi nhìn thấy Hứa Ấu Diên bị giết, Thời Duyệt đau khổ vạn phần, nắm tay chị muốn offline cùng chị.
Nhưng đợi một lúc lâu, cô vẫn ngồi tại chỗ như cũ.
Không biến thành màu xám cũng không biến thành trong suốt, không có bất kì thay đổi nào.
Ngay khi Thời Duyệt cảm thấy hoang mang, một cục tròn lăn xuống từ trên đầu của Hứa Ấu Diên.
Thời Duyệt nhanh tay nhanh mắt đón được.
Là thỏ Khai Khai.
Cả người Khai Khai rét run, đôi mắt đậu đen trước giờ luôn ngạo kiều cũng híp lại thành một đường hẹp, con thỏ hô hấp dồn dập khá đau đớn, rồi nhanh chóng không còn hơi thở.
Khi Khai Khai tử vong, Hứa Ấu Diên từ từ mở mắt ra, nhưng thanh máu vẫn chưa thể hồi phục ngay lập tức.
Thời Duyệt nhất thời không thể phản ứng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Hứa Ấu Diên cũng bối rối:
"Chị không chết?"
Hai người cùng nhìn Khai Khai, Hứa Ấu Diên chợt nhớ ra: "Còn nhớ không? Trong phần giới thiệu Khai Khai có một điều, bên cạnh năng lực dự báo nguy hiểm, nó còn tặng kèm bất ngờ ngẫu nhiên.
Bất ngờ đó vẫn chưa bao giờ được thực hiện, chẳng lẽ là chết thay chị một lần?"
"Xem ra là vậy...bất ngờ này cũng lớn quá rồi!" Thời Duyệt nín khóc mỉm cười, hai cô đều không ngờ rằng con thỏ xúi quẩy luôn xấu tính hở ra là cắn chủ nhân này lại mang đến bất ngờ không hề tầm thường, hoàn toàn vui mừng khôn xiết.
Hứa Ấu Diên ôm Khai Khai vào trong lòng, vuốt ve lông thỏ mềm của nó, vừa cảm động vừa đau lòng, còn có phần tự trách vì trước đây không đối xử tốt với nó, luôn luôn dọa nạt nó.
Thời Duyệt an ủi Hứa Ấu Diên: "Khai Khai là thú cưng chuẩn mực, bảo vệ chị đến cuối cùng."
Hứa Ấu Diên nén lệ khẽ gật đầu, trong lòng vừa dịu đi phần nào, ngón tay chợt đau nhói.
Khai Khai lại cắn cô.
Hứa Ấu Diên: "?"
Khai Khai nhảy lên đầu cô, yên ổn nằm xuống.
【Hệ thống nhắc nhở: Sau khi tử vong một lần, thú cưng thỏ Khai Khai sẽ không còn tính năng dự báo nguy hiểm, chỉ dùng hình dáng bề ngoài đơn thuần nhất đi theo chủ nhân, cho đến khi chủ nhân rời khỏi bối cảnh này.】
Thời Duyệt: "Khóc vô ích rồi."
Hứa Ấu Diên vẫn ngân ngấn nước mắt, giận, giơ hai tay nhiệt tình cào Khai Khai.
Khai Khai chân trước cào chân sau đạp, người và thỏ đánh nhau túi bụi.
Thời Duyệt: "Hứa Ấu Diên, có đôi khi chị thật sự giống như còn nhỏ hơn em một giáp.
Xe hỏng rồi, không lái được nữa, chị đấy, nghĩ cách đi đừng đánh nhau với con thỏ đần."
Hứa Ấu Diên nắm một tai của Khai Khai, tạm thời chiếm ưu thế.
Cô nhìn hệ thống định vị, phát hiện có hai người chơi đang đến gần mình.
Đúng là hai người đã đánh lén, Thiên Sinh Bạch Hộ và Phượng Hoàng Số 1.
"Không sao." Hứa Ấu Diên nói, "Chúng ta ngồi ở ghế sau trốn một lát, có người sẽ đưa xe đến ngay lập tức.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...