Lục Gia Tiểu Tức Phụ


Thấy hắn bình dị gần gũi, Ngưng Hương nghĩ đến lời Lục Thành từng nói với nàng, nàng nhìn bộ quần áo mới của Nghiêm Kính, trong nội tâm vừa động, cười hỏi thăm: "Có phải lại có bà mối tới nhà cầu hôn hay không?"Bây giờ Nghiêm Kính còn đang tự trách bởi vì buổi sáng dám mạnh miệng với Từ Thu Nhi, hắn lại không dám khẩu thị tâm phi nữa, lúng túng nói: "Tẩu tử nói đùa, năm ngoái nương ta thật thích một cô nương, nhưng ta không thích, liên tục không chịu đồng ý hôn sự, kết quả cô nương kia gả người khác, nương ta bị ta chọc tức, nói sau này bà ấy cũng không thèm để ý đến ta, để ta tự sinh tự diệt, những bà mối bị ta đắc tội một lần, ai còn dám đến cầu hôn với ta nữa chứ.

Vậy tẩu tử có biết cô nương nào không, giúp ta giới thiệu một chút?"Hắn không đề cập tới thì không sao, nhưng vùa nghe hắn nhắc tới, Ngưng Hương lập tức nghĩ tới đường muội tốt của mình.Nghiêm Kính tướng mạo đoan chính lại có bản lĩnh, đường muội tướng mạo đẹp lại hoạt bát, quả thực là trời sinh một đôi, trước kia sao nàng không nghĩ tới nhỉ?Bất quá chit là ý niệm trong đầu, Ngưng Hương cũng không biểu hiện ra ngoài, vừa định lấy lệ nói buổi tối sẽ cùng Lục Thành thương lượng một chút, đột nhiên Từ Thu Nhi bên cạnh đứng lên, nhanh chóng xuống xe lừa, rầu rĩ nói: "Tỷ tỷ, các người cứ tán gẫu trước đi, muội qua bên kia mua chút hạt dưa ăn.""Ngươi ngồi đi, ta đi được rồi." Lục Định bước nhanh vòng đến muốn ngăn cản Từ Thu Nhi.


Người nhà mẹ đẻ của tẩu tử tới nhà bọn họ chính là khách, hắn sao có thể để cho Từ Thu Nhi xuất tiền."Không cần đâu, ngồi nhiều mệt mỏi, ta muốn đi dạo một chút." Từ Thu Nhi phiền muộn Nghiêm Kính, tâm tình không tốt ngay cả nói chuyện với Lục Định cũng làm mặt lạnh, nói xong liền đi về hàng hoa quả khô cách mấy trượng đi tới.Không hiểu sao bị cô nương làm mặt lạnh, Lục Định có chút lúng túng.Ngưng Hương cũng không hiểu đường muội bị sao, dù sao quầy hoa quả khô cách xe lừa cũng không xa, nàng áy náy khuyên Lục Định: "Được rồi, muội ấy muốn tự mình đi thì kệ muội ấy, tam đệ không cần để ý đến nàng, đệ cũng đừng nghĩ nhiều, chắc muội ấy vẫn còn tức giận ta, vừa rồi muội ấy muốn đi phía trước xem cuộc vui, ta không cho."Lục Định nhìn bóng lưng yểu điệu của Từ Thu Nhi, không kiên trì nữa.

Nếu như Từ Thu Nhi tuổi còn nhỏ, hắn nhất định sẽ đuổi theo che chở, nhưng Từ Thu Nhi cũng đã lớn bằng hắn, hắn bị ăn mắng còn chủ động tới gần, Lục Định sợ Từ Thu Nhi hiểu lầm hắn có ý đồ khác.Nghiêm Kính là người hiểu rõ nhất vì sao Từ Thu Nhi lại phát hỏa, nhìn thân ảnh Từ Thu Nhi bước nhanh rời đi, trong lòng hắn quả thực so với nuốt hoàng liên còn khổ hơn."Vậy mọi người cứ ngồi xem đi nhé, ta đi lên trước tìm Lục Thành." Thu hồi quạt xếp, Nghiêm Kính hướng về Ngưng Hương gật đầu rồi xoay người đi .Lúc hắn đi lên phía trước, ánh mắt nhịn không được nhìn sang Từ Thu Nhi bên kia, thấy nàng dừng ở trước sạp, đang đợi hai người rồi mới đến phiên nàng mua, tiểu cô nương khom lưng chỉ một túi hạt dưa, ý bảo người bán cân cho nàng.

Trong lúc người bán hàng đang bận việc, nàng cúi đầu lấy hà bao màu xanh nhạt bên hông ra, chỉ là hà bao mới vừa lấy ra, đột nhiên bên cạnh thò ra một cái tay...Sự tình phát sinh quá nhanh, chờ khi Nghiêm Kính ý thức được xảy ra chuyện gì, Từ Thu Nhi bởi vì trở tay níu tay mao tặc bị hắn đẩy té xuống đất!Mà trong chớp mắt khi Từ Thu Nhi bị mao tặc đẩy ra, mặt Nghiêm Kính cũng liền thay đổi giống như thời tiết, ném quạt xếp liền vọt tới về phía mao tặc.


Kia mao tặc thấp hơn người bình thương một cái đầu, nhưng đặc biệt rất khỏe mạnh, đoạt xong đồ liền chạy nhanh về phía ít người, vừa vặn xe lừa Lục gia đang dừng ở chỗ ít người.

Mắt thấy Lục Định cản trước mặt, mao tặc buộc lòng phải chạy sang bên Nghiêm Kính, sau đó vừa ngẩng đầu liền thấy bên này cũng có người đánh tới.Mao tặc luống cuống, xoay người chạy về hướng khác.Nhưng Nghiêm Kính đã kịp kéo lấy cánh tay mao tặc, thừa dịp mao tặc bị hắn kéo trở về, hắn đấm một quyền vào mặt mao tặc, "Chán sống rồi phải không, ngay cả đồ của nữ nhân của ta mà ngươi cũng dám đoạt hả?"Cơn tức kìm nén từ lúc trưa cho tới bây giờ đều được xả ra trong cú đấm này.Mao tặc bị hắn đánh đến nổ đom đóm mắt, mắt thấy lại một đấm đến nữa, mao tặc vội khom lưng tránh né, dù sao làm mao tặc cũng đã quen, phản ứng so với nam nhân bình thường lại nhanh hơn.


Ý thức được người này khó đối phó, mao tặc nóng lòng thoát thân, lúc khom lưng thật nhanh lấy ra một cây dao găm trong tay áo, lấy khí thế sét đánh không kịp bịt tai đâm về phía bụng Nghiêm Kính!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui