Lục Gia Tiểu Tức Phụ


Phụ thân to cao chặn hết người nương, A Nam không nhìn thấy nương nên muốn đi lên phía trước nhìn, vừa nhìn đã thấy phụ thân vén áo nương lên lộ ra cái bụng, nương giống như hết sức sợ phụ thân sờ bụng, dùng sức lật người ra, phụ thân sờ không được bụng đành đổi thành chạm lưng nương.

A Nam đã hiểu, phụ thân muốn dỗ nương ngủ!A Nam đã từng cùng phụ thân và hai thúc thúc chơi trò đụng nhau ngủ, nhưng bé chưa từng bồi nương chơi, tiểu tử cực kỳ hưng phấn, vui vẻ đi đến bên cạnh phụ thân, không thấy phụ thân đang giữ mặt nương làm gì, bé dựa vào vai phụ thân nằm xuống, cũng muốn chụp nương, sau đó nằm cạnh tới gần, A Nam đột nhiên phát hiện phụ thân giống như đang vân vê mông của nương!A Nam nghi ngờ "a" lên.

Từ lúc nhi tử đi tới Lục Thành liền ngừng động tác, mặc dù không muốn nhưng lại không thể không thu tay, trong lúc giúp tức phụ tương lai điều chỉnh lại quần áo, hắn thở phì phò nói xạo với nhi tử, "Cô cô ngứa, phụ thân gãi giúp nàng.

"A Nam đã hiểu, cười khanh khách, bộ dáng cũng muốn giúp nương gãi.


Cảm thụ được động tác nhẹ nhàng của A Nam, Ngưng Hương xấu hổ chôn ở trong lòng Lục Thành, mạnh mẽ đấm Lục Thành một cái.

Hắn chính là cầm tinh con chó , chỉ có biết ăn thôi, chỉ cần có thể ăn thì cái gì cũng đều không để ý, hôm nay có A Nam bên cạnh mà hắn còn làm như vậy, nếu như A Nam không có ở đây hắn lại như đêm đó chăng?Đây là vườn trái cây đó!Càng nghĩ càng giận, Ngưng Hương giãy giụa muốn đi.

"Hương Nhi chớ đi, ta có chuyện muốn hỏi nàng.

" Lục Thành biết nàng đang nổi nóng, cũng biết thời gian cấp bách, không để ý nhi tử ngốc bên cạnh còn đang giúp nương hắn gãi ngứa, Lục Thành đến gần tai nàng hỏi: "Quản Bình là ai? Ta thấy nàng không giống như người muốn ăn chùa?"Ngưng Hương nhất thời dời đi tâm tư, dừng một chút buồn bực nói: "Chàng đừng nói khó nghe như vậy, nàng vốn không phải là tên ăn mày, là chạy nạn tới, trước đây cũng là nữ nhi trong sạch, còn đọc qua vài cuốn sách.

""Nếu nàng ta là một cô nương đoan chính, sao có thể bình yên vô sự đi từ Liêu Đông sang nơi này được, nàng thực sự không cảm thấy kỳ quái sao?" Trong lòng Lục Thành đầy nghi hoặc, hắn muốn thuyết phục nàng, "Hương Nhi, nam nhân chạy nạn cũng không dễ dàng, nàng! ""Làm sao chàng biết nàng không bị khổ?" Ngưng Hương không muốn Lục Thành hoài nghi, nàng mặt lạnh ngồi dậy, cúi đầu nói: "Ta biết rõ chàng sợ ta bị lừa, nhưng ta không phải là đứa trẻ bảy tám tuổi, ta biết nhìn người, Quản Bình đã trải qua rất nhiều đau khổ, chỉ là ta không tiện nói cho chàng biết, chàng cũng đừng hỏi, nàng quả thật rất đáng thương.

"Nói đến phần sau giọng đã hòa hoãn lại.

Lục Thành nhìn nàng, suy nghĩ lời nàng, không tránh khỏi nghĩ đến sự việc bi thảm của nữ nhân, sau đó lại hồi tưởng bộ dáng lạnh lùng vô tình của Quản Bình, tựa hồ như đã thông suốt.


Nếu Quản Bình đã chịu nhiều đau khổ, tâm địa Ngưng Hương lại thiện lương, khẳng định không thích nghe hắn nói Quản Bình như vậy.

Ý thức được sai lầm, Lục Thành vội vàng ôm người yêu xin lỗi, hắn dỗ nàng: "Hương Nhi, ta nói sai, nàng đừng giận! "Mới vừa ăn qua trái cây, trong hơi thở của hắn đều là hương quả trong sạch, rất dễ ngửi.

Hắn là vì muốn tốt cho nàng, Ngưng Hương sao có thể giận hắn được, nàng liếc hắn một cái, mở to mắt nói: "Ta thực sự phải đi ! ""Hái trái cây có mệt không?" Lục Thành muốn nàng ở lâu thêm một lát, hắn giúp nàng xoa bóp cánh tay, "Lần đầu thu hoạch, đêm nay cánh tay nhất định sẽ rất mỏi, trước ta giúp nàng xoa bóp một chút, A Nam, tới đây, giúp cô cô đấm lưng.

"A Nam rât nghe lời, hì hục đi tới phía sau nương, thuần thục đấm lưng giúp nương.

Hai người cùng nhau hầu hạ nàng, Ngưng Hương không đành lòng cự tuyệt A Nam, nàng đỏ mặt giận Lục Thành, "Mười cái, A Nam đánh đủ mười cái ta sẽ đi.


""Được, nghe lời nàng.

" Lục Thành vừa giúp nàng xoa bóp cánh tay, vừa cúi đầu đòi hôn.

Ngưng Hương xấu hổ nghiêng đầu, để hắn hôn khuôn mặt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui