Long Vương Trở Lại


Chương 392
Vương Kỳ lập tức chạy tới khom lưng nói: “Đường tổng, chào cô, tôi là Vương Kỳ, tôi là phó xưởng ở đây.


“Hửm?”
Đường Sở Sở nhìn Vương Kỳ một cái.

Cô biết anh ta chính là người đầu têu ra vụ làm loạn này.

Cô cũng nghe thấy người này nói rằng anh ta đã tìm được một công ty khác, muốn dẫn theo các công nhân bỏ việc ở đây để tới đó làm.

“Đường tổng, tôi đã làm việc ở Vĩnh Thái tám năm rồi, trước giờ tôi vẫn luôn cẩn trọng làm việc, thậm chí còn coi Vĩnh Thái là ngôi nhà thứ hai của mình.


“Anh bị sa thải.

” Đường Sở Sở lạnh lùng nhìn anh ta.

“Cái gì?”
Vương Kỳ mở to hai mắt, anh ta còn nghĩ mình vừa nghe nhầm: “Đường tổng, cô sa thải tôi?”
“Tới phòng tài vụ lĩnh lương rồi cuốn gói khỏi Vĩnh Thái đi.



Đường Sở Sở từng điều hành Vĩnh Lạc, cho nên với loại chuyện này, cô giải quyết cực kỳ tốt.

Tình hình hiện giờ của Vĩnh Thái có chút đặc biệt, nếu giờ không sa thải người dẫn đầu gây nhiễu loạn thì sau này làm sao có thể làm gương cho người khác.

Vả lại công nhân của cô cũng là do bất đắc dĩ mà thôi, mà Vĩnh Thái cũng đang cần người, không thể sa thải toàn bộ, tránh giết gà dọa khỉ.

Vương Kỳ bất ngờ nhảy lên, hét lớn: “Tôi làm ở Vĩnh Thái tám năm trời, luôn luôn chăm chỉ làm việc, cô vừa nhậm chức đã sa thải tôi, tại sao những người khác lại không bị cho nghỉ việc?”
Anh ta nhìn những công nhân xung quanh.

“Các vị, đây chắc chắn là kế hoãn binh của Đường Thiên Xương, tôi nghe nói gần đây Vĩnh Lạc đang tập trung nâng cao nghiệp vụ, lấy đâu ra tiền thu mua lại Vĩnh Thái, vả lại quan hệ giữa Đường Thiên Xương và Đường Thiên Long thì mọi người ai cũng biết, Đường Thiên Long sẽ không bao giờ bỏ tiền ta mua lại Vĩnh Thái đâu.


“Mọi người nghe tôi cùng nhau nghỉ việc, tôi sẽ tìm một công ty thật tốt rồi cùng mọi người qua đó làm.


Không ít người cảm thấy do dự.

Bởi vì những gì Vương Kỳ nói đều là sự thật.


“Phó xưởng Vương, tôi đi cùng anh.


“Tôi cũng đi cùng.


Một người lên tiếng, sau đó càng lúc càng nhiều người bày tỏ thái độ.

Vương Kỳ lộ vẻ đắc ý, anh ta là phó xưởng, những người này đều là cấp dưới của anh ta, lời của anh ta, đương nhiên bọn họ sẽ nghe theo.

Anh ta câng câng cái mặt nhìn Đường Sở Sở: “Đường tổng, tôi đã làm việc ở công ty tám năm rồi, giờ đang làm chức vụ phó xưởng, cô sa thải tôi thì cũng đồng nghĩa với việc sa thải hầu hết công nhân đó.


Đường Sở Sở không hề bị dọa bởi lời Vương Kỳ, cô lạnh giọng, nói: “Nếu đã muốn đi thì tôi cũng không bắt ép ở lại, giờ mọi người đều đến phòng tài vụ nhận lương cả đi.


Vương Kỳ cười lớn: “Kết toán công? Tài khoản công ty Vĩnh Thái một xu còn chẳng có, cười chết tôi mất, Đường tổng, giờ cô hứa tăng gấp đôi tiền lương cho tôi thì tôi sẽ không nghỉ việc, tôi không đi thì những công nhân khác cũng sẽ ở lại.


Đường Sở Sở chỉ tay ra ngoài cửa: “Muốn đi thì cứ đi.


Vương Kỳ hoảng sợ trong lòng.

Chiêu này của anh ta không thể hù dọa được cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận