Lúc này Triệu Quốc Đống đang nói chuyện với Tiển Đan và mấy cô gái.
Biểu hiện của Tiển Đan làm Triệu Quốc Đống rất hài lòng. Cô tự nhiên nhưng không thiếu phần thân mật khiến khách có ấn tượng tốt. Đương nhiên biểu hiện các cô gái cũng được.
Triệu Quốc Đống không tiếc lời khen Tiển Đan, điều này làm tâm hồn thiếu nữ của cô không được yên.
Lúc trước cô tranh thủ được đến hội chợ chính là hy vọng xem mình có thể tìm được đường ra tốt hơn hay không?
Việc kinh doanh của công ty mấy năm nay không quá tốt, bây giờ lại cạnh tranh rất mạnh, con cái trong công ty ít người học đến nơi đến chốn nên đều mong có việc trong công ty.
Kẻ có người quen thì tìm cách vào phòng hành chính, người có cửa hẹp hơn chút thì vào mấy phòng quản lý. Điều này làm cô tốt nghiệp đại học loại hai rất khó khăn. Nếu muốn cạnh tranh với đám con nhà lãnh đạo thì hơi khó.
Nếu có thể thoát khỏi công ty thì nó sẽ khác. Tiển Đan cũng biết không có bữa ăn nào miễn phí, nếu muốn thoát ra thì chỉ có thể dựa vào cố gắng của mình.
Mà lúc này cô cảm thấy mình đã chạm tới cánh cửa.
Vị Thị trưởng Triệu trẻ tuổi này có vẻ có cảm tình với mình. Tiển Đan biết mình mặc dù cũng đẹp nhưng cô biết với vị lãnh đạo Thị xã thì xung quanh đầy phụ nữ xinh đẹp, đối phương nhất định không có nhiều hứng thú.
Nhưng đến vừa rồi khi mình chủ động đứng ra, cảm tưởng của Thị trưởng Triệu đối với mình dần chuyển tốt hơn. Nhất là mình đã thành công nói ra những điểm mạnh của Hoài Khánh, lúc ấy Thị trưởng Triệu nhìn mình với vẻ khen ngợi.
Triệu Quốc Đống đúng là có ấn tượng tốt đối với Tiển Đan.
Hắn vốn không có cảm tình mấy với người Thượng Hải, lúc trước Trường Xuyên tìm bạn gái là người Thượng Hải, Triệu Quốc Đống đã không vui. Nhưng hắn nghĩ tình cảm là chuyện riêng nên không quá quan tâm. Sau đó khi Trường Xuyên chia tay cô gái kia, Triệu Quốc Đống vui mừng ra mặt.
Nhìn Triệu Quốc Đống và Tiển Đan nói chuyện khá vui vẻ, mấy cô gái khác cũng xen vào nói chuyện. Triệu Quốc Đống đang không có việc gì nên cũng đứng đó trò chuyện.
Cao Thiền đến thì thấy Triệu Quốc Đống đang bàn luận gì đó với mấy cô gái xinh đẹp. Mấy cô gái này có lẽ cũng thấy không mấy khi có cơ hội tieepx xúc lãnh đạo Thị xã, hơn nữa Triệu Quốc Đống còn khen ngợi biểu hiện của các cô trong hôm nay nên đòi Triệu Quốc Đống mời ăn.
Triệu Quốc Đống liền cười cười một tiếng nhận lời.
Hơn nữa lúc này Cù Vận Bạch đã đi Hải Nam, phải vài hôm nữa mới về. Cô thay Kiều Huy đến đàm phán mấy hạng mục. Cù Vận Bạch đã nói trên danh nghĩa cô là phó Tổng giám đốc hành chính nhưng nghiệp vụ chỗ nào đang vướng, xây dựng ở đây, chỗ nào đang gấp rút đều cần cô ra mặt.
Công ty bất động sản Thiên Phu mặc dù chưa chính thức thành lập công ty con ở đây, nhưng công việc chuẩn bị không thể coi nhẹ. Ủy ban nhân dân tỉnh Hải Nam cũng đang đẩy mạnh việc xây dựng ở Hải Khẩu. Chẳng qua do các nhà bất động sản Hải Nam vẫn còn lo sợ thị trường bong bóng nên việc Thiên Phu tham gia khiến chính quyền Hải Nam rất vui mừng. Chỉ cần có thể có người nhận tiêu hóa mấy công trình xây dựng lớn của tỉnh đã là điều quá tốt.
Mà bên hệ thống ngân hàng nắm đất đai công ty nhà nước vay vốn của mình thì chỉ mong kiếm lại được tiền vốn, một chút lãi là ném ngay bao quần áo xuống.
Kiều Huy bây giờ không thể tập trung chính vào Hải Nam. Y phải đặt mình tại Bắc Kinh và Thượng Hải. Mấy công tác giải tỏa, xây dựng đô thị mới đều đặt lên người làm y ngạt thở.
Dương Thiên Bồi lại buông tay mảng bất động sản càng làm Kiều Huy thấy áp lực lớn. Nhất là nghiệp vụ bất động sản bên Bắc Kinh và Thượng Hải đang tiến vào thời kỳ cao trào, không thể chậm trễ. Nếu chậm trễ thời cơ sẽ tổn thất vài chục đến trăm triệu. Vì thế Kiều Huy chỉ có thể cắn răng cố gắng.
Kiều Huy chạy quanh giữa Bắc Kinh và Thượng Hải, một tuần phải bay vài lần. Kiều Huy nói ngay cả tiếp viên hàng không còn quen y, gọi Kiều tiên sinh rất thân thiết, làm cho người cùng bay đỏ mắt vì sao thái độ của tiếp viên hàng không đối với mình lại không như vậy?
Cổ Tiểu Âu đi sang Hongkong học thiết kế thời trang. Cô bé này đang muốn theo trào lưu, Triệu Quốc Đống cũng không biết ý tưởng này của cô kéo dài được bao lâu.
Cũng may giữa An Đô và Hongkong có đường bay thẳng, qua lại cũng dễ. Triệu Quốc Đống sợ có lẽ hàng tuần Cổ Tiểu Âu đều về.
Câu lạc bộ Nhạn Nam Phi đã thành một nơi tập thể thao, chăm sóc sắc đẹp thời thượng cho phụ nữ Thành phố An Đô. Việc lựa chọn dịch vụ cao cấp khiến Nhạn Nam Phi được không ít người lựa chọn.
Từ Xuân Nhạn còn tổ chức rút thăm chọn 10 hội viên tham gia hoạt động nghỉ dưỡng ở Hải Nam, đây lập tức tạo thành tiếng vang lớn trong lĩnh vực này ở Thành phố An Đô, cũng làm cho lượng khách của Nhạn Nam Phi sau đợt tết tăng mạnh, trở thành thương hiệu vàng trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe của An Đô.
Bây giờ hai chị em Từ Xuân Nhạn rất bận. Từ Thu Nhạn lúc này đang mang những hội viên có tiền mà không có việc gì sang bên Cáp Nhĩ Tân hưởng thụ cái lạnh, trong nhà chỉ có mình Từ Xuân Nhạn phụ trách. Cô tối nào cũng tầm 12h mới về được nhà.
Triệu Quốc Đống thấy mình đây là tự trói buộc bản thân. Cù Vận Bạch đến Tập đoàn Thiên Phu bận đến độ thời gian hai người ở bên nhau rất ít. Chị em Từ Xuân Nhạn thành lập câu lạc bộ Nhạn Nam Phi làm cho hắn không thể lúc nào cũng đến hưởng thụ hạnh phúc với cô.
Còn Trình Nhược Lâm thì sao? Cô đang cạnh tranh chức Mc của một tiết mục ăn khách, mỗi tuần không chắc có một tối được ở bên Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống cảm thấy tối hình như mình thành người nhàn hạ nhất. Hắn không thích đánh bài, không thích đi uống rượu, nhảy múa, cuộc sống về đêm rất nhàn. Có đôi khi hắn thấy về An Đô cũng vô vị, không bằng ở lại Hoài Khánh, tối đọc sách.
Ngoài Quế Toàn Hữu và Lệnh Hồ Triều, ở Hoài Khánh có lẽ không có người để hắn nói chuyện vui vẻ. Đặng Nhược Hiền cùng Lý Trường Giang mặc dù cũng có quan hệ tốt nhưng người ta có gia đình, thi thoảng ngồi với nhau còn được, đến tối hoặc cuối tuần thì sao có thể đi rượu với hắn được.
Cao Thiền đập vào mắt Triệu Quốc Đống, cô mặc dù ra vẻ đi xem triển lãm nhưng sao có thể gạt được Triệu Quốc Đống. Hắn cảm thấy Cao Thiền đến tìm mình.
Triệu Quốc Đống vẫy vẫy tay đầy tự tin, không hề có gì ngạc nhiên. Điều này làm Cao Thiền có chút khó xử, nhất là thấy các cô gái vây quanh hắn nhìn cô với ánh mắt ghen tị, Cao Thiền không biết sao trong lòng mình lại có chút đắc ý.
Mình làm gì thế này? Sao mình lại đến hội chợ và đi về phía Hoài Khánh? Hắn là người yêu cũ của chị, mình sao lại làm vậy?
Cao Thiền vô thức nhắc mình, trên mặt cố ra vẻ bình tĩnh nhưng chỉ cô biết cảm giác trong lòng mình.
- Cao Thiền, lại đây ngồi một chút, sao, cô cũng có hứng thú với hội chợ?
Triệu Quốc Đống cười cười nhìn khuôn mặt hơi đỏ lên của Cao Thiền. Cô bé này không dám nhìn vào mình hắn làm Triệu Quốc Đống có chút buồn cười. Không biết cô gái này nghĩ gì, muốn mình quay lại với Đường Cẩn ư?
- Thị trưởng Triệu, đây là bạn gái của ngài? Đẹp quá, không phải sinh viên đại học chứ?
Tiểu Phương nhìn Cao Thiền thấy mới tầm 20, trên mặt lộ vẻ xấu hổ không giống là rất quen với Thị trưởng Triệu. Hơn nữa nhìn như thế này có lẽ là sinh viên, Thị trưởng Triệu chưa kết hôn sao?
- Ha ha, Tiểu Phương, cô cảm thấy tôi có thể có bạn gái trẻ trung xinh đẹp như vậy sao?
Triệu Quốc Đống cười cười hỏi lại một câu:
- Cao Thiền, các cô ấy nói cô là bạn gái tôi? Cô nói xem?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...