Lộng Triều

Trì Thành Phong hiểu rõ tính cách của Trì Đại Hổ. Trên thực tế y cũng không quá tán thành việc đặt Trì Đại Hổ lên vị trí phó đội trưởng đội cảnh sát giao thông và chủ trì công việc. Trì Đại Hổ vốn bị kiềm chế, bây giờ được giao quyền lực lớn như vậy thì không xảy ra chuyện mới là lạ. Y cũng thường nhắc nhở Trì Đại Hổ nhưng hiệu quả không rõ ràng, y cũng bó tay. Y thậm chí mơ hồ hiểu được ý đồ của Mã Chiêm Bưu và Lương Sùng Thái. Nhưng y vốn nghĩ ở địa bàn Tây Giang thì chắc không có vấn đề gì lớn nên cũng không lo lắng. Khi Triệu Quốc Đống tới, y liền suy nghĩ bảo Mã Chiêm Bưu đổi vị trí cho Trì Đại Hổ, nhưng Mã Chiêm Bưu mãi không có hành động gì, bây giờ đã xảy ra chuyện.

- Bên Viện kiểm sát dựa vào cái gì mà bắt Trì Đại Hổ?
Trì Đại Hổ hỏi thêm.

- Hình như Trì Đại Hổ và mấy tên không có việc làm ăn tiền của lái xe, Viện kiểm sát cũng bắt hai tên ngoài xã hội, đang thẩm vấn.
Trì Thành Phong có chút khó khăn mà nói:
- Chẳng qua số tiền dính líu không nhỏ, Bí thư Nghiêm, ngài xem có thể …

- Đủ rồi.
Nghiêm Lập Dân tức giận đứng lên mà lớn tiếng nói:
- Anh lúc này còn muốn cứu Trì Đại Hổ sao? Còn muốn tôi giúp nó? Lúc này ai có thể giữ nó? Nó đáng để cho anh bảo vệ như vậy sao? Đám sâu mọt đó anh không cho nó vào tù, nó sớm muộn gây họa lớn hơn nữa cho anh. Anh phải suy nghĩ chuyện của mình thì hơn.

Đây là lần Trì Thành Phong thấy Nghiêm Lập Dân tức giận như vậy nên vội vàng ngậm miệng không dám nói gì.


- Trì Thành Phong, anh xem mình có xứng làm Phó bí thư Chính pháp không? Ngay cả cháu mình cũng không quản lý tốt, anh làm lãnh đạo như thế nào? Tôi nói với anh, nếu bọn họ chỉ nhằm vào Trì Đại Hổ thì còn đỡ, nếu chuyện lan rộng thì anh sau này sẽ là con chuột bị người cười chê.
Nghiêm Lập Dân trừng mắt nhìn Trì Thành Phong mà nói.

Nghiêm Lập Dân lo lắng không phải không có căn cứ.

Cuộc thẩm vấn suốt đêm với Trì Đại Hổ và tên Nhị ca – Tiêu Vĩnh Huy kia cũng đã thu được kết quả cao.

Tên Tiêu Vĩnh Huy hoàn toàn dựa vào quan hệ với Trì Đại Hổ cùng với có lần mấy tên lưu manh đánh nhau, nhỡ tay đánh chết người mà tạo được uy tín và được Trì Đại Hổ tin tưởng.

Trên thực tế Tiêu Vĩnh Huy chỉ cứng mồm được ba tiếng, sau đó ngoan ngoãn khai báo các hành vi vi phạm pháp luật của mình. Từ việc cùng đám người đội cảnh sát giao thông do Trì Đại Hổ phụ trách phạt tiền xe tải các nơi khác đi qua quốc lộ 915 một cách vô tội vạ.

So sánh với đám Tiêu Vĩnh Huy dễ thua trong tay pháp luật thì Trì Đại Hổ cứng miệng hơn nhiều, không thèm để ý đến nhân viên Viện kiểm sát Thị xã, chỉ nói y muốn gặp luật sư, muốn gặp ông chú. Chẳng qua đây không phải vấn đề gì. Theo một đội khác thành công lục soát được sổ sách, nhân viên Viện kiểm sát lập tức bắt hai tên tổ trưởng và bốn đội viên trong đội cảnh sát giao thông tham gia vào vụ án.


Đến 3h30 sáng, hai tên tổ trưởng và bốn tên nhân viên kia đã bị gọi đến trình diện với Viện kiểm sát Thị xã. Mấy tên này không cứng miệng như Trì Đại Hổ, rất nhanh khai mình làm theo lời của mà phối hợp với Tiêu Vĩnh Huy thu tiền của lái xe các địa phương ngoài.

Căn cứ tài liệu sơ bộ thì số tiền liên quan đến vụ án trên 800 ngàn, chứng cứ đầy đủ. Không cần Trì Đại Hổ khai thì Viện kiểm sát cũng tiến hành bước tiếp theo.

Một khe hở bên Công an quận Tây Giang bắt đầu bị phá.

Động tác bên Tây Giang nhanh gọn và chính xác không hề kém Viện kiểm sát Thị xã.

Sau khi bắt được Hồng Nhân Phúc và quản lý thi công công trình. Vị quản lý công trình đã khai Hồng Nhân Phúc sai y và một nữ nhân viên phụ trách khác đem 20 ngàn đến biếu Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng - Tôn Định Trung, một lần khác lấy danh nghĩa của Tôn Định Trung mà gửi vào tài khoản của y 20 ngàn, tổng cộng là 40 ngàn.

Bởi vì Hồng Nhân Phúc làm việc rất cẩn thận nên khi đưa tiền phải có hai người đi cùng, vì thế việc tìm được người còn lại là rất quan trọng.


Căn cứ theo đầu mối quản lý công trình cung cấp, nhân viên Viện kiểm sát Tây Giang đã tìm được tên kia tại một nơi ở Ninh Lăng vào lúc 2strong0 phút sáng, đồng thời còn phát hiện một tên đàn ông quần áo không chỉnh tề ở đây. Cán bộ Ủy ban kỷ luật Tây Giang lập tức nhận ra đó là Trưởng phòng giao thông Tây Giang – Lý Hiểu Bình.

Sau khi nghe Vương Ích thông báo tình hình, Triệu Quốc Đống không biết nói gì.

Hắn vốn dự định chỉ khống chế ở Ủy ban Xây dựng, hy vọng đột phá ở Ủy ban Xây dựng mà lôi ra đầu mối mới. Nhưng hắn không ngờ Lý Hiểu Bình lại tự chui đầu vào lưới, lại đang quan hệ với nữ nhân viên kia của Công ty xây dựng Hông Phúc, xem ra Hồng Nhân Phúc giỏi dùng cách đạn thịt người, bảo sao Công ty xây dựng này lại luôn nhận được các công trình trong thị trường xây dựng Tây Giang, nhất là công trình do chính quyền đầu tư. Dùng mỹ nhân kế kéo đám sâu mọt xuống nước, sau đó dùng tiền hối lộ thì có lẽ không mấy ai chịu được.

- Lão Vương, Lý Hiểu Bình ngoài vấn đề quan hệ nam nữ thì còn có vấn đề gì khác không?
Triệu Quốc Đống đi đi lại lại trong văn phòng mà nói.

Vương Ích đầu bên kia cũng nghe ra ý của Triệu Quốc Đống, chẳng qua lúc này y không thể lùi bước.
- Bí thư Triệu, chúng tôi tìm được một quyển sổ trong chỗ ở của Trương Mạn (Nữ nhân viên của Công ty xây dựng Hồng Phúc), bên trong ghi rất nhiều thứ có giá trị. Trong đó cung cấp rất nhiều đầu mối và chứng cứ cho hành động tiếp theo của chúng tôi.

Mặc dù qua điện thoại nhưng Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận rõ ràng sự vui mừng trong lòng Vương Ích. Chẳng qua Triệu Quốc Đống lại không hưng phấn được mà thay vào đó là sự lo lắng. Tình hình đã bắt đầu mất khống chế khi Lý Hiểu Bình đột nhiên bị cuốn vào.


Triệu Quốc Đống không phải muốn giữ cho ai, mà lo sẽ cuốn bên hệ thống giao thông tiến vào. Một khi lực lượng không đủ sẽ phải nhờ lực lượng trên Thị xã, như vậy cục diện sẽ không do hắn khống chế.

- Lão Vương, bất cứ hành động nào vượt quá phạm vi đã xác định thì anh phải báo cáo với tôi trước. Tôi không đồng ý, anh và lão Lạc không được tùy ý mở rộng. Đây là vấn đề nguyên tắc, anh biết không?
Triệu Quốc Đống lớn tiếng nói. Vương Ích là cán bộ từ Thanh tra Thị xã điều xuống thì kiểu gì cũng có chút suy nghĩ. Nhưng Triệu Quốc Đống phải nhắc y, y bây giờ là Thường vụ quận ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thì phải phục tùng phân công của Quận ủy.

Vương Ích hít sâu một hơi. Triệu Quốc Đống đây là nhắc y rằng hắn không phải là Bí thư Quận ủy mà còn là Thường vụ thị ủy, là Lãnh đạo thị ủy.

- Bí thư Triệu, tôi hiểu ý của ngài. Tôi có bất cứ hành vi nào vượt quá phạm vi xác định sẽ báo cáo với ngài trước để xin chỉ thị.

Triệu Quốc Đống lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nói:
- Lão Vương, mời anh tin tôi, tôi không muốn bao che cho ai. Trên thực tế tôi cũng hy vọng bắt hết đám sâu mọt ở Tây Giang, nhưng có chút tình hình anh cũng hiểu. Tây Giang không phải một vương quốc riêng, nó là Tây Giang thuộc Thị xã Ninh Lăng, là cục bộ thì nhất định phải phục tùng đại cuộc. Anh, tôi đều là Đảng viên nên phải nhớ vấn đề nguyên tắc của tổ chức.

Vương Ích bỏ máy xuống rồi suy nghĩ một chút, sau đó tìm nhân viên đáng tin cậy nắm chắc thời gian xác minh mấy vấn đề trong nhật ký của Trương Mạn kia. Triệu Quốc Đống chỉ yêu cầu y không thể tùy tiện có hành động, nhưng bên Ủy ban Xây dựng thì sẽ không thể thoát thân.

Vụ án liên hoàn này có cả Trưởng phòng giao thông Lý Hiểu Bình đúng là làm Vương Ích giật mình. Bảo sao Triệu Quốc Đống bây giờ như ngồi trên đống lửa. Từ đủ loại tin tức đủ làm cho y là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật nổi danh là người đi đầu trong chiến dịch chống hủ bại. Nhưng Bí thư Quận ủy chỉ sợ chưa chắc đã đồng ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui