Triệu Quốc Đống đi máy bay tới Bắc Kinh, lúc này Trường Xuyên đang đợi hắn.
Cùng đi với Trường Xuyên đến đón Triệu Quốc Đống còn có Phòng Tử Toàn mới từ Thái Nguyên bay tới.
- Trường Xuyên, chú nói năm nay nếu Năng lượng Quốc Toàn không chia cổ tức thì mọi người có thể có ý gì không?
Phòng Tử Toàn đứng ở bên ngoài cửa, hai tay nhét túi áo rồi thuận miệng hỏi.
Y mặc áo màu xám, cổ dựng đứng làm cho mặt của y trông khá âm u, rất giống đặc vụ của Quốc Dân Đảng.
- Tử Toàn ca, vì sao anh lại nói mọi người có ý kiến hay không? Chỉ cần hỏi anh em có ý kiến hay không là được.
Trường Xuyên cười nói:
- Chẳng lẽ Hứa Vĩ cùng Trường Khánh ca còn dám phản đối ý anh em? Cho bọn họ mấy lá gan cũng không dám. Về phần bên Thương Lãng thì chính xác mà nói bên em cũng không thiếu tiền, chia cổ tức cũng không ảnh hưởng mấy. Chẳng qua em đoán có lẽ anh em không quản đâu, do anh quyết định.
- Khổ mấy năm, hàng năm đều là vứt tiền xuống nước mà không thấy sủi tăm. Năm nay khó khăn lắm mới làm tốt, không chia chút cổ tức đúng là thấy có lỗi với mọi người. Hứa Vĩ còn chờ tiền lấy vợ, Trường Khánh mặc dù đã lấy vợ nhưng nhà cũng khó khăn mà. Hai năm trước khó khăn nên mọi người không nói gì, năm nay như vậy mà giả câm vờ điếc thì đúng là không ổn.
Phòng Tử Toàn cũng là người trọng tình cảm nên sợ làm mọi người vì việc này ảnh hưởng đến tính tích cực trong công việc. Nhưng nếu chia cổ tức thì lại nghĩ đến sang năm công ty còn cần đầu tư thêm nữa, mở rộng quy mô sản xuất, tài chính không quá đầy đủ nên y mới có chút do dự.
- Được rồi Tử Toàn ca, anh nếu cảm thấy không dễ thì đợi anh em tới hỏi là được mà.
Trường Xuyên cười nói. Y cũng không quản việc không thuộc về mình. Mặc dù Thương Lãng là cổ đông nss của Năng lượng Quốc Toàn, nhưng lúc đầu đã giao hẹn Phòng Tử Toàn toàn quyền phụ trách việc hoạt động của Năng lượng Quốc Toàn.
- Chỉ có thể như vậy thôi.
Phòng Tử Toàn gật đầu rồi nhìn một xe Land Rover đang chạy tới.
- Thằng ranh Đức Sơn cũng tới?
- Có thể không tới sao? Anh em khó khăn lắm mới có thời gian tới Thượng Hải, Nhị ca dám không tới sao?
Trường Xuyên nhìn theo và cười nói.
- Ha ha, Quốc Đống mà chú ý việc này sao?
Phòng Tử Toàn không cho là đúng nói.
- Anh ấy đương nhiên không chú ý nhưng Nhị ca em chột dạ.
Trường Xuyên cười nói:
- Nếu để anh em biết Nhị ca ở Thượng Hải mà trốn thì nhất định sẽ có phiền phức đấy. Cho nên Nhị ca mới ra vẻ quy củ để lừa Đại ca một chút.
Phòng Tử Toàn cũng cười nói:
- Thằng ranh Đức Sơn này cũng phong lưu đó chứ. Ừ, anh thấy đây là trên không nghiêm chỉnh, dưới mới theo. Quốc Đống mở màn, Đức Sơn chỉ là bị Quốc Đống làm hư.
- Ha ha Tử Toàn ca, câu này chỉ có anh mới dám nói ra, nhà em không ai dám nói chuyện này đâu. Hay là anh nhắc nhở đại ca một chút?
- Được rồi, anh của chú là người gì chứ, cần chúng ta nhắc sao?
Phòng Tử Toàn nghiêm túc nói:
- Quốc Đống muốn lên trời xuống đất là việc của y, chỉ cần không phạm pháp thì quan hệ với phụ nữ có sao chứ? Hơn nữa Quốc Đống lại nói đây là hai bên có tình cảm. Mẹ chứ, Đức Sơn phong lưu gọi là lừa gái, Quốc Đống nó lại nói đây là tình cảm.
Trường Xuyên nghe cũng cười phá lên. Cũng chỉ Phòng Tử Toàn mới dám nói chuyện không kiêng kỵ với Đại ca, sợ ngay cả bố mẹ cũng không dám phê bình Đại ca như vậy, càng không nói người khác ở trong nhà.
Mấy trợ lý bên cạnh đều có chút kinh ngạc vì ít khi thấy Chủ tịch cười to như vậy, cười vui vẻ như vậy.
…
Triệu Quốc Đống lúc này đang trên bầu trời sân bay Hồng Kiều Thượng Hải. Hàng ghế trước hắn là một tổ quay phim của công ty nào đó. Đoàn người đều vây quanh nịnh nọt một tên hói, có lẽ đây là đạo diễn.
Từ Bắc Kinh đến Thượng Hải, Triệu Quốc Đống chỉ nghe thấy mấy người này bàn tán. Tên đạo diễn có lẽ khó chịu vì ngồi khoang phổ thông nên sa sầm mặt lại, mắng cho cô trợ lý biên kịch một trận, cô gái này còn phải trốn phía sau lau nước mắt.
Triệu Quốc Đống không nhịn được thở dài một tiếng. Nhân viên làng phim ảnh Trung Quốc đúng là quá loạn, đủ loại người vào đó, còn có quy định ngầm gì gì nữa chứ?
Máy bay cuối cùng đã hạ cánh, Triệu Quốc Đống lúc này mới thả lỏng mình. Cả chuyến bay có mấy chỗ gặp luống khí lưu mạnh làm máy bay rất xóc, thi thoảng còn có tiếp viên hàng không yêu cầu mọi người ngồi im tại chỗ, thắt dây an toàn làm cho Triệu Quốc Đống hay đi máy bay cũng có chút khẩn trương, đừng có mà gặp phải chuyện tai nạn máy bay đó.
Ra sảnh, từ xa xa Triệu Quốc Đống đã thấy một xe Audi A 8 đứng phía sau một xe Mercedes-Benz S 6 0 0, đằng sau còn có một xe Land Rover bắt mắt.
Triệu Quốc Đống cũng biết Trường Xuyên bây giờ đã là người nổi tiếng. Mặc dù cố không nhận phỏng vấn nhưng có nhiều lúc không thể né tránh. Chuyện hôm nay đáng lẽ Triệu Quốc Đống chỉ muốn Trường Xuyên phái xe đến đón mình mà thôi, nhưng Trường Xuyên vẫn kiên trì đến đón hắn.
Tô Tình cô đơn đi phía sau hàng người. Ai cũng biết cô làm mất lòng đạo diễn. Chuyện vốn không lớn gì nhưng đạo diễn Tạ dạo này có tâm trạng không tốt nên dễ phát tác. Tô Tình bị đạo diễn Tạ mắng một trận nhưng không ai dám khuyên can.
Cũng may Xuân tỷ là người tốt, chỉ bảo cô đi phía sau, đừng có đi qua lại trước mặt đạo diễn Tạ, tránh đạo diễn Tạ tức giận là được.
Điều này cũng khó trách, người đầu tư đột nhiên yêu cầu đổi lại diên viên, mọi việc đã chuẩn bị xong chỉ chờ khởi quay, diễn viên sớm được xác định, ngay cả công tác chuẩn bị cũng làm xong, kịch bản diễn viên cũ cũng đã quen. Bây giờ đột nhiên yêu cầu đổi diễn viên cính, hơn nữa là đổi nữ diễn viên. Mà nữ diễn viên trước lại do chính đạo diễn Tạ tự chọn, điều này bảo sao đạo diễn Tạ không tức.
Nhưng đối phương là nhà đầu tư, nói không đổi sẽ ngừng. Không có tiền còn quay phim gì chứ?
Cô chỉ là trợ lý biên kịch nhỏ bé nên thành nơi đạo diễn Tạ trút giận. Ai bảo cô sơ sẩy may vé khoang phổ thông cho đạo diễn Tạ.
- Đạo diễn Tạ, ngài xem, giám đốc Chu đúng là rất coi trọng ngài. Ồ Mercedes-Benz 6 0 0, Audi A 8, phía sau còn là Land Rover. Nhìn qua là biết đến đón ngài. Tôi thấy chuyện này ngài nói chuyện với giám đốc Chu, không chừng có thể thuyết phục giám đốc Chu.
Một người đeo kính nhưng ánh mắt rất tốt. Y xoa xoa tay an ủi Đạo diễn Tạ mặt mày đang sa sầm, một bên gọi mọi người đi theo nhưng không chú ý có đoàn người đang đi về phía này.
- Đây là xe lão Chu phái tới đón chúng ta?
Vẻ mặt Đạo diễn Tạ tốt lên một chút, ít nhất lão Chu cũng nể mặt mình.
- Chắc là vậy rồi, giám đốc Chu nói chờ chúng ta ở đây mà.
Nhà sản xuất rút điện thoại rồi nhìn quanh nhưng thấy có vẻ không đúng. Cửa sổ xe mặc dù đóng nhưng rõ ràng có lái xe. Lái xe không xuống, cũng không có người tới đón mình là sao?
- Xin lỗi, mời tránh sang bên.
Hai người đàn ông mặc bộ véc rất nhẹ nhàng nhưng đầy nghiêm túc mời đoàn người bọn họ ra.
Nhà sản xuất lúc này mới hiểu mình đã nhầm. Nhìn đám người phía sau nhất định là chính chủ, mình vừa nãy sao lại nhầm lẫn lớn đến thế? Giám đốc Chu sao có thể phái mấy xe này đến đón máy bay. Dù Đạo diễn Tạ có chút tiếng tăm nhưng vấn đề là xe của giám đốc Chu chỉ là Mercedes-Benz 3 0 0, bói đâu ra mấy xe này.
Đoàn người cũng nhận ra điểm này nên có chút xấu hổ. Đạo diễn Tạ trầm giọng nói:
- Xảy ra chuyện gì, vứt chúng ta ở đây không ai quan tâm sao?
Nhà sản xuất có chút tức giận sang bên gọi điện, một bên vội vàng nói:
- Tôi đang gọi điện liên lạc. Khi lên máy bay tôi đã gọi điện thoại, bọn họ cũng nói nhất định đến đón đúng giờ, sao bây giờ lại không tới chứ?
Tô Tình có chút nhàm chán xách túi. Sớm biết như vậy đã chờ ở trong sảnh một chút. Mùa đông Thượng Hải mặc dù không có nhiều gió như ở Bắc Kinh nhưng vẫn rất lạnh. Mới chỉ ra ngoài trời một chút mà chân đã buốt. Nhìn nhà sản xuất là cô biết đối tác chắc không thể tới ngay được, chẳng lẽ ngồi xe bus ra thôi.
Đúng là buồn cười, mới đầu ai cũng cho rằng vị giám đốc Chu kia phái vài xe sang trọng đón đoàn, nhà sản xuất cũng thấy có mặt mũi. không ngờ thiếu chút nữa thành trò cười cho thiên hạ. Nhìn vẻ mặt của đạo diễn Tạ lúc này, xx vội vàng tránh khỏi tầm mắt của y. Trốn sang bên nếu không bị đối phương túm lấy không chừng sẽ mắng cô một trận.
Ồ, ai kia mà quen vậy? Tô Tình nhìn mấy người đang đứng cạnh xe Mercedes-Benz cùng Audi. Sao quen như vậy? Tô Tình dụi dụi mắt và há hốc mồm như không thể tin nổi.
Nhìn mấy người có vẻ rất thân thiết, từ xe Land Rover có một cô gái đeo kính, bịt khăn nhưng Tô Tình vẫn có thể nhận ra cô gái này, đó chính là ngôi sao ca nhạc, diễn viên rất nổi tiếng hiện nay – Lâm Tuệ.
Phòng Tử Toàn, anh dám.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...