Che lại ***g ngực phanh phanh loạn khiêu, Cẩn Du vội vàng hướng tiểu viện của mình mà chạy đi, hoảng hoảng trương trương, vài lần thiếu chút nữa là vấp phải bậc thang, chạy một hồi, cuối cùng y đành vịn vào trụ tử đầu hành lang mà bình phục hô hấp đang hỗn loạn.
Đây là làm sao vậy, y làm sao lại xuất thủ đánh hắn ni, kia chính là Vương gia, trước đây ở hí viên nơi nơi phải ứng phó chu toàn, bởi chỉ cần trong nhà có chút tiền, ai ai cũng đều là tâm cao khí ngạo.
Ngươi hơi một chút không thuận theo, không chửi mắng thậm tệ một hồi thì cũng là đánh đập một trận, y luôn luôn cẩn cẩn dực dực, tuy rằng đối động tác lỗ mãng của những người đó thập phần khó chịu, nhưng nhiều năm tập thành quen y cũng chỉ là cắn răng nhịn, không đi đắc tội bọn họ.
Đến bây giờ, không ra tay thì hảo, vừa ra tay vậy mà đánh một Vương gia, nhìn hắn biểu tình kinh ngạc, hiển nhiên là chưa từng kinh qua chuyện như vậy. Hiện tại sợ rằng đã nổi trận lôi đình đi, tuy rằng bình thường người nọ tính tình luôn luôn ôn hòa như nước, nhìn không ra một chút hung ác, nhưng thân là Vương gia, nổi giận lên nhất định cũng là rất lợi hại.
Thế nhưng, ai vừa mới nhượng y….
Nghĩ đến hôn nhẹ lúc nãy, Cẩn Du không nhịn được dùng đầu ngón tay nhẹ chạm vào địa phương vừa bị người nọ hôn qua, xúc cảm của ngón tay không có mềm mại như đôi môi người nọ, độ ấm cũng không có cực nóng như của người nọ,
Chỉ là như vậy nhẹ nhàng mà chạm mấy cái, thậm chí không tính là một cái hôn chân chính, thế nhưng lại không khiến y có cảm giác chán ghét đến buồn nôn như đối với những kẻ khác, so với trước đây càng khiến cho đầu y mê muội hoa mắt, khó có thể tự kềm chế.
Vừa nãy hai người dựa vào gần như vậy, Cẩn Du cũng có thể ngửi được hương tử mộc đàn nhàn nhạt trên thân người nọ tản ra, hỗn hợp đặc biệt có vị đạo dương cương, so với kia mị dược càng hoặc nhân
Cẩn Du càng nghĩ khuôn mặt càng hồng, trên người có chút nóng, lắc đầu tựa như muốn đem tưởng tượng kì quái trong đầu toàn bộ ném ra. Y lấy lại bình tĩnh, quay đầu lại nhìn Nghiêu Hi cũng không có đuổi theo, ngực mơ hồ có chút thất vọng, nghĩ nhất định là y chọc hắn không vui, trong lòng liền không yên, muốn trở lại giải thích, lại chẳng biết nói cái gì, y liền dứt khoát tiếp tục hướng phía trước mà đi.
Khi Cẩn Du ủ rũ lắc lư đi tới trước cửa phòng sư phó thì trời đã hoàn toàn tối lại, ngẩng đầu nhìn thấy trong phòng sư phó hé ra ánh lửa màu vàng cam, ngực có chút ấm áp, muốn khẩn trương nhào vào lòng sư phó, đem cảm giác kì quái trong ngực y hết thảy nói cho người nghe, sư phó nhất định có thể nói cho y, y rốt cuộc là làm sao lại như thế.
Bước nhanh vài bước, mắt thấy sắp chạm đến đại môn, thân thể lại bị một cổ lực lượng mạnh mẽ lôi về phía sau, rơi vào ***g ngực rộng rãi của người nào đó.
Nghiêu Hi lấy lại tinh thần, cũng do dự một lúc, đứng ở tại chỗ bình tĩnh phân tích một cái tát này đại biểu hàm nghĩa gì, lúc đó biểu tình chăm chú kia của hắn thận trọng không thua gì khi ở trên triều đường bàn chuyện quốc gia quyết sách. Cuối cùng, hắn thực sự sờ không rõ đầu mối, liền đơn giản đuổi theo định bụng nói một lần rõ ràng, hà tất làm như tâm tính tiểu nữ nhi, đoán tới đoán lui.
Chờ lúc đuổi kịp thì Cẩn Du đã đi vào trong viện, Nghiêu Hi vốn định mở miệng gọi lại Cẩn Du, sau đó bỗng nhiên phát giác trong phòng có chút thanh âm kỳ quái, giống như là người nào đó phát sinh tranh cãi. Nghiêu Hi lúc trước nhiều ít cũng tập chút võ nghệ, nghe nhìn so với thường nhân minh mẫn hơn chút, thấy Cẩn Du bỗng hướng bên trong đi đến, liền bước lên phía trước kéo y lại.
Cẩn Du không nghĩ tới Nghiêu Hi sẽ đến tìm mình, ngực âm thầm có chút mừng rỡ, nhưng lại không biết làm sao đối mặt, giữa lúc xấu hổ, lại thấy Nghiêu Hi ngón trỏ đặt ở bên mép, đối y làm một cái động tác chớ có lên tiếng.
Cẩn Du không giải thích được, không biết người nọ lại đang làm cái gì, vừa định mở miệng hỏi, y đã bị kéo đến xa vài bước trước cửa phòng, nhìn hắn nghiêng thân thể, đem lỗ tai dựa sát trên cửa, nhất thời đã minh bạch mục đích của người nọ.
Cẩn Du đối loại này hành vi vụng trộm này thập phần khinh thường, vừa muốn lên tiếng ngăn lại, đã thấy Nghiêu Hi cau chặt lông mày, thần sắc ngưng trọng. Cẩn Du lo lắng sư phó ở bên trong, vội vã cũng học bộ dáng Nghiêu Hi, đem cái lỗ tai dán ở trên cửa, hoàn toàn không để ý chính y vừa mới đối loại hành vi như vậy miệt thị. ( vợ chồng nhà này nhìu chiện ớn)
Nghiêng tai lắng nghe, thanh âm nói chuyện bên trong thập phần nhỏ, Cẩn Du căn bản nghe không được cái gì, tiếp theo, cảm giác người bên trong trầm mặc lại, thập phần an tĩnh, chỉ có thanh âm vải vóc ma sát rất nhỏ.
Đột nhiên, ba, một tiếng, thanh âm thanh thúy dễ nghe nhượng hai người ngoài cửa đều nghĩ thật là quen thuộc. (=]]~~)
Chỉ cố nhớ lại, ngược lại không chú ý có người bước nhanh đi tới cạnh cửa, cửa bị một lực mạnh mẽ từ bên trong mở ra, hai người tập trung nhìn vào. Trương Sở Phong hắc nghiêm mặt đứng ở cửa, chỉ là có một bên mặt hiện ra rõ ràng chưởng ấn màu hồng, nhượng mặt hắn hiện tại là bên đen bên hồng, thập phần buồn cười, cũng là thập phần khiếp sợ nhìn bọn họ.
Trương Sở Phong không ngờ tới bên ngoài có hai người nghe góc tường, hơn nữa trong đó còn có một Vương gia đức cao vọng trọng. Nghĩ đến vừa vặn chuyện xấu bị người khác nghe được, trên mặt lại đen vài phần, thế nhưng sau đó trong lòng liền bình thường trở lại, bởi vì hắn tại trên mặt Vương gia thấy được ấn ký tương tự mình. ( Trương Sở Phong: Đồng chí!!!)
Hai người đồng mệnh tương liên không khỏi vờ vịt đến hỗ trợ lẫn nhau. Nghiêu Hi cười sang sảng, giống như cái gì cũng chưa từng phát sinh mời Trương Sở Phong nâng chén đối ẩm, Trương Sở Phong lòng cũng đang đau nhức một phen, hai người ăn nhịp với nhau, ăn ủi lẫn nhau.
Chờ hai người kia đi rồi, Cẩn Du thấp thỏm tiêu sái vào trong phòng, thấy sư phó trường phát thả trên vai, vạt áo có chút mở lộ ra khuôn ngực trắng noãn, ngực trên dưới phập phồng phập phồng, hô hấp hỗn loạn, môi thủy nhuận ướt át, Cẩn Du thấy không khỏi sửng sốt
Thật không nghĩ tới sư phụ còn có một mặt mị nhân như vậy, không hổ năm đó là tiểu đán nổi danh nhất.
” Sư phụ?” Cẩn Du mở miệng, đánh vỡ đánh vỡ yên tĩnh trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...