Lâm Mộc Báo Thù
Bởi vì hầu hết bọn họ đều đã hoàn thành chương trình huấn luyện giai đoạn đầu của Lý Phong.
Người bình thường không thể hoàn thành chương trình huấn luyện mà Lý Phong lập nên ban đầu trong vòng mười phút.
Sở dĩ nói mười phút là để cho bọn họ cảm nhận được sự áp chế mạnh mẽ.
Thúc đẩy họ ra sức huấn huyện.
Trên thực tế, chỉ cần họ hoàn thành nó trong vòng hai mươi phút, thì đã được coi là đạt tiêu chuẩn rồi.
Dự án huấn luyện thứ hai rất đơn giản, rất thô bạo.
Có nghĩa là mỗi người mang theo quả tạ 100 kg.
Chạy cự li dài theo lộ trình do Lý Phong thiết kế trong vòng hai ngày.
Trong quá trình này, họ có thể tự tìm nguồn nước.
Nhưng ngoại trừ nước ra thì không được ăn bất cứ thứ gì khác!
Lúc này, đám người Trương Bằng Phi giống như những kẻ hoang dã chạy từ trên núi xuống.
Tiếng gầm của mỗi người bọn họ đều giống như một con thú!
Họ rống lên, giang hai tay ra, lao vào kẻ thù một cách điên cuồng!
La hét! Kêu la đau đớn thảm thiết!
Lần này đám người Trương Bằng Phi ra tay ghê gớm hơn tất cả những lần trước đó.
Đấm, xương cốt vỡ vụn!
Đá, người bay đi!
Mạnh Tiểu Quân chỉ có thể trơ mắt nhìn mười mấy cao thủ mà hắn đem từ An Hải tới bị hạ gục.
Giống như bao cát, mặc cho đám người kia điên cuồng đánh đấm!
Chương 117: Một viên đá
Chúng là cái thứ gì vậy chứ?
Chúng từ đâu đến?
Mạnh Tiểu Quân sốc nặng.
Hắn chưa bao giờ nhìn thấy đám người nào kinh khủng như vậy.
Nếu những thứ này xuất hiện trên Internet, thì thậm chí hắn sẽ nghĩ rằng đây là những bóng ma từ địa phủ ấy chứ!
"Anh Phi, anh Phi! Không được đánh thằng này!"
Người thanh niên vừa nói chuyện điện thoại với Lý Phong vội hét về phía Trương Bằng Phi.
Lúc này, Trương Bằng Phi đang nắm lấy cổ áo của tên côn đồ trong tay, nhấc cả người hắn lên.
Nắm đấm của Trương Bằng Phi sắp sửa đánh vào mặt đối phương đến nơi rồi.
Lãnh phải cú đấm này, thì ít nhất sống mũi cũng sẽ bị gãy đấy!
Trương Bằng Phi quay đầu nhìn cậu thanh niên: "Vương Tiểu Thất, tại sao ông đây không thể đánh hắn?"
"Vừa rồi thằng này gọi điện cho Lý Phong, nói rất nhiều lời xúc phạm giám đốc của chúng ta, phải giao thằng này cho Lý Phong!"
Trương Bằng Phi nghe thấy thế, liền cảm thấy rất hợp lý!
Vì vậy, anh ta lập tức dùng dây trói tên này vào chiếc cột bên cạnh.
Sau đó dẫn thuộc hạ lao thẳng về phía văn phòng!
"Đừng tới đây!"
Lúc này, Mạnh Tiểu Quân hét lên một tiếng.
Mấy tên thuộc hạ trong văn phòng đã ngay lập tức bắt Hứa Mộc Tình và Trương Hiểu Bình lại.
Mạnh Tiểu Quân thậm chí còn rút một con dao ngắn từ thắt lưng, kề lưỡi dao sắc bén vào cổ Hứa Mộc Tình.
"Nếu đứa nào dám tiến lên một bước, tao sẽ cứa một đường vào cổ giám đốc Hứa xinh đẹp ngay lập tức”.
Nghe thấy thế, đám người Trương Bằng Phi lập tức dừng lại.
Lúc này, tất cả bọn họ đều thở hồng hộc.
Họ giống như những con thú trên bờ vực của sự điên cuồng, nhìn chằm chằm vào chúng!
"Nếu chúng mày dám đụng đến một sợi lông tơ của chị dâu chúng tao, thì đừng thằng nào mong được sống”.
Nghe thấy tiếng gầm như dã thú của Trương Bằng Phi, Mạnh Tiểu Quân lại bật cười.
"Đồ ngu, mày có biết tao là ai không?"
"Tao là em của Mã Nam Lăng ở An Hải, mọi người ở An Hải ai cũng phải gọi tao là cậu hai đấy!"
"Lũ người hoang dã chúng mày dám uy hiếp tao.
Tao chỉ cần gọi một cú điện thoại thì hàng trăm anh em ở An Hải sẽ tới đây ngay
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...