Khi Trạch Nữ Xuyên Qua Thành Nam Phụ
Qua cơn kích tình, An Kỳ yếu đuối nằm trong lòng Cung Vô Ưu, khắp người đầy vết xanh tím miệng thở dốc nhìn đến đáng thương. Cung Vô Ưu thỏa mãn miệng còn vươn ý cười. Đối tay xoa vùng lưng trắng trải đầy dấu hôn giúp An Kỳ thuận khí.
An Kỳ vì mệt mỏi mà thiếp đi, tay vòng qua hông Cung Vô Ưu khuôn mặt cọ vào lòng anh ngủ say. Ôm chặt người tình trong lòng. Anh nghĩ xuyên như thế này không tệ, có mỹ nhân hầu hạ, có cả tiền bạc lẫn quyền lực thực sự là không còn gì hối tiếc. Có người muốn như anh mà không được đó ( chưa biết nha, truyện còn dài...* cười gian* )
____________(=*_*==)_______________
Trong căn phòng kiểu Âu xa hoa. Chiếc giường King rộng lớn để giữa phòng có vẻ kiêu căng ngạo mạn. Hai thân hình lõa thể ôm nhau không khe hở. Cung Vô Ưu an tỉnh nhìn người trong lòng đôi tay xoa môi đỏ thẳm sưng của An Kỳ do bị dày vò hôm qua. Tiểu miêu nhi bị phá rối giết ngủ không ngừng cọ người, cựa quậy trên người Cung Vô Ưu. Khiến lão nhị vào buổi sáng nhạy cảm nổi lên phản kháng.
Lắc đầu, nếu bây giờ mà ăn tiểu miêu này có lẽ sẽ làm cậu đau đớn mà bỏ chạy mất, vậy không phải phúc lợi của anh sau này sẽ giảm đi rất nhiều sao.
Nhẹ nhàng xuống giường, đắp chăn. Hôn lên trán An Kỳ. Thân hình cường tráng không che bước vào nhà tắm.
Tiếng nước chảy vang ra ngoài An Kỳ mơ màng xoay người cảm thấy toàn thân không có sức lực, đặc biệt vùng hông vô cùng đau đớn, đưa tay vỗ trán. Cậu nhớ đêm qua đi với cậu chủ có uống một chút nước ngọt ( thụ bị dụ rồi cưng. Đáng thương ).
Sau đó không nhớ gì. Hình như là cậu chủ đưa cậu về, sao đó.... Nghĩ đến đây An Kỳ thấy không ổn không phải là cậu đã làm gì cậu chủ rồi chứ oa oa không được, nếu bị ghét thì sao. Cậu không muốn, cậu rất thích cậu chủ mà.
Hoảng hốt, cậu nhanh chóng bước xuống giường. Cảm thấy chân run rẩy, hông còn rất đau như bị xe cán qua. Gió thổi tới khiến An Kỳ hơi rùng mình, cúi xuống thấy trên người không một mảnh vải che thân. Từ cổ đến đùi đều có dấu tím hồng như bị ai đánh. Tiểu huyệt còn chảy ra dịch trắng đục. Hai mắt đỏ lên không phải cậu bị bệnh nan y chứ sao lại bị tiêu chảy, lại là màu trắng. Nước mắt đưa nhau rơi xuống, co người vào tường nhìn vô cùng đáng thương. (Anh ngây thơ quá. Yêu Yêu )
Cung Vô Ưu tắm xong bước ra, nhìn lên giường không thấy người thương đâu chân mày nhíu lại, còn nghe thấy tiếng khóc, bước đến góc giường thấy An Kỳ đáng thương có người lại nhé đứa trẻ bị bỏ rơi. Đến bên cạnh khẽ khéo An Kỳ vào lòng. Tay xoa đi hai hàng nước mắt. Mở miệng an ủi.
“ Tiểu An ngoan không khóc, nói chi anh biết chuyện gì nào? “.
“ Cung thiếu, có phải An Kỳ sắp chết rồi phải không “ An Kỳ uỷ khuất khóc lớn.
Nghe vậy Cung Vô Ưu nhíu mày, vẻ mặt lo lắng.
“ Tiểu An không sao nói cho anh biết có chỗ nào không khỏe ?”
“ Cung thiếu, toàn thân rất đau, rất khó chịu. Còn...Còn bị...,“ khuôn mặt đỏ lên. An Kỳ đưa tay chỉ vào đống tinh dịch chảy ra ban nãy. Làm Cung Vô Ưu hiểu ra. Giọng cười trầm thấp vang lên. Chia kịp phản ứng An Kỳ đã bị Cung Vô Ưu cướp lấy hơi thở. Kinh ngạc, hai mắt An Kỳ trừng lớn, mở miệng lúc đó Cung Vô Ưu thừa cơ đưa lưỡi vào, gậm nhấm hương vị ngọt ngào, lưỡi đảo quanh vùng răng. Khám phá mọi góc cạnh trong miệng, đến khi An Kỳ khó thở mới luyến tiếc buông mỹ vị tạo nên sợi tơ bạc dâm mỹ.
Bế An Kỳ lên ôm vào phòng tắm, để cậu nằm trong bồn nước nóng. Cởi khăn tắm ngang hông, bước vào. An Kỳ từ khi đưa vào trong nước đã hoàn hồn, nhưng thấy cự vật to lớn nổi đầy gân xanh đang giương oai với mình. Lắp bắp nhớ đến một số việc hôm qua. Làm máu dồn lên mặt hai má đỏ bừng cả cổ cũng đỏ theo.
Mỗ đã hiện thân xin chào các tuấn nam mỹ nữ
Người ta thường nói trong 2 công sẽ có một đứa thụ hị hị
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...