Kế Hoạch Của Thần Cupid
…………cũng độ chiều tà… tụi nó đến đc ngôi nhà Face…
Pupu chạy thẳng vào nhà… xem đủ thứ… nghía đủ chỗ… rồi nó bảo Dudu xách vali vào phòng có màu hồng cho nó…
Dudu em vừa fải thôi nha… biết anh lên tới đây mệt lắm ko hã… lần đầu anh làm việc nặng đến vậy đấy… lại đây đem phụ anh vào phòng coi……
Pypy khoan… trước tiên ..chúng ta nên chia phòng ra..…
Zyzy để em chia cho nà… ở đây có tất cả 5 phòng… mà lại tới 9 người… Kid và Zun, cùng trường sẽ ở cùng 1 phòng… tui,Sansan sẽ ở cùng 1 phòng… Anna và Pupu 1 phòng… còn 2 phòng 3 người tự chia đi… thuj… Sansan em đem vali vào phòng đi …
Pypy hay là Kankan, mày ở 1 mình đi nha… tại hok ai ngủ đc với mày đâu… đạp rớt giường sao… ok … vậy đi… hơxxx… lần đầu tiên trong đời ngủ cùng phòng với em trai.... nó chán nản vì ko đc thoải mái…
Cũng chiều… tụi nó ai về phòng người nấy…
Dudu bây giờ nó mệt mỏi lắm rồi… vác cả 3 cái vali… đã ko đc gì.. lại fải bận tâm đến con nhỏ… coi nó đang ở đâu.. làm gì… mệt chưa… hay là sao đó… ko ngờ 1 công tử hết đổi hoàn hảo như vậy lại bị đánh gục bởi 1 con nhỏ từ vịt con hoá thiên nga… J
Nó thả người xuống giường… thoải mái… nhắm mắt mà nghĩ lại .. 3 tháng wa nó như thế nào… chợt rùng mình… ko nhận ra mình thay đổi nhanh đến vậy… cười hạnh phúc… cho những gì mình làm… ko hối hận…
Bây giờ cũng 6h… 4 con nhỏ lon ton xuống bếp trổ tài nội trợ…
Zun và Kid cũng muốn tham gia… phụ giúp các wí cô… còn 3 thằng kia… tốt nhất nên ở trong phòng… ko thì hỏng việc của người ta…
Tụi nó hăng say nấu nhiều món ngon.. với số lượng thức ăn có sẵn trước khi tụi nó đến nơi…
Kid Sansan, chút nữa anh sẽ mở hàng cho ha../…
Sansan ok.. nó cười rạng rỡ…
Pupu đừng có hối hận đấy… háhá …
Zun sao thế… bộ ko ngon àk …
Zyzy ko fải ko ngon, mà nói chung là đừng nên thử .. híhíhí … nó cười đa nghi…
Anna vậy hok ai mở hàng cho em hết àk..… mặt ngây thơ..
Zun hihi… nếu ko ai mở hàng… anh sẽ tình nguyện… đc ko nhỏ.. nó cười…
Anna cười đáp trả,.. nhưng nó cũng 1 phần muốn Kankan dùng món nó nấu…
Rùi cũng 7h.. các món ăn thơm phức… đc bày trí trên bàn ăn,…
Lúc này 2 thằng lộ diện… Kankan và Pypy bước xuống lầu với cách ăn mặt hết đổi mát mẻ… nhìn những cơ bắp lộ rõ… hấp dẫn nhắm ấy nhá… Kid và ZUn cười… vì bây giờ..thân thể tụi nó đã bẩn cả rùi… ko muốn mọi người chờ… 2 thằng vào bàn lun…
Ngồi cũng 5 phút… vì còn thấy thiếu 1 người…
Pupu bực bội Dudu đâu rùi nhĩ……
Pypy cũng hok biết nữa… hồi nãy đi xuống thì thấy nó đang ngủ… chắc mệt… 3 cái vali … hết đổi nặng nề với nó mà …
Pupu lo lắng… chạy lên lầu xem nó sao rồi…
…cửa phòng ghép hờ…
Pupu anh àk… Dudu…… nó đẩy cửa vào…
Dudu đang nằm trên chiếc giường… trông nó mệt mỏi lắm…
Pupu Dudu… anh sao vậy……
Nó đi lại rồi…lay người… xờ trán…
Pupu hốt hoảng nóng wá… …
Dudu mơ màng lạnh……
Pupu lo lạnh… anh lạnh hã…… nó như sắp khóc ó…
Dudu Pupu hã……
Pupu uhm… em… Pupu.. anh có sao ko …
Dudu ko biết nữa… nhưng mà… trong người anh khó chịu... chóng mặt … lạnh … nó nói với hơi yếu…
Pupu vội chạy lại ngăn kéo… kiếm nhiệt kế…
Pupu hốt hoảng chập 2 39 độ … ko đc rồi… fải hạ nhiệt..
Nó chạy vội đi xuống bếp lấy đá… mà chẳng để mắt đến bàn ăn… ai hỏi ccũng hok trả lời… mỗi lần có việc gì nguy cấp… là nó chẳng nói lấ lời nào.. chỉ im lặng mà cố thực hiện…
Sansan chắc là có chuyện gì rồi… lên xem Dudu thế nào rồi…
Rồi tụi nó lên xem…
Pupu mọi người cứ ăn trước đi, Dudu để tui lo đc rồi……
Rồi ai nấy đi xuống… để khoảng trống cho tụi nó…
Nó chạy đi lấy khăn lạnh… đắp trán… hạ nhiệt cho Dudu…
Pupu sao lại như vậy chứ…… nó wá đồi sợ hãi…
Lấy nhiệt kế đo lại lần nữa 39 độ ko đổi.. nó càng lo hơn… chạy vội xuống bếp tìm thuốc hạ sốt… rồi lại vắt chân chạy lên lầu…
8h hơn…
Khăn lạnh bây giờ chuyển thành khăn n1ong mà vẫn chưa hạ sốt…
Pupu chạy xuống phòng ăn…
PUpu sao anh ấy ko bớt chút nào vậy nó lo lắng…
Kankan ảnh ít khi bệnh… nhưng bệnh rồi thì khó chữa… bởi vậy… ko có osin… tụi này đành bó tay… nhờ chị Pupu nhà ta vậy… nó chấp tay năn nỉ…
Pupu lại cong chân vắt chạy lên lầu… mở cửa sổ cho thoáng… đi pha nước chanh cho thằng này uống…
Dudu anh ko uống đâu.... nó vẫn còn mệt lắm…
Pupu ko muốn thì sao khoẻ lại cơ chứ… uống đi…nhanh… có nữa ly àk nó cố dụ thằng này uống…
Vì Pupu, nó ráng uống hết ly nước chanh… nhưng vẫn sốt như thường… người nó nóng hừng hực…
Bây giờ cũng 10h rồi… mồ hôi con nhỏ nhuể nhoải… nó lê thân đi xuống…
Pupu Anna… hôm nay… mình chăm sóc cho hắn… cậu nhủ 1 mình nha… àk Pypy… anh sang ngủ với Kankan đi nha… Dudu đang bệnh nặng.. rồi cái mặt bơ phờ, cái xác ủ rũ… nó lại lên phòng Dudu…
Ngồi đó chờ đợi.. nó chống càm bên chiếc giường… nhìn Dudu ngủ…
Pupu wã thật… anh lúc nào cũng rực rỡ …chói sáng như vậy sao… con gái trong trường… ko yêu anh mới thấy lạ… còn em… chẳng biết nữa… chắc là ko đc đâu… chị Zyzy… khó tính lắm… anh fải trải wa 3 ãi mới có thể wen em đấy… mà chắc gì… anh thix em cơ chứ… bây giờ.. trong lúc anh ngũ… em kể chuyện cho anh nghe nha.. nhỏ lấy giọng và bắt đầu câu chuyện…
Pupu lúc trước… khi vừa vào lớp 10… có 1 tên nhóc… thix em lắm đấy… có điều là ko đẹp và chói sáng như anh thôi… hắn chấp nhận điều kiện trãi wa 3 ãi của chị Zyzy để đc wen em… tiết là sau 2 cửa… cửa cuối… hắn thất bại đấy… hihi… vui ko… có muốn biết cửa thứ 3 là gì ko… đánh nhau với chị ấy đấy… haha… ko dễ đúng hok... anh như vậy… đời nào có thể đánh bại chị em đúng hok nà… nó vừa kể rồi tự cười 1 mình…
Pupu anh có nhiều người hâm mộ như vậy… hoàn hảo như vậy… mà lại fải va vào 1 con ngốc như em… xui cho anh wá ha… hihi… nhưng mà… đối với em… đc gặp anh… đó là 1 điều hạnh phúc… ko biết gì sao.. khi nào… từ bao giờ… em đã…đã… nó chợt im bặt… ko nói đc…
Dudu bây giờ nó nghe tất cả… nhưng nó vẫn im lặng chờ đoạn kết của con nhỏ…
Pupu lấy hết dũng khí em… đã… ( nói nhỏ )…thix anh rồi… …nó cười hạnh phúc… vì đã nói ra tất cả…
Ngón tay nó… đặt lên sóng mũi cao vút của thằng con trai… rồi cứ từ từ rà theo đường sóng mũi… nó ngây thơ… lướt cái ngón tay như thế cho đến khi nó chạm vào bờ môi thằng này.. giật mình rút ngón tay lại… tim nó đập nhanh hơn…
Pupu sao môi anh lại mềm mịn đến vậy cơ chứ,… con trai gì đâu.. sao giống con gái vậy ko biết…… nó ganh tị…
Cứ thế… nói eậy phá đủ trò… cho tới 1h đêm… đi lấy nhiệt kế.. đo lại… “ 37.5 độ”… nó nhãy cỡn lên vui mừng…
Pupu zeze… cuối cùng thì Pupu ta đã thành công, chăm sóc 1 bệnh nhân boy đầu tiên… thành công vang dội… kàkàkà ăn mừng bàn thắng đc ghi vào lúc 1h… nó mệt mỏi… ngồi bên chiếc ghế cạnh giường… mơ màng mơ màng… rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay… chỉ còn 1 người… bây giờ ko thể ngủ đc… vì cảm động… vì lần đầu tiên nó đc 1 đứa con gái chăm sóc… vì nó biết đc 1 người đã thix nó thật lòng… vì nó cũng bắt đầu…
Cố ngồi dậy… nó bế con bé lên giường của nó… rồi lẳng lặng lấy chăn gối trong tủ ra… nó nằm dưới giường… để con nhỏ ngon giấc trên chiếc giường của nó… với tay tắt đèn… nó ngủ…
Phòng Kankan & Pypy…
Pypy Kankan.. em ngủ chưa… …
Kankan chưa.. có gì ko 2 …
Pypy dạo này.. em sao vậy… chuyện gì làm em bận tâm đến nổi ko nổi vậy [ Kankan nó ko bao giờ ngủ trễ, 9h là đã ngủ rồi, nếu ko bận đi chơi tại các vũ trường]..
Kankan àk… tại chỗ lạ… em ko ngủ đc thôi…
Pypy nói 2 nghe xem… đừng dấu nữa..…
Kankan ấp úng uhm… àk… uk… vì con nhỏ đó…
Pypy Sansan àk… với Kid hã....
Kankan em lo, ko biết thằng đó có làm gì ko, Cupid có việc rồi, ko thể lúc nào cũng kè kè bên chúng ta hỗ trợ… em đang lo là Kid có giỡ trò gì ko, em cảm giác ko ổn …
Pypy uhm… biết là vậy… nhưng nếu em ngăn cản con nhỏ ko đc đi chung với Kid thì điều đó khiến Sansan càng xa em hơn thôi… chuyện gì tới cũng sẽ tới thôi… …
Chợt Kankan nó cười to haha… hok biết… từ khi nào… 3 anh em ta lại để ý đến những chuyện này nhĩ… từ khi nào biết nghĩ cho người khác… bây giờ… em mới bắt đầu thấy lạ..…
Pypy cười mỉm từ khi… 3 con nhỏ … bước vào cuộc sống của 3 anh em chúng ta… …
Kankan lặng đi tại sao như thế… ???…
Pypy chắc là định mệnh… nó thở dài..
Rồi 2 anh em nó ngủ thiếp đi… mọi thứ trở nên tỉnh lặng… xung quanh ngôi nhà trên đỉnh nói Fufu…
Tình cảm của tụi nó… sẽ đi đến đâu… sẽ có chông gai ko… hay là 1 con đường thẳng…ko thể biết trước đc… Dudu và Pupu, tình cảm của tụi nó có chắc là tình cảm thật… hay Dudu… nó muốn đùa giỡn… còn Kankan… những biểu hiện ghen tuông của nó… có fải là minh chứng cho tình yêu của nó không… ???,…vẫn là dấu chấm hỏi ọi chuyện…
5h sáng….
Ánh nắng len lõi wa các ô cửa kính… chiếu sáng khắp phòng… tiếng chim chóc… muôn thú …làm tụi nó cũng chờ vờ tỉnh… Pupu mở mắt ra… ngạc nhiên…
Pupu sao kì vậy … Dudu đâu rồi… sao mình nằm ở đây.. nó ưỡn ngực ngáp dài… rồi đặt chân xuống giường…
Va phải cái gì mềm mềm… nhưng mà nó chẳng để tâm…. Bước xuống …
Dudu la ááááááá…… bây giờ con nhỏ mới hoàng hồn… nhìn xuống..
Pupu hoảng hốt Dudu…… nó vội bỏ chân xuống khỏi cái ngực thằng này… ngồi xuống…
Pupu sao anh nằm đây vậy.. sao ko nằm trên giường vậy …
Dudu cũng khuya… tỉnh zậy,,,… thấy em nằm đó… ko lẽ con trai để con gái zậy àk… nhường chỗ cho em chứ sao…..
Pupu òh… hihi… …
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...