Edit: Ishtar
Beta: Tuyết Nhi
Ngày hôm sau Đinh Đồng so với anh tỉnh dậy sớm hơn, tay chân nhẹ nhàng ra khỏi phòng gian, đối diện liền gặp phải Cù Văn Thanh từ phòng khách đi ra.
“Sớm a! Xin hỏi ba muốn ăn cái gì bữa sáng?”
Cù Văn Thanh thủ sẵn áo cúc áo,“Không cần, lái xe đã ở cửa chờ tôi .”
“Ách...... Con đây đi gọi anh ấy ra!”
Cô vừa muốn xoay người đã bị gọi lại,“Không cần, chờ nó tỉnh về sau nói cho nó một tiếng là được. Đúng rồi, phiền cô nói với nó, nếu rảnh vẫn là về nhà đi, đừng lại ở bên ngoài lêu lổng.” Nói xong lập tức xuống lầu mở cửa đi ra ngoài.
Căn phòng cực lớn lập tức lại khôi phục im lặng, Đinh Đồng xuống phòng bếp, đem gạo a ngâm một buổi tối đổ vào trong nồi chậm rãi nấu , người liền ngơ ngác nhìn bên trong ùng ục ùng ục.
Cô chưa từng nghĩ tới sẽ cùng với Cù Nhiên thiên trường địa cửu(có thể hiểu sống đến đầu bạc răng long) sau này, nhưng bị ba đối phương trực tiếp phủ định như vậy, trong lòng dù sao cũng có chút không thoải mái . Cô biết bản thân không thể so với những cô gái gia cảnh bình thường thân thế tốt đẹp, của cải trong sạch, nhưng là nếu...... Chính là nếu, nếu như cô có cha mẹ, có lẽ cô cũng có thể sống thoải mái tự tại một ít đi?
Cù Nhiên ở phòng bếp tìm được cô, từ phía sau đem cô ôm lại “Ba anh khi nào thì đi ?” Vừa rồi nhìn đến khách phòng cửa mở ra, hắn đi vào nhìn thoáng qua, phát hiện ba đã muốn rời đi.
“Em vừa mới rời giường, ông không để cho em gọi anh.”
“Ông ấy...... Không nói với em cái gì chứ?”
“Nói là bảo anh có rảnh thường về nhà đừng ở bên ngoài lêu lổng .” Cô cúi đầu dùng thìa ở trong nồi đảo đảo, chi tiết nói cho anh.
Cù Nhiên vừa nghe đến về nhà liền cảm thấy đau đầu,“Mỗi lần trở về mẹ anh đều lải nhải không để yên, không muốn đi! Sợ chết !”
“Có người nhớ kỹ không tốt sao?”
“Đương nhiên không tốt!” Có cái gì tốt?! Mỗi lần đều là mấy câu đó,“Con lớn rồi” “Con sớm một chút cưới vợ đi” “Con gái gia đình nào đó không tệ, các con gặp mặt đi” “Nhà ai đó lại thêm một tiểu tôn tử” “Tiền đều kiếm không hết”...... Thật sự phiền chết!
“Đó là bởi vì anh chưa từng mất đi, cho nên cảm thấy hết thảy đều là đương nhiên ! Anh không biết kỳ thật có thể có một gia đình là chuyện tốt biết bao......”
Cù Nhiên cảm giác có chút không thích hợp, tắt bếp đem cô chuyển lại đối mặt chính mình “Có phải ba ta đã nói với em cái gì hay không?”
“Không có!” Cô lắc đầu, ngửa đầu đối với anh cười “Thời gian dài như vậy hình như em chưa thấy anh trở về, dù sao hôm nay anh cũng nghỉ, không bằng anh về nhà đi thôi!”
“Này...... Em thật sự không đem lời nói của anh để vào trong đầu ?!” Hắn hung hăng trừng cô “Ngày hôm qua anh nói như thế nào , muốn em cùng anh hôm nay đi ra ngoài!!”
“Bên ngoài lạnh chết, đi ra ngoài có gì vui !”
Toàn bộ kế hoạch đều bị cô một câu làm xáo trộn, tâm tình tốt đẹp cũng không còn sót lại chút gì “Em sao không thể nghe lời một chút a? Ngoan ngoãn làm theo lời anh nói không được sao? Luôn cùng anh đối nghịch.” Anh còn ý đồ làm cho cô thay đổi chủ ý, hạ thấp thái độ “Con mèo nhỏ, không phải anh nói xong rồi sao, hôm nay chúng ta đi ra ngoài đi dạo. Đừng náo loạn, một hồi anh kêu người đưa quần áo đến cho em, chúng ta liền đi ra ngoài.”
Đinh Đồng không đồng ý,“Em không thích đi ra ngoài, trời lạnh như vậy đi đâu cũng không còn ý nghĩa.”
Cù Nhiên khi nào thì dụng tâm đối với một người như vậy, làm sao hiểu được đối phương lại còn không cảm kích, anh cũng không bình tĩnh, trong thanh âm lộ vẻ tức giận “Em rốt cuộc muốn thế nào? Anh có trở về nhà hay không có bao nhiêu quan trọng? Đó là nhà của anh, muốn về hay không về anh sẽ quyết định, không cần em thay anh quan tâm!”
Cô nhíu nhíu mày, chăm chú nhìn anh, trên người mũi nhọn đổ dựng thẳng lên đến, không khí giữa hai người hơi có chút mùi thuốc súng.“Thật xin lỗi, em nhiều chuyện .” Đinh Đồng muốn lướt qua anh, không muốn cùng anh ầm ĩ.
“Không cho phép đi!” anh bắt lấy cánh tay của cô nghĩ muốn đem cô kéo trở về.
Động tác này làm cho cô đột nhiên nhớ tới tình cảnh lần trước cùng đám người Cù Trà gặp nhau, ngày đó anh ta cũng là nắm lấy cô gằn từng tiếng cảnh cáo.
“Như thế nào? Lại muốn một lần nữa nhắc nhở thân phận của em?”
“Đinh Đồng!!” Cù Nhiên thanh âm phóng đại “Không phải anh muốn nhắc nhở cái gì, mà là em đang lần lượt nhắc nhở anh! Nhắc nhở anh là dư thừa ! Anh, Cù Nhiên ở trong lòng em rốt cuộc tính là cái gì? Anh lần lượt theo em, nhưng em thì sao ? Chuyện gì đều tự mình làm?”
So sánh với anh gần như rít gào, nhưng cô thật ra bình tĩnh hơn nhiều “Em không muốn cùng anh cãi nhau! Đợi bình tĩnh một chút, có chuyện gì buổi tối nói sau!”
“Em......” Á khẩu không trả lời được, cuối cùng anh chỉ phải căm giận vung tay đi ra ngoài.
......
Công ty không khí lạnh đến độ có thể so với tủ lạnh , nguyên bản mấy ngày trước còn bảo trợ lý bỏ trống lịch trình hôn nay của Cù tổng, cư nhiên mặt lạnh hồi công ty triệu tập vài vị cấp cao mở hội nghị, sau hơn hai giờ hội nghị, chờ tất cả mọi người đi ra, người người đều cúi đầu, bị giáo huấn cực kỳ thê thảm.
“Sao lại thế này a? Cù tổng hôm nay phát hỏa lớn như vậy!”
“Ai biết! Anh không có nghe thấy vừa rồi trong phòng hội nghị thanh âm gào thét kia sao? Có thể là khối hạng mục xảy ra vấn đề đi!”
“Bất quá từ lúc Cù tổng quản lý tới nay ta chưa từng thấy qua anh ta phát hỏa lớn như vậy đâu!”
“Tôi hôm nay còn cùng bạn trai hẹn cùng nhau trải qua đêm Giáng Sinh, xem ra lại ngâm nước nóng ! Sinh kế thật khó khăn a......” Đám nhân viên anh một câu tôi một câu nghị luận.
Văn phòng Cù Nhiên.
Anh đem cả chồng văn kiện trên bàn quăng hết xuống đất, một chuyện không hài lòng hình như biến thành nhìn cái gì cũng không đúng!
Leo bưng tới cho anh cà phê “Eric, What happened?” Cù Nhiên cảm xúc có chút dị thường, về vấn đề cá nhân lúc này xuất phát từ góc độ bằng hữu đến hỏi.
“Không có việc gì!”
“Được rồi, nếu có chuyện gì tôi có thể giúp được , hãy nói cho tôi biết!”
Cù Nhiên gật gật đầu, sau đó nói “Vừa rồi mấy quản lí kia đi nơi nào cậu để ý một chút!”
Leo hiểu được ý tứ của anh, theo cách nói của người Trung Quốc -- đánh một bạt tai cho một viên kẹo.
Buổi tối, anh cố ý tăng ca đến khuya mới trở về, dọc theo đường đi ánh sáng tràn đầy màu sắc nơi nơi đều là không khí vui mừng, đêm Giáng Sinh! Liền ngay cả khi ở nước ngoài cũng chưa trải qua chuyện như vậy, nhưng từ lúc cùng cô ở một chỗ, liền bắt đầu kế hoạch làm thế nào có thể chế tạo một ít lãng mạn cho cô, dù sao phụ nữ đều thích lãng mạn không phải sao? Nhưng cô chính là cố tình không cảm kích như vậy......
Phòng khách không mở đèn, toàn bộ phòng ở đều là hắc ám , Cù Nhiên có chút hoảng sợ, chẳng lẽ là cô đi rồi? Anh tìm từng phòng một, cuối cùng mới ở sân thượng lầu hai tìm thấy thân ảnh quen thuộc kia. Cô không phải nói sợ lạnh sao? Hiện tại không để tâm, ăn mặc đơn bạc như vậy đứng ở nơi đó.
Anh đi qua kề cận thô bạo ôm cô đi vào bên trong, cửa thủy tinh đóng lại, liền chất vấn:“Trời lạnh như vậy em chạy ngoài làm cái gì?”
Trong phòng không bật đèn, Đinh Đồng đứng ở đối diện đưa lưng về phía ánh trăng chiếu vào, làm cho anh thấy không rõ biểu tình.
“Anh còn đanh tức giận sao?” Thanh âm cô mềm nhẹ.
“Hừ!” Anh đem đầu xoay sang một bên.
Đinh Đồng vẫn trụ vào cánh tay của anh “Đừng nóng giận ! Về sau em sẽ không nhúng tay vào chuyện nhà anh nữa được rồi chứ?”
“...... Đinh Đồng!” nghe cô nói ra những lời này, trong lòng liền từng đợt khó chịu, nhưng anh lại giống như khó có thể lý giải loại cảm giác này, anh không phải trách cô nhúng tay vào chuyện trong nhà anh, cô căn bản là không hiểu được trọng điểm!!
Cô dứt khoát đem cả người bám chặt trên người anh, năm đó, chiêu này cô cơ hồ mỗi ngày đều có thể dùng đến “Vậy anh muốn thế nào nha! Em quản, anh không chuẩn. Nói không hề nhúng tay , anh cũng không ưng thuận!”
Cù Nhiên nghiêm mặt lạnh “Buông tay!” Rõ ràng chỉ cần hơi chút lui ra phía sau hoặc là nhẹ nhàng đẩy cô, là có thể đem cô từ trên người mình rớt ra, nhưng lại tùy ý cô đeo bám trên người mình.
“Không buông!” Đinh Đồng thấy anh bất động “Lạnh chết, ôm em một cái a!”
“...... Thật không có biện pháp với em!” theo lời ôm lấy cô, quên đi, cùng cô đấu khí, thật sự là không biết có thể đem chính mình tức chết tươi hay không nữa! Anh đối với Cù Trà cũng chưa từng dung túng như vậy, thứ nhất là em gái mình không dám cãi lời hắn, thứ hai, mỗi lần náo loạn mâu thuẫn đều là tự động qua vài ngày sau liền sẽ từ từ hòa thuận, đâu cần khiến cho anh hao tâm tốn sức nhiều như vậy.
Thân thể của cô thật đúng là lạnh vô cùng , Cù Nhiên nghiêm mặt ôm cô đi tới phòng tắm, cô không chịu “Em tự mình tắm thì được rồi, anh đi ra ngoài đi!”
“Tin hay không anh về sau cũng không quản em nữa !”
Dựa vào...... Lão nương là tiểu hài tử ba tuổi a, còn phải anh quản! Giận mà không dám nói gì, chỉ có thể thổi râu trừng mắt mặc anh bài bố.
Cuối cùng tắm đến hai người đều nằm vào bồn tắm lớn, thẳng đến kích tình trôi qua thì nước nóng đã có chút lạnh, anh mới vui vẻ ôm cô đến dưới vòi hoa sen, dùng khăn tắm bao lại giúp cô lau khô tóc mới ôm ra phòng tắm.
Nằm ở trên giường vuốt mái tóc dài của cô, làm cho cô nửa ghé vào ngực chính mình “Con mèo nhỏ, em có biết hay không anh lớn hơn em bao nhiêu?”
“Anh đã nói anh so với Cù Trà lớn hơn ba tuổi, em biết chị so với em lớn hơn bốn tuổi, cho nên cộng lại anh lớn hơn em bảy tuổi!”
“Anh đối với Cù Trà cũng chưa từng dung túng như vậy!! Trừ em ra cũng không ai dám tức giận như vậy với anh!” Anh tiếp theo liền thở dài lại bất đắc dĩ cười cười “Hôm nay anh thật sự nghĩ muốn thuận tiện trừng phạt em một chút, cũng mặc kệ em , nói cái gì chính là cái đó! Nhưng là sau anh liền cảm thấy anh sao có thể tức giận với đứa nhỏ như em! Hai chúng ta cách nhau bảy tuổi, em không hiểu chuyện, anh cuối cùng phải nhường nhịn em chút......”
Đinh Đồng cảm thấy trong lòng ấm trộn lẫn vui vẻ , hướng trong lòng anh càng nhích lại gần hơn. Đã lâu lắm rồi, ngay cả chính cô đều đã muốn quên, kỳ thật cô mới hơn hai mươi tuổi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...