Hermes không biết mê man bao lâu, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Hình ảnh mông lung hé ra trước mắt dần dần trở nên rõ ràng. Mở to hai mắt nhìn, kia chính là mái tóc vàng rực rỡ, ánh mắt xanh biếc cùng nụ cười mê đắm…
Không phải Apollo thì là ai!
“Tỉnh?”
Bên tai truyền đến tiếng nói nhẹ nhàng của hắn.
“Chó chết! Đồ lưu manh!”
Hermes không chút nghĩ ngợi, không phân biệt tốt xấu một quyền đánh tới.
Apollo thân thủ nhẹ nhàng nhanh tránh đi, một quyền kia đánh vào không khí, lại bị hắn dùng sức đè ép xuống.
“Buông!”
Vùng vẫy dưới thân thể to lớn cùng việc đối mặt với khuôn mặt đang nở nụ cười xấu xa chậm rãi tiến lại gần. Hermes dùng sức chống cự được vài cái, nhưng đôi tay thường dùng để bắn cung hữu lực hơn rất nhiều so với y . Mình căn bản đấu không lại hắn, đành phải dựa vào tiếng thét lớn ồn ào này, ý đồ ngăn cản hắn tới gần: “Mau cút ra! Ngươi muốn làm gì ta?”
“Vốn là không muốn làm gì, nhưng bộ dạng giãy giụa của ngươi thật sự rất đáng yêu. Có phải ngươi cũng muốn có phát sinh một chút chuyện gì đó không?”
Nghe lời uy hiếp ôn nhu của hắn, Hermex bật người cứng thành tảng đá, động cũng không dám động. Trong lòng sợ hãi nhưng ngoài miệng lại không chịu thua: “Ta cảnh cáo ngươi, vũ nhục thần chính là trọng tội!”
“Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều quá, ta chỉ tới đòi chiến lợi phẩm thắng được trong cuộc đánh cược mà thôi.”
“Đánh đánh cược gì…chiến lợi phẩm gì? Ta cái gì cũng không biết …”
Hermes còn muốn chống chế, không ngờ đôi môi đang mở ra lại bị Apollo mạnh mẽ phủ kín. Chỉ còn lại tiếng ú ớ phản đối nho nhỏ, đôi mắt giật mình trợn lớn, muốn quay đầu tránh đi lại bị ấn chặt hơn. Đầu lưỡi ướt át cường thế xâm nhập vào, không ngừng liếm mút. Hermes vô cùng xấu hổ, muốn hung hăng cắn xuống một cái nhưng có vẻ đối phương đã biết được, một tay nhắm chặt cằm y, càng không kiêng nể giữ chặt lấy y.
Hermes không nhúc nhích được, đành phải cứng ngắc mặc cho hắn bài trí. Nụ hôn cuồng nhiệt làm cho máu trong toàn thân chạy càng lúc càng nhanh, miệng lưỡi đang lúc hòa hợp sinh ra loại cảm giác tê dại. Trong đầu hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn nghe thấy tiếng tim đập “Bình bịch” của bản thân.
Loại cảm giác này…. Gọi là…
Hôn ư?
Thẳng đến khi hai bên đều hít thở không thông, hai đôi môi dính chặt mới tách ra, tiếng thở dốc như đan xen vào nhau.
Apollo gợi lên một tia mỉm cười hài lòng. Y thật giống như một cây ô- liu ngây ngô[???], không biết phải đáp lại như thế nào. Có vẻ mình chính là con ong đầu tiên được hút thứ mật hoa có mùi vị tuyệt vời này.
Thấy y mặt ửng hồng thở hồng hộc, Apollo thật muốn nhân cơ hội này mà tiếp tục. Nhưng trong thời điểm quan trọng nhất lại nhẫn nại xuống, không tiếp tục ra tay.
“Thế nào… Có nghĩ tới những thứ gì không?”
Apollo ghé vào lỗ tai y lẩm bẩm đùa giỡn.
Hermes lúc này nhắm mắt lại, cảm xúc hỗn độn trong lòng khó có thể nói hết, chỉ có thể khuếch trương trong lòng ngực, liều mạng hô hấp.
“Nghĩ tới…”
“Ân?”
Không nghe được y nói gì, Apollo lại để sát hơn nữa.
“Con mẹ nó, ngươi chính là tên hỗn đản!”
Ngay tại phạm vi thích hợp, Hermes đột nhiên vung quyền, Apollo vì quá gần mà trốn tránh không kịp bị một cú đấm rắn chắc đánh vào mặt.
Hermes thừa dịp thân thể hắn bị nghiêng bèn đẩy hắn từ trên giường rơi xuống, liên tục nhổ nước bọt giống như ăn phải thứ gì đó đáng ghê tởm.
“Này, thua thì phải chịu chứ, rõ ràng nói ta thắng trận đấu đó liền cho ta hôn.”
Apollo nhu nhu má bị đau, bộ dạng vô cùng ủy khuất.
“Hừ, ngươi thắng sao! Zeus tuyên bố quán quân sao! Ngươi còn bị tiểu thí hài trêu đùa, ngu ngốc mà chạỵ khắp phố!”
Đối mặt với sự công kích của Hermes, Apollo không giận lại cười: “Ngươi kích động như vậy làm gì? Không phải ta cướp đi nụ hôn đầu tiên của ngươi chứ?”
Mặt Hermes càng giống như quả cà chua chín, đầu sung huyết cũng không biết mình rống cái gì: “Ai nói chứ! Mỹ nữ vây quanh ta không biết có bao nhiêu! Ta chỉ là không quen bị nam nhân hôn mà thôi!”
“Ha ha, vậy về sau ngươi đến tìm ta nhiều hơn, ta sẽ cho ngươi thói quen bị nam nhân hôn.”
“Phi! Đừng có mơ!”
Hermes lau miệng, quay đầu chạy nhanh. Nhưng tâm không cam lòng quay lại trừng hắn một cái, “Ngươi chờ đó! Thù này ta nhất định báo!”
“Ha ha, bất cứ lúc nào cũng đợi! Đừng cho ta chờ lâu quá nga!”
Apollo nhìn theo Hermes hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài, trong lòng khoây khoả không thôi.
Chờ Hermex đi xa, sau trướng đột nhiên lòe ra một đạo bóng dáng, khó hiểu nhìn Apollo: “Thái dương thần không hài lòng lễ vật ta đưa cho ngài sao? Tại sao cứ như vậy mà thả hắn đi ?”
“Đa tạ nữ thần, này là đủ rồi.”
Apollo đứng dậy cười nhạt nói, “Cái ta muốn không chỉ là một đêm phong lưu.”
“Xem ra ngài là thật tâm thích hắn…”
Aphrodite thử nói, “Kia, chuyện của Eros…”
“Nữ thần yên tâm đi, tiểu hài tử thôi, ta sẽ không để trong lòng đâu. Về sau nó có rảnh cứ tới đây giúp ta tu bổ lại hoa cỏ trong hoa viên, coi như là bồi tội rồi.”
“Apollo, ngài thật sự là một vị thần khoan hồng độ lượng!”
Aphrodite cao hứng tán thưởng nói, “Về sau có chuyện gì cứ tới tìm ta, ta sẽ giúp ngài tạo nên một nhân duyên tốt.”
“Cám ơn hảo ý của ngươi nhưng ta hy vọng bằng năng lực của mình có thể lấy được trái tim hắn.”
Apollo khéo léo từ chối. Nếu Hermes bị bắn một mũi tên vàng, vậy y sẽ không còn là Hermex nữa.
Người hắn thích chính là tên thông minh gây sự lại quật cường kia. Chậm rãi hưởng thụ quá trình chinh phục y mới thích.
“Một khi đã như vậy, ta đây chỉ có thể chúc phúc các ngươi, xin cáo từ trước.”
Aphrodite vạt váy tung bay đi ra ngoài, trước khi ra khỏi cửa ngoái đầu nhìn lại cười, “Kỳ thật Hermes trong lòng cũng có ngươi, là hắn đuổi mấy tên coi chuyện náo nhiệt của ngươi đi”
“Ha ha, cám ơn nữ thần bẩm báo, không tiễn.”
Apollo cười cười, hắn sao lại không biết chứ, tuy rằng lúc ấy không thể khống chế hành vi của mình, nhưng Hermes vì hắn mà đứng ra nói chuyện, hắn đều nhớ kỹ.
….
Vài ngày sau đó, Hermes luôn thường theo quán tính mà lau lau miệng.
Chết tiệt!
Đã qua mấy ngày rồi, vì cái gì vẫn cảm thấy mùi hương của tên kia còn tại!
Rõ ràng mỗi ngày súc miệng không dưới trăm lần , nhưng cái mùi nóng ấm nhàn nhạt cùng xúc cảm nóng rực này…
Như thế nào lại không chịu tản đi?
Hermes dùng sức lắc đầu, muốn đem những thứ lộn xộn này vẩy ra khỏi óc!
“Làm sao vậy Hermes, ta nói ngươi có đang nghe không?”
“Có Zeus, ta đang nghe, thỉnh ngài phân phó.”
Hermex thiếu chút nữa đã quên đây là đại điện phía trên Vạn thần cung, đang tổ chức cuộc họp vô cùng trọng yếu, “hội nghị Thu Tế”. Cho nên lúc này Zeus liền trở thành uy nghiêm vương giả, nhìn thấy Hermes thường ngày sủng ái đang không tập trung, liền không một chút lưu tình phê phán thẳng.
Zeus tiếp tục nói chuyện, bên trong thần điện to lớn trống trãi chỉ còn lại âm thanh hùng tráng của hắn vang vọng.
Hắn ngồi ngay ngắn ở chính giữa đài cao ngạo thị chúng thần. Người ngồi bên tay phải là Thiên hậu Hera, dưới đài là là hai hàng ghế được sắp xếp dựa theo vai vế thứ bậc. Hermes là thần truyền lệnh của Zeus, ngoan ngoãn đứng phía sau bên trái hắn.
Cái gọi là “hội nghị Thu tế” , là chỉ loài người của trần thế sau khi trải qua một năm lao động vất vả. Sau mùa thu hoạch, vì muốn cảm tạ những vị thần đã ban ân trong một năm nay và khẩn cầu họ hãy phù hộ cho mùa sau, lấy một quốc gia làm đơn vị dâng lên tế phẩm xa hoa nhất, dồi dào nhất cho các vị thần.
Hàng năm Zeus đều chủ trì hội nghị phân phối tế phẩm, hơn nữa an bài cho chư thần thực hiện một vài nguyện vọng hợp lí của con người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...