*Chương nà y có ná»i dung ảnh, nếu bạn không thấy ná»i dung chương, vui lòng báºt chế Äá» hiá»n hình ảnh cá»§a trình duyá»t Äá» Äá»c.
Hai baÌ£n hoÌ£c nÆ°Ì nhiÌn thâÌy Äông Phương MiÌ£ch Ngâm noÌi chuyêÌ£n vÆ¡Ìi anh trai vaÌ chiÌ£ dâu cuÌa cô ấy như vâÌ£y, anh trai vaÌ chiÌ£ dâu cuÌa cô âÌy cuÌng hiêÌn hoÌa, nên cuÌng dâÌn dâÌn thaÌ loÌng!
“Anh, anh ÄÆ°Ìng noÌi anh không coÌ tiêÌn nheÌ! LuÌc trươÌc anh vâÌ£y maÌ ÄÆ°a cho ông bôÌ keo kiêÌ£t cuÌa em môÌ£t trÄm triêÌ£u nhân dân têÌ£, em laÌ em gaÌi cuÌa anh, anh nhiÌn xem hiêÌ£n taÌ£i em Äang Än caÌi giÌ, myÌ goÌi ÄoÌ! Anh thương em gaÌi môÌ£t chuÌt Äi!” Äông Phương MiÌ£ch Ngâm ÄaÌ nhÄÌm ÄêÌn Äông Phương HaÌ£! Nghe thâÌy Äông Phương HaÌ£ ÄÆ°a cho bôÌ cuÌa Äông Phương MiÌ£ch Ngâm môÌ£t trÄm triêÌ£u nhân dân têÌ£, ngoaÌ£i trÆ°Ì TiêÌu Lâm vaÌ Thư LÄng Vy ra, Trương HaÌm vaÌ nhưÌng ngươÌi khaÌc ÄêÌu che miêÌ£ng ngaÌ£c nhiên, tự hoÌi trong loÌng anh trai cuÌa MiÌ£ch Ngâm laÌm giÌ, coÌn treÌ như vâÌ£y, sao laÌ£i coÌ nhiêÌu tiêÌn như thêÌ.
Äông Phương HaÌ£ ÄuÌng laÌ caÌ£n lÆ¡Ìi! CaÌi quaÌi giÌ Äang xaÌy ra vâÌ£y! ChuÌ hai tôÌng tiêÌn miÌnh, con gaÌi chuÌ âÌy bây giÆ¡Ì cuÌng…haizzz…ngươÌi nhaÌ naÌy!
Nhưng nhiÌn thâÌy Äông Phương MiÌ£ch Ngâm Än myÌ goÌi, Äông Phương HaÌ£ laÌ£i râÌt Äau loÌng! NgôÌi xuôÌng, ÄâÌy baÌt myÌ MiÌ£ch Ngâm coÌn chưa Än xong sang môÌ£t bên, lâÌy viÌ ra, choÌ£n môÌ£t tâÌm theÌ vaÌng ÄÆ°a cho MiÌ£ch Ngâm, làm bôÌ£ râÌt Äau loÌng.
NoÌi: ! “Äây laÌ anh vaÌ chiÌ£ dâu cuÌa em cho em, giÆ°Ì cho kyÌ! MâÌt anh seÌ không chiÌ£u traÌch nhiêÌ£m”.
Äông Phương MiÌ£ch Ngâm cươÌi hi hi nhâÌ£n lâÌy theÌ Äông Phương HaÌ£ ÄÆ°a cho, nhiÌn môÌ£t chuÌt, liêÌc mÄÌt nhiÌn Äông Phương HaÌ£ noÌi: “Anh haÌo phoÌng như vâÌ£y, traÌi laÌ£i em caÌng nghi ngÆ¡Ì trong naÌy rôÌt cuôÌ£c coÌ tiêÌn hay không.
CoÌ ÄiêÌu cuÌng không quan troÌ£ng, nêÌu không coÌ tiêÌn em baÌn caÌi theÌ vaÌng naÌy Äi, cuÌng kiêÌm ÄÆ°Æ¡Ì£c chuÌt!”
Nghe thâÌy vâÌ£y, Äông Phương HaÌ£ suyÌt chuÌt nưÌa ngaÌ tÆ°Ì trên ghêÌ xuôÌng! Anh…theÌ vaÌng anh ÄÆ°a coÌ thêÌ không coÌ tiêÌn sao!
Sau khi âÌm iÌ xong, Äông Phương MiÌ£ch Ngâm mÆ¡Ìi hoÌi: “Anh, chiÌ£ dâu, không phaÌi hai ngươÌi râÌt bâÌ£n sao? Sao hôm nay laÌ£i coÌ thÆ¡Ìi gian ÄêÌn Äây!”
“ChiÌ£ ÄêÌn thÄm em, coÌn anh cuÌa em âÌy aÌ! Không biêÌt anh âÌy ÄêÌn laÌm giÌ?”
“Tôi ÄêÌn laÌm giÌ aÌ? ÄÆ°Æ¡ng nhiên laÌ ÄêÌn thÄm em gaÌi rôÌi!”, Äông Phương HaÌ£ trưÌng mÄÌt vÆ¡Ìi Thư LÄng Vy, sau ÄoÌ mÆ¡Ìi nhiÌn ÄêÌn Trương HaÌm, do dự môÌ£t chuÌt, noÌi: “TiêÌu HaÌm, laÌ£i Äây!”
“Anh Äông Phương HaÌ£!”
“An Nhiên coÌ liên laÌ£c vÆ¡Ìi em không?”
“…VâÌn luôn liên laÌ£c! Anh âÌy…”
Trương VuÌ TraÌ£ch xaÌy ra chuyêÌ£n, mÄÌ£c duÌ Äông Phương HaÌ£ râÌt muôÌn noÌi vÆ¡Ìi Trương HaÌm viêÌ£c naÌy, nhưng laÌ£i không muôÌn ÄêÌ em âÌy lo lÄÌng maÌ aÌnh hươÌng ÄêÌn viêÌ£c hoÌ£c! Trương VuÌ TraÌ£ch sôÌng chêÌt không roÌ, cho duÌ thực sự xaÌy ra chuyêÌ£n ngoaÌi yÌ muôÌn, ÄêÌn luÌc ÄoÌ noÌi sau!
Trương HaÌm râÌt tin tươÌng Äông Phương HaÌ£! NgươÌi anh trai naÌy râÌt quan tâm cô ta, viÌ vâÌ£y cô ta không hêÌ nghi ngÆ¡Ì lÆ¡Ìi noÌi cuÌa Äông Phương HaÌ£! Nghe thâÌy Äông Phương HaÌ£ hoÌi ÄêÌn ÄiÌ£a ÄiêÌm biÌ mâÌ£t nhâÌt cuÌa anh trai miÌnh, suy nghiÌ môÌ£t luÌc! Sau ÄoÌ vôÌ£i vaÌng Äi ÄêÌn baÌn hoÌ£c cuÌa miÌnh viêÌt ÄiÌ£a chiÌ cho Äông Phương HaÌ£.

.