Hương Gió Mùa Hạ
"Toi rồi, sao lại đến nhà luôn rồi ".
Vừa dứt lời thì cửa phòng đã mở ra, Hứa Ninh giật mình một cái vội lấy tay che mặt.
"Ninh Ninh à sao vậy? ".
Mặt cô khi này nhăn lại thở dài một hơi dần bỏ tay xuống.
"Tôi đi uống nước ".
Châu Tinh Duật biết Hứa Ninh tránh mặt mình liền kiếm cớ đi uống nước, nhưng còn chưa ra khỏi cửa thì Sa Chỉ Lôi đã mang nước lên."Mấy đứa uống nước rồi học cho tốt nhé ".Cửa phòng đóng lại, bầu không khí trở nên càng kì lạ.
Ánh mắt của mọi người đều hướng về Hứa Ninh đang đang luôn quay đầu đi hướng khác.
"Này, hai người chắc chắn có vấn đề ".
Cố Mạn Đình nheo mắt chỉ vào mặt Hứa Ninh rồi đến Châu Tinh Duật.
"Cậu suy nghĩ gì vậy, mau học nào ".
Hứa Ninh đánh vào tay cậu ta một cái, ấp úng lấp liếm.
"Đòi qua mắt tôi sao, Ninh Ninh cậu nhìn một cái ai cũng có thể đoán được tâm tư cả ".
"Được rồi, mau học đi đã bảo không có mà ".
Cố Mạn Đình tạm thời không dò xét nữa.
"Người anh em biết yêu rồi sao ".
Dạ Tiêu Vĩ ngồi đẩy đẩy Châu Tinh Duật "Tao thích mày ".
Châu Tinh Duật cười nhếch môi giỡn lại.
"Mày cút xa ông đây ra, tao llà trai thẳng đấy nhé ".
Cả nhóm bắt đầu vào việc học sau một hồi tra hỏi.
Nhưng chỉ có Hứa Ninh là nghiêm túc học còn hai người cùng bàn kia học một tý lại ngồi nói nhảm, hợp nhau thật.
"Trễ rồi tụi tớ về đây ".Hứa Ninh gật đầu tính quay đầu vào thì bị Mạn Đình gọi ngược lại.
"Êy, không có ý định tiễn tụi tôi sao? ".
Hứa Ninh mặt cố nặn ra nụ cười "Sao có thể, mau tôi tiễn các cậu".
Đưa hai người người kia ra đến đầu hẻm thì chỉ còn lại hai người ở lại." Cậu né mặt tôi sao?".
Châu Tinh Duật hai tay đút túi quần nheo mắt hỏi.
"Chuyện hồi chiều..."
"Bị ngốc sao, nhỏ như vậy ông đây chằng thèm".
Cô bị câu nói này làm cho đỏ mặt giọng run run "Cậu...!cậu vô lại Châu Tinh Duật ".
Cậu thiếu niên bày ra vẻ tản mạn, phong lưu.
"Dì và chú Châu ít ở nhà nhỉ? Đa phần đều ít thấy ".
"Đi nghỉ dưỡng rồi, nếu rảnh đều cùng nhau đi chơi ".
Hứa Ninh im lặng, Châu Tinh Duật có một gia đình như vậy thật sự rất đáng ngưỡng mộ, thật ra có chút ghen tị.
"Xem cậu ghen tị với tôi kìa, mặt bành ra rồi ".
Cô bị đoán trúng miệng liền chậc một cái."Không hề nhé "
"Nói thật đi "
"Chỉ ghen tị một chút ".
...!
Sáng hôm nay Hứa Ninh bỗng dậy sớm hơn mọi khi, Hơn 5 giờ sáng đã thức dậy.
Sau khi vệ sinh cá nhân thì xuống nhà đi bộ.
Con hẻm trước khu nhà cô khá dài, hai bên là hàng sơn trà lâu năm, lá cây mọc ra vừa hay làm bóng râm, con đường này xem ra cũng rất đẹp.
Có điều cuối năm thời tiết rất lạnh.
Đang đi thì một bàn tay ướt đầy mồ hôi chạm lên má cô từ phía sau.
Quay lại thì là Châu Tinh Duật mình đầy mồ hôi thở dốc.
Hứa Ninh vội hoàn hồn, một bên má ướt đẫm mồ hôi.
"Câu dơ quá Châu Tinh Duật ".
Thiếu niên nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của Hứa Ninh bỗng bật cười.
"Dơ sao? vậy tôi cho dơ chết cậu".
Vừa nói tay cậu vừa xoa hết lên đầu Hứa Ninh, xung quanh cô đều là mùi hương nam tính của cậu ấy, Hứa Ninh né tránh, cảm giác lại thích cậu ấy thêm một chút.
"Châu Tinh Duật "
"Ừ "
"Cậu sẽ thi vào đâu? ".
Hứa Ninh nhẹ giọng hỏi."Chưa biết nhỡ đâu đi du học, không thì vào đại học B, đại loại vậy ".
Cô miệng nhẩm lại câu của anh "Đại học B,du học ".
Hứa Ninh hít một hoi cười mỉm rồi gật gật đầu."Ừm, đúng là một nửa kia đã là của Hoa Thanh Bắc Kinh rồi".
"Cậu thì sao? ".
Châu Tinh Duật hỏi ngược lại.
"Tôi sao?...tôi chắc sẽ cố gắng thi vào...!" cùng một trường với cậu.
Hứa Ninh không tiếp tục nói thêm, để lại một câu "Tôi vẫn chưa có dự định ".
Về nhà tắm rửa lại, ăn sáng cuối cùng là đi học.
Xuống dưới nhà Châu Tinh Duật đã đứng dựa vào một gốc cây sơn trà đợi cô.
"Hôm nay thao tác nhanh nhỉ? ".
"Ừm, tâm trạng khá tốt ".
Mấy nay là vì không có Điền Tư thân thiết với Châu Tinh Duật nên tâm trạng của Hứa Ninh đương nhiên là rất tốt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...