Đang nói chuyện, thanh âm Chu Minh truyền tới, Quách Dung giống như là nhất thời liền tìm được người giúp đỡ, vội vàng nói: "Thầy, thầy mau giúp em một tay, em em"
Chu Minh cau mày "Thế nào?"
Lục Hạo Đình chính là không nói lời nào, Cố Vân Tịch cũng trầm mặc nhìn, Quách Dung không biết làm sao, chỉ có thể tự nói "Lục Hạo Đình muôn đuổi em ra ngoài, còn nói muốn em ở giới y học biến mất, thầy, em em"
Câu nói kế tiếp đã không cần nói, Chu Minh cũng đã cực kỳ tức giận!
"Nói bậy, em đang học rất tốt ở giới y học sao lại biến mất?" Chu Minh nhìn về phía Lục Hạo Đình, nhìn thêm Cố Vân Tịch bên cạnh hắn chút nữa, nghĩ đến lời Quách Dung từng nói, giữa hai lông mày ông càng thể hiện sự chán ghét đối với Cố Vân Tịch càng rõ ràng.
"Cô có phải khích bác ly gián hay không? Dung Dung là học y, cả ngày đều học tập, em ấy cũng không nhiều thời gian đi tính toán như vậy, tiểu nha đầu, bọn họ hai người dầu gì cũng có tình ý từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tôi khuyên cô chớ được cưng chiều một thời gian, liền không biết trời cao đất rộng!"
Chu Minh có chút cao ngạo, nhưng là bác sĩ mà! Nếu không có tính tình cổ quái một chút mà chung sống tốt người ta sẽ cảm thấy kỳ quái, cảm thấy đây là "Cá tính" cao nhân.
Ban đầu Lục Hạo Đình tìm hắn, muốn hắn phải đem Cố Vân Tịch ở bên người để cho hắn mang vào phòng giải phẫu dạy dỗ một phen, thời điểm đó trong lòng hắn liền rất không cao hứng rồi!
Những con em đế đô cao môn này, bên ngoài chơi nhiều đàn bà, nhưng lại muốn đem đàn bà đưa đến trước mặt hắn để đi cửa sau, hắn rất khinh bỉ làm chuyện như vậy.
Sau đó lại nghe Quách Dung nói vài lời, thì càng thêm xem thường Cố Vân Tịch!
Hắn tự nhiên, là tin tưởng đồ đệ của mình.
Nhưng mà lời này, lại để cho Lục Hạo Đình có chút ngẩn ra!
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Chu Minh đối đãi Cố Vân Tịch, vậy mà sẽ có thái độ này.
Những ngày qua Cố Vân Tịch chỉ cần ở bệnh viện, vẫn luôn cùng đi phòng giải phẫu, Vân Tịch học tốt bao nhiêu hắn rõ ràng, Vân Tịch thông minh hắn cũng biết, hắn cho là có cơ hội học hỏi giải phẫu này, Cố Vân Tịch có thể học được rất nhiều.
Nhất là, còn có Chu Minh dạy dỗ, đối với Vân Tịch nhất định sẽ có trợ giúp.
Kết quả không nghĩ tới, đây chính là thầy Vân Tịch sao?
Hắn ngồi không nổi nữa, giật giật, muốn đứng lên.
Cố Vân Tịch vội vàng đỡ hắn "anh đừng động, có cái gì ngồi ở chỗ này nói là được, vết thương còn chưa có tốt đó!"
Lục Hạo Đình nhưng không muốn "Cũng nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy, không có sao, đỡ anh đứng lên!"
Vết thương hắn dùng thuốc đều là Vân Tịch phối trí, hiệu quả so với thuốc bình thường tốt gấp mấy lần, tịnh dưỡng vài ngày như vậy, hắn nhúc nhích không có chuyện gì lớn.
Cố Vân Tịch đỡ Lục Hạo Đình xuống giường, Lục Hạo Đình đứng đi mấy bước về phía trước, đứng ở nơi đó nhìn Chu Minh, lạnh lùng nói: "Giáo sư, ông là trưởng bối, lại đối với Vân Tịch có thái độ này, điều này để cho tôi thật ngoài ý liệu"
Nói xong, Lục Hạo Đình nhìn về phía Cố Vân Tịch "Hắn những ngày qua có dạy em cái gì không? Hắn đối với em vẫn luôn là thái độ này sao?"
Nếu như là chuyện khác, người khác xem thường Cố Vân Tịch cảm thấy cô đi bằng quan hệ, có lẽ Lục Hạo Đình còn có thể hiểu được một chút, dẫu sao tuổi tác Vân Tịch quả thực quá nhỏ!
Nhưng trên phương diện y thuật không giống vậy, Cố Vân Tịch quá tinh thông cái này, một người chuyên môn như Chu Minh chỉ cần nhìn thoáng qua liền hiểu một chút, là có thể nhìn ra năng lực Cố Vân Tịch.
Biết cô có năng lực, liền tuyệt sẽ không là thái độ này.
Cố Vân Tịch nói: "Giáo sư bề bộn nhiều việc, chưa kịp dạy em cái gì, bất quá mỗi một ca giải phẫu, em đều là đi theo vào nhìn.
"
Nói cách khác, Chu Minh căn bản là xem Cố Vân Tịch không tồn tại.
Lục Hạo Đình tức giận dâng trào, đáng ghét!
Chu Minh nhưng coi thường "Hừ! Một tiểu nha đầu, có thể dạy cô ta cái gì? Dạy cô ta cô ta liền nghe hiểu không?"
Nói xong Chu Minh còn đặc biệt nhìn về phía Lục Hạo Đình "Lục thiếu, tôi biết các người là những nhà giàu có người bên ngoài cũng là vui vẻ chơi đùa thôi, nuôi người đàn bà mình thích, cưng chiều lên trời, ỷ vào gia thế của mình cái gì cũng đáp ứng.
"
"Nơi này là bệnh viện, cậu lại để cho một tiểu nha đầu vào phòng giải phẫu? Cậu chẳng lẽ không biết, tất cả sinh viên trong giới y học đều là tốn bao nhiêu cố gắng mới có cơ hội vào phòng giải phẫu không?"
Bất kể lúc nào, mọi người cũng chán ghét đi cửa sau, cho nên lời Chu Minh vừa ra, nhất thời đưa tới rất nhiều sự đồng tình của sinh viên!
"Đúng vậy, chúng ta khổ cực học lâu như vậy, cũng còn chỉ có thể thành thật làm một thực tập sinh, cô ta dựa vào cái gì có đãi ngộ như vậy?"
"Bằng dáng dấp xinh đẹp sao?"
"Phi!"
Lục Hạo Đình vốn chỉ là sinh khí, vào lúc này, là tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ!
Ánh mắt hắn khinh thường nhìn về phía Chu Minh "Nếu như ông xem thường Vân Tịch, vậy ban đầu tôi tìm ông giúp thời điểm đó ông làm sao không cự tuyệt chứ?"
Chu Minh ngừng một lát, sắc mặt nhất thời vô cùng khó coi.
Lục Hạo Đình ra đời tôn quý, mặc dù ban đầu hắn còn không biết Lục Hạo Đình rốt cuộc là ai, nhưng quân trưởng Đàm Bay tự mình đến tìm hắn hỏi chuyện giải phẫu, có thể thấy người này thân phận tuyệt đối không bình thường!
Giang Châu là đại quân khu, Đàm Bay ngồi lên vị trí quân trưởng lại là người ở đế đô mạch rộng lớn, cho nên Lục Hạo Đình đến tìm hắn thời điểm, hắn cho dù trong lòng bất mãn, cũng không dám đắc tội.
Thấy Chu Minh có bộ dáng kia, Lục Hạo Đình liền nhìn ra tình huống hắn là gì, lập tức càng khinh bỉ!
"Đường đường chính chính mà nói một chút chuyện đưa mọi người bất mãn đối với Vân Tịch, đây chính là giáo sư ông làm? Không khỏi cũng quá có mất thân phận!"
"Ông nếu đối với y học sùng kính, xem thường Vân Tịch như vậy thì lúc đó sao không trực tiếp cự tuyệt tôi đi.
Còn nói tôi ỷ vào gia thế? A! Ông chính là nhìn nhà tôi nên không dám đắc tội, cho nên mới bề ngoài đáp ứng, kết quả đi làm khó một tiểu cô nương mười mấy tuổi như vậy sao?"
Sắc mặt Chu Minh nhất thời trở nên vô cùng khó coi "Tôi tôi có nói sai cái gì không? Nha đầu này bất quá mười mấy tuổi, cô ta có thể biết cái gì? Không phải dựa vào gương mặt dáng dấp đẹp mắt sao? Để cho cô ta vào phòng giải phẫu, cô ta"
"Bảy tuổi Vân Tịch đã cùng ông ngoại học y, từ nhỏ liền theo ông ngoại xem bệnh chữa bệnh, thành tích trong lớp một mực dẫn đầu, hôm nay ông ngoại em ấy qua đời, không người dạy em ấy, tôi nhìn nha đầu chăm chỉ khắc khổ, nhất là đối với y học có thiên phú hạng nhất, cho nên mới suy nghĩ tìm một thầy tốt dạy em ấy.
"
"Lần trước trong rừng rậm phương Nam các chiến sĩ bị rắn độc cắn, bác sĩ trong cả bệnh viện cũng không có biện pháp, cuối cùng vẫn là Vân Tịch chữa xong, ai nói em ấy cái gì cũng không hiểu? Em ấy nếu là cái gì cũng không hiểu tôi sẽ để cho em ấy vào phòng giải phẫu sao? Tiến vào em ấy cái gì cũng xem không hiểu tôi để cho em ấy đi vào làm gì?"
Nhắc tới chuyện lần trước ở rừng rậm phương Nam có người bị trúng độc, có vài người lập tức nhớ ra rồi!
"Đúng vậy! Ban đầu rắn độc lợi hại như vậy, chính là Vân Tịch giải độc đó!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...