Đoàn Chính Thuần phía sau đuổi theo gắt gao nhưng dù hắn vận lực thế nào thì cũng tài nào đuổi kịp Lâm Thần, thậm chí hắn còn bị Lâm Thần trêu chọc khi mà khi hắn tưởng chừng sắp mất dấu thì Lâm Thần dừng đứng lại cách hắn vài mét nhìn hắn cười khiêu khích còn dùng ngón tay ngoắc phía hắn vẻ châm chọc, đường đường là Phong Lôi Các, các chủ Tôn Vũ Cảnh ngũ trọng mà lại không đuổi kịp một tên Huyền Vũ Cảnh, chuyện này nếu đồn ra ngoài hắn sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ, nên hắn hạ quyết tâm phải giết cho bằng được Lâm Thần.
Phía sau nhóm người Tây Môn Khải cùng Trần Hữu Long cũng đuổi theo kịp bọn hắn cũng bất ngờ khi thấy Đoàn Chính Thuần vậy mà không đuổ kịp Lâm Thần, đồng thời trong lòng bọn hắn càng nổi lòng tham với vũ kỹ thân pháp mà Lâm Thần sử dụng, đồn thời cả hai cũng âm thầm tìm cách hạ thủ độc chiếm vũ kĩ này.
Sau một hồi truy đuổi, nhóm người do Đoàn Chính Thuần dẫn đầu thấy Lâm Thần dừng lại hắn cùng đồng bọn cũng dừng lại, Đoàn Chính Thuần cười lớn nói:" Đuối sức rồi sao, tiếp theo thì giơ tay chịu chết đi! "
Tây Môn Khải vội chạy tới ngăn cản nói:" Khoan đã, Đoàn huynh chờ ta một chút ta có việc cần phải hỏi hắn!" rồi hắn quay qua nhìn Lâm Thần nói.
" Tiểu tử ta hỏi ngươi, bí thuật [Tử Khí Đông Lai] trong tay ngươi?"
Lâm Thần mĩm cười trong tay liền xuất hiện một cuốn sách màu xanh bên trên bìa ghi bốn chữ Tử Khí Đông Lai giơ lên nói:" Ý ngươi quyển sách này ?"
Tây Môn Khải mĩm cười đắc ý nói:" Đưa cho ta, đồng thời đưa ra vũ kĩ thân pháp mà ngươi thi triển lúc nảy ta cho ngươi một cái chết thống khoái! Nào đưa đây! "
Lâm Thần tỏ vẻ không để ý lời hắn nói lật quyển bí kíp ra mà nói:" Ta thì không có hứng thú bí thuật của Tây Môn thế gia nhà ngươi, nhưng hai ngươi bên cạnh thì ta không biết a, sao hai vị muốn ta đọc cho hai vị nghe không ?"
Trần Hữu Long cùng Đoàn Chính Thuần nghe xong liền giật mình, bí thuật của Tây Môn thế gia luôn là bí thuật đơn truyền không được phép truyền ra ngoài, nếu như bên ngoài có kẻ sử dụng nhứt định sẽ bị Tây Môn thế gia truy sát khắp nơi, nhưng hai người họ nghe cũng động tâm, thầm nghĩ muốn nói ngươi cứ đọc nhưng e ngại Tây Môn Khải, nên không nói.
Còn về Tây Môn Khải nghe xong liền tức giận:" Ngươi dám! "
Quả thật hắn cũng sợ Lâm Thần làm thật nếu đổi người khác hắn sẽ không e ngại, thậm chí Đoàn Chính Thuần có nghe đi chăng nữa hắn cũng không sợ thứ hắn sợ là Trần Hữu Long và thế lực sau lưng hắn, mà hắn lại có địa vị không nhỏ tại Vũ Thần Tông, Tây Môn thế gia hắn thật sự không dám liều cung hắn.
Tây Môn Khải tức giận nhưng lúc này, Trần Hữu Long mới lên tiếng nói:" Tây Môn huynh yên tâm, bọn ta sẽ không đánh chủ ý lên bí thuật gia tộc ngươi đâu, chúng ta hãy cùng hiệp lực bắt tên này lại sau tra khảo một phen! "
Tây Môn Khải gật đầu cả ba liền lao lên hướng Lâm Thần tấn công bọn thủ hạ cũng đồng thời lao lên, Lâm Thần mặt vẫn điềm tĩnh như vại, chân không ngừng thi triển [Du Bộ] kết hợp cùng [Thần Ma Tiên Mục]-[Phá Chướng Chi Nhãn] nhàn nhạt tránh né, đồng thời miệng bắt đầu đọc những khẩu quyết bí thuật của [Tử Khí Đông Lai] ra bên ngoài, Tây Môn Khải thấy vậy liền tức giận tăng tốc tấn công về phía Lâm Thần, nhưng với hiệu quả mà [Phá Chướng Chi Nhãn] mang lại cộng thêm tốc độ của [Du Bộ] không đòn đánh nào đánh trúng hắn, mà Lâm Thần càng ngày càng đọc nhanh, thậm chí còn lén dùng hồn lực khống chế tốc độ của Đoàn Chính Thuần khi hắn giả bộ áp sát hắn khiến tốc độ hắn chậm lại mặt hơi đờ đẩn nhìn như đang suy ngẫm gì đó, Tây Môn Khỉa thấy vậy liền rất tức giận, một lần hai lần hắn xem như không có gì, nhưng ba lần liên tiếp, tới lúc này hắn đã phát điên Lâm Thần cũng đọc già nửa quyển bí thuật [Tử Khí Đông Lai], kẻ ngu muội chỉ cần ghi nhớ một phen liền có thể tập một hai tháng liền có thể khai tử nhãn, huống chi ở đây toàn tai to mặt lớn kẻ nào mà thiên phú không cao cơ chư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...