Bên kia, Lam gia rất nhanh đã biết được tin tức, bộ phận quan hệ xã hội lập tức cho người đi xử lý, nhưng đại tiểu thư của bọn họ lại ngăn cản họ lại. Việc này ảnh hưởng đến cả tập đoàn của Lam thị, không phải chỉ là việc của một mình Lam Thịnh Mỹ, ngay từ đầu đương nhiên là không một ai đồng ý, nhưng mà An Thúy lại nói:
“Lam gia của chúng ta còn có thể vì bị võng hữu trên mạng chống lại mấy ngày mà phá sản? Cổ phiếu sẽ rớt giá? Ngày mai trên thị trường ngay cả mọi người khách hàng cũng không có??”
Đương nhiên là không phải, đừng nhìn hiện tại mấy võng hữu này lòng đầy căm phẫn, chỉ cần không có người âm thầm đẩy tay, hot search nhiều nhất là tồn tại ba ngày liền biến mất, sau đó lại bị sự việc khác thay thế. Không đến vài ngày, mọi người đều sẽ quên việc này, nên mua gì thì mua cái đó, nên đi làm thì đi làm, ai còn sẽ nghĩ đến việc này a, nga, đại tiểu thư của tập đoàn Lam thị là người không tốt, ở trường học hoành hành ngang ngược, không muốn mua đồ vật của nhà cô? Võng hữu dễ quên thật, qua rất nhiều chuyện đã xảy ra lúc trước dễ nhìn ra, sản phẩm của Lam gia chỉ cần chất lượng không xảy ra vấn đề, cuối cùng bán được nhiều vẫn là bán nhiều a.
Còn cổ phiếu sao, cũng ảnh hưởng không được quá nhiều, hơn nữa chờ nhiệt độ này đi qua liền tăng trở lại. Là một quái vật khổng lồ, thật cho rằng một việc nhỏ nhoi trên mạng như vậy có thể quật ngã nó sao?? Đùa cái gì thế.
Chỉ là đường đường là một cái siêu cấp đại tập đoàn, không thể để cô chơi như vậy.
Cuối cùng sự thật cũng chứng minh rằng, được thiên vị thì không cần phải lo lắng hay sợ hãi. Hai lão nhân gia đã vỗ gối quyết định, cháu gái bảo bối của bọn họ muốn làm như thế nào thì làm như thế đó đi.
Khi Lam Thịnh Triết nhìn thấy An Thúy cùng mọi người ở Lam gia đều tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt, lại nhìn đến những lời mắng chửi An Thúy như che trời lấp đất ở trên mạng, chỉ cảm thấy mưa gió sắp tới. Hắn không thể không trở lại phòng, trốn vào phòng tắm, gọi điện thoại cho Thư Bảo Lị.
“ Những việc xảy ra trên mạng đó là em làm đúng không, Bảo Lị?”
“Đúng vậy.” Thư Bảo Lị trả lời, khẩu khí rõ ràng là cảm giác sảng khoái khi trả thù thành công.
Lam Thịnh Triết hít sâu một hơi, “Em đừng nghĩ việc này là chuyện đơn giản, mau thu tay lại, chuyện này căn bản không thể ảnh hưởng đến bất cứ thứ gì của Lam gia cả, đối với cô ấy cũng vậy, ngược lại là em……”
“A Triết, anh rốt cuộc là đứng về phía của ai? Em là vì ai mới có thể làm ra những việc này?!”
Thư Bảo Lị tức giận mà đánh gãy lời nói của hắn, cô ta đã sớm có oán khí, cô ta là vì ai mới đi tìm An Thúy kiếm phiền toái, cuối cùng lại chịu bạo lực học đường cùng bị cô lập như vậy? Cô ta là một người con gái, cô ta thích hắn, ngay thời điểm mình chịu thương tổn liền mong muốn vương tử của mình đến cứu vớt mình, nhưng rồi sao? Hắn vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí cùng An Thúy càng ngày càng thân mật!
Tuy rằng Lam Thịnh Triết nói đây là kế hoạch của hắn, hắn đang công lược An Thúy, nhưng Thư Bảo Lị vẫn luôn cảm thấy không thoải mái, từ lúc gặp nhau ở cái trấn nhỏ kia, hai người bọn họ cùng nhau lớn lên, là thanh mai trúc mã, Thư Bảo Lị đem hắn trở thành vật sở hữu của chính mình. Tươi cười của hắn chỉ có thể nở rộ trước cô ta, hắn cũng chỉ đối tốt với một mình cô ta.
Nhưng hiện tại, hắn giống như một con chó con phe phẩy cái đuôi bám lấy An Thúy, cả ngày vây quanh cô xoay tới xoay lui, những tươi cười sáng lạn đẹp đẽ cũng hướng về cô mà nở rộ, cho dù hắn nói đó chỉ là diễn kịch, nhưng hiện tại trọng tâm sinh hoạt của hắn toàn bộ đều là An Thúy, nhắn tin cho hắn thật lâu mới được trả lời, hỏi hắn đang làm gì, phần lớn đều sẽ liên quan đến An Thúy, cô ta thật sự ghen ghét đến sắp nhịn không nổi nữa.
“Bảo Lị, anh nói rồi, em không cần nhúng tay, đây là chuyện của anh, anh có kế hoạch của chính mình, anh biết chính mình đang làm cái gì.”
Thư Bảo Lị ghen ghét nói
“Có thật sự là anh biết không? Anh không soi gương sao? Thời điểm anh cười với cô ta có bao nhiêu sáng lạn, tư thái vì cô ta làm trâu làm ngựa có bao nhiêu hèn mọn!!!"
“Anh làm bao nhiêu thứ như vậy là vì cái gì em không biết sao?!” Lam Thịnh Triết cũng nổi giận.
“Phải không? Anh có dám đảm bảo thời điểm mình nói ra lời này không có một chút chột dạ nào không?”
Lam Thịnh Triết xem nhẹ sự hoảng loạn trong lòng vì bí mật trong lòng bị chọc trúng, dùng phẫn nộ che dấu bất an của hắn
“Đủ rồi, đây là chuyện của anh, Bảo Lị, anh vốn dĩ cũng không cần em trợ giúp, em không cần dùng khẩu khí bị phản bội này đến chỉ trích anh, anh rõ ràng chính mình đang làm cái gì, làm vì cái gì!”
Lam Thịnh Triết nói xong liền muốn tắt máy, lại nghe được Thư Bảo Lị khóc nói
“Thực xin lỗi, A Triết, thực xin lỗi, em chỉ là cảm thấy chuyện trong khoảng thời gian này quá khó tiếp thu, ở trường học vẫn luôn bị khi dễ, bạn bè chân chính của em chỉ có một mình anh, chính là trong khoảng thời gian này anh vẫn luôn cùng Lam Thịnh Mỹ ở bên nhau, em quá khó tiếp thu, cho nên mới không lựa lời mà nói, tha thứ cho em…”
Trong nháy mắt Lam Thịnh Triết liền nhớ tới khi ở trấn nhỏ hai người bọn họ cùng gặp phải sự lạnh nhạt, ở trường học bị xa lánh, hai người bọn họ sống nương tựa nhau như thế nào, trái tim cũng lập tức mềm xuống.
“Thực xin lỗi, nhưng hiện tại anh chỉ có thể làm bộ chỉ là bạn bình thường của em, cũng không có biện pháp giúp đỡ em, cô ấy không thích em, nếu bị cô ấy phát hiện anh và em là bạn bè, mọi việc anh làm lúc trước đều uổng phí. Anh thật sự cảm ơn sự quan tâm từ trước đến giờ của em, nhưng anh thật sự biết sau này mình phải làm thế nào, em không cần lại lo lắng rồi giúp anh. Hiện tại An Thúy đang chuẩn bị phản kích em, anh cũng không biết cô ấy sẽ làm như thế nào, em tốt nhất nên nghĩ kĩ mình có bị cô ấy nắm được điểm yếu nào hay không, sớm phòng bị thì tốt hơn."
Điều hắn có thể làm, cũng chỉ có thể nhắc nhở một việc này, hắn còn sống ở trong lòng bàn tay của An Thúy, không thể giúp được cô ta chỗ nào cả.
Sau khi kết thúc trò chuyện với Lam Thịnh Triết, Thư Bảo Lị liền ngồi ở ghế trên suy nghĩ, cô ta có thể có cái điểm yếu nào bị An Thúy nắm được chứ? Trên người cô ta có chỗ đáng lên án giống An Thúy sao? Không có. Cô ta muốn chờ xem, An Thúy có thể ra chiêu gì.
Chuyện này vẫn luôn lên men, ngày hôm sau trong trường học ánh mắt mọi người nhìn An Thúy đều quái quái, An Thúy trực tiếp đi đến phòng thông báo, phát loa cho toàn trường, ai lại dám dùng ánh mắt xem khỉ mà nhìn cô, cô sẽ khiến cho người đó trở thành một con khỉ chân chân chính chính. Thành công làm cho mọi người không dám dùng ánh mắt đó tiếp tục nhìn cô.
Lời này lại bị truyền tới trên mạng.
【 Nima, đây là trần trụi uy hiếp! Ai dám nhìn chằm chằm cô ta, người đó liền bị bắt nạt, trở thành một người bị vây xem giống con khỉ trong vườn bách thú? 】
【 Nhất Trung cứ như vậy ngồi yên không làm gì sao? 】
【 Trên lầu không biết? Lam gia là nhà đầu tư lớn nhất của Nhất Trung, không phải chỉ có thể quỳ liếm sao? 】
【 Thật là cuộc đời trước đây chưa từng gặp, tại sao lại có một đứa con gái kiêu ngạo như thế này, lớn lên xinh đẹp như vậy, nội tâm lại vô cùng ác độc! 】
【 Trương Vô Kỵ mẹ nó nói rất đúng, nữ nhân càng mỹ lệ thì càng ác độc! 】
【 Tôi rất muốn đem cô ta kéo ra tát cho mấy cái……】
【……】
Trên mạng càng nháo càng lớn, An Thúy lại vẫn cứ bình thản ung dung, cũng không tức giận đến ăn không ngon.
An Nhiên lập tức bỏ chén xuống
“Đàn chị.”
An Thúy nhai sườn heo chua ngọt, giương mắt xem cậu ta.
An Nhiên đem mặt thò qua tới, trên trương mặt xinh đẹp kia nơi nào còn có sự lười nhác của lúc trước, tất cả chỉ còn lại là tràn đầy không kiên nhẫn cùng táo bạo, hắn nói:
“Chị bị ngốc sao?”
“?”
“Bị những người ở trên mạng chửi như vậy, chị không tức giận sao?”
“Tại sao phải tức giận?”
“Bị người bôi nhọ, còn không tức giận! Chị quả nhiên là bị ngốc rồi!”
“Bôi nhọ? Ai bôi nhọ? Tôi kiêu ngạo ương ngạnh không nói đạo lý, xem ai không vừa mắt liền đánh người đó, muốn sai bảo ai liền sai bảo người đó, câu nói tôi nói buổi sáng, cũng xác thực là ý tứ đó, không đúng chỗ nào?” An Thúy thấy hắn để ý như vậy, nhịn không được liền trêu chọc hắn.
“Tất cả đều không đúng! Chị xem ai không vừa mắt, đó là người bị chị nhìn không thuận mắt sai, bị đánh cũng là bọn họ xứng đáng, kiêu ngạo ương ngạnh cái gì!” An Nhiên đương nhiên mà nói.
An Thúy sửng sốt, cô thật sự kinh ngạc, hình tượng của cô chính là đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh kiêu căng, tẩy không sạch được không, thế nhưng còn có người tẩy trắng như vậy…… Những người khác cũng nhìn An Nhiên sợ đến ngây người, biết hắn giống như có điểm thích An Thúy, nhưng thật không nghĩ tới đã mù quáng đến loại trình độ này!! Cái này cũng chưa tính kiêu ngạo ương ngạnh, như thế nào mới tính là kiêu ngạo ương ngạnh a!
An Thúy đột nhiên cười nói
“Như vậy a, vậy cậu giúp tôi đem cái tiểu tiện nhân họ Thư kia giết chết đi, thế nào?”
An Nhiên sửng sốt, sau đó lộ ra tươi cười, hai cái răng nanh đều lộ ra, hơi hơi cong lên, trong hai mắt tràn đầy lóng lánh ý cười, thoạt nhìn vừa soái vừa đáng yêu.
“Được a. Em muốn ăn thịt sườn của chị.”
Đầu duỗi ra, a ô một ngụm, ăn luôn miếng thịt sườn trên chiếc đũa mà An Thúy đang gắp.
An Nhiên nói giúp An Thúy liền giúp An Thúy, hơn nữa nhìn dáng vẻ cũng không phải chờ An Thúy nói thì mới động thủ, mà là sớm đã chuẩn bị rồi, cho nên thời điểm dự đoán An Thúy nhờ thử, đã đem vài thứ kia thả ra rồi.
Lúc này trên mạng một mảnh toàn là mắng An Thúy, an ủi Thư Bảo Lị, Thư Bảo Lị thấy An Thúy chậm chạp không động thủ, chỉ cho rằng cô căn bản không ra chiêu, lúc này, có một võng hữu phát ra một cái video.
Cái video này, đúng là cái video đánh bóng chuyền kia, nhưng hoàn toàn đầy đủ, có thể nhìn thấy rõ, là Thư Bảo Lị đi đến chỗ Tưởng Cầm đề nghị cái gì, Tưởng Cầm mới nói tiến hành thi đấu thử, sau đó Thư Bảo Lị đoạt vị đoạt cầu, sau đó lại đánh trúng An Thúy. Lúc sau An Thúy mới lần lượt mà bắt đầu đánh trúng Thư Bảo Lị.
【???? 】
【 Cho nên là Thư Bảo Lị đánh trúng người khác trước? 】
【 Không thấy được Thư Bảo Lị đã xin lỗi sao? Nhân gia nhất thời phạm sai lầm lập tức xin lỗi, kết quả Lam Thịnh Mỹ lại làm như thế nào? Ăn miếng trả miếng liền cho qua đi, đây là ăn miếng trả miếng sao? Đây là bắt nạt!】
【 Muốn dùng cái này video này để tẩy trắng là tẩy không trắng. 】
【 Quan hệ xã hội của Lam gia rốt cuộc bắt đầu rồi? Tốc độ quá chậm, hiện tại mới quan hệ xã hội, có rắm mau phóng? 】
【……】
Nhưng mà ngay sau đó, vị này võng hữu lại thả ra các hình ảnh cùng tin tức khác, tuôn ra gia thế của Thư Bảo Lị, tiểu nhật ký ân ái của cha mẹ cô ta trên Weibo, kỳ thật là một cái tên đàn ông ngoại tình cùng kẻ thứ ba. Tra nam là lão tổng của Thư thị điền sản, khởi điểm bởi vì năng lực thương nghiệp không đủ, nguyên bản người thừa kế không phải ông ta, bất quá ông ta cũng chỉ là một cái giáo viên dạy Đại học, sau em trai có năng lực của ông ta ngoài ý muốn qua đời, tra nam mới trở thành lão tổng.
Bởi vì năng lực không đủ, vì thế cưới vợ có tài năng, bắt vợ mình làm trâu làm ngựa giúp hắn quản lý công ty, chính mình tiếp tục làm giáo viên, sau đó thông đồng với học sinh của chính mình, còn sinh ra Thư Bảo Lị. Thẳng đến năm trước, vợ ông ta ngã bệnh, tra nam tiếp nhận công ty, lập tức cùng vợ mình ly hôn, dùng tiền uy hiếp vợ mình, không ly hôn liền không cho bà ấy tiếp thu trị liệu, khiến cho vị nữ cường nhân kia không thể không ký xuống hiệp nghị ly hôn, sau đó tra nam đón tiểu tam cùng con gái riêng của mình về. Cũng trách nữ cường nhân quá ngốc, bị kĩ thuật diễn của tra nam lừa, nếu không cũng không rớt xuống loại tình cảnh này.
Các võng hữu chấn kinh, quả thực không thể tin được, hai ngày này, ở bọn họ cảm nhận thấy, Thư Bảo Lị là tiểu công chúa cỡ nào chọc người thương tiếc như tiểu thiên sứ, là bị ác long khi dễ đến đáng thương, nhưng mà hiện tại bọn họ cư nhiên phát hiện, cô ta thế nhưng là đứa con gái riêng ghê tởm của tra nam tiện nữ? Nghĩ lại Weibo của cô ta viết những cái nhật ký cùng người nhà ở chung đầy ấm áp, khoe những lễ vật hàng hiệu, ngẫm lại đều là vợ trước của ông ta kiếm được, đúng là ghê tởm đến cơm đêm qua ăn đều phải nhổ ra.
Nhưng mà cái này còn chưa tính, vị võng hữu này còn tuôn ra hình ảnh của Thư Bảo Lị trước kia ở trong trường học, xem ai không vừa mắt liền tìm học sinh bất lương trong trường học thậm chí là tên lưu manh bên ngoài đi giáo huấn hắn, cùng với địa chỉ IP được tra ra, video giám sát của giao lộ theo dõi thấy được, đây là Thư Bảo Lị tự biên tự diễn một chuyện tình khổ đau, người này nghiễm nhiên chính là tồn tại giống như An Thúy, không, nếu so sánh, An Thúy tốt hơn nhiều được không? Nhân gia ít nhất xuất thân sạch sẽ, là công chúa chính thức của hào môn, là con gái chính thức của vợ hợp pháp!
Quan trọng nhất chính là, nhân gia kiêu ngạo đến đương nhiên, đến chính diện, nhưng nhìn Thư Bảo Lị xem, còn biết diễn kịch! Mặt ngoài giả bộ đến vô tội đáng thương như vậy, trên thực tế thì như thế nào?! Chuyện đánh bóng chuyền trước kia cũng vậy, đều là diễn kịch! Thật mẹ nó đê tiện!!!
【 Chưa thấy qua một nhà ba người ghê tởm như vậy!! 】
【 Tô tổng đáng thương, khó trách Thư thị điền sản một năm này phát triển không bằng lúc trước, nguyên lai là người làm chủ đã thay đổi! 】
【 Quá ghê tởm, còn muốn lợi dụng internet trả thù Lam Thịnh Mỹ, không biết tự lượng sức mình đúng không? Cô là xứng đáng, xứng đáng cho ăn phân bị đánh chết! 】
【 Cùng Lam Thịnh Mỹ so sánh, Lam Thịnh Mỹ là bầu trời tiên nữ, còn cô là đống phân chó trên mặt đất! Nhân gia người ta đường hoàng như vậy liền hơn cô gấp trăm lần! 】
【 Thật không hổ là tiểu tam dạy ra, đủ tâm cơ a! 】
【……】
Weibo của Thư Bảo Lị lập tức đã bị công hãm, những cái hàng hiệu được khoe ra, hay tiểu nhật ký ân ái của cha mẹ cô ta, làm đau đớn tròng mắt của các võng hữu, bọn họ lấy lực công kích so với công kích An Thúy lớn hơn nhiều lần để công kích phản công Thư Bảo Lị. Bình luận, tin nhắn, Thư Bảo Lị vừa click mở, tất cả đều lời mắng chửi cô ta, cái khó nghe nhất đều có, nếu hai ngày trước cô ta vẫn được toàn võng yêu thương xem như là tiểu công chúa thì hiện tại, cô ta giống như một đống phân chó ghê tởm, ai ai cũng chán ghét.
Ở bên kia của An Thúy lại đối lập hoàn toàn với Thư Bảo Lị, xem lại video An Thúy đánh Thư Bảo Lị, quả thực xem đến sảng khoái muốn chết. Còn có nhiều võng hữu lập tức chế tác các meme ở trên mạng truyền bá, An Thúy nhảy dựng lên đem bóng chuyền đánh đến trên mặt Thư Bảo Lị, Thư Bảo Lị bị đánh trúng rồi ngã ngồi dưới đất, lấy tên là: [ Cho ngươi phạm tiện! ] [ Không biết xấu hổ! ] [ Sao ngươi dám! ]
…………
Còn có lần đầu tiên An Thúy đánh trúng Thư Bảo Lị xong, sau đó cái biểu tình vênh váo tự đắc kia cũng bị làm thành meme, lấy tên là: [ Hừ, tiện nhân ] [ Ngươi cũng xứng? ] [ Bổn cung cho ngươi biết cái gì mới là kêu gào chân chính ] ………
Các võng hữu trong trò chơi cũng kích động, còn có người xem trong phòng phát sóng trực tiếp:
【 Tới tới tới, những cái thánh mẫu mới vừa rồi đi đâu vậy? Loại người này đáng để đồng tình sao? 】
【 Mặt có đau hay không? Chủ bá quá phận không? 】
【 Cái loại người đáng ghê tởm như Thư Bảo Lị này nên bị chủ bá đánh bóng chuyền đánh tới mơ hồ luôn đi.】
【 Thư Bảo Lị là không tốt, nhưng cũng không thể nói chủ bá tốt hơn được không? Cô ấy vốn dĩ chính là ở vườn trường bắt nạt người khác, liền tính người bị bắt nạt chính là Thư Bảo Lị, nhưng cũng là bắt nạt.】
【 Hắc, đây là thánh mẫu phía trước nè [ Ta cho ngươi phạm thượng nè ·GIF]】
【[ Cho ngươi lớn lối ·GIF]】
【[ Quả cầu sao băng từ ngoài thiên hà ·GIF]】
【……】
P/s: chương vả mặt này khá dài nên mình sẽ tách ra làm hai phần nha. Đọc rất sảng::>_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...