Ngẩng đầu lên nhìn,Trương Thành phát hiện đã đến giữa trưa,hắn bật người lên thoát khỏi dòng nước.
Mặc dù thời gian ở trên đảo hoang mấy ngày nay đối với Trương Thành rất hạn hẹp,nhưng mà dù sao hắn vẫn là một cái người thích sạch sẽ,cho nên việc tắm rửa vẫn cần được ưu tiên.
Trong thời gian ngâm mình dưới nước,Trương Thành cũng phát hiện ra còn rất nhiều động vật khác ở trong nước mà hắn không nghĩ đến,điển hình trong số đó chính là lươn.
Lươn tuy không phải loại động vật quần cư nhưng chắc chắn cũng sẽ không sống một mình ở trong vùng nước này.
Chúng khá dễ bắt,không có gì nguy hiểm,lượng protein cao tương đương với thịt bò lại giàu vitamin A,B.
Chính vì thế đây cũng là một nguồn lương thực phong phú mà Trương Thành không thể bỏ qua.
Thường thì lươn sẽ đào lỗ trong bùn ẩm gần bờ nước để làm ổ,chỉ cần tìm kỹ một chút là có thể tìm ra được động lươn.
Hang ổ của lươn có hai cửa,một cửa trên cùng một cửa dưới.
Lỗ dưới ở dưới bùn đất gần nguồn nước,lỗ trên bờ thì để thông khí hô hấp.
Với kinh nghiệm phong phú của Trương Thành,hắn đương nhiên không mất quá lâu để tìm ra được một cái động lươn.
Hắn cầm lên một nắm bùn đất,bít cái lỗ dưới của động lươn lại,làm như vậy chính là để cắt đứt đường tẩu thoát của lươn.
Còn lỗ ở trên sẽ dùng để bắt lươn,nhưng mà bắt lươn tuyệt đối không thể thò tay vào trực tiếp,phải biết rằng làm ổ bên bờ sông,không chỉ có mỗi lươn,còn có cua và nhiều động vật khác nữa.
Trong đó cũng bao gồm cả rắn nước.
Đặc biệt là rắn nước,mặc dù là hang hốc,nhưng bản thân nó lại không biết đào hang,mấy cái hang mà nó ở đều là đi cướp được,bởi vì thân thể gần giống,cho nên nó đặc biệt thích chiếm hang ổ của lươn.
Phương pháp câu lươn cũng khá đơn giản,nếu như là mùa hè,là mùa giao phối của lươn.
Sau khi nó có thai sẽ nhả ra lượng lớn nước bọt trong nước,từ đó khiến trứng đã thụ tinh lớn lên trong mặt nước,do đó khi mùa hè đến,chỉ cần quan sát chỗ miệng lỗ xem có bọt màu trắng hay không là có thể biết được trong hang có lươn hay không.
Còn bây giờ là mùa xuân,phải dùng cỏ nước bện thành dây để thăm dò dưới hang rốt cục là rắn nước hay lươn,hay thứ kỳ quái nào khác.
Chỉ có lươn mới có hứng thú với cỏ nước,nếu là rắn nước thì chắc chắn sẽ xông lên cắn người luôn.
Mà cho dù có là rắn hay lươn thì cũng đều ăn được,chỉ có điều thịt rắn không so với lươn được.
-Đát!.
đát!.
Cây cỏ đột nhiên có động tĩnh bị kéo xuống,xem ra đúng là lươn rồi.
Trương Thành có chút hưng phấn lập tức rút mạnh cây cỏ lên,quả nhiên kéo theo đó là một con lươn to dài bị lôi lên mặt đất!.
Trương Thành trở về trại đã là giữa trưa,lúc này chỉ có Cúc Tịnh Y ngồi một mình ở đó,Dương Mịch không biết là đã chạy đi nơi nào.
Cúc Tịnh Y sắc mặt ngày càng kém,ngồi yên ở một góc không nói cái gì,đối với sự xuất hiện của hắn cũng không để ý quá nhiều,chỉ liếc nhìn một cái rồi lại quay mặt đi.
Trương Thành tạm thời để lươn cùng cỏ bạc hà xuống một góc,hắn đi qua kiểm tra đống dừa qua một lần,thấy không có cái gì thay đổi thì âm thầm gật đầu,đồng thời cũng cầm lên một quả dùng dao nạy ra,đưa lên miệng tu ừng ực,sau khi uống hết nước dừa thì trực tiếp ném đi.
Hắn biết Cúc Tịnh y hiện tại là ở vào tình trạng khó khăn,nhưng mà như thế này vẫn chưa đủ để khiến nàng tâm tình bị vặn vẹo,hôm nay là ngày thứ tư,đội cứu hộ vẫn là một thứ gì đó chống đỡ tinh thần rất tốt.
Cứ cho là Cúc Tịnh Y là loại nữ nhân yểu điệu thục nữ một dạng,nhưng cũng không đến mức cực độ mềm yếu,dù sao nàng cũng là một cái người trưởng thành lăn lộn được đến đại minh tinh,không phải là bình thường có thể so được.
Mục đích của Trương Thành là để Cúc Tịnh Y nhìn rõ được hoàn cảnh của mình,muốn sống sót không có đơn giản như nàng nghĩ,lâu dần sẽ phá vỡ phòng tuyến của Cúc Tịnh Y từng chút từng chút một,để cho nàng bị tuyệt vọng ăn mòn,gặm nhấm cắn nuốt hết tất cả ngang ngược,kiêu ngạo.
Cách làm này tuy hơi mất thời gian,nhưng hiệu quả lại là tốt nhất,lại cũng dễ làm nhất,chỉ cần Trương Thành tự bày ra bản lĩnh,để cho Cúc Tịnh Y hiểu rằng hắn có thể giúp nàng sống sót,liền nhất định sẽ cam chịu mà quỳ xuống cầu xin.
Về phần Cúc Tịnh Y sau nhìn thấy Trương Thành cố ý ném đi đồ ăn khiêu khích chính mình đã không còn dám phản ứng cái gì nữa.
Sau khi biết được Triệu Huy là do Trương Thành giết,Cúc Tịnh Y nhớ lại tất cả những lần nàng khiêu khích,châm chọc Trương Thành,hắn đều không trả lời,chỉ cười hoặc nhìn nàng một cách rất kỳ lạ rồi bỏ qua.
Giống hệt như cách mà hắn phản ứng với Triệu Huy vậy.
Điều này khiến Cúc Tịnh Y rùng mình,chợt nhận ra ở trong hoàn cảnh này mình chỉ là một cái nữ nhân yếu đuối,không phải cái gì đại minh tinh,nếu như không biết ngoan ngoãn nghe lời thì nhất định sẽ phải chịu hậu quả.
Bởi vì nàng không có cái gì kỹ năng sinh tồn hoang dã,lại chỉ là dạng nữ nhân mềm yếu không chịu được khổ cực,với tình hình mà không biết bao giờ đội cứu hộ mới đến được đây.
Muốn sống sót nàng chỉ có thể phụ thuộc Trương Thành.
Nhưng Cúc Tịnh Y là đại minh tinh,tôn nghiêm của nàng không phải là thứ mà loại người như Trương Thành có thể so sánh,nhưng nàng cũng biết rõ giữa mạng sống và tôn nghiêm,thứ gì mới là quan trọng.
Rơi vào tình huống chỉ được phép chọn một trong hai khiến Cúc Tịnh Y cảm xúc ngày càng tiêu cực,sinh ra lo sợ cùng thấp thỏm kéo theo đó là càng thêm chán ghét,căm hận Trương Thành.
Nàng ngồi ở một góc,cố gắng cuộn tròn lấy cơ thể tay chân,tận lực để mình tránh xa Trương Thành.
Hiện thực tàn khốc làm cho tâm lý của Cúc Tịnh Y bị bào mòn,hi vọng duy nhất của nàng bây giờ chỉ còn lại Dương Mịch để dựa vào.
Thức ăn mà Dương Mịch tìm về tuy chỉ có mấy loại rau dại cùng chuối rừng đắng chát,nhưng ít nhất nó vẫn có thể ăn được,có thể giúp nàng sống sót mà không cần đi cầu xin Trương Thành,như vậy đã đầy đủ để Cúc Tịnh Y cố gắng vượt qua,chỉ là nàng không biết rằng,tình trạng này của mình không thể kéo dài được bao lâu.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...