Hoài Thai Mãng Xà Thai Rắn


Sau khi hạ quyết định, tôi tìm thời gian cố ý xúi bà nội đi chơi mạt chược, còn kêu Phượng Tổ Thiên hôm nay đừng về, tôi muốn làm chuyện bí mật với Liễu Long Đình cả ngày.
Phượng Tố Thiên suy nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết chuyện bí mật mà tôi nói là gì, sắc mặt rất tối tăm, nói sau này đừng nói như vậy với anh ta, mượn cớ gì đó cho anh ta ra ngoài là được.


Thấy Phượng Tổ Thiên đen mặt trách cứ, tôi nhất thời khinh bỉ anh ta, mắng anh ta đừng có càn quấy nữa, lớn to đầu rồi vẫn còn là trai tân, chẳng trách không có cô gái nào thích anh ta, kêu anh ta ra ngoài tán gái nhiều vào, lúc rảnh rỗi làm một lần gì đó.
Phượng Tố Thiên biết tôi đang đùa nên không cãi nhau với tôi, nói tôi làm nhanh lên, tối nay anh ta còn muốn về nhà ăn cơm.
Tôi bảo biết rồi, kêu anh ta mau đi đi.
Cập nhật chương mới nhất trên .net

Người nhà vừa đi hết, căn nhà lập tức trống không.
Tôi vào phòng mình trang điểm theo phong cách quyến rũ, lại mặc một cái váy rất dễ vén lên.
Nhìn bản thân mình trong gương, chính tôi còn cảm thấy mình là con yêu tinh vô liêm sỉ.
Nhưng tôi còn cách nào đâu? Cho dù tôi không muốn Liễu Long Đình thì mặt của tôi cũng muốn anh ấy, ai bảo anh ấy đã nửa tháng rồi không để ý tới tôi, cũng không nói cho tôi biết nguyên nhân, làm cho tôi bây giờ chỉ cần nhớ lại dáng vẻ phóng đãng của anh ta trước kia thì chân lại mềm nhũn.


Sau khi trang điểm xong, tôi nghĩ vừa bắt đầu đã kêu Liễu Long Đình ngủ mình thì cũng không tốt, làm vậy cứ như mình không có nội hàm.
Thế là tôi bắt chước tình tiết trong phim, cố ý đứng trên ghế cao tìm sách ở tầng cao nhất của giá sách, kêu Liễu Long Đình đỡ ghế cho tôi.
Tôi nghĩ váy mình ngắn tũn, còn ăn mặc mong manh thế này, nếu Liễu Long Đình còn là đàn ông thì chắc chắn sẽ cắn câu.



Tôi kêu Liễu Long Đình, Liễu Long Đình không để ý tới tôi.
Tôi lại kêu lần nữa, anh ấy vẫn không để ý, mãi tới khi tôi kêu bảy tám lần, anh ấy mời lười nhác ra khỏi phòng, hỏi tôi kêu anh ấy làm gì?

"Anh đỡ ghế cho em được không? Em muốn tìm mấy cuốn sách để đọc.” Tôi giả vờ nũng nịu nói, nghe xong tôi còn muốn đánh chết chính mình.
Nhưng mà Liễu Long Đình lại không có phản ứng gì, giúp tôi đỡ ghế, kêu tôi cẩn thận một chút, nếu không được thì anh ấy sẽ tìm giúp tôi.
Cập nhật chương mới nhất trên .net

Nếu để anh ấy tìm giúp thì kế hoạch của tôi chẳng phải đổ bể hết hay sao? Vì thế tôi nhanh chóng nói không cần, để tôi tự tìm.
Sau đó tôi rướn người lục giá sách, còn giơ một chân lên cho Liễu Long Đình xem.
Khi tôi nghĩ mình thật đáng khinh khi làm chuyện như vậy, trong lòng còn cảm thấy tiếc cho Liễu Long Đình, sao lại gặp phải cô gái có trái tim như đàn ông như tôi? Nhưng nếu vì mặt của mình, vì anh Liễu âu yếm có thể cho tôi một lần, sĩ diện đáng giá mấy đồng?

Tôi vừa lục giá sách vừa đổi tư thế giơ chân, thầm nghĩ may mà trước kia tôi còn thích đọc sách, trong nhà có rất nhiều sách bà nội đã cất hộ tôi, không ngờ sở thích trước kia giờ lại trở thành cơ hội để tôi giành được hạnh phúc.
Nhưng tôi đã đứng mỏi chân trên ghế, lục bảy tám cuốn sách mà Liễu Long Đình vẫn đỡ ghế dựa hỏi tôi tìm được chưa.
Tôi giơ chân lên cao nhất, váy sắp xõa lên mặt anh ấy mà anh ấy vẫn thờ ơ! Tôi nhất thời muốn chửi thề, thấy Liễu Long Đình không mắc mưu nên tùy tiện rút mấy cuốn sách nhảy xuống ghế, nói tôi đã tìm được rồi.


Thấy tôi tìm được, Liễu Long Đình cũng không về phòng mà ngồi trên sofa bật TV, rót một ly nước trà rồi hỏi tôi gần đây sao lại muốn đọc sách?

"Muốn thì muốn, lấy đâu ra lắm lý do vậy!" Bởi vì Liễu Long Đình không hiểu phong tình nên tôi đang khó chịu, ngồi xuống bên cạnh Liễu Long Đình, nhàm chán cầm điều khiển TV.
Thấy Liễu Long Đình vẫn uống trà, hơn nữa bây giờ anh ấy đang ngồi bên cạnh tôi, lúc nhúc nhích quần áo sẽ đụng vào người tôi, hơn nữa trên người anh ấy có mùi hương đặc thù rất thơm, khiến tôi rục rịch.
Tôi lại ôm cánh tay Liễu Long Đình, chớp mắt hỏi anh ấy: “Long Đình, hôm nay anh có phát hiện em có chỗ nào là lạ không?"

Liễu Long Đình quay sang nhìn tôi, hỏi tôi hôm nay tôi có gì là lạ?

"Anh nhìn lại đi.” Tôi chỉ hận không thể cởi hết quần áo nhào lên người Liễu Long Đình: “Anh nhìn em đi, em trang điểm đẹp không? Váy em có ngắn không? Anh nhìn đi!” Nói rồi, tôi gảy làn váy cho Liễu Long Đình thấy.


Thấy tôi nói mãi, Liễu Long Đình mới rộng lượng quay người lại, nói với tôi: "Đứng lên, xoay một vòng cho tôi xem.


Thấy có cơ hội, tôi nhanh chóng đứng dậy xoay một vòng, sau đó lại gần Liễu Long Đình hỏi: “Anh thích mẫu con gái như thế nào? Anh thích mẫu nào thì nói với em, em sẽ đi theo hình tượng đó, để anh càng thích em."


Nghe xong, Liễu Long Đình cười nói: “Tôi thích phụ nữ lạnh lùng một chút.
Em lạnh lùng cho tôi xem?”

“Hừ, muốn xem em lạnh lùng hả? Nằm mơ đi!” Tôi lập tức nhập diễn, giả vờ lạnh lùng nhìn Liễu Long Đình, ngay cả ánh mắt cũng trở nên thờ ơ.
Đóng giả xong, tôi còn nghĩ chắc chắn Liễu Long Đình sẽ yêu tôi chết mất.
Có một cô bạn gái đa phong cách sướng biết bao nhiêu.
Nhưng tôi không ngờ khi thấy vẻ lạnh lùng của tôi, vẻ mặt Liễu Long Đình lập tức thay đổi, ánh mắt trở nên rất phức tạp, vừa tự ti lại vừa khổ sở, tôi nhất thời không thể miêu tả được đó là ánh mắt như thế nào.
Khi tôi đang muốn nói chuyện với Liễu Long Đình thì anh ấy bỗng đẩy tôi ra, nói mấy ngày nay đừng tìm anh ấy, anh ấy ra ngoài một chuyến.
Sau đó không chờ tôi đồng ý hay không, anh ấy xoay người biến mất, để lại mình tôi ngơ ngác đứng trong phòng khách.


Tôi tức giận mắng Liễu Long Đình một câu, sau đó đập phá đồ đạc.
Rốt cuộc Liễu Long Đình có ý gì? Kêu tôi giả vờ lạnh lùng rồi lại giận tôi, đúng là không thể nói lý! Không làm thì không làm! Sau này anh ta muốn thì đừng tìm tôi nữa!" Cập nhật chương mới nhất trên .net

Tóm lại bị Liễu Long Đình làm cho một trận, tôi nhất thời bị đả kích, cũng trở nên im lặng hơn nhiều.
Buổi tối hơn năm giờ, bà nội chơi mạt chược chưa về, tôi còn nghĩ mình nên làm bữa tối cho bà nội.
Khi tôi đang thái rau thì nghe thấy tiếng gõ cửa, vì thế tôi đi ra mở cửa, thấy là Phượng Tố Thiên.
Ban ngày tôi đã khó chịu, lập tức mắng Phượng Tố Thiên anh ta biết đường vào nhà mà, gõ cửa làm gì?

Phượng Tổ Thiên tức anh ách nhìn tôi:

"Lần trước cô kêu tôi gõ cửa mà! Lỡ tôi đi vào thấy cảnh không nên thấy thì cô lại mắng tôi!” Nói tới đây, Phượng Tố Thiên nhìn vào nhà, hỏi tôi: “Hôm nay sao rồi? Có tận hứng không?"


"Anh đừng nói nữa.” Tôi khó chịu nói, sau đó vào bếp tiếp tục thái rau: "Liễu Long Đình không cần tôi.
Tôi tốn bao công sức quyến rũ anh ấy mà anh ấy chẳng có phản ứng gì.
Anh nhìn mặt tôi đi, toàn là mụn, làm tôi tức chết mất! Sau này tôi không chơi với anh ấy nữa."

Tôi vừa thái rau vừa oán giận.
Thấy tôi bị Liễu Long Đình đùa giỡn, Phượng Tố Thiên cười không ngậm được mồm, sau đó kêu tôi quay sang cho anh ta nhìn xem chỗ nào có mụn? Tôi quay sang cho Phượng Tố Thiên thấy, vẫn giữ nguyên mặt mộc, dù sao tôi cũng không thích Phượng Tố Thiên.
Lúc cho anh ta nhìn mụn trên mặt mình, tôi lại không hề xấu hổ mà còn hỏi anh ta có phải xấu lắm không?

"Không, vẫn xinh đẹp như bình thường mà."

"Anh thôi đi!" Tôi còn chưa nói xong thì bất cẩn cắt trúng tay mình, cơn đau lập tức ập đến.
Tôi vội cầm ngón tay đang chảy máu, cuống quýt muốn cầm máu, nhưng không ngờ Phượng Tổ Thiên lại trực tiếp ngậm ngón tay tôi vào miệng, đôi mắt phượng trách cứ nhìn tôi, tràn đầy diễm lệ quyến rũ.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui