Ý trời cái đầu anh!
Tôi chỉ muốn giúp anh ta vì hậu bối của anh ta, người đã bất chấp nguy hiểm cùng tôi đến động Hoa Tư này.
Tôi đã nhầm lẫn anh ta là U Quân nên mới giúp anh ta, nhưng mà tôi không ngờ rằng Đế Tuấn nói đó là ý trời.
Chẳng lẽ tiếp theo đây anh ta sẽ bảo tôi đây là ý trời nên tôi nhất định phải lấy anh ta?
“Nếu là ý trời nên tôi muốn cưới Thần Tôn làm vợ, tôi hy vọng Thần Tôn có thể đồng ý với tôi.”
Đế Tuấn này đã có hai vợ, lấy nhiều vợ như vậy, buổi tối bận chết thì sao?
Lại nói, cho dù anh ta không có vợ thì tôi cũng không muốn lấy anh ta, chỉ là kiếp trước tôi lúc này dường như không biết hôn nhân là gì, sau khi Đế Tuấn nói xong thì tò mò mà nhìn Đế Tuấn chằm chằm.
Nhìn dáng vẻ kiếp trước còn tưởng rằng kiếp trước mình đã bị ngốc, nhìn dáng người cũng đã lớn rồi, sao lại giống một đứa trẻ vậy?
Đế Tuấn nhìn tôi như thế này, chắc anh ta thực sự coi tôi như định mệnh của mình, thấy tôi ngốc nghếch, anh ta cũng không bận tâm.
Chắc anh ta thấy tôi mặc ít nên đã cởi quần áo của mình và bọc lấy thân thể tôi và nói với kiếp trước của tôi là: “Tôi nghĩ Thần Tôn vừa mới tu luyện ra đời, còn chưa hiểu hết mọi chuyện trên đời.
Hiện tại tôi còn chưa thống nhất thiên hạ, Thần Tôn gả cho tôi thì cũng tủi thân cho Thần Tôn.
Chẳng bằng chúng ta nên như thế này, tôi có một người em trai, vẫn đang tu luyện trong hang động.
Xuất thân của em trai tôi kém hơn một chút so với các vị thần, nhưng khi chưa sinh ra đã được Hồng Quân Lão Tổ nhận làm học trò và đưa cho cậu ta chiếc Hỗn Độn Chung.
Em trai tôi cũng đã ôm Hỗn Độn Chung này mà tái thế, chính là thiên hạ đại cát.
Trước khi tôi thống nhất được thiên hạ này thì Thiên Tôn hãy đi theo em trai tôi mà tu luyện, chờ đến khi tôi có thể làm chủ của muôn dân thì chúng ta lại kết lương duyên cũng không muộn.”
Nghe Đế Tuấn nói chuyện này với kiếp trước thì tôi cũng yên tâm, anh ta nói sẽ để kiếp trước của tôi đi tu luyện với Liễu Long Đình, vậy thì bây giờ tôi có thể tìm được Liễu Long Đình?
Chờ mấy ngày nay cuối cùng cũng có thể nhìn thấy Liễu Long Đình, cho nên khi Đế Tuấn hộ tống kiếp trước của tôi đi tìm Liễu Long Đình thì tôi cũng đi theo bọn họ.
Chỉ cần tôi tìm được Liễu Long Đình, có lẽ tôi vẫn có thể từ chỗ của Liễu Long Đình kiếp trước mà lấy một chút tin tức.
Nơi Liễu Long Đình tu luyện cách Vũ giới rất xa, nhưng mà có xe bay trên bầu trời nên chúng tôi không mất quá nhiều thời gian liền đến nơi này.
Vị trí địa lý của nơi này rất tuyệt vời, hội tụ tinh hoa của đất trời, đây quả thực không phải là nơi mà yêu quái bình thường có thể tu luyện.
Nếu yêu quái bình thường ở nơi linh khí mạnh mẽ như vậy để tu luyện thì chắc chắn là vật cực tất phàm.
Khi Đế Tuấn ra lệnh cho quân của mình mở cửa động, trong động có một tia sáng lóe lên, một cửa động khổng lồ xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Mặc dù động tối, như không có một chút ngột ngạt nào trong đó cả, ngược lại là dương khí vô cùng sung túc.
Đế Tuấn đã khoác vai kiếp trước của tôi bước vào trong động này, khi chúng tôi bước vào thì đèn hai bên động cũng theo đó mà sáng lên.
Bên trong hang động, có tiếng vảy trượt trên mặt đất, trước mặt chúng tôi xuất hiện một con yêu quái đầu người và thân rắn, khi nhìn thấy con yêu quái này, tôi hơi ngạc nhiên, bởi vì con yêu quái này, chính là Liễu Long Đình.
Chỉ là Liễu Long Đình lúc này trông không có vẻ trưởng thành, vững vàng như Liễu Long Đình ở cùng tôi, ngược lại là khuôn mặt còn trẻ hơn một chút, nhìn cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi.
Tuy rằng khuôn mặt tinh xảo nhưng mà so với khi anh ấy và tôi ở bên nhau thì ít dịu dàng hơn.
Nhưng mà nhìn tuổi của anh ấy hiện tại thì có phần xấp xỉ với kiếp trước của tôi, bởi vì kiếp trước của tôi hơi non trẻ hơn so với lúc này.
Khi Liễu Long Đình nhìn thấy anh trai mình đến, anh ấy bước ra chào hỏi, nhưng mà khi Liễu Long Đình chào Đế Tuấn mặt anh ấy lại quay về phía tôi, nhìn một lúc và hỏi Đế Tuấn: “Cô ấy là ai?”
Khi Đế Tuấn nghe thấy câu hỏi của Liễu Long Đình, anh ta cười và nói với Liễu Long Đình: “Cô gái này thần do Tinh Khí Bàn Cổ biến thành và là chị dâu thứ ba của anh trong tương lai, nhưng tu vi của cô ấy vẫn còn nông cạn, anh muốn gửi cô ấy đi theo em tu luyện.
Em có thiên phú hơn người, anh tin tưởng em nhất định có thể giúp cô ấy.”
Làm gì mà nói nhiều như vậy chứ, bây giờ tôi ước gì Đế Tuấn đi nhanh đi, sau đó thì tôi có thể nói vài lời với Liễu Long Đình một mình.
Nhưng mà cũng không hổ là chồng Liễu Long Đình chống tôi, nghe Đế Tuấn sắp xếp xong thì anh ấy cũng không nói lời nào vô nghĩa nữa, thay vào đó anh ấy quay sang nhìn Đế Tuấn một chút và nói rằng chuyện này cứ giao cho anh ấy.
Nhìn thấy Liễu Long Đình ngoan ngoãn như vậy, hơn nữa còn rất là tươi mới, nếu không phải là mạng của Liễu Long Đình đang ở trong tay tôi, nếu Liễu Long Đình còn sống thì tôi thật muốn nói có thể đổi hàng hay không.
Tôi muốn thay đổi Liễu Long Đình trẻ tuổi này.
Thấy Liễu Long Đình hiểu chuyện, Đế Tuấn hài lòng gật đầu, sau đó để lại tôi kiếp trước ở bên cạnh Liễu Long Đình, nói vài câu liền đem người của mình đi ra ngoài.
Tôi mới cùng Liễu Long Đình đi theo Đế Tuấn đi ra ngoài đóng cửa động lại, Liễu Long Đình nhìn lên xuống kiếp trước của ta, và hỏi: “Cô có phải là người không?”
Tôi thật sự không hiểu mình rõ ràng là yêu quái, tại sao lại sinh ra hình hài con người?
Nhưng lúc này tâm tình kiếp trước của tôi không rõ ràng lắm, có thể là bởi vì tu vi của tôi không đủ, hoàn toàn không lĩnh ngộ được những chân tướng này, cho nên mới không trả lời Liễu Long Đình.
Khi Liễu Long Đình thấy kiếp trước của tôi không trả lời, anh ấy liền dẫn kiếp trước của tôi tiếp tục đi về phía sơn động.
Anh ấy dẫn tôi đến một cái giường đá trong sơn động rồi ngồi trên một cái giường đá, nói rằng đây sẽ là nơi tu luyện dành cho tôi trong tương lai, sau đó anh ấy đối mặt với tôi, nhắm mắt và thiền định.
Lúc này, tôi đã nhìn thấy Liễu Long Đình nên tôi muốn hỏi anh ấy có biết gì về nước thánh không? Suối nước thánh này có thể khiến Liễu Long Đình sống lại, không phải bảo vật ở đâu cũng có được.
Nhưng khi tôi muốn đứng cạnh Liễu Long Đình và nói chuyện với anh ấy, mặc dù tôi đã mở miệng nói rõ vấn đề của mình với anh ấy.
Nhưng Liễu Long Đình dường như không nghe thấy giọng nói của tôi và ngồi im lặng nhìn vào mắt của kiếp trước tôi đang ngồi đối diện.
Lúc này trong lòng tôi như lửa đốt, tôi muốn trực tiếp xuất hiện trước mặt Liễu Long Đình để cho anh ấy nhìn xem tôi là ai.
Nhưng lúc này thì tôi không chỉ không để Liễu Long Đình nghe thấy những gì tôi nói mà thậm chí không thể hiện nguyên hình.
Giống như có một thế lực vô hình điều khiển tôi, để tôi ở đây không có cách nào để thi triển các phép thuật của tôi?
Ngay lúc tôi đang suy nghĩ về chuyện gì đang xảy ra, Liễu Long Đình đang ngồi ở đối diện kiếp trước của tôi đột nhiên nói: “Cô có biết không? Sau này thì các người chính là đại địch của Yêu tộc, sẽ tiêu diệt chúng tôi, chúng ta bây giờ là kẻ thù.”
Nghe Liễu Long Đình nói lời này, tôi sửng sốt, hiện tại tính theo tuổi thì Liễu Long Đình chưa xuất quan, làm sao có thể biết việc của hơn mười ngàn năm sau? Nếu anh ấy có thể đoán trước được trong một thời gian dài như vậy, liệu anh ấy có thể đoán được là tôi đến đây đề hỏi anh ấy về tình tức của nước thánh không?”
Mà kiếp trước của tôi nghe Liễu Long Đình nói điều này thì khẽ nghiêng đầu liếc nhìn Liễu Long Đình, biểu thị rằng mình không biết ý của Liễu Long Đình là gì.
Đồng thời thì lúc này kiếp trước của tôi đang ngồi ngay ngắn trên chiếc giường, ánh sáng chói lóa từ cái lỗ trên đầu chiếu xuống bao bọc cả người lại, nhìn vô cùng thần thánh bất khả xâm phạm.
Liễu Long Đình lúc này dường như không biết đến sự tồn tại của tôi, anh ấy dựng thẳng nửa thân trên của mình, quẫy đuôi cúi người về phía kiếp trước của tôi.
Anh ấy gần như đã đi đến trước mặt kiếp trước của tôi, nhưng mà cũng không có dừng lại, khi mặt của anh ấy gần như chạm vào chóp mũi kiếp trước của tôi thì mới dừng lại.
Đôi mắt anh ấy ở ngay trước mắt kiếp trước của tôi, mặc dù lúc này trông anh ấy không già nhưng đôi mắt của anh ấy rất sắc sảo, bình tĩnh và vững vàng, giống như nhìn vào mắt tôi bình thường.
“Cô nói xem bây giờ tôi có nên giết cô để diệt trừ hậu hoạ sau này không?” Liễu Long Đình hỏi kiếp trước của tôi.
Mà kiếp trước của tôi cũng hiểu lời của Liễu Long Đình, ánh mắt chợt hiện lên vẻ kinh hoàng, muốn lùi lại phía sau rời xa Liễu Long Đình.
Nhưng không ngờ Liễu Long Đình lại đưa tay ra nắm lấy eo kiếp trước của tôi trực tiếp quay đầu hôn môi của tôi.
Sau khi môi cùng răng môi giao nhau một lúc thì mặt anh ấy mới hơi hơi rời đi, sau đó nói: “Nhưng mà tôi không nỡ.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...