Hoắc Tổng Truy Thê

Hoắc Minh ngồi bên cạnh cô: “Gặp lại người yêu cũ mà em vẫn rất bình tĩnh!”

Ôn Noãn vẫn lật xem tạp chí, thản nhiên nói: “Tôi và anh cũng là người yêu cũ!… A, tôi quên chúng ta đã đăng ký kết hôn, vậy chính là chồng cũ chứ!”

Hoắc Minh tức đến cười.

Anh trầm giọng nói: “Tối qua em cũng thế này, còn mạnh miệng sao?”

Phụ nữ tranh cãi với đàn ông, cuối cùng vẫn thua thiệt.

Ôn Noãn nhớ lại dáng vẻ không chịu nổi của mình đêm qua, không khỏi đỏ mặt, mắng anh một câu: “Đồ lưu manh!”

Hoắc Minh cười nhẹ.

Anh cởi nút áo tây trang, cầm lấy cuốn tạp chí trong tay cô, mở ra: “Cái này cũng không tệ!”

Ôn Noãn không tiếp tục tranh luận với anh.

Cô nghiêng người qua.


Hoắc Minh nắm hai vai của cô, hơi nghiêng đầu chăm chú nhìn vẻ mặt của cô, không nhịn được thì thầm: “Sau khi tiệc tối kết thúc chúng ta về nhà, em mặc bộ váy này cùng làm với anh.”

Ôn Noãn đỏ mặt, cô biết rõ anh chính là mang tâm tư u ám.

Nhưng cô cũng thích chiếc váy dự tiệc này.

Gu thẩm mỹ của Hoắc Minh quả thật là đẳng cấp.

Cô chỉ vào tạp chí, nhờ nhân viên phục vụ giúp cô tìm bộ lễ phục, nhưng lúc mặc thử cô không cho Hoắc Minh nhìn… Ôn Noãn cảm thấy cho dù là vợ chồng, người yêu, cũng nên có vài điểm mới mẻ.

Chọn lựa váy xong, Hoắc Minh Châu về nhà trước.

Hoắc Minh dẫn theo Ôn Noãn và Tiểu Hoắc Tây đến chụp ảnh đại diện cho tập đoàn Tây Á.

Ôn Noãn hơi chần chừ một chút.

Hoắc Minh hiểu tâm tư của cô, anh cầm lái tập trung nhìn con đường phía trước, hỏi cô vô cùng dịu dàng: “Ôn Noãn, chẳng lẽ con người anh không đáng giá để em dũng cảm một lần nữa?”


Anh sợ Tiểu Hoắc Tây nghe thấy, lại trầm giọng nói: “Đồng ý theo anh, không chịu làm chứng nhận với anh sao?”

Ôn Noãn dựa lưng vào ghế ngồi, yên lặng chăm chú nhìn anh.

Đúng lúc đèn đỏ.

Anh nghiêng người qua, nắm chặt tay cô nói rất dịu dàng: “Ôn Noãn, chúng ta có thể vừa làm vợ chồng vừa yêu thương nhau! Anh không chỉ muốn thân thể của em, anh còn muốn dành lấy em bằng nhiều cách khác… Cho anh cơ hội, đừng có từ chối anh!”

Ôn Noãn nhẹ nhàng giữ tay của anh.

Nếu cô không cho cơ hội, sao có thể nằm trên giường của anh, sao có thể để anh tùy ý làm bậy với cô, thậm chí còn không tức giận, cũng không cãi vã với anh.

Hoắc Minh nghiêng đầu nhìn cô.

Ánh mắt của anh dịu dàng: “Lần này chỉ có chúng ta!”

Tiểu Hoắc Tây ngồi ở phía sau, yên lặng lắng nghe.

Cô bé giống như…muốn có mẹ!



Lễ kỷ niệm tròn một năm của tập đoàn Tây Á, đăng ảnh của công ty.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui