Hoắc Tổng Truy Thê
Anh dựa vào ghế sô pha, nhẹ nhàng cười: “Tức giận khá tốt, còn hơn là khóc.”
Ôn Noãn sửng sốt.
Hoắc Minh khẽ đè tay cô xuống, hạ giọng nói: “Đừng đi, đợi một lát.”
Ôn Noãn có chút ngờ vực…
Hoắc Minh buông cô ra, cầm cốc lên, lạnh nhạt nói: “Diêu Tử An sẽ quay lại.”
Như Hoắc Minh dự đoán.
Diêu Tử An muốn có con, nhưng hắn cũng muốn giữ thể diện.
Hắn đi trấn an Đinh Tranh, khoảng một tiếng lại trở về phòng bao.
“Bạch Vi đâu?”
Cả phòng bao yên tĩnh, chuyện này tất cả mọi người đều đứng về phía Bạch Vi, là do Diêu Tử An chơi quá trớn rồi.
Loại phụ nữ như Đinh Tranh mà hắn cũng nuốt được!
Diêu Tử An thấy sắc mặt mọi người không đúng lắm thì đanh giọng hỏi: “Bạch Vi đi rồi à?”
Hoắc Minh nhẹ nhàng bâng quơ.
“Cô ấy đi với Cảnh Sâm ”
Chuyện Cảnh Sâm theo đuổi Bạch Vi mọi người đều biết, lúc này Bạch Vi đang tức giận lại đi theo Cảnh Sâm, trai đơn gái chiếc, chẳng cần động não thì biết sẽ xảy ra chuyện gì!
Mặt Diêu Tử An xanh mét như tàu lá chuối.
Hắn điên cuồng gọi điện cho Bạch Vi.
Điện thoại của Bạch Vi tắt máy.
Hắn chửi đổng một cậu, lại bắt đầu gọi cho Cảnh Sâm, ấy thế mà lại nối máy được.
Có điều, tiếng nam nữ bên trong điện thoại lại…
Cực kỳ mờ ám.
Chỉ là nghe một chút là có thể biết đầu dây bên kia đang kịch liệt đến cỡ nào!
Diêu Tử An siết chặt ngón tay: “Cảnh Sâm, anh đưa điện thoại cho Bạch Vi nghe nhanh!”
Cảnh Sâm thở hổn hển, nghe ra có vẻ cực kỳ sung sướng, anh ta đưa điện thoại cho Bạch Vi: “Điện thoại của Diêu Tử An.”
Hơi thở của Bạch Vi mỏng nhẹ như tơ: “Tử An, có chuyện gì vậy?”
……
Mọi người ngồi trong phòng bao đều im thin thít…
Diêu Tử An quăng nát chiếc điện thoại!
Hắn hùng hổ chạy ra ngoài tìm Cảnh Sâm tính sổ.
Ôn Noãn muốn theo lại bị Hoắc Minh ngăn cản, anh nói với giọng điệu dửng dưng: “Có Cảnh Sâm ở đó thì em còn lo cái gì! Lại nói, chuyện thành ra thế này thì hai người họ ly hôn là cái chắc, không phải rất đúng ý em đó sao?”
Cuối cùng, Ôn Noãn không đuổi theo nữa.
Có lẽ Hoắc Minh nói đúng, Bạch Vi và Diêu Tử An đã hết duyên, làm to chuyện lên thế này hóa ra lại tốt.
Cô không ở lại lâu, cầm áo khoác ra khỏi phòng bao.
Lúc này thì Hoắc Minh không ngăn cản cô, mà lại đi theo, chặn ngang Ôn Noãn ở bãi đỗ xe.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...