Lúc Ngọc Hưng đi học về, mẹ, cậu khẳng định là kiếp trước ngay tại cái cổng này đã nảy sinh tình duyên giữa cậu và em đẹp trai!
"He he đi làm vui hong?"
Cậu biến thành không khí trong mắt nó luôn, nó cứ thể tảng lờ, bơ cậu triệt để.
Xí, ông đây có cần mày quan tâm lại chắc?
Ơ mà nó xách theo bao gạo từ đâu về kìa. Mợ, thế là từ giờ đỡ phải góp gạo, đỡ được bao nhiêu chi phí hí hí.
Đi theo nó được mấy bước thì cậu chợt nhớ ra lời hứa không làm phiền nó nữa lúc trưa.
Thảo nào, ra là mua gạo sẵn để anh mày không có cơ hội góp gạo chứ gì? Mày nghĩ anh thèm mấy mớ thịt của mày à?
Ông đây cũng tự mua thịt được nhá! Ông nói được thì làm được!
"Chị ơi bán em mấy gói tôm anh tôm emmmmm."
"Suốt ngày mì tôm thế này mày sắp thành con tôm rồi đấy."
Mà hôm nay ông chủ chuyển khoản cho cậu tiền lương rồi, chắc để mai mới đi rút tiền về hihi. Để xem ngày mai ông đây sẽ lột xác!
Mới đi ra thì thấy thằng Dũng đi vào, đứng đợi một lúc thì nó đi ra với bịch sa tế với mù tạt.
Hất mặt chảnh cún, Ngọc Hưng nhất quyết không thèm nhìn mặt nó, thật đường hoàng mà đi về.
"Cột điện."
Phải đến khi cậu va mặt vào em cột điện thì thằng khốn nạn kia mới chịu nhắc.
Aww cái mũi triệu đô của ông!! A máu chảy thật rồi nè!! Aww nhan sắc xinh trai vĩnh hằng của tuôiiiii!!
Cậu bịt mũi chạy thục mạng về nhà để sơ cứu, mà kì quái lại không thấy cái hộp ý tế chuyên dụng đâu. Loanh quanh loanh quanh mò mẫm một hồi thì nhớ ra... Hahaha căn bản có mua éo đâu mà tìm ╮(╯▽╰)╭.
Haizz, sau thì vẫn mặt dày đến đu cửa phòng em đẹp trai cầu cấp cứu.
"Chỉ duy nhất lần này thui mừ, ư ư, pờ liiiiiii."
Ngọc Hưng không ảo tưởng đến độ nghĩ mình sẽ được tận tay em đẹp trai chăm sóc, cậu theo chủ nghĩa tự túc là hạnh phúc lâu rồi.
Cậu đợi thằng nhóc kia đi vào nhà tắm thì nhân cơ hội xẻ trộm tí thịt, nhặt tí rau, lấy bớt một bình ga mini, tiện tay lấy lại thẻ nhân viên, đem hết về.
Vừa vào phòng mình thì điện thoại đã rung lên. Để tránh sai sót, cậu đã nhìn kĩ cái màn hình 10s để xác nhận là chó Nam gọi.
Cậu chưa ra lệnh cho nó sủa thì nó đã rủ rê.
"Tối đi bar không cưng?"
Xoa xoa cái mũi Ngọc Hưng chần chừ mãi.
"Gei bar... thì bố đi chứ không thì nghỉ."
Ôi, cậu thấy ngưa ngứa cái mũi rồi đó.
"Bar này cũng có gay mà, chú tao mới mở đang thiếu khách, đi đi anh mày bao."
"8 giờ qua đón tao đi ăn được không?"
Đúng 8 giờ tối thằng Nam đã phi xe đến bóp còi ing ỏi. Y như rằng mấy bà chị nghe tiếng động cơ quen thuộc là lại ùa ra xem.
Mấy bả cứ trêu tao sao không yêu mẹ thằng Nam đi cho nhanh, vừa ngon trai vừa lắm tiền. Ngọc Hưng chỉ bảo là nó với cậu chỉ có thể là tình đồng chí đắp chung chăn nhưng không đụng chạm súng đâu.
Ơ mà thật ra mới quen nó cậu cũng định tán đấy, cơ mà tính nó hợp với mình quá chả làm người yêu được đâu. Làm pet của cậu thôi.
"Mày ăn gì?"
"Gì cũng được."
Ngọc Hưng khác với bọn con gái, "gì cũng được" nghĩa là nó cho cậu ăn gì cậu ăn nấy chứ không thách đố nó. Mẹ chứ cậu từng thay nó đưa con em gái đi ăn sáng, mà con bé cứ kêu "em ăn gì cũng được" tưởng dễ chiều. Thế là cậu đưa con bé đến quán bún phở, nó lắc đầu kêu sợ nóng. Đưa nó đi ăn cháo nó kêu nhão quá. Đm thế là kêu bừa cho nó cốc trà sữa to đùng mà nó thích lắm.
Cậu cũng thích trà sữa lắm, hihi.
"Mày thấy trên đầu tao đã mọc sừng chưa?" - Thằng Nam bất thình lình hỏi cậu.
"Có, dài ngoằng ngoẵng rồi đấy."
"Đệt mẹ, bố mới thấy con bồ cặp kè với thằng mọi khóa dưới. Đờ mờ mai bố tẩn chết mẹ chúng nó."
À để cậu kể lần đầu gặp thằng Nam nhá, đấy là một hôm trời nắng chói chang luôn. Cậu bắt xe khách lên đến đây, mới bước xuống đã bị thằng Nam từ éo đâu vồ đến túm cổ dọa giết.
Hóa ra là trông cậu na ná cái thằng cướp bồ nó nên thằng Nam nhận nhầm. Cậu sợ bay vía, cứ tưởng gặp phải anh đầu gấu trùm xã hội black.
Xong thằng Nam cho cậu số điện thoại bảo có gì khó khăn gọi cho nó, nó sẽ đền bù.
Tất nhiên là ngu gì cậu giữ số của dân anh chị, đợi nó phóng xe đi mất thì vứt mẹ xuống cống.
Để rồi sớm mai thức giấc, mở cửa đón nắng hồng thì gặp luôn anh đầu gấu. Mặt thằng Nam hầm hầm như muốn tương cậu đến nơi.
"Tối qua tao thấy mày bị đánh ở cái hẻm gần cái quán thịt chó."
Đệt.
"Sao lúc đấy không gọi cho tao đến?"
Đệt.
"Tao hứa là tao làm được."
Đệt.
Đệt x 100, sao lúc đấy không nhảy vào cứu cậu luôn đi để rồi bây giờ đến bắt tội như đúng rồi làm gì?? Căn bản là cậu đệch có giữ số chứ đừng nói là lưu số của nó có được không?
Sau vụ đó cậu luôn có cảm giác bị theo dõi, nhiều lần nghĩ đến báo ông can(công an =)) nhưng lại sợ tàn tro bay mất.
"Mày là đứa đầu tiên bị tao theo dõi mà không thèm báo bọn cớm."
Đệt. Tức là đó giờ thằng này có thói quen thích theo dõi ân nhân và toàn bị ông can tóm vì tội quấy rối à??
"Tao với mày kết huynh đệ đi."
Đệt.
Đấy, cái tình bạn chó chết của cậu với nó duy trì từ đấy đến giờ phải được 3 năm rồi đấy.
Nghĩ lại cũng thấy hài bỏ mợ. Cái lúc nó biết cậu là gay ý, cậu tưởng nó định xa lánh cậu, ai ngờ hôm sau nó dắt cả dàn trai xinh trai tú từ đâu đến phòng cậu. Bảo là cho cậu tùy chọn.
Khổ là cậu không cần trai xinh trai tú để ngắm, cậu chỉ cần trai đẹp vạm vỡ để được mấy ảnh chịch thôiiiiiii.
Khụ khụ.
"Thằng Dũng kia đúng không?"
Nó chỉ tay ra phía sau tao, tao quay lại thì thấy em Dũng đang ngồi đơn côi một xó uống bia.
"Dũng!"
Đúng là em đẹp trai, nghe thấy người ta gọi tên thì đứng phắt dậy. Một hồi bị thằng Nam rủ rê thì cũng theo đi bar luôn.
"Hai đứa ở đây đợi tao về lấy em Audi mới tậu cho chúng mày xem."
Cậu ngồi ăn nốt bắp ngô nướng, đối mặt với em đẹp trai nãy giờ thấy mất hứng ăn.
"Ăn không?"
Em đẹp trai lắc đầu.
"Sao? Chú em cũng bị gái cắm sừng à?"
Chọc trúng tim đen thằng nhỏ luôn. Nó lườm cậu sắc lẻm dọa cậu sợ luôn, thế là đành cun cút ăn cho xong rồi cầu mong thằng Nam đến nhanh nhanh.
Ai biết được khi vào bar lại thêm cả cậu thất tình giống hai thằng này. Ai biết được cậu lại dám ôm thằng Dũng mà kể nể với nó chứ.
__________________________
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...