Cuộc đấu thầu dự án khách sạn Amy đã được chính thức có ngày công khai, nên trong thời gian gần đây, tập đoàn nhận rất nhiều lời gợi ý và cuộc gọi muốn gặp mặt, ngoài ra họ không ngừng gửi quà cho chủ tịch nhầm lấy lòng.
Nam Cung Phi An không về nhà Nam Cung kể từ sau vụ việc của Nam Cung Yến Duyệt ở buổi tiệc ngày đó.
“Sếp! giáo sư Phạm về thành phố X tham gia vụ án của thị trưởng Lưu, muốn sếp đến hỗ trợ”.
Sara lên tiếng nói, Nam Cung Phi An nghe nói nhắc đến người này cô liền cười mỉa mai chính bản thân mình, vì ngu muội mà cô đã tham gia vào hàng ngũ giáo sư luật sư của giáo sư Phạm, mà là không nhận một đồng lương, đóng quân trong vòng ba năm, cô toàn nhận mấy vụ gây gắt.
Phi An còn nhớ rõ, năm đó Kỷ Thiếu Phong mới nhậm chức không lâu thì bị đối phương kiện tụng, mà người nhận kiện chính là giáo sư luật sư Phạm, cô vì giúp anh mà đứng chờ ông ấy suốt 12 tiếng đồng hồ để xin gặp ông và trình bày kết luận của mình, biếng cái sai kia thành không có thật khiến ông phải kinh ngạc mà chấp thuận, đồng thời ông cũng đưa ra yêu cầu trói buộc cô với tổng công ty luật sư của ông ba năm.
Trên đường đến thành phố X, Phi An đã xem bảng chi tiết về vụ án mà giáo sư phạm gửi qua cho cô.
Cô xem xong thì xoa huyệt thái dương lại là một vụ án hối lộ trốn thuế còn có hành vi phạm luật của điều luật hôn nhân, chính vì lien quan đến chính trị và một số công chức nhà nước cho nên giáo sư Phạm mới gọi cô đến nghĩ cách khan án giảm nhẹ tội, bằng chứng của đối phương đưa ra rất bất lợi cho bên thân chủ.
Thành phố X, lúc Nam Cung Phi An đến nơi là buổi tối.
CÔ đi thẳng đến khách sạn mà giáo sư đã sắp xếp.
Lãnh Phong đi đến thành phố X cũng vì vụ án của thị trưởng Lưu, anh là luật sư đại diện cho ông ấy.
Lãnh Phong cũng ở khách sạn cùng chỗ với Nam Cung Phi An, anh chú ý đến bóng dáng nhỏ bé kia, khiến anh nhớ lại vào ba năm trước anh đã từng gặp cô gái ấy, cô gái xinh đẹp, yến ớt núp trong lòng anh mà khóc lóc đáng thương, thậm chí cô cũng không ngẩng đầu nhìn anh dù chỉ một lần.
Lãnh Phong anh đang nghĩ, có khi nào hai cô gái kia cùng là một người, thế nhưng cô gái năm đó anh gặp nhan sắc xinh đẹp không giống như cô gái này.
Anh cười mỉm rồi cất bước vào phòng.
Sáng ngày hôm sau, Nam Cung Phi An đã lột bỏ lốp ngòai bao phủ nhan sắc cô suốt nhiều năm qua, khuôn mặt trắng hồng, xinh đẹp mi công như đôi cánh bướm, mắt to tròn, môi nhỏ xinh đỏ mộng, tóc bù xu kia thay bằng mái tóc thật của cô, dài thẳng dày và đen mượt, Phi An khoát trên người bộ đồ vest của luật sư mà thư kí cô đã chuẩn bị cho cô, cầm hồ sơ lên và bước ra khỏi phòng.
Vừa ra cô đã chạm mặt với một người tuấn lãnh, đẹp trai, thế nhưng cô không phải người háo sắc, tuy anh ta so với Kỷ Thiếu Phong có nét ôn nhu hơn, cô liền xoay người bước đi, không mấy bận tâm.
Lãnh Phong đã kinh ngạc nhìn Nam Cung Phi An, khi cô xoay người bước đi, anh mới định thần nhìn theo bóng lưng của cô, là cô ấy, cố gái đêm qua anh gặp cũng chính là cô, thế nhưng sao cô phải giấu đi bản chất của mình bằng vẻ ngoài kia chứ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...