Hậu Phi Bí Sử
Thái hậu chợt cười rộ lên, phất phất tay với Lưu mỹ nhân:“ Ngươi có chuyện gì muốn nói sao?” Bà ở hậu cung này mấy chục năm trời, một chút suy nghĩ của Nhược Mộc Lan kia bà làm sao mà không nhìn ra?
Lưu mỹ nhân có chút hoảng hốt, đôi mắt đẹp khẽ đảo, miệng nhỏ khẽ mở nhẹ nhàng nói:“ Hôm qua, đúng canh hai nô tỳ của thần thiếp vô tình thấy tứ hoàng tử xuất hiện ở Bích Xuân hồ với một cung nữ, thấy hai người họ xảy ra tranh chấp, xô đẩy, thần thiếp nghĩ...... có khi nào liên quan đến việc tứ hoàng tử bị giết hay không?” Mặc dù nói nàng có thái hậu là hậu thuẫn, nhưng tâm tư của của bà ta quá sâu, nàng cũng không ngu đến nỗi tin bà ta sẽ không mang nàng ra làm bia đỡ đạn!
Nhược hoàng hậu nghe vậy không khỏi hỏi lại:“ Cùng cung nữ tranh chấp? Là ai vậy?” Tứ hoàng tử hoang dâm vô độ, đó là điều ai cũng biết, hắn có ngày hôm nay cũng là quả báo.
Lưu mỹ nhân khẽ cười, nhìn hoàng hậu mỉa mai:“ Hoàng hậu, tỷ cũng không biết thật sao?” Hừ, lại muốn lợi dụng vu oan nàng, nếu vậy nàng không ngại ăn miếng trả miếng, đêm hôm qua khi A Hữu quay lại đình Bích Xuân thì thấy thủ hạ bên người Nhược Mộc Lan hạ thủ giết chết tứ hoàng tử, rồi quăng xuống hồ, chắc chắn kế hoạch của nàng bị truyền đến tai ả, vì vậy ả mới có cơ hội chen chân vào đạp một cước! hừ, Lưu Phi Phi ta giống người dễ bắt nạt vậy sao?!
Nhược hoàng hậu ngẩng đầu, vuốt vuốt phượng bào đỏ thẫm, hoa văn tinh tế, cực kỳ thản nhiên trả lời:“ Bổn cung làm sao lại biết? Lưu mỹ nhân, muội không nhầm đấy chứ?”
Lưu mỹ nhân âm thầm nghiến răng, tiện nhân này cho là nàng không biết thật sao? Để ta cho ngươi cùng Nhiếp Chính Vương kia đối mặt, xem ngươi có cò thản nhiên hay không!!!!
Thái hậu mắt nhìn hai nữ nhân buông lời khiêu khích nhau, bà chậm rãi hỏi, cắt ngang cuộc chiến tranh ngầm này lại:“ Lưu mỹ nhân, người cung nữ ngươi nói là ai? Lại dám ngnag nhiên ở đất vua lộng hành?”
Lưu mỹ nhân liếc Nhược Mộc Lan một cái, sau đó cẩn thận hồi báo:“ Bẩm thái hậu, là cung nữ ở Trù phòng - Lâm Y Nguyệt!!”
“ A Đức, truyền lệnh của ai gia, lập tức đem cung nữ đó đến đây!” Giọng nói mềm nhẹ mà uy nghiêm, mười phần khí thế, làm không ai dám khinh thường!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...