“Anh hai, chúng ta đi bộ sao?” Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh. Cậu nhớ rõ là vùng ngoại thành phía nam có chút xa, ước chừng phải đi mất một tiếng mới đến nơi…… Nhưng cậu rất thích cảm giác cùng anh hai nắm tay nhau chậm rì rì tản bộ, loại cảm giác này thật tốt! Có một loại ấm áp thản nhiên làm cho cả thể xác và tinh thần đều cảm thấy phi thường thoải mái! Dường như là sẽ mãi nắm tay nhau đi trên con đường dài đằng đẵng!
Tầm mắt Quý Tiêu Dương vẫn luôn gắt gao dừng trên khuôn mặt Quý Thần Quang, khi nhìn thấy đáy mắt cậu lóe lên ánh sáng hưng phấn sáng ngời, khóe miệng liền nhịn không được cong lên. Thần Thần có chuyện gì đều viết hết ở trên mặt, thật sự là một đứa nhỏ đơn thuần mà! “Ân. Chúng ta đi bộ, Thần Thần cũng thích mà.”
“Đúng, em thích nhất là cùng anh hai tản bộ. Thực ấm áp, thực thoải mái! Em thực sự rất vui vẻ!” Ngửa đầu lên, Quý Thần Quang không chút do dự lớn tiếng nói lên tiếng lòng của mình, thanh âm nhẹ nhàng lộ ra sự vui sướng rõ ràng!
Tình yêu của Quý Thần Quang dành cho Quý Tiêu Dương cũng không hề che dấu. Mặc kệ là vào thời điểm nào, ở chỗ nào, cậu vẫn luôn dùng đôi mắt sáng ngời như ánh sao chuyên chú nhìn Quý Tiêu Dương! Giống như là im lặng muốn nói cho mọi người biết: Anh hai là người yêu của cậu, bọn họ là người yêu của nhau!
Bốn người khác ở bên cạnh nhìn Quý Thần Quang cười, nghe lời cậu nói, cảm thấy dường như trái tim mình vừa có một dòng suối nước nóng chảy qua, tràn ngập sự ấm áp! Nụ cười của Quý Thần Quang thực sự rất cuốn hút!
Khóe miệng Nam Cung Kỳ không tự giác cong lên cười khẽ, theo bản năng nhìn thoáng qua Nam Cung Cửu ở bên cạnh. Trong lòng ảm đạm nghĩ, nếu Tiểu Cửu cũng giống như Thần Thần toàn thâm toàn tâm ỷ lại mình như vậy thì có lẽ bọn họ thật sự có thể đi đến cuối cùng…… Nhưng Nam Cung Kỳ hiểu được, dù sao Tiểu Cửu cũng không phải Thần Quang! Hắn có chủ kiến và tư tưởng riêng của mình, hắn là một sự tồn tại độc lập! Sẽ không bao giờ đi ỷ lại người khác! Tiểu Cửu có một nội tâm cường thế! Anh không thể nắm bắt được Tiểu Cửu……
Nghĩ vậy, tâm tình của Nam Cung Kỳ đang bị Quý Thần Quang cuốn hút đột nhiên lại trở nên áp lực nặng nề! Khóe miệng giơ lên cười khẽ cũng nháy mắt biến mất. Kỳ thật anh thật sự rất muốn ở bên Tiểu Cửu, giống như là Quý Thần Quang và Quý Tiêu Dương vậy! Nhưng anh lại không thể bước một bước đầu tiên kia, anh, không có niềm tin……
Em rốt cuộc đang bận tâm cái gì?…… Khóe mắt Nam Cung Cửu liếc nhìn Nam Cung Kỳ thấy được Kỳ đang nhìn về phía mình! Hắn có thể cảm giác được Kỳ đối với hắn có cảm tình nhưng vì sao Kỳ lại áp chế tình yêu đó? Vì sao lại muốn cự tuyệt hắn? Kỳ, em rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Sao không thể nói cho tôi biết?……
Nam Cung Cửu lần đầu tiên cảm giác được mình thực vô dụng…… Hắn không dám hỏi Kỳ rốt cuộc đang lo lắng cái gì! Bởi vì hắn biết Kỳ sẽ không nói cho hắn. Hỏi rồi ngược lại sẽ làm Kỳ càng thêm bối rối lùi bước! Chỉ có để Kỳ tự mình nghĩ thông suốt, để Kỳ nguyện ý mở miệng thì Kỳ mới có thể nói ra suy nghĩ chân thật trong nội tâm em ấy……
Thật sự rất muốn ôm em ấy vào lòng, gắt gao, hung hăng ôm chặt giống như Tiêu Dương cùng Thần Quang! Hắn cùng rất muốn nhìn thấy trên khuôn mặt Kỳ xuất hiện nụ cười hạnh phúc! Nhưng ngay cả khi hắn có muôn vàn nóng vội thì hiện tại chỉ có thể đứng nhìn từ xa! Kỳ, tôi thật sự rất muốn cho em được hạnh phúc……
Quý Thần Quang mẫn cảm rất dễ dàng cảm giác được tâm tình của Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu bên cạnh đang đấu tranh dữ dội! Cái loại áp lực nặng nề này làm cho đáy mắt sáng ngời mang ý cười của Quý Thần Quang hơi xuất hiện sự lo lắng! Thật vất vả mới làm cho quan hệ của bọn họ có chút tiến bộ, đừng có lùi lại chứ! Kỳ cùng Cửu, hai người bọn họ rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Sao lại xuất hiện cái loại phản ứng đấu tranh tư tưởng này? Cậu cảm giác trong lòng thật là khó chịu……
“Anh hai!” Vươn tay nhẹ nhàng kéo ống tay áo Quý Tiêu Dương, thanh âm Quý Thần Quang mang theo một chút mất mát!
“Thần Thần, làm sao vậy? Không thoải mái sao?” Quý Tiêu Dương cúi đầu vuốt tóc Quý Thần Quang. Vừa rồi vẫn còn vui vẻ như vậy, như thế nào nháy mắt liền thay đổi nhanh vậy?
Quý Thần Quang không nói gì, hướng về phía Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu chớp mắt vài cái, ý bảo anh hai nhìn xem!
Quý Tiêu Dương lúc này mới đem tâm tư chuyển về phía Kỳ cùng Cửu ở đằng sau, trong lòng có chút kinh ngạc! Thời điểm bắt đầu ra ngoài không phải rất ấm áp sao? Như thế nào mới có một lúc lại trở về trạng thái áp lực rồi?…… Quý Tiêu Dương mẫn cảm nhanh chóng nhìn về phía một đôi khác, Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm vẫn an ổn đi chung! Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi! Hắn cùng Thần Quang hai người vất vả cuối cùng cũng có chút tác dụng! Chính là Kỳ cùng Cửu có chút khó giải quyết, có chút nghĩ không ra rốt cuộc hai người bọn họ đang rối rắm cái gì?……
“Anh hai ơi!” Đợi hơn mười giây cũng không thấy anh hai nói gì, Quý Thần Quang có chút khẩn trương. Anh hai chưa nghĩ ra biện pháp gì sao? Cứ để đi xuống như vậy sao? Tình hình càng ngày càng xấu mà! Cậu cũng không muốn cố gắng cả một buổi sáng phải uổng phí a…… Kỳ cùng Cửu vừa rồi ấm áp thật tốt a!
“Ngoan, Thần Thần, không có việc gì!” Vươn tay xoa xoa đầu Quý Thần Quang, ý bảo cậu đừng lo lắng! Rồi sau đó ánh mắt ở bốn phía nhìn quanh xem có nơi nào có lãng mạn một chút không, phải tìm cái gì đó đến dời đi chú ý của Kỳ cùng Cửu. Nhưng khi vừa nhấc đầu lên nhìn quán cà phê đối diện, ánh mắt Quý Tiêu Dương trở nên lo lắng!
Ngô Tĩnh! Quý Sơ!……
“Anh hai, anh làm sao vậy?: Phát hiện Quý Tiêu Dương có chút khác thường, Quý Thần Quang ngẩng đầu nhẹ giọng hỏi.
Quý Tiêu Dương bình ổn lại cảm xúc, ánh mắt vẫn nhìn quán cà phê đối diện “Kỳ, cậu nhìn hai người ở cửa quán cà phê đối diện đi!”
Nam Cung Kỳ nghe thấy thanh âm của Quý Tiêu Dương thì nhanh chóng thu hồi tâm tư, ngẩng đầu nhìn về phía đối diện! Sửng sốt một giây mới vươn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình lên “Ngô Tĩnh, nữ nhân này trở về từ khi nào vậy? Như thế nào lại có quan hệ với Quý Sơ?”
“Trước tiên quan sát đã!” Tâm tư Quý Tiêu Dương hơi đổi, liền đoán được nguyên nhân của việc này, khóe miệng câu lên thành một nụ cười lạnh lùng!
“Đi theo chứ?” Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương!
“Ừm!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, nắm tay Quý Thần Quang, sáu người cẩn thận che dấu, lẳng lặng đi theo phía sau Ngô Tĩnh cùng Quý Sơ! Chỉ thấy hai người bọn họ đi lên tầng hai, ngồi vào một góc khá là kín đáo!
Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ liếc nhìn nhau một cái, đáy mắt hai người đều xuất hiện chút ý cười châm chọc. Có thể Ngô Tĩnh cùng Quý Sơ muốn ngăn trở những tầm mắt từ ngoài cửa sổ thủy tinh nên mới chọn một chỗ có bình phong che lại để ngồi xuống. Sau người bọn họ vừa vặn có thể ngồi ở bên kia bình phong.
“Tĩnh Tĩnh, em về nước khi nào vậy?” Quý Sơ nhìn Ngô Tĩnh trước mặt, trong mắt xuất hiện si mê! Ngô Tĩnh chính là nữ thần trong lòng gã! Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô, trong đầu gã tất cả đều là hình ảnh của cô, trong lòng tất cả đều là cô!
“Giá thầu thấp nhất là bao nhiêu?” Thanh âm Ngô Tĩnh rất là lãnh đạm, hiển nhiên là cảm thấy Quý Sơ rất chướng mắt. Nếu không phải vì lần này giá thầu của Quý gia thấp thì cô mới lười có liên quan cùng cái tên ngu ngốc này!
Ngô Tĩnh thật không ngờ, cô chẳng qua mới ra nước ngoài du học ba năm. Khi trở về thì hết thảy đều đã là cảnh còn người mất! Quý Tiêu Dương cư nhiên chủ động chặt đứt quan hệ hợp tác với Ngô gia bọn họ! Hơn nữa còn đem toàn bộ chuyện làm ăn của gia tộc chuyển qua thành phố C! Lấy một loại tốc độ điên cuồng làm nên một kỳ tích, chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã đưa công ty trở thành một trong mười tập đoàn lớn nhất cả nước! Tiến vào trong năm trăm tập đoàn lớn nhất thế giới!
Mất đi một bạn làm ăn lớn là Quý gia, Ngô gia còn chưa kịp phản ứng thì nhất thời xuất hiện một chuyện làm cho toàn bộ gia tộc trở tay không kịp, lâm vào trong trạng thái hỗn độn! Ngay tại thời điểm này Khúc gia luôn luôn như hổ tình mồi bên cạnh đột nhiên vùng dậy, trong ba năm ngắn ngủi liền có thể cùng Ngô gia ganh đua vị trí đại gia tộc! Chuyện này làm cho Ngô gia phi thường tức giận! Nếu không phải do Quý Tiêu Dương thì Ngô gia bọn họ cũng không gặp phải kiếp nạn này! Lúc này đây, đợt đấu thầu đất này Ngô gia bọn họ nhất định phải lấy được! Nếu không Ngô gia bọn hộ sẽ bị Khúc gia hoàn toàn dẫm nát dưới lòng bàn chân……
“Ba trăm vạn! Đây là tư liệu cụ thể!” Quý Sơ nhẹ nhàng đẩy tư liệu đến trước mặt Ngô Tĩnh, ánh mắt nóng rực nhìn khuôn mặt Ngô Tĩnh!
Ngô Tĩnh nhìn tư liệu trên bàn, khi vươn tay chuẩn bị lấy thì lại bị Quý Sơ nắm lấy! Trong lòng nhất thời sinh ra cảm giác chán ghét!
“Tĩnh Tĩnh, anh yêu em! Chúng ta kết hôn đi!” Gắt gao nắm lấy tay Ngô Tĩnh, Quý Sơ nói rất vội vàng! “Trong công ty của Quý gia hiện tại còn lại ở thành phố Y anh nắm giữ một nửa cổ phần! Tĩnh Tĩnh, gả cho anh đi! Chúng ta có thể hợp tác cùng nhau đẩy Khúc gia xuống!”
“Buông tay!” Ngô Tĩnh ở trong lòng hít sâu vài cái mới làm cho chính mình không cho người đàn ông ngu ngốc này một cái tát!
“Tĩnh Tĩnh, anh nói thật đó! Nếu em không tin anh có thể cho em xem cổ phần của anh trong công ty!” Quý Sơ không buôn tay Ngô Tĩnh ra, ngược lại nắm càng chặt hơn, càng nắm càng chặt!
“Quý Sơ, anh trước tin buông tay ra đã!” Thanh âm Ngô Tĩnh dịu xuống một chút, biết hiện tại không thể đắc tội với Quý Sơ, cô chỉ có thể hư tình giả ý đối với gã!
“Được, được, anh buông tay. Tĩnh Tĩnh, em đồng ý đi!” Ánh mắt Quý Sơ như lửa nóng nhìn Ngô Tĩnh.
“Để cho tôi suy nghĩ đã!” Ngô Tĩnh rút tay lại, nhanh chóng mở tư liệu ra, xem qua một lần. Quả thật chính là tư liệu mà mình muốn, liền ngẩng đầu mỉm cười nói với Quý Sơ một câu. Rồi sau đó nhanh chóng đứng lên đi xuống dưới lầu!
Quý Sơ khi nghe thấy lời nói có lệ của Ngô Tĩnh thì cả người liền hưng phấn đến nỗi không phân biệt được phương hướng. Nghĩ đến Ngô Tĩnh thật sự sẽ lấy mình……
“Chúng ta có ra tay không?” Sau khi Quý Sơ cùng Ngô Tĩnh rời đi, Nam Cung Kỳ nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương!
Quý Tiêu Dương khẽ hạ ánh mắt, không biết đang suy nghĩ cái gì. Cách gần một phút đồng hồ sau mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Mạc Dương “Có thể nói cho tôi biết Lục Dao cùng Sở Phong và Tô Dật rốt cuộc giữa bọn họ tồn tại chuyện gì không?”
Chuyện cơ mật như vậy Quý Sơ sẽ không có khả năng biết rõ ràng, Quý Tiêu Dương có thể rõ ràng hiểu được ba mình còn chưa có hồ đồ đến mức này, như vậy người duy nhất có thể làm chuyện này chỉ có mẹ…… Cũng chỉ có mẹ mới có thể làm cho ba làm ra chuyện hồ đồ.
Chính là hắn không rõ mẹ vì sao lại phải làm như vậy? Nghĩ tới nghĩ lui, hắn thầm nghĩ đến một khả năng. Đó chính là có quan hệ với Sở Phong và Tô Dật! Dù sao ngày đó ở sân bay, sự thất thố của mẹ mọi người đều nhìn thấy……
Nhưng là cho dù mẹ có thù oán với hai người Sở Phong và Tô Dật thì mẹ cũng không thể tiết lộ chuyện làm ăn cơ mật như vậy được, đây là vì sao? Quý Tiêu Dương không thể nghĩ ra điểm này. Nhưng là hắn loáng thoáng có cảm giác có lẽ việc này gián tiếp có quan hệ với Sở Phong và Tô Dật. Hơn nữa hắn cũng rất tò mò khúc mắc giữa mẹ cùng Sở Phong và Tô Dật! Chuyện gì lại có thể làm cho mẹ lộ ra cái loại biểu tình vặn vẹo như vậy……
“Thật muốn biết?” Mạc Dương nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương!
“Nói đi!” Quý Tiêu Dương gật đầu!
Trên khuôn mặt của mặt than Mạc Dương xuất hiện một nụ cười quái dị! “Lục Dao từng là người yêu của Sở Phong! Sau đó Sở Phong lại yêu Tô Dật!” Một đoạn khúc mắc trong tình cảm bị Mạc Dương ngắn ngủi dùng hai câu khái quát lại!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...