Độc Gia Chuyên Sủng

Ngày hôm sau, sau khi ăn bữa sáng, Lưu Lâm liền đi vào khách sạn đưa mấy người đến khu công trường ở làng du lịch Thanh Viễn. Ở trong công trường xem xét gần một tiếng mọi người mới đi vào một tòa nhà nhỏ bên cạnh.

“Quý tổng, vừa rồi cậu cũng xem qua công trường rồi, không biết cậu đối với nó có ý kiến gì không?” Sau khi vào phòng, người hầu mang nước trà cùng điểm tâm hoa quả lên, Lưu Lâm trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

“Trong ý tưởng của Lưu tổng, ngài là muốn đem làng du lịch Thanh Viễn định vào loại vị trí nào?” Quý Tiêu Dương không nhanh không chậm từ từ mở miệng hỏi, đem quyền chủ động không dấu vết chuyển vào trong tay mình!

Lưu Lâm nghe xong câu nói của Quý Tiêu Dương, đáy mắt lóe sáng. Quả nhiên như lời đồn bên ngoài, Quý Tiêu Dương thực sự là một con hồ ly giảo hoạt! “Không biết Quý tổng cho rằng làng du lịch Thanh Viễn thích hợp đứng ở vị trí nào?” Ông cũng sẽ đánh thái cực! ()

[(): vòng vo qua lại, nói chuyện không vào trọng tâm]

“Yên tĩnh, tự nhiên, nhàn nhã!” Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng bâng quơ nói sáu từ, ánh mắt dừng ở trên người Quý Thần Quang bên cạnh. Phát hiện Quý Thần Quang tựa hồ thực nhàm chán, lấy một quả hồng đề từ trên bàn, bóc ra rồi đưa tới trước mặt Quý Thần Quang “Thần Thần, nếm thử xem có thích không?”

Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, có chút kinh ngạc nhìn Quý Tiêu Dương. Anh hai không phải là đang họp bàn thương nghị sao? Như thế nào……

“Phát ngốc cái gì vậy? Nếm thử hương vị đi!” Vươn tay vô cùng thân thiết nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang.

Quý Thần Quang ngơ ngác hé miệng ngậm hồng đề bên miệng vào khoang miệng, chính là chỉ ngậm chứ không có ăn…… Quý Thần Quang còn chưa có phản ứng lại được!

“Tiểu ngu ngốc, ngậm mà lại không nhai, đây cũng không phải ăn kẹo!” Tay nhéo hai má Quý Thần Quang mạnh hơn một ít làm cho Quý Thần Quang đang thất thần phục hồi tinh thần.


“Đây chắc là em trai của Quý tổng đi?” Lưu Lâm nhìn biểu tình của Quý Tiêu Dương đột nhiên trở nên ôn nhu, trong lòng hiện lên một tia khiếp sợ. Nguyên lai truyền thuyết ở bên ngoài quả nhiên cũng đúng. Quý Tiêu Dương đem em trai của chính mình trở thành một bảo bối để thương yêu, đối với cậu đặc biệt tốt! Thời điểm vừa mới nghe được ông còn không tin. Hiện tại nhìn thấy hết thảy đều là sự thật! Thật là không nhìn ra Quý Tiêu Dương bề ngoài lạnh lùng như thế cư nhiên cũng có một mặt ôn nhu!

“Ân.” Quý Tiêu Dương cười khẽ gật đầu. Lúc buổi sáng ở trong khách sạn, hắn phát hiện ra trong mắt Lưu Lâm này hiện lên một tia kinh diễm! Tưởng ông ta đánh chủ ý lên người bảo bối Thần Thần của hắn, đừng nói là cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có đâu!

“Thần Thần, ăn xoài không?” Quý Tiêu Dương cầm lấy xoài hỏi Quý Thần Quang.

Quý Thần Quang nhìn, ngây người một hồi mới gật gật đầu. Tuy rằng cậu cũng không biết vì sao anh hai lại đối với cậu đột nhiên thân thiết như thế, nhưng cậu vẫn phối hợp với anh. Anh hai khi làm việc, cậu sẽ không quấy rầy anh. Hành vi lần này quái dị như thế khẳng định là có nguyên nhân!

“Anh bổ một quả cho em nếm thử!” Quý Tiêu Dương cười ôn nhu, ngữ khí nói chuyện cũng đặc biệt ôn nhu.

“Được ạ!” Quý Thần Quang cười ngọt ngào, đặc biệt sáng lạn như ánh mặt trời!

Lưu Lâm ở một bên nhìn liền không hiểu sao cảm thấy mê mang. Như thế nào cảm giác thái độ của Quý Tiêu Dương đối với em trai của cậu ta Quý Thần Quang tựa hồ quá mức thân thiết?…… Cho dù có yêu thương một người như thế nào cũng sẽ không đến nước này đi?……

Nam Cung Kỳ ngồi yên ở một bên, đáy mắt có ý cười nhẹ. Tiêu Dương cư nhiên lại ăn dấm chua (ghen). Thật sự là thú vị!

“Lưu tổng, ông cảm thấy cảm giác của tôi thế nào?” Quý Tiêu Dương bổ xoài xong liền đưa một miếng tới bên miệng Quý Thần Quang, nhìn Lưu Lâm đang có chút trợn mắt há mồm!

“A……” Lưu Lâm hiển nhiên đang trong trạng thái không tập trung……


“Ông vừa mới hỏi tôi: Làng du lịch Thanh Viễn thích hợp đứng ở vị trí nào?” Quý Tiêu Dương hảo ý nhắc nhở!

Lúc này Lưu Lâm mới phản ứng lại được. “Tốt lắm, tôi cũng nghĩ như vậy.” Cười cười gật đầu. Biểu tình có chút không được tự nhiên. Mình cư nhiên lại thất thần…… Thật sự là việc lạ!

“Kỳ, đưa bản thiết kế cho Lưu tổng xem đi!” Quý Tiêu Dương lấy khăn tay trên bàn thủy tinh, vừa lau tay vừa nói với Nam Cung Kỳ ở bên cạnh.

Nam Cung Kỳ hiểu ý gật đầu, lấy từ trong cặp tài liệu ra một bản thiết kế đã chuẩn bị tốt, đưa tới trước mặt Lưu Lâm “Lưu tổng, mời ngài xem!” Ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh!

“Hiệu suất làm việc của Quý tổng quả nhiên rất cao!” Lưu Lâm cầm bản thiết kế nói với Quý Tiêu Dương, rồi sau đó cúi đầu xem!

Qua ước chừng mười phút sau, Lưu Lâm mới buông bản thiết kế xuống, biểu tình trên mặt có điểm nghiêm túc!

“Lưu tổng, cảm giác thế nào?” Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua Lưu Lâm, thanh âm lạnh nhạt, nụ cười thương mại nhạt nhẽo, lễ phép lại xa cách!

Đáy lòng Lưu Lâm trăm chuyển ngàn hồi. Nói thật, ông phi thường hài lòng…… Chính là theo lệnh thì ông phải giữ Quý Tiêu Dương ở lại tỉnh X một tuần! Aiz…… Ở trong lòng từ từ thở dài một hơi. Bản thiết kế này ông thật sự rất vừa lòng. Tiếc là…… “Có vài nơi tôi cho rằng phải sửa một chút!” Lưu Lâm mở bản thiết kế ra, chỉ chỉ vào mấy nơi, nói ra những chỗ mình không hài lòng…… Trong lòng cũng thực rối rắm. Nếu sửa thì phương án thiết kế hoàn mỹ này khẳng định sẽ xuất hiện khuyết điểm…… Đáng tiếc……

Nam Cung Kỳ nhìn đến những nơi đó, mày khẽ nhăn lại. Chần chờ một chút vẫn là nói ra ý nghĩ của mình “Lưu tổng, nếu dựa theo yêu cầu thay đổi mà ngài nói. Như vậy toàn bộ bản thiết kế sẽ mất đi sự tự nhiên!”

Nghe lời nói của Nam Cung Kỳ, Lưu Lâm ở trong lòng cũng gật gật đầu. Quả thật nếu dựa theo sự thay đổi của ông, như vậy toàn bộ bản thiết kế sẽ hỏng ba phần! Nhưng là, cấp trên có lệnh, không thể trái…… Ông đau lòng! Bản thiết kế này thật khó mới gặp được! “Cậu cứ giúp tôi sửa một chút, chỉ cần không phải như bây giờ là được rồi!”


“Lưu tổng, tôi muốn hỏi là vì cái gì?” Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nhìn thẳng Lưu Lâm!

“Tôi nhìn liền cảm giác có chút không vừa mắt.” Lời nói của Lưu Lâm có chút xấp xỉ! Kỳ thật là trong lòng ông đang rỉ máu a. Ông là phi thường vừa lòng a……

Quý Tiêu Dương gật gật đầu. “Ân.” Trong lòng lại lóe ra âm hàn. Lưu Lâm này quả nhiên giống như lời đồn, thực khó chơi…… Bản thiết kế này rõ ràng đã muốn đạt tới hiệu quả hoàn mĩ mười phần thế nhưng vẫn không hài lòng. May là bọn họ có chuẩn bị hai bản. Bất quá một bản khác ngày mai mới đưa ra……

“Lưu tổng, còn có chỗ nào không hài lòng không?” Hắn thật sự muốn nhìn xem Lưu Lâm này rốt cuộc có bao nhiêu khó chơi……

“Cái khác tôi đều thực vừa lòng!” Lưu Lâm cười rất là vui sướng! Ông thật sự là rất vừa lòng, toàn bộ bản vẽ đều phi thường vừa lòng……

“Vậy chúng ta nói đến chuyện giá cả đi!” Biểu tình trên mặt Quý Tiêu Dương vẫn bình tĩnh như trước. Cách nói chuyện vân đạm phong khinh giống như đang nói: Hôm nay ông đã ăn cơm chưa?……

“Về chuyện đó thì, theo như lời Quý tổng nói là cậu muốn giữ 40% cổ phần đúng không? Chỉ cần đưa ra bản thiết kế làm tôi hài lòng thì tôi sẽ đáp ứng Quý tổng!” Lưu Lâm nói rất nhanh! Trong lòng lại cảm thấy chả sao cả. Dù sao tiền này cũng không phải ông bỏ ra……

“Tốt lắm. Ngày mai tôi sẽ đem bản thiết kế cho ông xem!” Nói xong, Quý Tiêu Dương đứng lên nắm lấy tay Quý Thần Quang ra khỏi phòng. Nam Cung Kỳ cất tư liệu xong cũng theo sát sau đó, Nam Cung Cửu từng bước đi theo sát Nam Cung Kỳ!

Lưu Lâm nhìn Quý tiêu Dương cùng Quý Thần Quang tay nắm tay, cảm giác quái dị trong lòng lại xuất hiện…… Hai anh em nhà này thật sự là làm cho người ta đoán không ra!

Trở lại khách sạn, Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu bốn người đều ở trong một phòng. Nam Cung Cửu dò xét bốn phía một lần cũng không phát hiện ra máy quay hoặc máy nghe trộm gì gì đó!

“Kỳ, cậu thấy thế nào?” Quý Tiêu Dương tựa lưng lên ghế ngồi, ánh mắt nhìn về phá Nam Cung Kỳ, ngữ khí của câu hỏi rất là không chút để ý!


“Cảm giác thái độ của Lưu Lâm này có điểm quái! Nhất là khi ông ta nói về khuyết điểm của bản thiết kế!” Nam Cung Kỳ theo thói quen đẩy gọng kính mày bạc, ở trong đầu nhớ lại biểu tình của Lưu Lâm, thản nhiên mở miệng.

“Em cũng thấy được cái người kêu Lưu Lâm kia rất quái lạ!” Quý Thần Quang ở một bên cũng tực giận bất bình mở miệng. Cậu là lần đầu tiên nhìn thấy một người trong ngoài không giống nhau như vậy. Hơn nữa cảm xúc trong nội tâm cùng biểu tình trên mặt cư nhiên tương phản lớn như thế. Cậu nhìn thấy đều cảm giác một trận ác hàn! Cậu không thích người như thế, cảm giác cùng một đức hạnh giống Lục Dao! Cậu nhìn thấy liền chán ghét……

Quý Tiêu Dương nhưng thật ra rất kinh ngạc, tầm mắt dừng trên người Quý Thần Quang. Chỉ thấy biểu tình trên mặt Thần Thần rõ ràng lộ ra hai chữ ‘chán ghét’! “Thần Thần, em cảm thấy có chỗ nào lạ?”

Quý Thần Quang cúi đầu suy nghĩ một chút cảm giác vừa rồi của cậu! Ở trong đầu sửa sang lại ý nghĩ của mình một chút, nghĩ xem nên nói như thế nào. Lúc này mới chậm rì rì mở miệng “Cảm xúc của ông ra dao động rất lớn. Rất cực đoan!”

“Nga? Nói như thế nào?……” Trong lòng Quý Tiêu Dương có chút chấn kinh. Hắn vẫn biết là Thần Thần đối với cảm xúc của mọi người rất là mẫn cảm. Nhưng hắn nghĩ chỉ có những người thân ở bên cạnh mới có thể ảnh hưởng đến em ấy, không ngờ đến Thần Thần đối với cảm xúc của người xa lạ cũng có thể nắm giữ!

“Ân. Rõ ràng là trong lòng rất cao hứng, thực vừa lòng nhưng trên mặt lại lộ ra sự cứng rắn không hài lòng, biểu tình mất hứng.” Quý Thần Quang nhớ lại một chút, đứt quãng mở miệng nói.

“Còn có gì không?” Quý Tiêu Dương đột nhiên phát hiện, Thần Thần của hắn thật sự là một bảo bối tốt! Lực cảm giác sâu sắc như thế thật sự là làm cho người ta sợ hãi. Nhưng đồng thời Quý Tiêu Dương cũng thấy đau lòng vì Thần Thần! Nếu không phải lúc còn nhỏ đã gặp chuyện thì hiện tại Thần Thần cũng không mẫn cảm như thế……

“Ân. Còn có ông ta dường như rất đau lòng khi nói đến khuyết điểm của bản thiết kế!”

“Thần Thần, em giỏi quá!” Ôm sát Quý Thần Quang vào trong lòng, Quý Tiêu Dương hôn lên môi cậu một cái! Thần Thần của hắn. làm cho người ta vừa đau lòng vừa vui sướng……

Trên khuôn mặt trắng nõn của Quý Thần Quang hiện lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt. Cậu cảm giác được anh hai lúc này thực sự rất vui vẻ…… Thật là tốt! Là vì lời cậu vừa nói sao? Nguyên lai cậu cũng là một người hữu dụng, có thể trợ giúp anh hai! Thật là cao hứng! Nghĩ như vậy, trên mặt Quý Thần Quang xuất hiện một nụ cười ngây ngô, trong lòng vui rạo rực, đặc biệt vui!

“Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Trong lòng Nam Cung Kỳ cũng hơi có chút kinh ngạc. Cư nhiên lại có người có can đảm đánh chủ ý lên người bọn họ! Lá gan thật sự là không nhỏ đâu! Trong lòng Nam Cung Kỳ vì người kia mà bi ai ba phút. Bị tên quái thai Tiêu Dương này trị thì có bất tử cũng phải mất nửa cái mạng……

“Yên lặng đợi xem biến! Gọi điện thoại cho Mạc Dương bảo anh ta tra xét một chút!” Thật là muốn nhìn xem đến tột cùng là ai dám đánh chủ ý lên người hắn?…… Chơi trò chơi sao? Hắn cũng muốn chơi! Để xem đến cuối cùng ai là thỏ ai là sói. Thật sự là làm cho người ta mỏi mắt mong chờ……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui