Một nÆ¡i khaÌc, HoÄÌc gia CaÌng ThaÌnh.
Một cô gái yêu kiá»u Äi vÃªÌ phiÌa một ngươÌi ÄaÌn ông trung niên khâÌn câÌu: âCha, cha cÆ°Ì cưÌu anh nuôi một lâÌn Äi maÌ.
Một lâÌn cuôÌi cuÌng thôi.â
NgươÌi ÄaÌn ông trung niên laÌ£nh luÌng hÆ°Ì một tiêÌng: âCaÌi loaÌ£i không nên thân Tô HưÌu ÄaÌo ÄoÌ, trươÌc Äây ta háºn noÌ không biêÌt tranh già nh, nhưng giÆ¡Ì thiÌ laÌ£i thâÌy tội cho sự bâÌt haÌ£nh cuÌa noÌ.â
Æ Ì trong mÄÌt cuÌa ngươÌi ÄaÌn ông trung niên, Tô HưÌu ÄaÌo không biêÌt ÄâÌu tranh giÌ thì thôi Äi, ÄêÌn giÆ¡Ì laÌ£i coÌn rÆ¡i vaÌo trong tay cuÌa Nguyên soaÌi.
TrươÌc ÄoÌ không lâu, luÌc maÌ Tô HưÌu ÄaÌo goÌ£i Äiện nhÆ¡Ì ngươÌi cô gaÌi yêu diêÌm naÌy giuÌp ÄÆ¡Ì, ngưá»i Äẹp ÄaÌ cÃ´Ì yÌ ÄiêÌu tra tiÌnh hiÌnh Æ¡Ì bêÌn taÌu ThâÌt KiêÌu.
VưÌa hay luÌc ÄoÌ Chu HaÌn cuÌng ÄêÌn, kêÌt quaÌ laÌ£i ÄiêÌu tra ra thân phận Nguyên soaÌi cuÌa Chu HaÌn.
VôÌn diÌ muôÌn phaÌi ngươÌi Äi qua ÄoÌ giuÌp ÄÆ¡Ì, beÌn vội vội vaÌng vaÌng ra lệnh ruÌt hêÌt ngươÌi vêÌ, nhanh choÌng tiÌm ÄêÌn trươÌng tÆ°Ì cuÌa HoÄÌc gia, cuÌng chiÌnh laÌ cha cuÌa cô, HoÄÌc Như Cương.
âCha, anh nuôi không thÃªÌ chêÌt ÄÆ°Æ¡Ì£c, lâÌn trươÌc Æ¡Ì quaÌn bar nêÌu như không coÌ anh âÌyâ¦â Cô gaÌi yêu diêÌm ÄoÌ coÌn muôÌn noÌi ÄiêÌu giÌ nưÌa, nhưng maÌ một aÌnh mÄÌt cuÌa HoÄÌc Như Cương liêÌn doÌ£a cô nhanh choÌng ngậm miệng laÌ£i.
âCon coÌn daÌm nhÄÌc ÄêÌn chuyện Æ¡Ì quaÌn bar lâÌn trươÌc aÌ, ÄaÌ baÌo con không ÄÆ°Æ¡Ì£c Äi ÄêÌn nhưÌng nÆ¡i như thêÌ, con cÆ°Ì Äi cho bÄÌng ÄÆ°Æ¡Ì£c.â HoÄÌc Như Cương ÄâÌy tưÌc giận, hận không thÃªÌ reÌn sÄÌt thaÌnh theÌp maÌ mÄÌng con gaÌi, trong loÌng laÌ£i caÌng thêm thâÌt voÌ£ng vÃªÌ Tô HưÌu ÄaÌo.
LâÌn trươÌc chiÌnh laÌ Tô HưÌu ÄaÌo Äem con gaÌi ông ÄêÌn quaÌn bar, kêÌt quaÌ suyÌt chuÌt nưÌa biÌ£ ngươÌi ta Äem Äi baÌn luôn.
CoÌ ÄiêÌu Tô HưÌu ÄaÌo cuÌng xem laÌ coÌn coÌ chuÌt tiÌnh nghiÌa, thÃªÌ châÌp cho ngươÌi ta một caÌnh tay mÆ¡Ìi coÌ thÃªÌ cưÌu ÄÆ°Æ¡Ì£c con gaÌi miÌnh an toaÌn Äi ra.
Sau ÄoÌ HoÄÌc Như Cương ra mÄÌ£t mÆ¡Ìi coÌ thÃªÌ giaÌi quyêÌt ÄÆ°Æ¡Ì£c việc naÌy, ÄôÌng thÆ¡Ìi cuÌng giÆ°Ì laÌ£i ÄÆ°Æ¡Ì£c một caÌnh tay cho Tô HưÌu ÄaÌo.
NghiÌ ÄêÌn việc con gaÌi miÌnh coÌn nợ ngươÌi ta một maÌ£ng, HoÄÌc Như CuôÌng cuôÌi cuÌng mÆ¡Ìi thÆ¡Ì daÌi một hÆ¡i noÌi: âKhông phaÌi cha cưÌng rÄÌn, chiÌ coÌ ÄiêÌu lâÌn naÌy không coÌ ai cưÌu ÄÆ°Æ¡Ì£c noÌ Äâu.â
Không ÄÆ¡Ì£i HoÄÌc Như Cương noÌi hêÌt lÆ¡Ìi, ngươÌi con gaÌi yêu diêÌm trực tiêÌp ÄaÌ£p cưÌa Äi ra ngoaÌi, trươÌc luÌc rÆ¡Ìi Äi coÌn quÄÌng laÌ£i một câu: âCha không cưÌu, con Äi cưÌu.â
Cô trực tiêÌp ÄiêÌu Äộng maÌy bay tư nhân cuÌa HoÄÌc gia bay thÄÌng ÄêÌn bêÌn taÌu ThâÌt KiêÌu HoÌe Châu.
LuÌc naÌy bêÌn taÌu ThâÌt KiêÌu ÄaÌ hoaÌn toaÌn yên tiÌnh, hiện trươÌng ÄaÌ hoaÌn toaÌn ÄÆ°Æ¡Ì£c deÌ£p yên hêÌt rôÌi.
Trên mÄÌ£t ÄâÌt coÌ một ÄaÌm tay chân cuÌa HoÄÌc gia nÄÌm ngôÌn ngang Æ¡Ì ÄoÌ, Thanh Long, BaÌ£ch HÃ´Ì cuÌng vÆ¡Ìi HuyêÌn VuÌ ÄÆ°Ìng Æ¡Ì ba nÆ¡i baÌo vệ an toà n cho ÄaÌm ngươÌi Chu HaÌn.
HaÌch Lôi vaÌ Tô HưÌu ÄaÌo ÄaÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c cưÌu cho tiÌnh laÌ£i, hai ngươÌi ÄêÌu laÌ viÌ sÄÌ£c nươÌc quaÌ lâu dâÌn ÄêÌn ngaÌ£t thÆ¡Ì.
CoÌ ÄiêÌu kyÌ thuật câÌp cưÌu cuÌa Thanh Long vô cuÌng chuyên nghiệp, ngay lập tưÌc coÌ thÃªÌ cưÌu sôÌng ÄÆ°Æ¡Ì£c hai ngươÌi hoÌ£.
CưÌu HaÌch Lôi laÌ chuyện ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhưng cưÌu Tô HưÌu ÄaÌo sôÌng laÌ£i laÌ yÌ cuÌa Tô HaÌm.
Không nÃªÌ mÄÌ£t sư thiÌ cuÌng phaÌi nÃªÌ mÄÌ£t phật, cô vaÌ Tô HưÌu ÄaÌo duÌ sao cuÌng laÌ quan hệ hoÌ£ haÌng, không ÄaÌnh loÌng nhiÌn thâÌy ÄôÌi phương cÆ°Ì thÃªÌ naÌy maÌ chêÌt.
âTôi vậy maÌ coÌn chưa chêÌtâ¦â Tô HưÌu ÄaÌo sau khi tiÌnh laÌ£i, tươÌng rÄÌng em gái nuôi Äem ngươÌi ÄêÌn cưÌu miÌnh rôÌi, coÌn chưa kiÌ£p nhiÌn roÌ raÌng tiÌnh hiÌnh Æ¡Ì xung quanh ÄaÌ trÆ¡Ì miÌnh boÌ dậy tÆ°Ì mÄÌ£t ÄâÌt.
Trong miệng laÌ£i coÌn hô lÆ¡Ìn: âEm gái, chÆ¡i chêÌt caÌi tên Chu HaÌn chưa?â Gã cho rÄÌng baÌn thân ÄÆ°Æ¡Ì£c HoÄÌc gia cưÌu sôÌng, Chu HaÌn khÄÌng ÄiÌ£nh laÌ biÌ£ ÄaÌnh baÌ£i rôÌi.
Nhưng maÌ vưÌa mÆ¡Ìi noÌi hêÌt câu, laÌ£i nhiÌn thâÌy xung quanh toaÌn laÌ nhưÌng khuôn mÄÌ£t xa la, không hÃªÌ coÌ boÌng daÌng cuÌa em gaÌi HoÄÌc TÆ°Ì Kim Äâu caÌ.
ÄiêÌu naÌy laÌm cho Tô HưÌu ÄaÌo vô cuÌng thaÌng thôÌt, traÌi tim cuÌng chiÌm ÄêÌn ÄaÌy vực thÄÌm.
Gã không thÃªÌ nà o nghiÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c rÄÌng, vậy maÌ baÌn thân vâÌn coÌn biÌ£ ngươÌi ta nÄÌm trong loÌng baÌn tay như thêÌ, dươÌng như không coÌ caÌch naÌo thoaÌt ra khoÌi baÌn tay cuÌa Chu HaÌn.
MaÌ nhưÌng lÆ¡Ìi ban naÌy laÌ£i ÄÄÌc tội Chu HaÌn thêm một lâÌn nưÌa, ÄiêÌu naÌy laÌm gã caÌm thâÌy vô cuÌng sợ haÌi.
âChu ÄaÌ£i ca, tôi sai rôÌi, ban naÌy noÌi toaÌn ÄiêÌu hoang ÄÆ°Æ¡Ìng, caÌi miệng naÌy không hÃªÌ nghe lÆ¡Ìi giÌ caÌ.â Tô HưÌu ÄaÌo vội vaÌng tiÌm cho miÌnh một caÌi bậc thang ÄÃªÌ leo xuôÌng, dưÌt lÆ¡Ìi laÌ£i coÌn to môÌm ÄaÌnh lên mÄÌ£t miÌnh mâÌy caÌi.
Theo tưÌng tiêÌng âbôÌp bôÌpâ gioÌn tan ÄoÌ, caÌi miệng cuÌa Tô HưÌu ÄaÌo cuÌng biÌ£ ÄaÌnh muôÌn naÌt luôn, gã ta lâÌn naÌy laÌ thật sự ra tay ÄoÌ.
SÆ¡Ì diÌ cuÌng không daÌm diêÌn kiÌ£ch laÌ bÆ¡Ìi viÌ Tô HưÌu Äà o hận caÌi moÌ naÌy cuÌa miÌnh muôÌn chêÌt, không hÃªÌ biêÌt che caÌi miệng laÌ£i giÌ caÌ.
âAnh nhá», anh không câÌn phaÌi như thÃªÌ naÌy Äâu, Chu HaÌn anh âÌy không hÃªÌ coÌ yÌ muôÌn anh chết Äâu.â Tô HaÌm vội vaÌng ÄÆ°Ìng ra hoÌa giaÌi.
TrươÌc ÄoÌ Tô HoÌ£c Long cuÌng suyÌt chuÌt nưÌa haÌ£i chêÌt HaÌch Lôi, coÌ ÄiêÌu Tô Hưu ÄaÌo chiÌ laÌ huÌ doÌ£a cô, không hÃªÌ coÌ yÌ thật sự ÄâÌy HaÌch Lôi vaÌo chÃ´Ì chêÌt.
NêÌu như Tô HưÌu ÄaÌo thật sự muôÌn cho HaÌch Lôi chêÌt, e rÄÌng lúc naÌy chiÌ cònmột caÌi xaÌc chêÌt maÌ thôi.
ViÌ vậy, ÄôÌi vÆ¡Ìi haÌnh vi taÌn aÌc cuÌa Tô HoÌ£c Long, Tô HaÌm còn coÌ thÃªÌ tha thưÌ, noÌi giÌ ÄêÌn Tô HưÌu ÄaÌo?
Tô HưÌu ÄaÌo vưÌa nghe ÄÆ°Æ¡Ì£c Tô HaÌm noÌi miÌnh không phaÌi chêÌt, lập tưÌc kiÌch Äộng không chiÌ£u ÄÆ°Æ¡Ì£c.
Gã ta trực tiêÌp quyÌ xuôÌng trươÌc mÄÌ£t Tô HaÌm biÌ£ch một caÌi, trong miệng coÌn không ngưÌng xu niÌ£nh noÌi: âBaÌ cô cuÌa tôi.
CaÌm taÌ£ ân không giêÌt.â
VưÌa noÌi gã laÌ£i xê diÌ£ch caÌi mông một chuÌt, laÌ£i hươÌng vÃªÌ phiÌa Chu HaÌn noÌi: âÃng nội Chu, tôi caÌm Æ¡n ngaÌi.â
NoÌi hêÌt câu naÌy Tô HưÌu ÄaÌo vô cuÌng khoa trương maÌ dập ÄâÌu mươÌi mâÌy caÌi liên tiêÌp.
ChiÌ coÌ ÄiêÌu, dươÌi nêÌn chÃ´Ì naÌy toaÌn laÌ caÌt ÄâÌt, cho duÌ gã ta liêÌu maÌ£ng Äập ÄâÌu cuÌng không thÃªÌ dập ÄâÌu hoÌng ÄÆ°Æ¡Ì£c.
DiêÌn kiÌ£ch maÌ coÌ thÃªÌ diêÌn Äến triÌnh Äộ naÌy, không Äi laÌm aÌnh ÄÃªÌ thiÌ cuÌng ÄaÌng tiêÌc thật.
Ngay luÌc maÌ Chu HaÌn Äang caÌm thaÌn Æ¡Ì trong loÌng, HaÌch Lôi ÄaÌ hôÌi thâÌn laÌ£i, trong ngưá»i vô cùng suy yêÌu cuÌng mâÌt sưÌc.
ÄôÌng thÆ¡Ìi, trong ÄâÌu cuÌng ÄaÌ nhÆ¡Ì laÌ£i ÄÆ°Æ¡Ì£c cảnh tượng maÌ Tô HưÌu ÄaÌo muôÌn dìm chết mình.
Bà tưÌc giận ÄêÌn mưÌc Äi ÄêÌn trươÌc mÄÌ£t Tô Hữu Äà o, vưÌa ÄêÌn nÆ¡i liêÌn ÄaÌ thÄÌng một ÄaÌ vaÌo ÄâÌu gã, ngươÌi cuÌng biÌ£ ÄaÌ ngaÌ xuôÌng ÄâÌt, nhưng gã không hÃªÌ vuÌng vâÌy, chiÌ lâÌy hai tay che lâÌy ÄâÌu, mÄÌ£c kệ cho HaÌch Lôi ÄaÌ maÌ£nh tÆ¡Ìi cÆ¡Ì naÌo.
NhiÌn thâÌy HaÌch Lôi duÌng maÌnh hùng há» như váºy, Chu HaÌn cuÌng xem như hiêÌu ÄÆ°Æ¡Ì£c Tô KhaÌnh Äông thân laÌ Kiếm Thần taÌ£i sao laÌ£i thaÌnh thật ÄêÌn mưÌc ÄoÌ khi Æ¡Ì trươÌc mÄÌ£t HaÌch Lôi.
Cho ÄêÌn khi ÄaÌ Tô HưÌu ÄaÌo ÄêÌn mưÌc không coÌn kêu ÄÆ°Æ¡Ì£c một tiêÌng thaÌm thiêÌt naÌo nưÌa, HaÌch Lôi luÌc naÌy mÆ¡Ìi xem như xaÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c cÆ¡n tưÌc.
CoÌ ÄiêÌu, bà xeÌm chuÌt nữa chêÌt Æ¡Ì trong tay Tô HưÌu ÄaÌo, ÄÆ°Æ¡ng nhiên seÌ không tha cho ÄôÌi phương dÃªÌ daÌng như thÃªÌ naÌy.
HaÌch Lôi lâÌy ÄaÌ£o lyÌ cuÌa ngươÌi thiÌ traÌ ngươÌi, xông ÄêÌn trươÌc mÄÌ£t Chu HaÌn noÌi: âCon rÃªÌ ngoan, Äập chêÌt caÌi loaÌ£i choÌ maÌ naÌy cho ta.â
Bà cuÌng muôÌn huÌ Tô HưÌu ÄaÌo một chuÌt, tôÌt nhâÌt laÌ huÌ cho gã sợ ÄêÌn phaÌt Äiên phaÌt ngôÌc ra.
QuaÌ nhiên, lÆ¡Ìi noÌi cuÌa HaÌch lôi vưÌa mÆ¡Ìi dưÌt, Tô HưÌu ÄaÌo liêÌn ngoÌc ÄâÌu dậy, xông thÄÌng ÄêÌn trươÌc mÄÌ£t bà không ngưÌng câÌu xin tha thưÌ.
TÆ°Ì baÌ cô cho ÄêÌn baÌ cÃ´Ì nôi, dươÌng như coÌ thÃªÌ goÌ£i thiÌ ÄêÌu goÌ£i hêÌt rôÌi, nhưng HaÌch Lôi cÄn baÌn không theÌm ÄÃªÌ yÌ ÄêÌn gã.
âGiêÌt, nhâÌt ÄiÌ£nh phaÌi giêÌt.â HaÌch Lôi vênh mÄÌ£t hâÌt cÄÌm hô lên, luÌc naÌy trong lòng bà vô cuÌng ÄÄÌc yÌ.
HaÌch Lôi ÄêÌn bây giÆ¡Ì vâÌn không thÃªÌ naÌo quên ÄÆ°Æ¡Ì£c mâÌy câu taÌi xÃªÌ laÌi xe haÌng ngaÌy hôm qua chưÌi miÌnh: âChuyêÌn con mẹ bà .â
BaÌn thân miÌnh boÌ tiêÌn ra kêu ngươÌi ÄêÌn chuyêÌn nhaÌ, vôÌn diÌ laÌ một chuyện râÌt tôÌt, chiÌ laÌ ÄÃªÌ cho ngươÌi ta giuÌp miÌnh khuân iÌt ÄÃ´Ì chuyêÌn nhaÌ maÌ thôi, laÌ£i coÌn tiÌnh cho thêm iÌt tiêÌn thươÌng.
Nhưng laÌ£i không nghiÌ tên taÌi xÃªÌ laÌi xe haÌng ÄoÌ vậy maÌ laÌ£i biÌ£ Tô HưÌu ÄaÌo mua chuộc, ÄaÌnh miÌnh bâÌt tiÌnh rôÌi Äem Äi.
ÄiêÌu naÌy laÌm cho trong loÌng HaÌch Lôi vô cuÌng tưÌc giận, bà chiÌnh laÌ muôÌn vui veÌ chuyêÌn nhaÌ, qua ÄÆ°Æ¡Ì£c nhưÌng ngaÌy tôÌt ÄeÌ£p.
KêÌt quaÌ laÌ caÌi ÄiêÌm baÌo tôÌt như thÃªÌ laÌ£i biÌ£ Tô Hưu ÄaÌo phaÌ hoaÌ£i thaÌnh tưÌng maÌnh, baÌn thân laÌ£i coÌn suyÌt chuÌt nưÌa thiÌ mâÌt maÌ£ng.
CaÌi naÌy laÌm cho HaÌch Lôi hận Tô HưÌu ÄaÌo ÄêÌn thâÌu xương, hận không thÃªÌ ruÌt gân lột da ÄôÌi phương, trong khi gã coÌn sôÌng sÆ¡Ì sÆ¡Ì kiÌi.
âMeÌ£, chÃ´Ì nên tha thiÌ vâÌn cÆ°Ì nên tha cho ngươÌi ta Äi, anh nhoÌ cuÌng ÄaÌ râÌt thaÌm rôÌi.â Tô HaÌm thâÌy dáng vẻ tâm yÌ ÄaÌ quyêÌt cuÌa meÌ£ thì lập tưÌc ÄÆ°Ìng ra hoÌa giaÌi.
Cách sá»ng cá»§a Tô Hà m chiÌnh laÌ như thêÌ, chÃ´Ì nên tha thiÌ vâÌn nên tha, moÌ£i việc ÄêÌu nên giÆ°Ì laÌ£i một chÃ´Ì lui.
Nhưng HaÌch Lôi dươÌng như cÄn baÌn không theÌm nghe lÆ¡Ìi khuyên cuÌa Tô HaÌm, noÌi caÌi giÌ cuÌng phaÌi giết chết Tô HưÌu ÄaÌo.
âMeÌ£, không nhiÌn thâÌy sư thiÌ cuÌng cuÌng phaÌi nÃªÌ mÄÌ£t phật, meÌ£ xem như nhiÌn vaÌo mÄÌ£t muÌi cuÌa bác hai mà tha cho anh nhoÌ Äi.â Tô HaÌm thâÌy HaÌch Lôi không chiÌ£u boÌ qua, laÌ£i ÄôÌi laÌ£i lÆ¡Ìi noÌi: âNêÌu như anh nhoÌ ÄôÌi laÌ£i thaÌnh con, meÌ£ coÌ thÃªÌ chiÌ£u ÄÆ°Æ¡Ì£c nôÌi Äau khi ÄêÌn tuôÌi trung niên mâÌt con không?â
VôÌn diÌ Tô HaÌm vưÌa nhÄÌc ÄêÌn vợ chôÌng Tô CươÌng thì laÌm cho HaÌch Lôi nôÌi trận lôi ÄiÌnh, nhưng câu noÌi Æ¡Ì phiÌa sau laÌ£i laÌm trong loÌng HaÌch Lôi mêÌm nhuÌn.
ÄuÌng vậy ÄoÌ, môÌi ÄÆ°Ìa con ÄêÌu laÌ cuÌ£c thiÌ£t trong tim cuÌa cha meÌ£, không thÃªÌ noÌi giêÌt là giêÌt ÄÆ°Æ¡Ì£c.
NêÌu như con gaÌi cuÌa miÌnh thật sự gÄÌ£p phaÌi bâÌt trÄÌc, e rÄÌng baÌ cuÌng chiÌ coÌ thÃªÌ Äi theo thôi.
MÄÌ£c duÌ HaÌch Lôi cuÌng vÆ¡Ìi nhà ông hai không coÌ hợp nhau, nhưng maÌ cuÌng không muôÌn liên luÌ£y ÄêÌn ngươÌi vô tội, nhÆ¡Ì may viÌ giêÌt Tô HưÌu ÄaÌo, vợ chôÌng Tô CươÌng không nghiÌ thông liêÌn tự saÌt thiÌ phaÌi laÌm sao bây giÆ¡Ì?
NêÌu như quaÌ thật xaÌy ra caÌi loaÌ£i việc naÌy, chiÌ e rÄÌng trong loÌng HaÌch Lôi caÌ ÄÆ¡Ìi naÌy cuÌng không buông boÌ ÄÆ°Æ¡Ì£c.
Ngay luÌc HaÌch Lôi dự ÄiÌ£nh tha cho Tô HưÌu ÄaÌo Äi, ÄiÌnh ÄâÌu Äột nhiên laÌ£i truyêÌn ÄêÌn tiêÌng oanh oanh uÌng uÌng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...