Cuối cùng, Lâm Tử Minh trở về nhà, thay bộ đồ bình thường rẻ tiền, bởi vì ngày hôm qua mặc có một lần nên không có giặt,vì vậy nhìn trông nhàu nát, còn có chút bẩn, Lâm Tử Minh hỏi: "Thật sự không mặc âu phục được sao?" "Bớt nói chuyện vớ vẩn đi." Sở Phi không kiên nhẫn trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, ngắm nhìn vài giây, mỉm cười, "Anh mặc bộ này trong vẫn đẹp hơn." Lâm Tử Minh nói không nên lời về gu thẩm mỹ của
Sở Phi, hắn rõ ràng là mặc âu phục đẹp hơn.
Nơi tổ chức buổi học mặt lớp cấp 2 lần này của Sở Phi là một khu nghĩ mát ở thành phố Tây, quy mô không cao cũng không thấp, không quá lớn, nhưng chi phí khá cao, bình quân đầu người cũng phải là hai ba triệu, bọn họ hơn bốn mươi người, sẽ lên đến một trăm triệu.
Hơn nữa nghe nói, chi phí lần này đều do Trần Hào trả, thật sự hào phóng, cho nên buổi họp mặt lớp lần này có thể tổ chức thành công như vậy, nên hầu như mọi người đều đến.
Trên đường đi, tâm tình Sở Phi rất hưng phấn, đã nhiều năm không gặp mấy người bạn cũ này, không biết bọn họ thế nào? Có phải đều thành gia lập nghiệp hết
Lâm Tử Minh đã đến bãi đỗ xe của khu nghĩ mát ở thành phố Tây, tìm được chỗ đậu xe, đang chuẩn bị đậu xe, đột nhiên bên cạnh có một chiếc xe, giành chỗ đậu xe của Lâm Tử Minh, trực tiếp đâm vào xe của Lâm Tử Minh.
"Chuyện gì vậy? Anh đụng vào xe của người khác sao ?" Sở Phi biến sắc, nhíu mày.
Lâm Tử Minh lắc đầu nói: " Là chúng ta bị đụng phải, là lỗi của người bên kia."
Sở Phi thở dài nhẹ nhõm, "Không sao đâu, coi có thể cùng người kia giải quyết êm đềm được không, dù sao buổi họp mặt lớp sắp bắt đầu rồi, tôi không muốn bị chậm trễ." "Được."
Lâm Tử Minh vừa mới xuống xe, còn chưa kịp nhìn thấy ai, lập tức nghe được một âm thanh kiêu ngạo, "Này! Cậu lái xe kiểu gì vậy, mắt mù à, có thấy xe tôi đang đỗ xe ở đây không ? Cậu còn tiếp tục lui? Tôi bát người chịu trách nhiệm toàn bộ tai nạn này!"
Một người đàn ông thấp bé, mập mạp đi tới, khuôn mặt đầy u ám, không khách khi mắng, hết sức kiêu ngạo.
Người này một lời không hợp liền mắng chửi người, Lâm Tử Minh thái độ khiêm nhường, "Cái này phải nói ông, rõ ràng là tôi thấy chỗ đậu xe này trước, xe của tôi đã dừng lại, chính là ông không nên chui vào, ông nhìn xem vị trí của hai chiếc xe, rõ ràng ông là người chịu trách nhiệm toàn bộ." "Đánh rắm con mẹ mày!" Người đàn ông mập béo này trực tiếp bạo lực, trên mặt biểu hiện càng thêm hung ác và gắt gỏng, trực tiếp chỉ vào mũi Lâm Tử Minh mắng: " mày lái xe lại công khai cướp chỗ đậu xe của bố mày? Biết bố mày lái xe gì không, BMWs 525, đắt tiền so với xe của mày mấy trăm triệu! Ông bảo dưỡng xe một lần còn hơn một năm bảo hiểm của mày, rác rưởi!"
Bởi vì những lời mắng của hắn, thu hút không ít mọi người xung quanh, đứng ở đây nghị luận.
Sắc mặt Lâm Tử Minh u ám, vốn hắn muốn nói chuyện tử tế với đối phương, muốn giải quyết êm đềm, kết quả người kia kiêu ngạo như vậy, một chút tiết chế cũng không có, mở niệng là mắng, cho dù hắn kiềm chế đến mấy cũng rất phẫn nộ, "ông chỉ lại tôi xem?"
Người mập mạp kia bị ánh mắt sắc bén của Lâm Tử Minh nhìn đến hoảng sợ, sự dữ tợn trên khuôn mặt của hắn thu lại rất nhiều, ngoài mạnh trong yếu nói: "Như thế nào, mày không có lý lẽ, còn dám động thủ đánh người ! ? Tốt, mày đụng tao thử xem! Bố mày cùng chết với mày."
Gặp phải kẻ vô lại này, Lâm Tử Minh thật sự căm tức, chỉ vì tối nay cùng Sở Phi đi họp mặt lớp, bằng không hẳn trực tiếp làm cho tên mập mạp này nằm xuống đất.
Sở Phi nghe được động tĩnh,từ trên xe bước xuống, "Lâm Tử Minh, anh như thế nào cãi lộn với người ta, không phải nói giải quyết êm đềm sao?"
Sự xuất hiện của Sở Phi, làm cho nhiều người xung quanh im lặng, tất cả đều kinh ngạc nhìn cô.
Vì tham gia họp mặt lớp tối nay, Sở Phi ăn mặc rất đặc biệt, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, có thể nói là mị lực bắn ra bốn phía, tràn đầy nữ tính.
Lâm Tử Minh nhìn thấy phản ứng của mọi người, là chồng của Sở Phi, hắn trong lòng đầy kiêu hãnh.
"Anh còn chưa kịp nói chuyện giải quyết êm đềm, hắn liền đánh anh một cái và cắn anh nữa ."Lâm Tử Minh nói.
Người đà ông mập mạp nhìn Sở Phi, đôi mắt nhỏ trợn mắt nhìn chằm chằm Sở Phi, loé lên sự kinh ngạc và đầy si mê.
Sở Phi nhìn thấy rõ mặt của người đàn ông béo, có chút kinh ngạc nói: "Hà Tự Cường? Là cậu."
Người đàn ông mập mạp nghe được Sở Phi gọi tên hãn, cũng nhận ra Sở Phi, "Cậu là, Sở Phi? !" "Đúng vậy." Sở Phi gật đầu cười, trên mặt tràn đầy vui vẻ, tươi cười, " Mình nghĩ cậu sẽ không nhận ra mình chứ "Nhận ra chứ, sao có thể không nhận ra được!" Ảnh mắt của người đàn ông mập mạp dính lên cơ thể của Sở Phi, không thể rời đi, còn trộm nuốt hai lần nước miếng, thay đổi sự kiêu ngạo và thô lỗ vừa này, đặc biệt chỉnh lại quần của của mình, đi đến chủ động bắt tay Sở Phi, "Thật sự là thay đổi ngoạn mục của thiếu nữ mười tám, nhiều năm rồi không gặp cậu, cậu trở nên xinh đẹp như vậy, mình còn nghĩ gặp được đại minh tinh nữa chứ."
Sở Phi nghe được Hà Tự Cường khen cô, trên mặt tươi cười càng tăng lên vài phần, có điều Hà Tự Cường đến bắt tay cô, do dự một chút, cô không thích ánh mắt của Hà Tự Cường gắn lên người mình, đôi mắt cô nheo lại.
Thấy cô nói chuyện khó xử, Lâm Tử Minh tự mình bước đến, thay thế Sở Phi cùng Hà Tự Cường bắt tay, "Vinh hạnh vinh hạnh, thì ra là bạn học cũ của vợ tôi."
Hà Tự Cường nhìn Sở Phi trở nên xinh đẹp như vậy, tâm tư lập tức lung lay, nghĩ muốn chiếm tiền nghi của Sở Phi, không nghĩ tới bị Lâm Tử Minh ngăn lại, sắc mặt hắn lập tức khó coi, lập tức rút tay lại, không hờn giận nói: "Mày là ai, tao cùng Sở Phi nói chuyện, có liên quan gì tới mày chứ? mày vừa rồi làm trầy BMWs của tao, tao còn chưa có tính sổ với mày đâu."
Hắn thực không có tố chất, kiểu nhà giàu mới nổi.
Lâm Tử Minh nói: "Tôi là Lâm Tử Minh, là chồng của Sở Phi."
Hà Tự Cường nghe nói như thế, con người đôi mắt nhỏ của hắn trợn to, thực kinh ngạc nhìn Sở Phi, "S Phi, cậu đã kết hôn ?"
Sở Phi trừng mắt nhìn Lâm Tử Minh liếc mắt một cái, nhưng cũng không có phủ nhận, gật đầu thừa nhận.
Hà Tự Cường sắc mặt lập tức u ám rất nhiều, từ khi đi học hắn đã thầm mến Sở Phi, hiện tại kiếm ra tiền mấy trăm triệu, tháng trước vừa mới mua một chiếc BMWs 525, có thể ở buổi họp mặt lớp, đem ra khoe một chút, còn có cơ hội gặp Sở Phi, thỏa mãn tiếc nuối hồi cấp hai.
Kết quả không nghĩ tới, Sở Phi tuy nhiên lại kết hôn, còn đem chồng tới đây? Hắn thật sự không còn cơ hội
Hơn nữa Sở Phi hiện tại so với trước kia ngày càng đẹp hơn, hắn càng nghĩ càng khó chịu
Sở Phi, tuy rằng chúng ta là bạn học cũ, nhưng chuyện gì thì ra chuyện đó, kĩ thuật lại xe của chồng cầu rất tệ, dụng phải xe BMWs của mình, việc này câu phải cho mình một khi giải thích" Hà Tự Cường ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Sở Phi nghe vậy, trong lòng không hài lòng người sàng suốt vừa thầy đều biết Hà Tự Cường đụng phải Làm Từ Minh, là lỗi của hắn, hiện tại loại trà được trai lại còn rồi đi
Hà Tự Cường, câu sai rồi, mình thấy hiện trường rõ ràng là cầu đụng vào xe của chồng mình xe của chồng mình đã đỗ vào vị trí đầu xe, mà xe của cầu còn ở bên ngoài" sở h nghiệm tức nổi
Hà Tự Cường sắc mặt u ám, không khách khi nó Sở Phi, lời này của cầu là có ý gì? Nơi rồi cho t Các câu liền công khai đụng vào xe của tôi là BMs.
tờ cần gì xung đột với các cầu Rõ ràng là CÁC G sai, đụng vào đầu xe của từ A Hay là các cầu tuần chơi xỏ 2
Miệng hằn như cái sung liên thanh, là loa lên mi không ngừng.
Sở Phi không thể nói với nhằm đa sắc mặt càng ngày càng ủy khuất.
Lâm Tử Minh nhìn không được, đưa Sở Phi kéo trở về, đang muốn gọi điện thoại, gọi cho Hàn Kim Long phải người lại đây một chuyến, dạy dỗ Hà Tự Cường một trận, lúc này, một âm thanh từ phía sau truyền dén "Sở Phi, là cậu, đã lâu không gặp!"
Mọi người quay đầu nhìn lại, thấy một người đàn ông mặc âu phục hàng hiệu, ăn mặc chỉnh chu, cùng một nhóm người đi tới, khi nhìn thấy Sở Phi, trên mặt tràn đầy vui mừng.
Sở Phi nhìn thấy hắn, cơ thể khẽ run lên, trong mắt cũng lộ ra sự ngạc nhiên, có một chút không tự nhiên, thốt ra, "Trần Hào?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...