Tề Chí Cương ôm con trai Tề Gia Thời đi ở phía trước, nghĩ về những việc xảy ra mấy ngày qua, một ngọn lửa không tên bùng lên trong tim ông hướng về Tề Cửu Tư ở phía sau.
Nhưng trong lòng ông lại sợ tên quỷ vương kia nên không dám nổi giận Tề Cửu Tư.
Sau khi về đến nhà, bà nội Tề và Lưu Tiểu Hoa nhìn thấy khuôn mặt sưng tấy của Tề Gia Thời, đều cảm thấy đau lòng, vội hỏi Tề Chí Cương chuyện gì xảy ra.
Tề Chí Cương do dự một lúc, để Tề Cửu Tư trông Tề Gia Thời đang bất tỉnh, đưa mẹ và vợ vào nhà, nói: "Mẹ, vợ, thật ra Cửu Tư không phải con ruột của chúng ta, Bố và con nhặt nó ở bên ngoài, nói dối mọi người chúng là anh em sinh đôi".
Cả mẹ chồng lẫn con dâu đều choáng váng, bà nội Tề nắm lấy tay Tề Chí Cương nói: "Con trai! Con đây là đang nói đùa phải không?"
Tề Chí Cương nghiêm túc nhìn mẹ con hai người, "kể cả khi con có hồ đồ, cũng sẽ không thể nào nói đùa chuyện như vậy.
Tề Cửu Tư thực sự không phải con ruột chúng ta".
Thấy vẻ nghiêm túc của Tề Chí Cương, hai người chắc chắn đối phương không phải đang nói đùa, trong lòng có chút khó chịu, sau ngần ấy năm, bà yêu Tề Cửu Tư như con ruột của mình.
Vả lại cả hai đứa trẻ, ngược lại vẫn là Tề Cửu Tư tốt hơn, là niềm tự hào của gia đình bọn họ, cũng được đặt rất nhiều kì vọng.
Bây giờ biết được đó không phải con mình, mất mát là điều không thể tránh khỏi.
Bà nội Tề thì thầm: "Hèn chi thằng nhóc trông không giống các con.."
Tề Chí Cương lại nói: "Lúc trước khi con mang nó về cũng không cảm thấy gì, nhưng bây giờ con càng ngày càng cảm thấy Cửu Tư có chút độc ác"
Lưu Tiểu Hoa hỏi: "Sao lại độc ác?"
"Chuyện xảy ra hôm nay với Gia Thời tất cả chỉ vì đồng tiền cổ của Cửu Tư.
Lưu bà bà nói đó là một vật âm, một tà vật, đeo nó trên người sẽ thu hút ma quỷ, Cửu Tư đeo nó từ nhỏ, nhưng không có chuyện gì xảy ra".
Nghe những gì ông nói, cả mẹ chồng và con dâu đều cau mày.
Bà nội Tề nói: "Hai người nhặt được Cửu Tư ở đâu?"
"Nhặt được ở ven đường.." Tề Chí Cương nghĩ nghĩ rồi nói "quanh đó mọi thứ đều hoang dại, cũng không có hộ gia đình nào"
"Ở đó có một đứa trẻ, con còn dám mang về?" bà nội Tề có chút tức giận "Trẻ sơ sinh âm khí nặng, âm khí rất dễ thu hút ma quỷ, những đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi ở bên vệ đường, có khi cũng đều là ma quỷ hóa hình".
Nghe đến đây, Lưu Tiểu hoa đột nhiên cảm thấy sống lưng ớn lạnh.
Nghĩ đến Tề Cửu Tư lúc nhỏ, sợ đến mức suýt khóc, nói: "Khi Cửu Tư còn nhỏ, lúc cho nó bú sữa, con luôn cảm thấy lạnh khắp người..
Trước đây đều nghĩ là do thân thể yếu..
Lẽ nào con nuôi một con tiểu quỷ.."
Thấy con dâu sợ tái cả mặt, bà nội Tề vội an ủi: "Con nuôi nó nhiều năm như vậy nó sẽ không hại con".
Lưu Tiểu Hoa nghe vậy nhưng vẫn có chút sợ hãi, sau đó nhìn Tề Chí Cương trách cứ nói: "Ông nói ông sao lại hồ đồ như vậy, đem một thứ như vậy về nuôi dạy như con mà lớn!"
Tề Chí Cương không dám nói cho mẹ với vợ chuyện ngày ấy, bèn thuận theo nói dối, "con chúng ta cũng vừa mới sinh, tôi sao đành lòng nhìn đứa trẻ ở đó chết cóng trong tuyết được"
"Ông làm người tốt ngược lại hại gia đình mình, Lưu Tiểu Hoa hai mắt đỏ lên," Nó là muốn hại gia đình chúng ta? "
Tề Chí Cương nói:" Chỉ Cần không mạo phạm nó, sẽ không sao.
Nhưng lần này Gia Thời đã mạo phạm đến nó ".
Lưu Tiểu Hoa:" Này phải làm như thế nào? "
" Tôi nghĩ nên đưa Gia Thời vào thành phố, để nó rời khỏi đây ".
Nghe vậy, Lưu Tiểu Hoa vội vàng gật đầu, sau đó nói:" Thực sự nên đưa Gia Thời đi, không thể để nó làm hại con của chúng ta "
Một lúc sau, Tề lão gia về nhà, vừa vào cửa đã bị con kéo vào phòng bên, vào phòng liền thấy vợ và con dâu đang ngồi bên trong.
Tề Chí Cương vẻ mặt lúng túng nói với Tề lão gia:"
Ba, con nói Cửu Tư không phải con ruột của chúng con, đối với Gia Thời, chúng con dự định sẽ đưa Gia Thời vào thành phố, để Cửu Tư ở lại trong làng.
"
Tề lão gia nghe vậy có chút tức giận, nhìn Tề Chí Cương, nói:" Anh đang nghĩ cái quái quỷ gì vậy? Chúng ta đã hứa sẽ coi nó như con cháu trong nhà.
"
" Ba! Nhưng suy cho cùng nó cũng phải con ruột chúng ta, Gia thời thì khác ".
Tề Chí Cương vẻ mặt đau xót," Hôm nay Gia Thời bị đánh ba cũng thấy, vậy ba có thấy Cửu Tư ngăn hắn lại không? Nó là một con quái vật vô cảm, nếu cứ tiếp tục như vậy, Gia Thời sẽ bị nó hại chết ".
Tề lão gia mặt đỏ bừng, muốn nổi giận, nhưng nghĩ lại Tề Cửu Tư cũng đang ở nhà, sợ đứa nhỏ phát hiện, bèn thấp giọng nói:" Chuyện xảy ra hôm nay là do Gia Thời giật đồ trước, chính Gia Thời là người đã mạo phạm nó trước ".
Tề Chí Cương nói vặn lại:" Đúng vậy, Gia Thời xác thực là không đúng, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ, nếu là anh em thật, ồn ào cãi vã là chuyện bình thường, tại sao phải tát vào mặt đứa nhỏ như vậy.
"
Lưu Tiểu Hoa nghe vậy cũng oán trách Tề lão gia:" Ba, Đứa nhỏ cũng không biết gì, thấy anh trai nó có một cái, chính mình cũng muốn có một cái.
Có chuyện gì? Chỉ vì chuyện nhỏ nhặt như vậy mà Gia Thời phải rơi vào tình trạng như vậy.
Ba nhìn không đau lòng sao? Gia Thời là cháu trai của ba.
"
Tề lão gia tức giận nói không nên lời, liếc nhìn Lưu Tiểu Hoa, lại nhìn Tề Chí Cương người biết rõ sự việc," Anh không sợ đắc tội hắn sao? "Tề lão gia đang nói đến tên quỷ chủ.
Bà nội Tề vốn không biết dự tồn tại của quỷ chủ, lại cho rằng ông lão đang nói Tề Cửu Tư.
Lưu Tiểu Hoa nói:" Cứ nói chúng con đưa Gia Thời vào thành phố để điều trị, chúng con sẽ không nói với Cửu Tư ".
Tề lão gia phớt lờ lời của con dâu, chỉ nhìn chằm chằm vào Tề Chí Cương.
Tề Chí Cương vẻ mặt xấu hổ, nhưng thật ra ông vẫn nhớ cái đêm của hơn mười năm trước, trong lòng sợ hãi nhưng vì con trai, ông chỉ biết nghiến răng nói:" Là một người ba, con không thể nhìn con trai mình bị nó hại chết.
Gia Thời không biết chuyện, ở cạnh nó, lại vô tình xúc phạm đến nó, mạng cũng không còn! Tách bọn nó ra, chính là tốt cho bọn nó ".
Nghe vậy Tề lão gia cũng có chút do dự.
Tề Gia Thời thực sự rất nghịch ngợm, nếu để nó và Tề Cửu Tư ở cùng nhau, sau này có làm gì mạo phạm Tề Cửu Tư, đến lúc đó chỉ sợ hình phạt sẽ nặng hơn hôm nay.
Vì lợi ích của hai đứa trẻ, quả thực cần phải tách hai đứa ra.Tề lão gia trong lòng có chút rung động, nhìn con trai và con dâu, thấy hai người vẻ mặt kiên định, liền thở dài nói:" Như các người muốn".
Vì vậy, sau Tết Nguyên Đán, trước ngày mười lăm, Tề Chí Cương và vợ đưa Tề Gia Thời vào thành phố.
Ngay sau đó, bà nội Tề nói rằng vợ chồng Tề Chí Cương quá bận rộn, không có thời gian nấu ăn, đã lên thành phố để chăm sóc gia đình họ.
Chỉ có Tề lão gia ở lại, như mọi khi, chăm sóc và lo cho cuộc sống của Tề Cửu Tư.Ban đầu, Tề Chí Cương có trở lại thăm hai ông cháu, nhưng sau đó chỉ nhờ người gửi tiền về vì có việc bận.
Thời gian trôi qua, Tề Cửu Tư cũng có chút nhớ ba mẹ mình, cũng cảm thấy buồn vì sự đối sử khác biệt rõ rằng của ba mẹ.
Nhưng theo thời gian, anh dần quên tình cảm của mình với ba mẹ, cũng không quan tâm đến thái độ của Tề Chí Cương nữa.
Trong nháy mắt, hơn mười năm trôi qua, Tề Giai Mộc được nhận vào khoa Luật của trường Đại học Thủ đô với số điểm xuất sắc.
Nhưng sau khi tốt nghiệp thành công, hắn lại không thể tìm được công việc phù hợp, lăn lộn mấy năm trời ở các thành phố hạng nhất mà túi vẫn trống không..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...